Nghịch Thần Ký

Chương 13: Hệ thống mở ra


Đọc truyện Nghịch Thần Ký – Chương 13: Hệ thống mở ra

Thời gian 1 tháng thoáng chốc trôi qua, trong một tháng Trần Tinh rất an phận, ban ngày, quét dọn sẵn tiện lĩnh giáo Tần lão, ban đêm ra sức cày cấy. Cứ thế thời gian an nhàn.

Còn 3 ngày nữa là cuộc thi kiểm tra ma pháp cuối năm cử hành, hắn mang 3 nữ ra đi báo danh. Phải nói ngoài Điệp Vũ dịch dung ra còn lại 2 nữu nhờ công lao của hắn ra sức tưới tiêu nên càng thêm sáng ngời, kiều diễm ướt át, chỉ nhìn thôi cũng chảy nước, xung quanh rất nhiều cặp mắt dừng lại trên người hắn cũng như 3 nữ, có ghen tị có hiếu kỳ, có hoa si một dạng vân vân và mây mây.

Xuyên qua đám người, hắn nhìn thấy Lưu Chính đang nói chuyện cùng Chu bàn tử ra vẻ rất nhập tâm, chắc 2 hàng này đang bàn về gái gú một dạng. Phải nói đến trong một tháng Lưu Chính thường xuyên đến tìm Trần Tinh, từ đó hắn cũng quen biết Chu bàn tử, có bàn tử nhân vật rắm bựa này rất nhanh cả đám chơi thân với nhau, Chu bàn tử tên là Chu Hằng, cũng là đại thiếu gia của Chu gia một trong bát đại gia tộc, nhìn người mập mạp nhưng lại sở hữu phong hệ ma pháp khiến Trần Tinh chỉ biết lắc đầu. Rất nhanh Trần Tinh đi lại 2 người bọn họ

“Ù uôi, ù uôi tiểu nhị dẫn theo 3 vị nương tử tới rồi” Chu bàn tử trước tiên mở miệng khiến cho Trần Tinh khoé miệng co giật, kìm nén xúc động đạp hắn một cước hung hắn nói: ” Chu BD, ngươi có tin ta biến ngươi từ 101 kg xuống còn 10 không?”

“Ngươi mới là bd, cả nhà ngươi là bd..” Con hàng này sau khi sau biết nghĩa của từ Bê đê hắn cũng khổ không chịu nổi a, ai biểu hắn bị vị hôn thê đến nhà từ hôn đâu, lý do đơn giản thôi, tại hắn mập quá thế là vị hôn thê hắn sợ lúc ngủ bị bắn đè chết nên từ hôn, thành ra kho bị Trần Tinh kêu hắn bd hắn liền nổi sùng một dạng.

“Được rồi, lão nhị, lão tam đừng cải nhau nữa, báo danh quan trọng hơn.” Lưu Chính lão đại chín chắn nói. Cả đám 6 người đồng hành xếp hàng chờ tới lượt bốc thăm.

Phía trước truyền tới huyên náo, thì ra có người nữ sinh bỗng ho to sàm sỡ, nhìn kỹ lại cũng là một người xinh đẹp nữ tử đang cãi nhau với một vị nam sinh.

Lưu Chính 2 mắt phun lửa xoắn tay áo lên Chu bàn tử thấy vậy vội ngăn cản:

“Ùa uôi, ùa uôi, bình tĩnh đi lão đại! giờ mà đi giết hắn là gỡ lịch chùi đít mỏi tay luôn á, tỉnh táo lại đi!”

Lưu Chính rất bất đắc dĩ nhìn Chu bàn tử, độ rắm bựa của hàng này phải nói là luyện đến lô hoả thuần thanh, đăng phong tạo cực “Ta nói này lão tam, ngươi có thể làm thanh niên nghiêm túc được không? Vậy ngươi nói coi phải làm thế nào?”


