Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 231: Thiên Phạt Lôi Thần - Lôi Vương Diệt Đạo


Đọc truyện Nghịch Thế Vũ Thần – Chương 231: Thiên Phạt Lôi Thần – Lôi Vương Diệt Đạo


Vương Hạo Thần ánh mắt phi thường lạnh, hắn từ khi bắt đầu tu luyện đến nay, thật sự còn chưa bao giờ bị ép đến mức như vậy.


Tốt một cái Hồng Thượng Võ ! Quả nhiên là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.


Bất quá, muốn Vương Hạo Thần hắn tiếp tục thủ.
.
.
là chuyện không có khả năng.


– Kim Phượng Diệu Thế !

Hồng Thượng Võ lần nữa vận dụng Phượng Hoàng Kinh Thiên Chưởng công đến.


– Lý Sương Băng Chí !

Ngoài dự liệu của Hồng Thượng Võ, Vương Hạo Thần vậy mà không có tiếp tục cố thủ, ngược lại một quyền đột nhiên oanh kích đi ra.


Hàn Băng Thần Quyền vừa ra, thể nội âm hàn chi khí lập tức bùng phát, khiến cho nhiệt độ xung quanh cấp tốc hạ xuống.


– Ầm !

– Bang !

Lớp phòng ngự vốn đã cực kỳ suy yếu của Vương Hạo Thần, lúc này lại chịu một chưởng của Hồng Thượng Võ, rốt cuộc không còn chịu nổi mà trực tiếp vỡ nát.


Hồng Thượng Võ một chưởng không còn gì căn bản trực tiếp đánh lên người Vương Hạo Thần.


Thế nhưng, cùng lúc đó, trên ngực hắn cũng trúng phải một quyền của Vương Hạo Thần.


Hai người đồng thời trúng chiêu, riêng phần mình lui về phía sau năm bước.


Vương Hạo Thần xưa nay không có thói quen bị treo lên đánh, cho dù gặp phải đối thủ cường đại đến đâu cũng phải lấy răng trả răng, vì thế lần nữa hắn trực tiếp từ bỏ phòng thủ, lựa chọn lối đánh lưỡng bại cầu thương.


Trúng một chưởng của Hồng Thượng Võ đương nhiên không dễ chịu, tuy rằng Vạn Đạo Thông Thiên Quyết trong lúc cấp bách đã tự động vận chuyển nguyên khí hộ thân ngăn lại ba thành chưởng lực, thế nhưng vẫn đau thấu tim gan.

Đây là bởi vì Vương Hạo Thần nhục thân đã đạt tới cảnh giới Luyện Bì đại viên mãn, năng lực phòng ngự cực mạnh, vì thế mới có thể giảm tối đa sát thương.


Hồng Thượng Võ cũng chẳng khá hơn là bao, Cửu Tiêu Kinh Thần Quyết đã đẩy đi một bộ phận quyền kình, nhưng cũng bị thương.


Hồng Thượng Võ đang muốn đánh tiếp, bỗng nhiên chỗ bị trúng đòn nhói đau, từng luồng hàn khí lạnh như băng từ đó tràn khắp thể nội, lan đến cả kinh mạch và cốt tủy.


Cho dù là lấy Hồng Thượng Võ thực lực, gặp luồng hàn khí này đều không nhịn được mà rùng mình.


Lý Sương Băng Chí một quyền, mạnh nhất là ở chỗ ban đầu ẩn giấu đi quyền kình mạnh mẽ bên trong, đến khi đánh lên người đối thủ mới toàn lực bộc phát, gia tăng sát thương, còn có thể vận dụng trong lúc nguy cấp.


Nếu như phải so sánh, Phượng Hoàng Kinh Thiên Chưởng chắc chắn hơn Hàn Băng Thần Quyền về uy lực, bất quá nhục thân của Vương Hạo Thần lại mạnh hơn Hồng Thượng Võ, nếu đánh theo kiểu lấy thương đổi thương thì không ai chiếm được lợi.


Bất quá Vương Hạo Thần tu luyện luyện thể công pháp là Bất Hủ Thiên Kinh có năng lực phục nguyên cực mạnh, chỉ trong chớp mắt đã kiềm chế được miệng vết thương, khả năng tự hồi phục phải mạnh hơn Hồng Thượng Võ nhiều.


Thương thế không đáng ngại, Vương Hạo Thần liền lập tức xuất thủ.


Vương Hạo Thần lần này vận dụng kiếm pháp cao cấp nhất của mình – Tuyệt Ảnh kiếm pháp, phối hợp với Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, tốc độ nhanh đến không tưởng, cả người tựa như tan biến vào trong hư không.


Một khi vận dụng Tuyệt Ảnh kiếm pháp phối hợp Ngự phong Lưu Ảnh Bộ, dưới Thất Tinh Vũ Sư rất khó có người có thể bắt kịp Vương Hạo Thần.


