Đọc truyện Nghịch Long – Chương 4: Thiên đạo công bằng
– Hoá long quyết, nghe cũng bá đạo phết ha, nhưng bố mày đếch thèm – sau đi đọc xong tên của bộ pháp quyết hắn chẳng thèm suy nghĩ nhiều phán một câu, tuy rằng nói vậy nhưng hắn cũng không ngừng suy nghĩ về cái tên này ; chẳng hay tu luyện bộ công pháp này thực sự có thể hoá rồng, có được thực lực ngang bằng với loài rồng ngao du thiên địa, Vĩnh hằng Vĩnh sinh mang thọ nguyên cùng ta chí của loài rồng-nhưng dù sao cũng là tâm ý của kẻ kia vậy thì có đọc cũng không sao, mở mang kiến thức là một chuyện tốt mà – hắn thầm suy nghĩ trong bụng rồi tiếp tục đọc
– Vãi cả công pháp, vãi cả tiêu đề, vãi cả câu đầu tiên – khi đọc xong câu đầu tiên của bộ pháp quyết, những tưởng sẽ là một phần giới thiệu bá đạo nào đó, hay nói khoa trương một chút là thành tựu đạt được sẽ chấn động tứ phương hay gì gì đó nhưng câu đầu tiên đã khiến hắn lệ rơi đầy mặt “ pháp quyết này không dành cho động vật có vú ”. thực sự sau khi đọc xong câu đầu tiên của bộ pháp quyết này, hắn chỉ ước một điều duy nhất là đào một tổ tiên ba đời cái thằng tạo ra bộ công pháp này mà chửu cho sướng miệng
Hắn im lặng thật lâu, hắn thực sự chẳng biết nên nói cái gì cho phải. mắng chửu tên kia cũng có ích lợi gì cho hắn, dù có mắng chửu thế nào thì tên kia cũng đâu nghe thấy vả lại tên kia cũng đâu phải là kẻ sáng tạo ra công pháp này nếu có chửi có lẽ nên chửu cái tên sư phụ của hắn mới đúng
– Động vật có vú – câu nói này là hắn nhớ lại một kiếp sống mà hắn dường như đã quên đi từ lâu. đúng! thế giới này chưa từng hay chưa bao giờ xuất hiện cụm từ này, hay nói đúng hơn cụm từ này đáng lẽ ra không nên xuất hiện ở đây
– Ngươi là ai? kẻ khốn kiếp! ngươi biết gì về thế giới kia? – hắn mắng hắn chửu, hắn thề nếu thực sự có thể chửu chết một ai đó thì thực hắn sẽ dùng cả đời để chửu tên khốn kiếp kia nhưng hắn còn có mong ước lớn lao hơn. Hắn muốn gặp người kia để được giải đáp thắc mắc, hắn muốn biết con đường trở về, hắn thực sự muốn trở về
Câu nói này đúng là gợi lại quá khứ không mấy tốt đẹp của hắn, gợi lại những điều dường như hắn đã quên lãng từ lâu, gợi lại mong ước đầu tiên của hắn khi bước tới thế giới này “ hắn từng mong muốn được trở về, mong muốn được làm lại cuộc đời ”
– Ngươi cũng biết thế giới kia sao? một ngày nào đó ta chắc chắn sẽ trở về! cám ơn ngươi vì đã giúp ta nhớ lại – sau khi phát tiết xong những ức chế trong lòng cuối cùng hắn cũng bình tĩnh lại, hắn giờ đây đã xác định được mục tiêu tiếp theo của mình, mà không đó là mục đích duy nhất của hắn trong cõi đời này “ ta sẽ trở về ”. một câu hứa này của hắn đã làm hắn bình tĩnh hơn, muốn trở về nhất thiết phải mạnh mẽ, muốn mạnh mẽ thì phải tu luyện thật nhanh, muốn tu luyện thật nhanh thì phải thật bình tĩnh.
Sau khi bình tĩnh trở lại hắn lại tiếp tục đọc, đọc để xem tên kia có để lại thứ gì khác hay không. hắn thược sự mong muốn có thêm một thông tin gì khác về thế giới kia nhưng cuối cùng nó cũng không xuất hiện
– Bộ công pháp này kể ra cũng chẳng có gì đặc biệt cho lắm, so với “ lạc vân quyết ” thì hoàn toàn kém xa nhưng nó thực sự có một ý tưởng độc đáo – sau khi đọc hết bộ pháp quyết này, hắn bình tĩnh cho nhận xét. phải biết rằng tầm mắt của hắn cực cao, hắn từng đọc vô số môn pháp quyết ở trong tàng kinh các của gia tộc cũng như tông môn nhưng môn công pháp này lại cho hắn một cảm nhận khác – một môn công pháp cực kỳ độc đáo, cực kỳ đặc biệt
Phải biết rằng thế giới nào cũng có quy tắc nhất định, quy tắc đó tồn tại mà không kẻ nào dám phá bỏ mà muốn phá bỏ thì cũng không được vì nó là quy luật
Ở thế giới này mỗi người sinh ra đều có một linh hải nhất định, nó sẽ không bao giờ thay đổi và dù muốn thay đổi thì cũng chẳng ai có khả năng làm được.