“Hừ, ngươi hùng hổ đi lên rồi làm gì, cho dù có đập chết hắn cũng lợi cho hắn quá rồi, xem ta” nói xong, Chu bàn tử đem ra quyển sách hoàng giai hoả hệ ma pháp rồi đi về một nam sinh nói nhỏ với nam sinh này cái gì đó không biết, nhưng chỉ thấy nam sinh này cắn răng gật gật đầu, rồi nam sinh này đi lên phía trước ôm lấy nam sinh đang cãi vã với nữ sinh khóc lóc nói: “anh iu, sao anh lại làm vậy, em không thể thoả mãn anh sao? Tôi hôm qua anh còn khen em càng ngày càng điêu luyện mà, huhhu” những lời nói nghe sởn gai óc như vậy không hiểu sao người này có thể nói ra được

“Ngươi…ngươi là ai, ta không quen biết ngươi, mau buông ta ra” nam sinh hoảng sợ nói.

Người xung ánh mắt quái dị nhìn 2 người, kể cả nữ sinh đanh cãi cọ với nam sinh này cũng thoáng chốc lui về sau giữ khoảng cách. Có vài nam sinh ánh mắt sáng lên nhìn 2 người liếm liếm miệng. Đa số nam nữ đều là ánh mắt khinh bỉ nhìn lấy.

Nam sinh thấy xung quanh mọi người nhìn mình ánh mắt như tránh ôn thần một dạng, kể cả bạn cùng phòng cũng giữ khoảng cách với mình, tâm lý không chịu nổi giằng co chạy ra khỏi đám người không đăng ký báo danh.

Chu bàn tử thấy vậy vỗ vỗ vai Lưu Chính đắc ý nói:” Thấy chưa lão đại, như vậy thoải mái hơn nhiều, đỉnh cao của âm người là làm cho hắn thân bại danh liệt không dám gặp người, như vậy mới phong cách”

Lưu Chính im lặng bó tay toàn tập với bựa nhân Chu bàn tử này, Trần Tinh nhìn Chu bàn tử đắc ý chen miệng một câu:” Ngươi rất có duyên với bd a”

“A a, ta liều mạng với ngươi…” 3 nữ nhìn 2 che miệng cười khanh khách. Lão đại Lưu Chính im lặng dịch chuyển ra phía trước làm như không quen 2 hàng này.

Rất nhanh, đăng ký xong xuôi, Trần Tinh hỏi Lưu Chính:” Lão đại, ngươi có biết nội dung của cuộc thi kiểm tra ma pháp là gì không?”

“Cuộc thi kiểm tra không thể biết trước được, do học viện liên kết với hoàng tộc tổ chức, mỗi năm nội dung thay đổi, có thể là thi kiến thức, thi thời gian hoàn thành thi triển ma pháp nhanh nhất, vừa rồi nội dung thi là xem ai có thể trong vòng 1 phút thi triển nhiều loại ma pháp nhất. Chỉ tính hoàng giai trở lên”


“Như vậy chẳng phải những người nào không biết ma pháp hoàng giai trở lên thì thành tích sẽ bị đánh rớt sao?” Trần Tinh hiếu kỳ buộc miệng hỏi

“Ùa uôi, ùa uôi, đó là đương nhiên, mục tiêu của cuộc thi kiểm tra là tìm kiếm tài năng để ra tiền tuyến giết giặc mà, không phải vậy tại sao vừa rồi thằng kia không để ý mặt mũi diễn kịch?” Bàn tử khinh bỉ Trần Tinh nói

“Xem ra người giỏi thì sẽ giỏi hơn còn người dở cũng sẽ bị đào thải, quy luật chọn lọc của tự nhiên a” hắn cảm khái nói cũng kiên định tín niệm nhất định phải mạnh lên.

“Ùa uôi, ta còn nghe nói, kỳ thi này có trưởng công chúa của hoàng tộc đến trực tiếp quan sát đó nhen, nghe nói ngoài cực kỳ xinh đẹp ra còn là niềm kiêu hãnh của cả ma pháp đế quốc đó nhe, mới hơn 30 tuổi thôi mà đã đạt đến Địa giai ma pháp sư trung kỳ rồi. Tiểu nhị, thấy sao có thu luôn không?” Bàn tử hèn mọn nói

“Mập mạp chết bầm, ngươi nói cái gì? Ngươi lỗ ai ngứa?” Liễu Mộng kéo lỗ tai bàn tử cả giận nói.