Đương nhiên, tốc độ nhanh như vậy, đồng nghĩa sẽ hao tổn nguyên khí cũng như thể lực cực nhanh.


Hồng Thượng Võ nhìn cũng không nhìn rõ, trong lòng biết không ổn, lập tức vận dụng Lôi Vương Thối Pháp, hóa thành một đạo tàn ảnh tránh đi.


Lôi Vương Thối Pháp có ưu thế tốc độ, nếu toàn lực vận dụng trong thời gian ngắn cũng không thua gì một bộ cao cấp thân pháp.


Chỉ là, hắn nhanh, có người còn nhanh hơn hắn.


– Ngươi quá chậm !

Vương Hạo Thần hờ hững nói, tốc độ lại tăng thêm mấy phần, tàn ảnh hiện ra tứ phương.

– Vù ! Vù ! Vù !

Chỉ trong chớp mắt, hơn năm kiếm quang nhanh như điện đã hiện ra đem Hồng Thượng Võ vây vào giữa.


Tuyệt Ảnh kiếm pháp, không cầu biến hóa, chỉ cầu mau lẹ hiểm độc, từng kiếm đều có lực sát thương cực lớn, đem đường lui của kẻ địch toàn bộ phong tỏa.


– Không tránh nổi !

Hồng Thượng Võ trong lòng nói thầm, lập tức tụ kình vào hai tay, chuẩn bị ứng phó.


Đã không tránh nổi, vậy thì không cần tránh.


– Kim Long Quyển !

Hai chân Hồng Thượng Võ xoay chuyển một vòng thật nhanh, hùng hậu nguyên khí từ hai tay tuôn ra, tạo thành một luồng khí lưu lốc xoáy, cả người hắn tiến vào trong vòi rồng.


– Bang ! Bang ! Bang !

Hồng Thượng Võ đứng nguyên tại chỗ, thế nhưng lại vận dụng song chưởng thủ không lọt giọt nước, đẩy đi toàn bộ công kích của Vương Hạo Thần.


Tuy là phòng thủ, thế nhưng chưởng lực của Hồng Thượng Võ cực kỳ hùng hậu, không chỉ hóa giải công kích, mà còn bức lui cả Vương Hạo Thần.


Đương nhiên, một chiêu Kim Long Quyển này tuy lợi hại, nhưng tiêu hao cũng cực lớn, Hồng Thượng Võ chỉ thi triển ra một lúc trên trán đã toát ra mồ hôi, lộ ra vẻ mỏi mệt.


– Ta muốn xem ngươi đỡ được bao nhiêu kiếm !

Vương Hạo Thần hừ lạnh một tiếng, lần nữa vận dụng bộ pháp lao đi, trường kiếm trong tay vẫn không dừng lại, hướng những chỗ yếu hại trên người Hồng Thượng Võ đâm tới.


Hồng Thượng Võ căn bản không có lựa chọn, chỉ có thể theo cách cũ ứng phó.


Mười kiếm !

Hai mươi kiếm !

Ba mươi kiếm !


Đến lúc Vương Hạo Thần đâm ra kiếm thứ năm mươi, ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy có chút hao lực, không thể không ngừng lại để hồi khí.


Hồng Thượng Võ thì càng không cần phải nói, sắc mặt hắn lúc này sớm đã trắng bệch như tờ giấy, hiển nhiên là tiêu hao quá độ.


Nếu không phải do Cửu Tiêu Kinh Thần Quyết năng lực phục nguyên so với Vạn Đạo Thông Thiên Quyết càng mạnh thì hắn sớm đã không kiên trì được.


Thế nhưng, cho dù Cửu Tiêu Kinh Thần Quyết có lợi hại đến đâu, e rằng cũng không có khả năng trong thời gian dài duy trì.


– Đánh tiếp ta sẽ kiệt sức mà bại !

Hồng Thượng Võ trong đầu lóe lên một cái ý niệm, hắn cũng là người quyết đoán, hiểu rõ tình hình về sau, liền lập tức có đối sách.


Trận này muốn thắng, nhất định phải bỏ ra một vài thứ.


Hồng Thượng Võ đưa tay bắt quyết, trước ngực bỗng nhiên xuất hiện mấy đạo cổ lão văn tự.


Ngay sau khi mấy đạo văn tự kia xuất hiện, khí tức trên người Hồng Thượng Võ bỗng nhiên bạo tăng.


Tuy rằng khí tức có chút không ổn định, thế nhưng đúng là đã tăng lên rất lớn.


