Nghịch Thiên Kỹ

Chương 11: Hội võ


Đọc truyện Nghịch Thiên Kỹ – Chương 11: Hội võ

Để chứng tỏ sự coi trọng của Hàn gia đối với hội võ lần này và sự tôn trọng đối với các gia tộc khác, đích thân Hàn Thiên Quân đã đứng ở cửa Hàn phủ để tiếp đón người của ba gia tộc khác sắp đến tham gia hội võ. Không lâu sau, một đám người ở xa đang tiến lại gần, người đứng đầu thân hình cao lớn, tầm khoảng bốn năm mươi tuổi.

Thấy có người đến, Hàn Thiên Quân niềm nở nói: 

– Hoan nghênh các vị đã đến. – Rồi lại chắp tay nói với người đứng đầu: 

– Lưu gia chủ, lâu nay vẫn tốt chứ? Những người đến đây đều là những người muốn tham gia hội võ của Lưu gia, còn người đứng đầu chính là gia chủ của Lưu gia – Lưu Ngọc Thanh.

Dường như không cảm nhận được sự nhiệt tình của Hàn Thiên Quân nên Lưu Ngọc Thanh chỉ trả lời một cách lạnh nhạt:

– Nhờ hồng phúc của Hàn huynh, Lưu gia vẫn rất tốt.

Sau khi nghe được câu trả lời của Lưu Ngọc Thanh, Hàn Thiên Quân khẽ cau mày, ông cảm thấy Lưu Ngọc Thanh không giống với trước đây nữa, nhưng chả có gì liên quan tới ông mà ông phải suy nghĩ nhiều, Hàn Thiên Quân mau chóng lấy lại nụ cười rồi nói với Hàn Kiếm Vũ: 

– Dẫn người của Lưu gia vào vị trí của võ đường.


Hàn Kiếm Vũ liền dẫn mọi người đi vào trong, còn Hàn Thiên Quân thì tiếp tục đợi sự xuất hiện của hai đại gia tộc khác. Một lát sau, Hà gia và Tống gia cũng lần lượt xuất hiện.

Trong võ đường của Hàn Gia, bốn đại gia tộc lần lượt ngồi vào vị trí bốn bên. Hàn Thiên Quân đứng lên chắp tay nói: 

– Lưu gia chủ, Hà gia chủ, Tống gia chủ, ba vị dẫn theo các đệ tử trong gia tộc đến Hàn gia của tôi, Hàn mỗ vô cùng vinh hạnh. Hội võ lần này, Hàn gia của lão cũng chuẩn bị ba phần thưởng cho ba vị dành chiến thắng. Phần thưởng thứ nhất: Một cuốn cao giới tương cấp kỹ năng mật tịch.Phần thưởng thứ hai: Một cuốn thấp giới tông cấp kỹ năng mật tịch.Nói tới đây,giọng của Hàn Thiên Quân đẩy cao lên 1 chút, phần thưởng thứ ba: một cuốn tông cấp tinh thần công pháp mật tịch.

Vừa dứt lời,mọi người xung quanh liền xì xầm bàn tán. 

– Hàn gia thật phóng khoáng. – Cho dù là cao giới sư cấp kỹ năng hay là thấp giới tông cấp kỹ năng đều là những thứ hiếm có khó tìm. Cho dù mọi người trong võ đường đều là người trong tứ đại gia tộc, nhưng không phải ai cũng đạt được kỹ năng cao giới.Chỉ có một số những người tài năng thiên bẩm xuất chúng, được gia tộc chú trọng bồi dưỡng mới có cơ hội tiếp xúc với kỹ năng cao cấp, nhưng cho dù là thế thì họ cũng chẳng dại gì từ chối việc được học thêm nhiều kỹ năng cả. Còn đối với tông cấp tinh thần công pháp, có thể nói rằng tất cả các đệ tử hậu bối trong võ đường này không ai là không bị dao động. Đó chính là tông cấp công pháp, chỉ cần tài năng thiên bẩm không tồi mà tu luyện nó thì sẽ đạt đến đẳng cấp kỹ tông. Nên nhớ rằng, tính đến thời điểm hiện tại, gia chủ của tứ đại gia tộc cũng mới chỉ ở dẳng cấp kỹ tông mà thôi. Đối với hậu bối của gia tộc, họ thường cho tu luyện công pháp cấp sĩ hoặc cấp sư trước, sau đó sẽ dựa vào khả năng tu luyện thiên bẩm của họ mà quyết định có tiếp tục nâng cao đẳng cấp công pháp của họ hay không. Tông cấp công pháp đối với các đệ tử gia tộc mà nói, đã là công pháp vô cùng cao cấp rồi. Còn đối với công pháp Vương cấp thì tuyệt đối là sự tồn tại ở cấp quý hiếm trong tứ đại gia tộc rồi, hoặc cũng chỉ có gia chủ mới có thể tu luyện mà thôi.Các đấu sĩ của các gia tộc đều rất nôn nóng muốn thử sức luôn,

– Đấu một trận đi, nhất định sẽ vào được vòng trong.