“Ai ui, đau, đau,đau.. cô nãi nãi tha cho ta, ta không dám nữa..ai u” phải nói bàn tử không sợ trời không sợ đất nhưng phụ thân hắn còn không sợ, duy nhất hắn im miệng chỉ có Liễu Mộng 1 người, ai biểu lúc nhỏ, hắn “thả dê” đại tiểu thư kết quả xém thành bê đê. Từ đó hắn ám ảnh luôn.

Cả nhóm vừa đi vừa nói, thì phiền phức lại phát sinh. Dẫn đầu là thanh niên mái tóc màu bạc tướng mạo anh tuấn, trưởng coi như không sai, tay cầm ma pháp trượng cực kỳ hoa lệ, theo sau là 2 thanh niên Trương Vân Trương Vệ cùng một nhóm tiểu đệ. Thanh niên Tóc bạc gọi Âu Dương Ngạo, là thiên tài của Âu Dương gia, đứng đầu bát đại gia tộc. Bát đại gia tộc của đế quốc theo thứ tự là Âu dương gia, Liễu gia, Tô gia, Trương gia, Lưu gia, Hách Liên gia, An Nhĩ gia, cuối cùng là Chu gia. Bát đại gia tộc chia ra nắm quyền kinh doanh của cả đế quốc, còn hoàng tộc thì chấp chưởng toàn quyền, các gia tộc giải nộp thuế 20% sản lượng cho quân đội để đánh giặc. Ai biểu người ta mạnh người ta có quyền!

Đi phía trước thanh niên đôi mắt nhìn lấy 2 nữu ẩn sâu trong đôi mắt che giấu rất tốt sự dâm tà của bản thân: “Mộng nhi, trong tháng này ngươi đi đâu? Sao ta không gặp ngươi? Ta có qua nhà ngươi mấy lần nhưng cũng không thấy?” Thanh niên nhân thâm tình nhìn lấy Liễu Mộng mở miệng nói, còn con mắt thì không ngừng dò xét trên dưới 2 nữu, khi hắn nhìn lấy Điệp Vũ thì lòng thầm than đáng tiếc.

Liễu Mộng trực tiếp bỏ qua hắn không thèm để ý, lỗi kéo Tuyết Nhi cùng Điệp Vũ qua một bên nói cái gì đó.


Âu Dương Ngạo thấy vậy cũng không nổi giận tính tiến lên nói tiếp thì Trần Tinh đứng ra trước mặt hắn. Giờ mới chú ý Trần Tinh hắn cũng tâm sinh đố kỵ, sao có người còn đẹp trai hơn ta, không thể tha thứ, hắn tức giận mở miệng:

“Ngươi là ai, mau tránh ra”

hắn đưa tay định đẩy Trần Tinh nhưng

“Đùng~ aaaa~ bành”

3 thanh âm liên tiếp vang lên, chưa kịp đụng vào người Trần Tinh thì đã bị tát bay, mọi người giật mình, cả đám tiểu đệ trợn mắt há hốc mồm nhìn thay niên bị tán sml, mặt bị lệch sang một bên, phun máu phè phè kèm theo mảnh vở răng.

Trương Vân Trương Vệ thì hả hê, mặc dù cùng là thiên tài trong học viện nhưng tính cách cũng có sự khác biệt, Âu Dương Ngạo thì như cái tên kiêu ngạo luôn không để người khác vào mắt, Trương Vân thì âm hiểm, ngoài mặt thì giả bộ đầu phục Âu Dương Ngạo thật ra thì lợi dụng hắn.

Âu Dương Ngạo hét lên:” Nhanh nhắt nhắn nhại nho nha, nha nhuốn nhiết nhắn, nhiết nhắn” đám tiểu đệ hoàn toàn nghe không hiểu lão đại mình đang nói cái gì nhưng dựa theo biểu cảm cùng tình tiết truyện cả đám chuẩn bị xông lên. Lúc này một âm lão giả thanh vang lên: “Ở đây xảy ra chuyện gì?”

