Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 255: Một Tên Biếи Ŧɦái


Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thần Y Phi – Chương 255: Một Tên Biếи Ŧɦái


Tam Tiền biếng nhác nói: “Ta nói to gan phải là các ngươi mới đúng chứ! Đám sát thủ các ngươi không phải là người gì các ngươi cũng có thể động vào đâu.

Động vào cửu tiểu thư của hội đấu giá Cửu Thiên chúng tôi, tiểu gia ta lấy tiền cũng có thể đập chết các ngươi.”
Bởi vì quan hệ với Cửu thúc, Cửu Ca là cửu tiểu thư của Bất tử cửu tộc họ, đương nhiên cũng là cửu tiểu thư của hội đấu giá Cửu Thiên rồi.
“Lão đại! Tình báo không đúng rồi! Sao lại là hội đấu giá Cửu Thiên, cô ta không phải là cửu tiểu thư của Sở gia Xích Linh Quốc sao.” Một sát thủ trong số đó khó hiểu nói.
Cũng là cửu tiểu thư, sự khác biệt này lại là một trời một vực.
Lãnh Sát nói: “Thì ra ngươi là tam thiếu gia của hội đấu giá Cửu Thiên, người của ta không hề thương đến cửu tiểu thư của hội đấu giá Cửu Thiên ngươi, ta nghĩ trong đó có lẽ có hiểu lầm nào đó.”
Sở Cửu Ca mở miệng rồi, “Chính là các ngươi, nếu đã làm thì đừng không dám thừa nhận! Ngươi chẳng lẽ không hiếu kỳ làm thế nào ta tìm được đến nơi này sao? Tên sống sót duy nhất đó, ngươi cho rằng hắn là dựa vào bản lĩnh của bản thân thoát được sự truy sát của yêu thú cửu phẩm sao?”
Tất cả sát thủ đều ngẩn ra, “Thập Ngũ phản bội chúng ta rồi!”
“Sao có thể?”
Gia hỏa hư nhược đó đi ra nói: “Ta..

lão đại, ngươi phải tin ta, ta tuyệt đối không có phản bội tổ chức.”

“Ngươi là cố ý thả hắn trở về, mục đích chính là tìm ra đại bản doanh của bọn ta, sau đó ra tay với chúng tôi.” Lãnh Sát băng lạnh lướt qua Sở Cửu Ca.
Vốn nghĩ rằng chỉ là một nhiệm vụ đơn giản, kết quả không những tử thương thảm trọng, còn dẫn đến một phiền toái lớn như vậy.
Sở Cửu Ca nói: “Ngươi đoán đúng rồi đấy! Vậy thì thời khắc tổ chức sát thủ các ngươi bị diệt cũng nên đến rồi.”
Lãnh Sát nói: “Mấy tiểu gia hỏa các ngươi cũng quá tự đại rồi, chẳng lẽ cho rằng các ngươi chỉ cần dẫn theo một con yêu thú cửu phẩm liền có thể diệt đi cả một tổ chức sát thủ của ta? Ngây thơ, xem thường chúng tôi là phải trả giá đắt đó.”
Hắn cho rằng chỉ một con yêu thú cửu phẩm có thể đánh nổi, thực lực của ba người thanh niên này hết cỡ cũng chỉ có ngưng hồn cảnh tam tứ trọng mà thôi.

Không tạo nên sự uy hϊếp gì đến bọn họ.
“Nếu như các ngươi đã tự mình tìm đến tận cửa, cũng không muốn cứ thế bỏ qua! Vậy thì chúng tôi cũng chỉ còn cách gϊếŧ người diệt khẩu rồi.” Thân là đầu lĩnh của tổ chức sát thủ, đương nhiên phải đủ độc ác, quyết đoán.
Là tam thiếu gia của hội đấu giá Cửu Thiên thì đã sao? Chỉ cần khiến hắn chết một cách triệt để ở nơi này, hội đấu giá Cửu Thiên cũng không thể biết là do ai làm.
Dù có phiền phức, cùng lắm đổi một địa điểm khác làm lại từ đầu.
“Mấy người các ngươi ra tay cùng với ta, trước tiên giải quyết đầu súc sinh này đã.

Đây là yêu thú cửu phẩm đó, đồ tốt trên thân nó nhất định không ít.” Đáy mắt hắn lóe quả vẻ độc ác.

“Vâng, lão đại!”
“Những người khác, giải quyết ba tên nhóc đó!”
“Uỳnh!” Khi bọn chúng đối đầu với đoàn lông lá nhỏ, có người hướng đến đám Sở Cửu Ca xông qua.
Sở Cửu Ca nói: “Động thủ! Bảo vệ tốt bản thân, đừng đem tính mạng ra đùa giỡn mất, lần này chúng ta đối đầu là sát thủ chuyên nghiệp đó!”
Tam Tiền nói: “Chỉ là một số tên nhãi nhép mà thôi.”
Tam Tiền dẫn đầu xông lên trước, khí thế luyện linh cảnh bạo phát ra, càn quét đám người ở trước mặt.
“Binh binh binh!”
Vô số đạo thân ảnh bay ra ngoài, những sát thủ đó nói: “Lão đại! Tên tiêu tử này là một tên biếи ŧɦái đó! Luyện linh cảnh, vậy mà là luyện linh cảnh..”
Thiên tài luyện linh cảnh chưa tròn hai mươi, đặt ở Tử Linh Quốc thực sự là kinh thế thoát tục mà, bon chúng cũng không dám tin đây là thật nữa.
Đây là một khúc xương cứng, những người này liền đặt mục tiêu lên trên người bọn Sở Cửu Ca.
Bọn họ không tin một người là luyện linh cảnh, những tiểu gia hỏa đó, mỗi một người đều như thế.
Tuy rằng bọn họ không phải mỗi người đều là luyện linh cảnh, là ngưng hồn cảnh, Tử Tinh Châu ngưng hồn cảnh ngũ trọng, Sở Cửu Ca tam trọng.
Thưc lực như vậy so với đại đa số sát thủ đều thấp hơn, bọn chúng cảm thấy dễ đối phó, nhẹ nhàng liền có thể thu thập được rồi, thế nhưng lại không thuận lợi như trong tưởng tượng của chúng.