Thậm chí ngay cả các gia chủ của ba đại thế tộc khác cũng có chút kinh ngạc,cả ba đều nghĩ “xem ra Hàn Thiên Phong rất tin tưởng ở hậu bối của Hàn gia.” Hàn Thiên Quân nhìn thấy phản ứng phía dưới của mọi người thì rất hài lòng, mục đích của ông chính là muốn để cho các gia tộc khác biết rằng, cho dù đệ nhất thiên tài của Hàn gia đã không còn, nhưng sự tích lũy hàng trăm năm nay của Hàn gia vẫn còn, cái gốc của Hàn gia vẫn còn, nên nếu như muốn đánh bại được Hàn gia thì tốt nhất cũng nên lượng sức mình.
Hàn Thiên Quân tiếp tục nói: 

– Quy tắc của hội võ vẫn như cũ. Ván thứ hất sẽ do sáu đệ tử của Tống gia và Hà gia bốc thăm để chọn đối thủ từ trong các đệ tử của Lưu gia và Hàn gia.


Mục đích của việc bốc thăm như vậy là để tránh việc các đệ tử tự đấu đá lẫn nhau ngay từ vòng đầu. 

Hết nửa tuần hương, Sự chọn lựa đối thủ của 2 đại gia tộc trong vòng đầu tiên đã có kết quả, Hàn Thiên Quân đứng lên đọc kết quả bốc thăm. Sau đó nói:

-Ván đấu đầu tiên là Tống Thế Minh của Tống gia đấu với Hàn Phong của Hàn gia, hai bên chuẩn bị.” Trận đấu không cần có trọng tài lên đấu trường giám sát mà đã có bốn vị gia chủ của tứ đại gia tộc ở đó rồi, tin rằng các đệ tử hậu này này sẽ không ai dám dở trò.
Hàn Phong từ trong trận doanh của Hàn gia đi ra,hắn là con của Hàn Kiếm Viễn năm nay 40 tuổi, đã có tu vi kỹ danh ba sao.Hàn Phong bước lên võ đài, nhìn về phía trận doanh của Tống gia,chỉ thấy một cậu bé chạy lên võ đài,thở hổn hển nói: 

– Thật ngại quá, tới trễ một chút xin Hàn huynh chỉ giáo.

– Xin chỉ giáo. – Hàn Phong cũng đáp lễ nói.

– Kỹ năng mà ta biết chỉ có một hai cái, chắc chắn không phải là đối thủ của Hàn huynh, chi bằng chúng ta hãy thử công phu……………..trước đã. – Tống Thế Minh lại lên tiếng. Hàn Phong khẽ gật đầu: 

– Cứ theo ý ngươi đi!


Hàn Phong vừa dứt lời,thì đã thấy Tống Thế Minh chạy nhanh về phía Hàn Phong giơ ngay nắm đấm hướng thẳng về phía hắn. Tất nhiên Hàn Phong sẽ không để cho hắn đắc thắng, tay phải giơ lên phía trước,vừa hay đỡ được quả đấm, lại thấy nắm đấm tay trái của Tống Thế Minh đưa thẳng mặt Hàn Phong. Hàn Phong chỉ cảm thấy có một luồng gió mang theo một nguồn lực rất mạnh đập vào mặt, rồi nhịp thở trở nên gấp gáp hơn. “Không đúng, đây là kỹ năng, trên nắm đấm còn có khí nguyên tố, đây là kỹ năng tiếp cận cơ thể.” – Hàn Phong lập tức hiểu ra ngay. 