Đám tiểu đệ tranh thủ dừng lại hô Vương lão sư, lão giả này là lão đưa ra ý kiến để xem xét mục đích Trần Tinh, trong thời gian quan sát, lão rất hài lòng đối với Trần Tinh, đứng ở một bên thấy rõ tinh huống, lão đối với thanh niên nhân này cũng rất bất đắc dĩ cùng hiếu kỳ. Bất đắc dĩ là người này một lời không hợp liền ra tay, hiếu kỳ là ngay cả hắn là Địa giai ma pháp sử đỉnh phong cũng không thấy rõ Trần Tinh ra tay như thế nào? Phải biết ma pháp sư mặc dù thể chất yếu hơn chiến sĩ nhưng thay vào đó là con mắt tinh tường cùng sức phản ứng nhanh chứ không thôi trên chiến trường chiến sĩ di chuyển nhanh thì làm sao ma pháp sư công kích trúng nếu không sử dụng ma pháp diện rộng?

Trương Vân thấy Vương lão sư hỏi đứng ra châm dầu vào lửa ” Hồi Vương lão sư, Trần Tinh tự tiện ra tay đánh người, chúng ta chỉ muốn đòi lại công đạo!”

“Ùa uôi, ùa uôi, Vân ải nhân, ngươi nói Trần Tinh đánh người sao ta không nhìn thấy hắn ra tay, ngươi nhìn thấy sao, không có a? Ta chỉ nhìn thấy Âu Dương Ngạo động thủ rồi tự nhiên phun máu thôi, có thể là đang diễn kịch rồi sao” Bàn tử nhịn không được châm chọc.

“Ngươi…!” “Nhươi”


2 thanh âm vang lên hận không thể bầm thay vạn đoạn Chu bàn tử.

Vương lão sư mở miệng: “Được rồi đều giải tán đi, chuẩn bị cuộc thi sắp tới, cãi nhau còn ra thể thống gì”

Cả đám nhân vật phụ thấy Vương lão sư nói cũng không dám nói nhiều đều giải tán nhưng ánh mắt giết người nhìn chằm chằm Trần Tinh cùng bàn tử. Bàn tử thì giơ thẳng ngón giữa biểu thị khinh thường. Trần Tinh thì suy nghĩ, có nên giết trước tránh phiền phức không? Chỉ tội cho anh bạn Lưu Chính thay huynh đệ mình lo lắng: ” Lão nhị, ngươi phải cẩn thận, Âu Dương Ngạo có đệ đệ rất lợi hại, giờ đang là 1 trong bảy đại ma tướng của ma pháp công hội, hắn sẽ tìm ngươi gây phiền phức, tốt nhất là nên ở lại ma pháp học viện đi”

“Không đúng kịch bản a, không phải là anh trai hay chú bác gì sao? Sao thành đệ đệ rồi?” Trần Tinh buộc miệng hỏi

“Kịch bản gì?” Lưu Chính nghi ngờ

“À, không có gì, yên tâm đi lão đại ta không có việc gì!”

“Ngươi, ài.. Thôi ta trở về trước chuẩn bị đây.”

“Tiểu nhị, ta cũng đi kiếm muội tử đây, bái bai”

“Cút đi” Trần Tinh bất đắc dĩ, rồi dẫn 3 nữ trở lại sân thượng rồi tiến vào tiểu thế giới bắt đầu chuẩn bị. Sau khi thu dọn xong trời cũng đã tờ mờ tối, cơm nước xong xuôi hắn liền cùng ba nữ luyện công. Tiếng nhạc bắt đầu vang lên đến tận giữa đêm mới kết thúc. Bỗng nhiên một thanh âm vang lên

“Keng~Toàn năng chúa tể hệ thống tiến hoá thành công. Người chơi có thể đặt 3 câu hỏi để hệ thống giải đáp khúc mắc đến tiến xa hơn. Nhắc nhở câu hỏi nếu vượt qua quyền hạn thì người chơi sẽ phải thay đổi câu hỏi. Ngoài ra, phiên bản mới còn bổ sung thêm hệ thống trao đổi gọi Thiên địa lô. Người chơi có thể dùng tích phân hoặc vật phẩm để trao đổi. Muốn biết thêm chi tiết người chơi chờ đón chương tiếp theo!” Trần Tinh cũng không quan tâm thanh âm, khuya rồi nên đi ngủ.

P/s: Anh em đọc truyện nếu thấy hay thì đánh gia 10* giúp mình, like & share hoặc bình luận để lại ý kiến. Anh em nào hảo tâm thì đề cử Nguyệt phiếu hay kim đậu. Đó sẽ là động lực cho mình ra nhiều chương hơn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.