Như đã nói, Thiên Phạt Lôi Thần không chỉ là một môn luyện thể công pháp, bên trong còn ẩn giấu rất nhiều bí kỹ tuyệt học, vừa rồi Hồng Thượng Võ chính là thi triển trong đó một môn bí thuật, có thể trong thời gian ngắn tăng thực lực của mình lên ba thành.


Mặc dù thi triển loại bí thuật này về sau sẽ có chút tác dụng phụ, thế nhưng lúc này hắn căn bản không có lựa chọn.


Đáng tiếc Hồng Thượng Võ đối với Thiên Phạt Lôi Thần lý giải còn tương đương nông cạn, nếu không nào chỉ là tăng lên ba thành chiến lực.


Vương Hạo Thần ở bên kia cũng nhận thấy sự khác thường đối thủ, đồng tử hơi co lại, lúc này Hồng Thượng Võ, đúng là đã cho hắn một loại cảm giác nguy hiểm.


– Không thể cho hắn thời gian chuẩn bị !

Vương Hạo Thần nhìn ra được, Hồng Thượng Võ cần chút thời gian để thích ứng với lực lượng mới, đợi đến khi đối phương chuẩn bị đẩy đủ hắn sẽ có rắc rối không nhỏ, vì thế lúc này hắn nhất định phải nắm lấy cơ hội mà tấn công.


Nghĩ là làm, Vương Hạo Thần không do dự nữa, cũng không quản tiêu hao trực tiếp đạp bộ pháp tung mình nhảy lên không trung, ở trên không nhanh chóng biến chiêu, cang khí tựa như cuồng phong, dùng cả hai chân toàn lực hướng Hồng Thượng Võ đạp tới.


Kinh Thần Thối đệ thất thức – Thạch Phá Thiên Kinh Khí Cái Thế !

Vương Hạo Thần dùng mãnh chiêu mượn lực từ trên không giáng xuống, uy lực chắc chắn còn tăng lên không ít.

Thối còn chưa đến, kình lực khổng lồ đã ép tới làm người ta ngạt thở.


Đây cũng là chiêu thức có lực tấn công mạnh nhất mà hắn có thể sử ra trong thời gian ngắn.


Thái Thượng Viêm Lôi Quyết và Táng Thiên kiếm thuật uy lực rất lớn, thế nhưng lại cần thời gian chuẩn bị, lúc này Vương Hạo Thần lại không có thời gian.


Vương Hạo Thần đã quyết định rất nhanh, bất quá lần này.
.
.
hắn tính sai.


Hồng Thượng Võ đúng là cần chút thời gian thích ứng với lực lượng mới, thế nhưng hắn lại không tốn nhiều thời gian như Vương Hạo Thần dự đoán.


Lúc này Hồng Thượng Võ trên thân lôi điện vốn dĩ đã dày đặc này lại tăng thêm gấp đôi, ngay cả hai mắt của hắn vào lúc này đều có lôi điện tràn ngập, tựa như lôi thần hàng lâm.


– Đùng ! Đùng ! Đùng !

Lôi điện gầm thét, Hồng Thượng Võ khí thế mạnh đến kinh người, đến mức ngay cả Vương Hạo Thần lúc này toàn lực công đến đều có vẻ kém hơn.


– Một chiêu phải đánh gục hắn !

Hồng Thượng Võ biết rõ thời khắc phân bại đã đến, đối phương tựa hồ đã thi triển ra một chiêu mạnh nhất, vậy hắn cũng phải dốc toàn lực ra thi triển sát chiêu chuyển bại thành thắng, sau đó chỉ sợ chính mình cũng lâm vào tình trạng kiệt sức.


Vì thế, đây có thể xem là lần giao đấu quyết định !

Nói thì dài nhưng trên thực tế thì lại rất nhanh, chỉ thấy hai tay Hồng Thượng Võ hợp lại, thể nội nguyên khí toàn bộ vận chuyển, sức mạnh đáng sợ cấp tốc hình thành nơi tay.


– Hoa !

Lôi điện quanh người theo đó càng thêm cuồng bạo, trong lúc vô hình đã ngưng tụ thành một đạo thân mặc chiến giáp màu xanh lôi điện chiến thần hư ảnh khổng lồ, dung mạo cùng Hồng Thượng Võ giống nhau như đúc.


Thành bại là ở một đòn này !

– Thiên Phạt Lôi Thần – Lôi Vương Diệt Đạo !

Hồng Thượng Võ gầm thét một tiếng, chiến ý trên người kéo lên đến đỉnh phong, sau lưng lôi điện chiến thần hư ảnh đương theo song quyền của hắn đánh ra đồng dạng phát động công kích tương tự, lôi điện chi lực điên cuồng trải rộng, quét sạch bát phương tám hướng, tựa như thiên phạt.


Lôi Vương Diệt Đạo, uy lực kinh hãi thế tục, đủ để diệt tận kẻ địch trước mắt !


.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.