– Khốn kiếp – Hàn Phong lên tiếng chửi, sau đó rất nhanh liền đưa 2 tay ra phía trước mặt, hai chân bước lên phía trước mượn thế lùi sau, khi nắm đấm của Tống Thế Minh đến sát mặt Hàn Phong thì bị hai tay của Hàn Phong đỡ được, nhưng hai tay lại có cảm giác tê dại.Chính lúc đó, Hàn Phong thấy đau phần bụng, hóa ra tay phải của Tống Thế Minh đã đánh trúng bụng làm Hàn Phong lùi lại bảy, tám bước rồi ngã xuống sàn. Lau vết máu trên miệng, gắng gượng đứng dậy: 

– Tên hèn hạ. – Hàn Phong chừng mắt về phía Tống Thế Minh giận dữ quát.Hắn không ngờ mình lại thua như thế.

Coi như không nhìn thấy ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống mình, Tống Thế Minh mỉm cười nói:

– Thắng làm vua, thua làm giặc, không thể nói là hèn hạ hay không. – Hàn Phong còn đang định nói gì đó, nhưng bỗng nghe thấy Hàn Thiên Quân quát lên: 

– Lui xuống. – Rồi ông cất cao giọng đọc to tên người thắng ván đấu thứ nhất và thông báo tên người sẽ tham gia vào ván đấu thứ hai – Ván đấu thứ nhất, Tống Thế Minh thắng, ván đấu thứ hai, Hà Húc của Hà gia đấu với Lưu Thăng của Lưu gia. 

Tống Thế Minh và Hàn Phong đều đi về phía đội của mình, chỉ có điều lúc này Tống Thế Minh tỏ ra rất đắc ý, còn bộ dạng của Hàn Phong lại có chút cô lạc lõng. Hà Húc và Lưu Thăng đều có tu vi danh kỹ ba sao, rút kinh nghiệm từ những ván đấu trước, vừa lên võ đài liền dùng các thể loại kỹ năng công kích vào đối phương. Cuối cùng với uy lực lớn từ kỹ năng của mình, Hà Hư đã thắng trận.

Bốn ván đấu tiếp theo, do khoảng cách thực lực của hai bên cách nhau lớn, Hàn Ngấn của Hàn gia, Hà Thế Viễn của Hà gia, hai anh em nhà Lưu gia là Lưu Thành Phi và Lưu Thành Long đều đánh bại đối thủ của mình một cách nhẹ nhàng. Đối với Hà Thế Viễn của Hà gia, mọi người đều rất quen thuộc rồi, hắn chính là người đứng thứ hai trong hội võ lần trước, chỉ bại dưới tay của Hàn Ngấn cho nên mọi người biết nhiều đến hắn cũng là lẽ đương nhiên. Nhưng Lưu gia lần này đã cho mọi người một điều bất ngờ ,đó là hai anh em Lưu Thành Phi đều là lần đầu tiên xuất hiện trên võ đài mà lại đánh bại được các đối thủ một cách nhẹ nhàng như vậy. Đặc biệt là Lưu Thành Phi, đối thủ của hắn lại là người đứng thứ 3 trong hội võ lần trước, nhưng khi đấu với Lưu Thành Phi lại chưa đi hết được mười chiêu đã bại. Sự xuất hiện của hai chú ngựa đen không khỏi khiến cho ba đại gia tộc khác nghi ngờ, thực lực mạnh như vậy tại sao trước đây Lưu gia không để bọn họ lên võ đài thi đấu, mục đích họ muốn giấu thực lực của mình là gì?

Hàn Thiên Quân càng thêm nghi hoặc, trước đây Lưu gia luôn giấu hai người này vậy tại sao tại hội võ của Hàn gia tổ chức lại cho hai người tham gia đấu võ? Hơn nữa, Hàn gia lúc này đang ở trong thời điểm nhạy cảm. “Có lẽ họ cũng chẳng có mục đích gì,chỉ đơn giản là muốn giấu thực lực của mìn mà thôi.” – Hàn Thiên Quân không cho phép mình nghĩ nhiều thêm nữa, dù sao Lưu gia và Hàn gia còn có một cuộc hôn sự nữa. Lại nghĩ đến Hàn Phong Tuyết, trong lòng cười thầm: ” Chẳng phải Hàn gia ta cũng giấu một thiên tài hay sao!.


Sau khi nghỉ giải lao hai tiếng,những võ sĩ tham gia thi đấu cũng đã lấy lấy lại được sức lực đã tiêu hao. Vòng đấu thứ hai tiếp tục diễn ra,lần bốc thăm thứ hai này sẽ do máy tự chọn, kết quả bốc thăm như sau: “Tống Thế Minh đấu với Hàn Ngấn, Hà Húc đấu với Lưu Thành Long, Hà Thế Viễn đấu với Lưu Thành Phi.”

