Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 267: Kết Cục Thê Thảm


Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thần Y Phi – Chương 267: Kết Cục Thê Thảm


Sở Cửu Ca nói: “Vậy thì ngươi cứ thử xem!”
Phút chốc, Lam Yên vận chuyển linh lực, nhanh như chớp nhảy về phía Sở Cửu Ca.

Sở Cửu Ca phát hiện Lam Yên mạnh hơn rất nhiều so với trước đó, e là bị sự việc lần này kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến phát điên rồi, kích phát ra hết tất cả tiềm lực của cô ta.

Mọi người phát hiện, cách chiến đấu của Ngũ công chúa Lam Yên hoàn toàn khác với vẻ bề ngoài của cô, phi thường hung ác, như câu hồn hận không thể một chiêu đoạt mạng.

Một đạo ánh sáng bạc lóe qua, Lam Yên dùng vũ khí của mình rồi.

Một cái móc câu dài trượt ra từ trong tay áo của cô, móc sang cổ của Sở Cửu Ca.

Đánh lén bất ngờ này khiến cho mọi người sợ hết cả hồn, mắt thấy Sở Cửu Ca chuẩn bị máu chảy thành dòng tại hiện trường, bọn họ phát hiện thân hình Sở Cửu Ca nhanh như chớp tránh khỏi.

“Đáng ghét!”
Lam Yên như một con bò cạp đang bạo nổ, chủ động phát ra ba lần công kích.

Ba lần giao thủ, cô không hề chiếm được chút tiện nghi nào cả.

Cứ thế tiếp tục, cô biết cô là không có cách nào thắng được.

Cô nghiến chặt răng, trực tiếp sử dụng bí pháp đề cao thực lực của Lam Linh Quốc cô, hơn nữa là loại nguy hiểm nhất.

Cuộc đời của cô đã bị Sở Cửu Ca triệt để hủy đi, cô cũng không cần cố kỵ nhiều đến thế.

Gϊếŧ! Gϊếŧ! Cô phải gϊếŧ đi Sở Cửu Ca.


Lực lượng Lam Yên bạo phát ra là do dùng chính sinh mạng của mình đổi lấy, cỗ lực lượng như vậy khiến cho người khác chấn kinh.

Ngay đến Vân Hồng mày cũng khẽ nhíu lại, một trận so đấu thiên tài thất quốc Lam Linh Quốc mà lại sử dụng ra thủ đoạn như vậy.

Đối diện với sự bạo phát của Lam Yên, Sở Cửu Ca trên lôi đài chưa từng sử dụng qua vũ khí cũng lấy ra vũ khí của mình.

Một đạo sáng bạc lóe qua, ngân châm ở khóe tay Sở Cửu Ca bay ra ngoài.

Lam Yên vung trường câu trong tay cô chặn lại ngân châm của Sở Cửu Ca, cô lạnh giọng nói: “Chỉ là một số thủ thuật nhỏ mà thôi, tiểu nhân bỉ ổi vô sỉ nhà ngươi, cũng chỉ xứng sử dụng vũ khí như vậy, ngay đến một món vũ khí ra hồn cũng chẳng có.


“Binh binh binh!”
Lam Yên cho rằng bản thân đã chắc chắn chiếm ưu thế rồi, thế nhưng Sở Cửu Ca ra tay tốc độ càng ngày càng nhanh, cô với thế công chớp nhoáng ép lại gần Lam Yên, một cây ngân châm đâm vào trong huyệt vị của cô ta, đau đến tận xương tủy.

“Aaaaaa!” Lam Yên kêu đến thương tâm liệt phế, trên trán đổ đầy những giọt mồ hôi lạnh.

Mọi người nghe thấy tiếng kêu thảm của cô lòng cũng run lên, đây rốt cuộc là đau đến thế nào! Vị thiên tài này của Xích Linh Quốc thực sự là có chút ác độc.

“Viu viu viu!” Lại là mấy đạo ngân châm bay đến, Lam Yên chỉ có thể cố nhịn đâu mà tránh né, lăn trên mặt đất tránh né, y phục cũng trở nên rách rưới.

Nhưng mà.

.

“Đó là.

.



Một số vết tích trên người cô không thể che đậy được nữa, hơn nữa còn không phải nhiều một cách bình thường, có thể thấy.

.

Người trưởng thành có lẽ đều biết những vết tích đó có ý gì?
Phải biết, Ngũ công chúa của Lam Linh Quốc còn chưa có gả đó! Quả thực thương phong bại tục.

Lúc này không chỉ những thiên tài thất quốc biết được những việc xấu xa của Lam Yên, ngay đến tất cả khách xem đấu của thất quốc cũng đều biết rồi.

Sắc mặt của Lam Yên trở nên vừa xanh vừa trắng, cô nghĩ đến đan dược mà Thập hoàng tử Tử Vũ giao cho cô.

Cô bây giờ ngay đến chết cũng không sợ rồi, chỉ cần có thể giải quyết Sở Cửu Ca.

Vô luận viên đan dược đó sẽ tạo thành hậu quả như thế nào, Lam Yên bất chấp tất cả nuốt xuống rồi.

Sau khi nuốt viên đan dược đó xuống, kết quả cô lại sở hữu nguồn lực lượng càng mạnh hơn.

Ánh mắt Tam Tiền trầm lại, nói: “Cửu thúc! Lực lượng của người nữ nhân đó có chút không đúng lắm, cô ta ăn không phải là đan dược khôi phục lực lượng, e là một loại bí dược.


Lam Yên cảm thấy cả người mình đau đến run bần bật, nguồn lực lượng không ngừng đó khiến cô chấn kinh, cô lại lần nữa nhảy bổ về phía Sở Cửu Ca.

