Đọc truyện Nghịch Thiên Ma Phi, Xin Đừng Hắc Hoá! – Chương 30: Minh Vương điện hạ trong truyền thuyết
Nhưng ngẫm lại, nàng cũng may mắn đấy chứ, đang buồn ngủ thì có người đưa gối, để nàng xem xem, Minh Vương này rốt cuộc là thần thánh phương nào!
Chỉ là, cái Thính Phong lâu này có phải hơi bị lợi hại rồi không? Ngay cả mọi người ở đây hầu hết là lữ khách mà cũng biết. Kinh thành a, quả nhiên ngoạ hổ tàng long, ngay cả một tửu lâu cũng siêu như vậy. Dung Mị không khỏi chậc lưỡi tấm tắc một phen.
“Được”, vài tiếng đáp và vỗ tay từ dưới đài vang lên. Minh Vương? Là vị Minh Vương trong truyền thuyết đó? Cái này thì bọn họ quả thật có nghe qua một chút, rất có hứng thú mà nhìn người kể chuyện.
Lão tiên sinh nhìn phản ứng của mọi người, vừa lòng gật đầu, sau đó bắt đầu thuyết:”Ở Đông Nguyệt Quốc, các ngươi có thể không biết hoàng đế, nhưng không thể không biết Minh Vương điện hạ.”
. . .
Cửu hoàng tử của Đông Nguyệt Quốc, từ nhỏ thiên phú trác tuyệt, là thiên tài đơn hệ linh căn trăm năm có một. Năm ấy mới 15 tuổi đã tấn chức đến Kim Đan cảnh! Kim đan a! Đó là cảnh giới mà có người tu luyện trăm năm cũng không chạm tới được.
Hoàng đế biết tin mừng rỡ vô cùng, hạ lệnh sắc phong Cửu hoàng tử mới 15 tuổi làm vương gia, hiệu Minh Vương, ngụ ý là ánh sáng hy vọng của quốc gia. (Minh: ánh sáng)
Hiện tại đã qua đi 5 năm, tu vi của hắn cũng trở thành ẩn số. Minh Vương đã tu luyện đến cảnh giới nào, không ai biết đến! Chỉ biết thực lực của hắn sâu không lường được, đã từng một mình xông vào rừng Tử Vong, chém giết hàng nghìn linh thú, bảo vệ các thành trì gần đó khỏi thú triều.
Minh Vương điện hạ giống như chiến thần từ trên trời giáng xuống, cao quý không thể khinh nhờn!
Nghe đồn!
Minh Vương gia tuấn mỹ vô song, tựa như trích tiên hạ phàm, một thân hắc y làm cho bao nữ nhân mê luyến điên cuồng!
Nghe đồn!
Minh Vương có thói ở sạch nghiêm trọng, không cho phép người khác đến gần, ngay cả thân nhân cũng không ngoại lệ, nữ nhân càng là có bao xa thì cút bấy xa!
Nghe đồn!
Minh Vương lãnh khốc vô tình, thị huyết như ma. Hắn giết người không chớp mắt, thủ đoạn tàn nhẫn, làm kẻ địch của hắn, đại khái chỉ có một con đường chết! Chính vì vậy, tên hiệu vốn là Minh Vương giờ đã được mọi người hiểu thành Minh Vương (*)!
[*]Minh trong minh giới, địa ngục
. . . .
“Bốp bốp!”Tiếng vỗ tay như sấm—
Thân là con dân Đông Nguyệt, có một vị vương gia lợi hại như vậy, bọn họ cũng vô cùng tự hào. Ước gì có thể nhìn thấy hắn một lần a, coi như sống cũng không uổng phí.
Trái ngược với đám người đang kích động, Dung Mị lười biếng chống cằm, hmm, vụ này có chút phiền toái rồi đây. Cỏ Bảy Màu ơi là Cỏ Bảy Màu, tìm ngươi sao lại khó như vậy a!
Mớ dược liệu này nàng mua chủ yếu là để trị những vết sẹo trên mặt nàng. Quá xấu, đến bản thân nàng còn ghét bỏ, hừ~ Trong đó Cỏ Bảy Màu là nguyên liệu quan trọng nhất để luyện Uẩn Nhan Đan, khuôn mặt này của nàng hoàn toàn dựa vào nó a!
Cho nên, mặc kệ ngươi là Minh Vương hay Ma Vương, Cỏ Bảy Màu, ta nhất định phải có được!!
Hơn nữa, loại thảo dược này tuy quý hiếm, nhưng công dụng chủ yếu là để trị sẹo, dưỡng nhan các kiểu a. Một đại nam nhân như hắn cần cái này để làm gì? Biến thái sao?
———
YY: Khụ khụ… Tình hình là Mị cô nương ghim Minh Vương điện hạ rồi đấy!