Đọc truyện Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt – Chương 18: Trợn mắt nói lời bịa đặt
Giống như nhận thấy được có người đang đánh giá bản thân, người nọ nhíu mày hướng Thủy Y Họa nhìn lại.
Chỉ hơi hơi sửng sốt một cái chớp mắt, liền lễ phép gật gật đầu, lập tức thập phần tự nhiên chuyển ánh mắt.
Lúc người nọ nhìn Thủy Y Họa rồi quay đi , thì cỗ sát khí thật đạm kia đã không dấu vết mất đi.
Vừa rồi phát ra sát khí là vì thấy được ai mà trong lúc vô tình phát ra ?
Vẫn là, người này. . . . . . Chuẩn bị tới giết ai?
Thủy Y Họa vẫn cảm thấy cơ hội thứ nhất khả năng rất lớn . Dù sao lấy thân phận sứ thần tiến vào hoàng cung Tuyết Ly quốc mà nói. Nếu có vấn đề gì thì gì thông qua quá trình kiểm soát , hẳn là đã sớm bị phát hiện rồi.
Vậy hắn vừa rồi lại là đang nhìn ai?
Nhìn xung quanh một lúc , ánh mắt không tự chủ được liền dừng ở trên người thiếu niên ôm kiếm kia.
Có lẽ, qua không được bao lâu, thân phận tiểu tử này có thể vạch trần , mà người đứng sau lưng hắn tìm hiểu nàng cũng sẽ dần dần lộ ra .
Mọi người ngồi xuống, Thượng Quan Huyền Minh hơi hơi nâng tay ra hiệu , tiếp theo liền có tiếng đàn sáo vang lên.
Vài vũ cơ từ một bên nhẹ nhàng tới, ti trúc theo thân mình lắc nhẹ vang lên .
Quần thần thấp giọng đàm tiếu, mỗi người theo thứ tự kính rượu , nói lời chúc mừng , mệnh phụ và đứa con liền ở một bên phụ họa.
Trong khoảng thời gian ngắn, ăn uống linh đình, rất nhiệt náo.
Cung yến quá non nửa thời gian , Thượng Quan Huyền Minh bỗng nhiên ho nhẹ một tiếng, vẫy tay ý bảo vũ cơ lui ra.
“. . . . . . Thừa dịp hôm nay là ngày vui , trẫm vừa đúng trước mặt văn võ bá quan cùng sứ thần các quốc gia tuyên bố vài việc vui.”
Mọi người nghe vậy, dừng lại động tác trong tay , ào ào hướng triều tòa nhìn đi qua.
Vài đạo ánh mắt ý tứ hàm xúc không rõ hỗn tạp trong đó.
“Chuyện thứ nhất, trẫm nhị đệ Duệ vương hiện thời cũng đến tuổi thành gia , trẫm trong lòng vừa khéo có một người tuyển chọn, nàng này làm người lương thiện hiền thục, cùng Duệ vương cực kì xứng đôi , hai người lại là lưỡng tình tương duyệt . Cho nên trẫm quyết định hôm nay liền vì hai người chỉ hôn. Nàng này đó là Thủy Đại Học Sĩ ——”
“Hoàng huynh!”
Thượng Quan Huyền Mặc bỗng nhiên ngắt lời Thượng Quan Huyền Minh , hơi hơi nhíu mi nhắc nhở: “Hoàng huynh chẳng lẽ đã quên, mẫu hậu đã đính quá thân cho Vương đệ sao, hiện thời làm sao có thể thêm chỉ hôn?”
Hắn đã đoán ra, hoàng huynh là muốn đem Thủy Y Cầm chỉ hôn cho hắn.
Nếu đổi thành hơn một tháng trước, hắn nhất định cảm thấy hành động này của hoàng huynh chính là giúp người thành toàn ước vọng, bản thân cũng sẽ tâm tồn cảm kích.
Nhưng là, chính mắt kiến thức nữ nhân kia làm ra vẻ sau, lại bảo hắn cưới nữ nhân kia , chẳng phải là ghê tởm hắn!
Thủy Y Cầm trong lòng kích động không thôi đang nghe Thượng Quan Huyền Mặc cự tuyệt sau, trong lòng mất mát hơn phân nửa. Quả nhiên. . . . . . Duệ vương điện hạ bị tiện nhân Thủy Y Họa kia mê hoặc!
Toàn thân càng ngày càng khó chịu , Thủy Y Cầm trong lòng táo bạo không thôi, một đôi tay ngọc sớm bị gãi không thành hình dạng.
Thượng Quan Huyền Minh nghe xong lời này sau, sắc mặt một chút trầm xuống dưới.
Những lời này của Thượng Quan Huyền Mặc rõ ràng đã dẫn theo vài phần khiển trách .
Hôm nay ở trước mặt văn võ bá quan thành toàn hắn và Thủy Y Cầm, hắn lại cố tình làm trái ý bản thân ?
Đây là Vương đệ tốt của hắn !
“Hoàng huynh, vương phi của thần đệ là Thủy gia nhị tiểu thư Thủy Y Họa, đây là hôn sự lúc trước mẫu hậu và Thủy phu nhân định ra .”
Thượng Quan Huyền Mặc cúi đầu, không nhìn tới sắc mặt biến trắng của Thượng Quan Huyền Minh .
Hắn là tuyệt đối sẽ không cưới Thủy Y Cầm , liền tính cưới Thủy Y Họa về phủ tra tấn còn tốt hơn.
Trong lòng mọi người kinh ngạc, Duệ vương hôm nay đầu óc cháy hỏng sao, rõ ràng chủ động thừa nhận bản thân và nữ nhi dâm đãng của Thủy gia kia có hôn ước?
