Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 1: Tỷ Võ Chiêu Thân


Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thần Y Phi – Chương 1: Tỷ Võ Chiêu Thân


“A! Đây không phải là đệ nhất thiên tài Sở Cửu Ca của Xích Linh Quốc sao? Không ngờ lại bị một tiểu nha hoàn ti tiện đánh như chó chết! Thảm qua đi mất!”
“Tin tức này của ngươi đã lạc hậu rồi, mấy ngày trước Sở Cửu Ca đã trộm đi Đại La Đơn của gia tộc vị hôn phu Tần thiếu chủ của cô ta, sau đó bị đánh cho tàn phế rồi, còn bị thoái hôn.

Bây giờ cô ta đã là đệ nhất phế vật của Xích Linh Quốc, tuỳ tiện một người cũng có thể giết chết cô ta.”
“Có một vị hôn thê tay chân không sạch sẽ như vậy, Tần thiếu chủ cũng thật là xui xẻo, cũng bị mất mặt theo.”
“Binh binh binh!” Trong sự nghị luận của mọi người, lôi đài phía trước truyền đến từng tiếng quyền cước đánh vào da thịt.
“Phụt!” Máu tươi từ miệng mũi của cô gái phun ra.
Ngoài ra, một người nha hoàn với dung mạo tiếu lệ thấy cô tàn tạ như vậy, không những không nương tay, mà còn ra tay càng thêm tàn độc.
Mọi người kinh ngạc: “Sở Cửu Ca cũng sắp bị đánh đến chết mà vẫn không có ý định nhận thua sao?”
“Cô ta cũng đã bị thoái hôn, chắc là sợ không thể gả ra ngoài được, nên mới đến tham gia tỉ võ chiêu thân lần này, muốn làm vị hôn thê của Dung Vương, giúp Dung Vương xung hỷ.”
“Phụt! Từng là đệ nhất thiên tài của Xích Ling Quốc, vậy mà phải gả cho một tên quỷ đoản mệnh, thật là đọa lạc”
“Một tên phế vật một tên quỷ đoản mệnh, cũng là tuyệt phối rồi, ha ha ha! Nhưng mà theo ta thấy Sở Cửu Ca căn bản không có năng lực thắng, ngươi xem, ngay cả một tiểu nha hoàn của Tần gia mà cũng đánh không lại.” Có người chế giễu cười lớn.
“Bang!” Sở Cửu Ca toàn thân là máu nằm trên sàn, nha hoàn đó giẫm lên lồng ngực của cô một cách giẫn dữ.

Sắc mặt của Sở Cửu Ca trở nên trắng bệch như tờ giấy.

Sở Cửu Ca dùng ánh mắt tuyệt vọng trừng cô ta, làm như đang hỏi cô vì sao phải làm như vậy?
Cô không phải không muốn nhận thua, mà là không cách nào có thể phát ra tiếng được.
Tỷ võ chiêu thân hôm nay, đối thủ của cô, không ai khác chính là thiếp thân nha hoàn của tiền nhiệm vị hôn phu cô – Tiểu Điệp, lúc trước đối với cô cung cung kính kính, cực kỳ nhiệt tình tác hợp cô và Tần Hàn ca ca.
Cô thật khó tượng tưởng, hôm nay con người nhẫn tâm tàn độc này với người nha hoàn trước đó hoàn toàn không cùng một người.
Hôm qua, chính vì Tần Hàn biết cô hôm nay sẽ đến đại hội tỷ võ chiêu thân này, đặc biệt căn dặn tiểu Điệp đến tìm cô.
Việc của Tần gia, Tần Hàn chỉ là một thiếu chủ cũng chẳng thể làm gì.