Lam Yên lúc này khiến cho Sở Cửu Ca cảm thấy áp lực rất lớn, Bất tử sinh mệnh chi đồng lúc này vận chuyển đến cực điểm, nắm bắt quỹ tích công kích của con người trước mắt này, đem lực lượng của bản thân thôi thúc nó đến cực điểm.


“Viu viu viu!” Từng cây ngân châm hướng đến những nhược điểm của Lam Yên công kích đến.

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”
Có người kinh ngạc nói: “Lam Yên công chúa lúc này thực lực đã đạt đến ngưng hồn cảnh đỉnh phong rồi, cho dù là thế Sở Cửu Ca vẫn không có một khắc nào thua dưới tay cô, quá lợi hại!”
“Bây giờ Sở Cửu Ca đang trong thế bị động rồi, chỉ có thể một mực né tránh, không kiên trì được bao lâu đâu.

Bí pháp của Lam Linh Quốc cũng quá mạnh đi, nhất thời giúp cho thực lực đề cao nhiều như vậy.


Sở Cửu Ca cũng sử dụng các loại linh kỹ Huyền cấp công kích, linh kỹ Huyền cấp trong tay Sở Cửu Ca bạo phát ra một lực lượng rất cường đại, cho dù người trước mắt là một người ngưng hồn cảnh đỉnh phong.

Tam Tiền có chú ý đến đôi mắt đó của Sở Cửu Ca, hắn thấp giọng nói: “Cửu thúc, đôi mắt đó của Cửu muội muội thật là đẹp, người cảm thấy thế nào?”
Cửu thúc lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái nói: “Câm miệng, xem thi đấu!”
Lam Yên có được thực lực ngưng hồn cảnh đỉnh phong, thực lực thực sự vẫn còn cách rất xa.

Chiến đấu kéo dài một khoảng thời gian, đủ để cho Sở Cửu Ca có thời gian tìm ra điểm chí mạng của cô ta để công kích.

“Viu!” Một cây ngân châm bay ra, Lam Yên ngay trước mặt mọi người thổ huyết không ngừng.

Cô sử dụng năng lực Thấu Mang đối với hơi thở trong người cô ta cảm nhận rất rõ ràng, tác dụng của một châm này chính là triệt tiêu đi hiệu quả của viên đan dược đó.

Lực lượng của viên đan dược đó bị chặn lại rồi, Lam Yên lập tức chịu phải sự phản phệ cực kì mạnh.

Loại phản phệ này Sở Cửu Ca cũng có thể dự liệu đến là nghiêm trọng đến mức nào.

Lam Yên bây giờ không những không hề có được chút khả năng phản kháng nào, bản thân cô cũng triệt để phế đi rồi.

Thân hình màu lửa đỏ lóe qua, Sở Cửu Ca đem người chấn bay khỏi lôi đài, gương mặt đó của Lam Yên vô cùng trắng, cực kỳ oán độc nhìn Sở Cửu Ca.

Trận chiến này, Sở Cửu Ca thắng rồi, kết quả như vậy khiến cho mọi người trợn tròn mắt.


Ánh mắt Tử Hoàng càng ngày càng âm trầm, “Thiên phú của cô gái này còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng của trẫm, bản thân cô đối với trẫm đã không được chào đón, e là không thể giữ lại rồi.


“Báo cho bọn chúng, vô luận thế nào cũng cần mượn cơ hội lần này, đem Sở Cửu Ca phế đi.


“Vâng, Bệ hạ, thần lập tức thông báo bọn chúng, nhưng mà chỗ Thất hoàng tử?”
“Không cần nói với hắn!”
“Thuộc hạ tuân lệnh!”
Thiên phú Sở Cửu Ca vừa hiển lộ, dẫn đến nhiều luồng ác ý đến từ các phương thế lực.

Chưa tròn mười lăm tuổi đã có thiên phú thế này, thực lực Sở Cửu Ca thực sự quá xuất chúng rồi.

Sở Cửu Ca hỏi: “Lam Linh Quốc các ngươi còn lên hay không?”
Lam Tần nhìn thấy kết cục thê thảm của Lam Yên, trong lòng có chút sợ, nhưng mà hắn không còn đường lui nữa rồi không phải sao? Hắn không còn có sự lựa chọn khác.

Hắn vẫn là không dám đối phó với Sở Cửu Ca, cuối cùng hắn nói: “Lam Linh Quốc của chúng tôi sao có thể dễ dàng nhận thua như vậy, nhưng mà ta không khiêu chiến ngươi, ta muốn khiêu chiến Dung Vương Dung Uyên của Xích Linh Quốc.


Lại là một gia hỏa muốn ức hϊếp người bệnh, Dung Uyên nói: “Vậy Cửu nhi, nàng về đây, vừa hay có thể nghỉ ngơi một chút.


Dung Uyên đi đến lôi đài, đáy mắt Lam Tần lóe qua vẻ âm độc.

Hắn thừa nhận thực lực của Sở Cửu Ca quá khủng bố rồi, Ngũ hoàng muội của hắn đã sử dụng đan dược rồi, thực lực đề cao đến mức đó mà vẫn có thể thắng, hắn đối đầu với Sở Cửu Ca kết cục sẽ không được tốt.

Nhưng mà, hắn có thể đối phó với tên bệnh tật Dung Vương.

Cho dù gϊếŧ không được Sở Cửu Ca, hắn cũng phải giải quyết vị hôn phu của Sở Cửu Ca, khiến cho Sở Cửu Ca thống khổ!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.