“Binh binh binh!”
Đẳng cấp thấp nhưng sức chiến đấu lại rất bưu hãn, thân pháp tu luyện và linh kỹ mỗi một thứ đều mạnh hơn chúng, nhưng mà bọn chúng người đông à!
Ưu thế này, đủ để bọn chúng thu thập hai tên tiểu gia hỏa này rồi.
Cũng không biết bọn họ lấy tự tin từ đâu mà lại dám công khai đến công đánh tổ chức bọn chúng, hơn nữa lại chỉ có vài người bọn họ mà thôi.
Nếu tổ chức sát thủ của chúng bị mấy tiểu gia hỏa này diệt đi, sau này bọn chúng có lẽ sẽ trở thành trò cười của giới sát thủ mất.
Bọn chúng tìm được cơ hội công kích mãnh liệt Sở Cửu Ca và Tử Tinh Châu, vào chính lúc đó một vệt sáng đỏ lóe qua.
Một trận lửa đỏ bay múa khắp nơi, dập vào trên người bọn chúng.
“Aaaaaaa!” Một trận kêu thảm truyền ra.
“Lão đại! Bọn chúng vậy mà lại còn có một con yêu thú khác, thực lực không hề yếu hơn con yêu thú cửu phẩm đó!”
Hắc Viêm tức muốn dựng đứng cả lông, ngọn lửa đen trên đất điên cuồng bùng lên.
Hắc Viêm nói: “Thật là mù con mắt c** của các ngươi, ta sao có thể không bằng cả một con gấu ngốc chứ, cái gì gọi là thực lực không yếu hơn nó.”
Gia hỏa Hắc Viêm cũng chỉ có ở trước mặt Sở Cửu Ca trông ngoan ngoãn mà thôi, đối với người khác là đặc biệt hung tàn lạnh lùng.

Hễ ra tay thì toàn là những chiêu hiểm, khiến cho những tên sát thủ này đặc biệt đau đầu.
Có Hắc Viêm và đoàn lông lá giữ chân đám cao thủ luyện linh cảnh, gia hỏa Tam Tiền chỉ việc thấy sót người nào thì giải quyết, nhưng là cũng vẫn còn rất nhiều sát thủ không bị giữ chân.
Bọn chúng lựa chọn giải quyết quả hồng mềm nhất rồi tính tiếp, đương nhiên nhắm trúng Sở Cửu Ca rồi.

Sở Cửu Ca nói: “Các ngươi tinh thần không tồi mà! Nhưng mà muốn đánh thắng ta, các ngươi có thể tắm rửa ngủ nghỉ rồi.”
“Tiểu nha đầu quá ngông cuồng rồi, ngươi chỉ là ngưng hồn cảnh tam trọng mà thôi, chúng tôi tuy là chưa đạt đến luyện linh cảnh, nhưng chí ít cũng là bát cửu trọng, không tin không giải quyết được ngươi.”
Ngay khi những người này nhảy bổ vào, Sở Cửu Ca dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng đã nhìn rõ sơ hở của chúng rồi.
“Xoẹt xoẹt xoẹt!” Công kích của chúng cứ thế bị hụt rồi.
“Tốc độ rất nhanh, bao vây! Đừng để cô ta có cơ hội né tránh.” Mức độ phối hợp của những tên sát thủ này không tồi, sau một lần thất thủ liền phối hợp lần nữa.
Tử Tinh Châu cũng nghênh đón một trận ác chiến, “Uỳnh uỳnh uỳnh!”
Những đối thủ của Tam Tiền phát hiện tiểu tử này không mấy nghiêm tức, đối đầu với bọn chúng người nào đẳng cấp cũng cao hơn hắn, vậy mà lại ngó Đông ngó Tây cũng không sợ bị bọn chúng một chưởng đánh chết!
Tam Tiền cũng là đang lo lắng cho Sở Cửu Ca! Không phải hắn không tin thực lực của Sở Cửu Ca, mà là hắn sợ có gì ngoài ý muốn bị thương phải chút chút.
Bất tử cửu tộc của họ muốn một nữ nhi quả thật rất khó, không dễ gì mới có được một người quý giá đến thế mà.
Đối phương người đông thế mạnh, ngay khi mắt thấy bọn chúng gần như thành công giải quyết Sở Cửu Ca và Tử Tinh Châu, bọn chúng phát hiện thân thể của bản thân gặp phải vấn đề.
Linh lực trong thân thể chúng không còn nghe lời nữa, bây giờ hoàn toàn không cách nào phát huy hết toàn bộ thực lực, chỉ phát huy được một bộ phận nhỏ mà thôi.
Tất cả người ngưng hồn cảnh đều gặp tình huống như vậy, luyện linh cảnh bởi vì cấp bậc cao, kinh mạch rộng, loại độc khắc chế thực lực này của Sở Cửu Ca đối với chúng tác dụng chỉ rất nhỏ.
Nhưng mà trước giải quyết những người này hẳn nói, tu linh giả thực lực ngưng hồn cảnh số lượng lớn nhất.
Lúc này bọn chúng mới hậu tri hậu giác nói: “Chúng ta trúng độc rồi, lão đại!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.