Trong tiếng ồn ào truyền đến một tiếng cười khẽ của nữ tử , thanh thúy như chim oanh, lại có vẻ đột ngột đến cực điểm.
Tất cả nhìn lại, thanh âm này đúng là phát ra từ nữ tử ngồi ở bên người Duệ vương .
“Duệ vương điện hạ, ngài thật sự là buồn cười đến cực điểm.”
Nữ tử cười duyên nói, ngón tay tinh tế như ngọc tiếp tục chơi đùa chén ngọc phỉ thúy tinh xảo trong tay .
Một vị quan văn lập tức bất mãn nổi giận nói: “Hoàng thượng và Duệ vương nói chuyện , nữ tử như cô sao lại dám chen vào, cô nghĩ cô là ai ?”
Thủy Y Họa hai mắt hơi thu lại mạnh nhấc lên, hàm chứa lợi quang quét về phía người nọ, môi hồng đóng mở , khẽ cười nói: “Ta là Phủng Nguyệt công chúa hoàng thượng mới sắc phong , lại là Viêm Đạm vương phi sắp gả cho Hoả Vũ quốc , ông nói, ta là cái thá gì ?”
Nói xong lời cuối cùng, trong mắt lóe lên hàn ý lạnh thấu xương .
Lời này rơi xuống, giống như một viên đá làm gợn ngàn tầng sóng.
Phủng Nguyệt công chúa vừa mới sắc phong ?
Viêm Đạm vương phi sắp tơi Hoả Vũ quốc ?
Là Thủy Y Họa – nữ nhân không biết liêm sỉ , lăng nhăng !
“Hoàng huynh, ngài nói phải không ?” Thủy Y Họa nhìn về phía Thượng Quan Huyền Minh đang ngồi trên cao kia , cười tủm tỉm hỏi, tiếp theo ánh mắt miễn cưỡng đảo qua Thượng Quan Huyền Mặc , “Kể từ đó, ta lại làm sao có thể trở thành vương phi của vương huynh được ?”
Thượng Quan Huyền Mặc mặt bỗng chốc trở nên phấn khích vạn phần, cuối cùng lại trở thành lại xanh lại xám , ánh mắt mang theo ý hỏi, nhìn về phía hoàng huynh bản thân .
Thượng Quan Huyền Minh từ trong sững sờ hoàn hồn, ánh mắt hơi hơi híp híp.
Thật sự là một nữ nhân gian trá, trẫm khi nào thì nói muốn sắc phong cô thành Phủng Nguyệt công chúa rồi hả ? Chẳng qua , hắn quả thật là có quyết định này, chính là còn chưa nói ra miệng mà thôi.
“Không sai, trẫm trước đó không lâu vừa mới sắc phong Thủy gia nhị tiểu thư vì. . . . . . Phủng Nguyệt công chúa.” Thượng Quan Huyền Minh không nhanh không chậm đáp lại một câu.
Ẫm ĩ ——
Xung quanh một chút ồn ào lên.
Hoàng thượng lại có thể sắc phong nữ nhân không biết liêm sỉ này thành Phủng Nguyệt công chúa?
Còn muốn đi Hỏa Vũ quốc hòa thân ? !
Không phải nói nàng đã âm thầm cẩu thả với nam nhân khác , trong bụng đã có thai sao?
“Thủy gia nhị tiểu thư Thủy Y Họa dịu dàng hiền thục, thông minh hơn người, trẫm cảm thấy nàng cùng với Viêm Đạm vương của Hỏa Vũ quốc thập phần xứng đôi , hai người thật sự là kim đồng ngọc nữ, trai tài gái sắc.”
Mọi người ngốc trừng mắt.
Hoàng thượng, ngài xác định không phải là ngài đang trợn mắt nói lời bịa đặt sao?
Kim đồng ngọc nữ? Trai tài gái sắc?
A phi!
Ai chẳng biết Viêm Đạm vương Hỏa Vũ quốc Cơ Mộc Ly là có tiếng phong lưu, lòng dạ độc ác , có thù tất báo. Quan trọng hơn là ——
Người ta thích là nam nhân là nam nhân cơ!
Về phần Thủy Y Họa, càng không cần nói, lăng nhăng bay bướm , thay đổi thất thường, không biết liêm sỉ là cái gì!
Đối với những lời bịa đặt của Thượng Quan Huyền Minh , mọi người thật ăn ý lựa chọn mở một con mắt nhắm một con mắt.
“Không biết Hỏa Vũ quốc quân đối với đám hỏi này thấy thế nào?” Thượng Quan Huyền Minh nghiêm nghị nhìn về phía sứ thần Liễu Uyên của Hỏa Vũ quốc .
Liễu Uyên vuốt râu cười trả lời: “Ngô Hoàng nói, hắn tin tưởng vào ánh mắt của hoàng thượng , hơn nữa lần này giải quyết một việc đại sự trong lòng , Ngô Hoàng đối với việc này vô cùng cảm kích, sẽ không soi mói .”
Mọi người nhếch nhếch miệng.
Xem ra, hoàng thượng hai nước đối với Thủy Y Họa đều thập phần. . . . . . Vừa lòng .
Trong lúc mọi người ở đây đã kinh quái không biết nói cái gì thì thiếu niên ôm kiến luôn luôn im miệng không nói kia đột nhiên ngẩng đầu, ngữ điệu nhàn nhạt bồi thêm một câu.
” Vương gia nhà ta đối vương phi tương lai cũng thật vừa lòng, hơn nữa hứng thú thập phần . . . . . . Nồng hậu.”