Phụ thân anh không thèm nghe anh giải thích, là anh có lỗi với cô.
Nhưng anh vì giúp cô tại đại hội tỷ võ chiêu thân lần này đoạt được thắng lợi, đã tặng cho cô một lọ đan dược.
Nghe được nhưng lời này, Sở Cửu Ca thật sự rất cảm động, cho rằng Tần Hàn đối với cô vẫn còn tình ý.
Tất cả là do người Sở gia đối với một dã chủng như cô có thành kiến mới cố ý hãm hãi cô, như giờ cô đã là phế vật, cũng không khẩn cầu được gả cho Tần Hàn ca ca nữa.
Chỉ cầu lần tỷ võ chiêu thân này giành được thắng lợi, có được đan dược cứu mẫu thân, sau đó cô sẽ tự kết liễu bản thân.
Cô làm sao ngờ tới, vị hôn phu mà cô khuynh tâm ái mộ đưa đến cho cô không phải là đan dược giúp cô giành thắng lợi, mà là độc dược.
Loại độc này có thể làm cho cô trong lúc tỷ võ không thể lên tiếng nói một câu nào, ngay cả hai chữ đơn giản như “nhận thua” cũng không cách nào phát ra, chỉ có thể chấp nhận bị tiểu Điệp đánh chết một cách không thương tiếc.
“Ta ái mộ thiếu chủ đến thế, vậy mà thiếu chủ lại cưới một tên dã chủng như ngươi.


Ta hôm nay sẽ sinh sinh đánh chết ngươi.” Trên mặt tiểu Điệp lộ ra vẻ âm hiểm, vận linh lực muốn trực tiếp giẫm nát trái tim của Sở Cửu Ca.
“Phụt..” Sở Cửu Ca phun ra một ngụm máu tươi, ý thức càng lúc càng mơ hồ, cô cảm giác bản thân sắp chết đến nơi.
Mẫu thân, nữ nhi vô dụng, không thể cứu được người..
Tim cảm giác như bị một vật cực nặng đè vào, Cửu Ca cảm thấy hô hấp cực kỳ khó khăn, đầu AUF chỉ còn là một mớ hỗn độn.
Cô đây là ở đâu?
Cô rõ ràng là thần trộm số một tại thế kỷ 23, vì có dị năng đặc biệt, nên bị một sở nghiên cứu điên cuồng nhắm đến.
Sau khi bị truy sát liên tục trong 49 ngày, họ không còn cách nào đành phải thả ra lựu đạn kéo cô đồng quy vụ tận.
Không đạt được thứ mình muốn, nhóm người điên cuồng này sẽ không tiếc bất cứ giá nào để hủy nó đi.
Cô đáng lý đã chết rồi, nhưng mà..
Cô trông thấy một cô gái với khuôn mặt xấu xí vặn vẹo đang giẫm lên người cô, chán sống rồi đây mà!
Mắt Sở Cửu Ca loé lên một tia sáng, cánh tay cô đột nhiên cử động.
Đột nhiên, tiểu Điệp cảm thấy cơ thể lành lạnh.
“Aaaaaaa” Một tiếng kêu thảm thiết truyền đến, tiểu Điệp phát hiện y phục bên ngoài của cô đã biến mất rồi.
Cô bây giờ chỉ còn khoác trên người một bộ trung y mỏng manh, như ẩn như hiện, ban ngày ban mặt, xung quanh lại có rất nhiều người đang nhìn, cô..


tương đương bị mọi người nhìn không sót thứ gì.
Mặt cô trắng bệnh, cơ thể không ngừng run rẩy, Sở Cửu Ca thoắt cái đứng dậy.
“Bang” một tiếng, một chân đá lên mặt cô, đá bay cô ra xa.
“Khục khục khục” tim bị tổn thương nghiêm trọng, Sở Cửu Ca ho một cách thống khổ.
Nôn quá nhiều máu, làm cho độc tính của độc dược yếu đi, cô cuối cùng có thể phát ra tiếng rồi.
Hoàn cảnh lạ lẫm, những con người lạ lẫm, kể cả một bản thân lạ lẫm.
Trong đầu vang lên một âm thanh, “Ta không biết ngươi là ai, từ đâu đến, ta..