Sau khi nghe xong kết quả bốc thăm, Hàn Phong đang ngồi nghỉ ngơi phía dưới mắt liền sáng rực lên, tuy hắn đã thua nhưng chỉ bị chút thương nhẹ, hắn vẫn muốn thấy Tống Thế Minh bị người đánh bại như thế nào, vì vậy hắn vẫn ở lại mà không rời đi. 

– Không ngờ ông trời cũng muốn giúp đệ. – Hàn Phong đi đến bên cạnh Hàn Ngấn nói – Đại ca,giúp đệ báo thù,cho thằng khốn kiếp đó một trận thật đau. – Vì Hàn Ngấn là con trai lớn của Hàn Kiếm Vũ nên xét về vai vế là lớn nhất, vì thế mà tất cả các anh em cùng một thế hệ đều gọi hắn là đại ca.

Hàn Ngấn vỗ vỗ vai Hàn Phong mà nói: 

-Yên tâm đi,cứ để ta.

Quả nhiên sau khi trận đấu bắt đầu, Hàn Ngấn cũng không phí lời với Tống Thế Minh mà trực tiếp phi 1 quả cầu lửa về phía đối phương. Đối mặt với quán quân của hội võ lần trước, Tống Thế Minh cũng hết sức căng thẳng, dù sao hắn và Hàn Phong cũng giống nhau ở chỗ mới chỉ là tu vi danh kỹ ba sao. Nhìn thấy quả cầu lửa bay tới, nguyên tố thổ nhanh chóng ngưng tụ lại trong lòng bàn tay, lá chắn thổ, chỉ thấy tay trái của Tống Thế Minh xuất hiện một tấm lá chắn bằng đất vừa hay chắn được quả cầu lửa đang tiến đến nhưng Tống Thế Minh cũng phải lùi lại năm bước mới đứng vững được. Hơn nữa tay trái hạ xuống chứng tỏ đã không còn sức chiến tiếp nữa. Mặc dù đều ở hàng danh kỹ, nhưng giữa ba sao va bảy sao vẫn có sự khác biệt rõ rệt.
Sở dĩ Tống Thế Minh chỉ lùi lại năm bước, là bởi vì Hàn Ngấn còn chưa sử dụng hết công lực, cùng lúc phóng ra quả cầu lửa, Hàn Ngấn phi nhanh về phía Tống Thế Minh.
Vừa mới đứng vững, tay phải của Hàn Phong đã tấn công tới,Tống Thế Minh vội vàng đưa tay phải lên đỡ. Đỡ được cú đấm tay phải của Hàn Ngấn còn chưa kịp vui mừng thì đã thấy cơ thể nhẹ tênh, cả người Tống Thế Minh bị Hàn Ngấn đánh bay ra rơi mạnh xuống đất. Tống Thế Minh cảm thấy toàn thân rã rời .Nhưng đau hơn có lẽ là sâu trong tâm can hắn. Xấu hổ, thật sự xấu hổ. Hai tiếng trước,chính hắn còn dùng chiêu tương tự để đánh bại Hàn Phong của Hàn gia, vậy mà bây giờ người nằm dười đất lại chính là mình.Tống Thế Minh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hàn Ngấn, nếu như ánh mắt có thể giết người thì chắc có lẽ Hàn Ngấn đã chết hàng trăm lần rồi.
Cũng như vậy,Hàn Ngấn không hề để ý đến ánh mắt của Tống Thế Minh mà lạnh nhạt nói: 

– Khi ngươi dùng thủ đoạn bẩn thỉu để đánh bại người khác,thì nên hiểu được cảm giác hiện tại, ta chỉ là dùng chiêu gậy ông đập lưng ông mà thôi.

Ván đấu sau, Lưu Thành Long có tu vi danh kỹ năm sao lại đánh bại Hà Húc có tu vi danh kỹ ba sao một cách nhẹ nhàng.Vòng đấu thứ hai chỉ còn lại Lưu Thành Phi và Hà Thế Viễn, ván đấu này cũng là ván đấu mà tất cả mọi người đều mong đợi, mọi người đều muốn xem xem rốt cuộc chú ngựa đen Lưu Thành Phi mạnh đến cỡ nào? Hắn có thể đánh bại được người đứng thứ hai của hội võ lần trước hay không.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.