Ta mệt rồi, ta giao toàn bộ thân thể và ký ức của ta cho ngươi, đáp ứng ta, trị lành cho mẫu thân ta, cầu xin ngươi!
Thoáng chốc, Cửu Ca nhận được ký ức của một thiếu nữ khác cũng tên Sở Cửu Ca.
Mẫu thân chưa thành thân đã có thai làm cho Sở gia cảm thấy mất hết thể diện, cuộc sống tại Sở gia cũng chẳng mấy tốt đẹp, nhưng đối với cô thì cực kỳ tốt.
Người cùng lứa có gì thì cô cũng sẽ có, hơn thế thiên phú tu luyện nổi trội, tuổi nhỏ nhỏ đã trở thành đệ nhất thiên tài của Xích LinH Quốc.
Hào quang của thiên tài làm cô kiêu ngạo, tự hào, cũng vì như vậy mà cô trở thành vị hôn thê của người mà cô ái mộ.
Cảnh đẹp thì không bền lâu, người mẫu thân với thực lực xếp thứ ba tại Sở gia, khi đi làm nhiệm vụ bị trọng thương, cô vì cứu mẫu thân nên đi cầu cứu vị hôn phu của cô.
Vị hôn phu đã lấy đan dược trân quý nhất của gia tộc cho cô giúp mẫu thân trị liệu, cô cảm động vô cùng.
Nhưng khi cô toàn tâm hoan hỷ cầm đan dược rời khỏi Tần gia, thì toàn bộ cao thủ của Tần gia đột ngột lao ra bao vây cô, bảo cô trộm mất đan dược của Tần gia.
Người của Tần gia không thèm nghe cô giải thích đã đánh cô trọng thương, cô đệ nhất thiên tài Xích Linh Quốc cứ như thế mà triệt để phế đi.

Không những thế, người Tần gia còn loan tin nói rằng cô có nhân phẩm kém, trực tiếp giải trừ hôn ước.
Cửu Ca nói với cô:” Chẳng lẽ cô không nhận ra đó là cục do Tần Hàn thiết kế sao? Nếu như Tần Hàn thật tâm thật ý muốn tặng đan dược cho cô thì người Tần gia sẽ đánh cô thành như vậy sao! Hơn nữa đan dược trân quý, chỉ duy nhất Tần gia chủ mới có thể lấy được, một thiếu chủ như hắn làm gì có bản lĩnh lấy được.


Cửu Ca nghĩ đến khuôn mặt Tần Hàn phi thường tuấn mỹ, khó trách làm cho Sở Cửu Ca mê muội đến thần hồn diên đảo, đáng tiếc là một tra nam bạc tình bạc nghĩa.
Sở Cửu Ca đứng hình:” Không thể..

không thể nào! Ta không tin! “
” Nếu như ngươi vẫn chưa tin, vậy thì đừng tan biến quá sớm, ta sẽ cho cô xem thêm một vở kịch hay, tránh cô chết một cách quá oan uổng.

“Cửu Ca điềm nhiên nói với cô.
Ngay lúc đó, tiểu Điệp xấu hổ giận dữ cực độ với khuôn mặt vặn vẹo, linh lực bạo phát, lại lần nữa hướng Sở Cửu Ca ra tay.
Cô lạnh lùng lên tiếng:” Sở Cửu Ca ngươi lại dám dùng thủ đoạn đê hèn hủy đi trong sạch của ta, ngươi chết đi! “
Bị bao nhiêu nam nhân thấy hết như vậy, trong sạch đã không cách nào bảo toàn, cô đã không còn cơ hội trở thành tiểu thiếp của thiếu chủ nữa.
Tâm nguội ý lạnh, cô muốn kéo theo Sở Cửu Ca đồng quy vu tận.
” Chủ tử, cuộc tỷ võ chiêu thân buồn cười này có cần thuộc hạ đi chấm dứt nó.”Cách đó không xa, một giọng lạnh băng mang theo sát ý lên tiếng..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.