Linh hải càng nhỏ thì chứng tỏ việc tu luyện đạo pháp sẽ càng nhanh và ngược lại
Hãy xem linh hải của mỗi người là một dụng cụ đựng nước, và thiên địa linh khí họ hấp thu vào chính là những giọt nước từ phía bên ngoài, nếu ngươi cầm cái bát thì hứng nước sẽ nhanh đầy hơn ngươi cầm một cái thau và kẻ cầm cái chậu sẽ hứng nước được nhanh đầy hơn là kẻ chứa đựng tới một cái hồ lớn. Đạo tu luyện chính là như vậy
Nhưng việc ngươi có linh hồ nhỏ chưa chắc đã tốt hơn việc ngươi có đan hồ lớn, tuy rằng kẻ có đan hồ nhỏ tu luyện sẽ nhanh hơn nhưng khi đồng cấp thì điều ngược lại sẽ tới, Một kẻ có đan hồ nhỏ thì sẽ yếu hơn một kẻ có đan hồ lớn, cũng như việc ngươi cầm cái bát thì nước của ngươi sẽ không nhiều bằng cái thau hay cái hồ lớn. Vì mỗi thứ đều có một dung tích khác nhau nên lượng nước chứa đựng trong mỗi thứ là khác nhau, khi hai kẻ tu luyện cùng một cấp bậc nhưng linh hải của họ lớn nhỏ khác nhau thì người có linh hải lớn hơn chắc chắn sẽ thắng vì lượng chân nguyên trong cơ thể họ lớn hơn vì vậy họ có thể sử dụng nhiều hơn cho tới khi đối thủ cạn kiệt chân nguyên. Đây chính là chân ý của câu lấy thịt đè người
Nếu ngươi có một cái chậu có đầy nước thì ngươi có thể làm cho đối thủ của mình ướt sũng từ đầu tới chân, còn nếu ngươi có nguyên một cái hồ nước lớn thì ngươi hoàn toàn có thể nhấn chìm kẻ thù của ngươi trong cái hồ đó mà không quan tâm chúng có thể uống cạn nước hồ hay không, còn nếu ngươi chỉ có một bát nước nho nhỏ thì sao? Tất nhiên lượng nước trong bát của ngươi sẽ vô cùng ít ỏi cũng có nghĩa là ngươi thua thiệt kẻ khác trong lễ hội té nước, ngươi chỉ có thể làm cho người ta ướt được một bộ phận trên cơ thể chẳng qua là ngươi muốn làm hắn ướt như thế nào mà thôi – đạo trời là như vậy, LUÔN LUÔN CÔNG BẰNG
Thế gian này có muôn vàn công pháp, bí tịch nhưng chúng đều nằm trong một thứ được gọi là đạo, nó cũng giống như ngũ hành tương sinh tương khắc,còn quá trình tu đạo của thế gian này chính là dùng bản thân của mình hấp thu linh khí của trời đất cho vào linh hải, sau đó chính là không ngừng chế biến nó như một món ăn để cuối cùng nó thành một món ăn hoàn hảo
Còn quá trình tu luyện trên thế giới này chẳng khác gì việc làm muối ở nhân gian là mấy.
Những luồng hơi nước từ trên không trung luôn mang ngững hạt tinh thể muối nhất định, linh khí cũng vậy nó nằm rải rác trong không khí bình thường mà chúng ta đang hút thở, chúng không màu không mùi không vị và chỉ có những người tu luyện mới có thể cảm nhận được nó mà thôi
Người làm muối sẽ đem những luồng hơi nước này vào trong một cái phòng kín, cũng giống việc làm của giới tu sỹ luyện khí kỳ vậy,hấp thu thiên địa linh khí vào trong không gian linh hải của mình, đây cũng chính là việc đầu tiên thông qua công pháp dẫn linh khí nhập thể rồi cho tuần hoàn chúng theo những vòng chu thiên để biến linh khí của trời đất thành của bản thân
Sau khi linh hải được lấp đầy linh khí thì cũng là lúc người tu luyện phải tiến lên tầng thứ hai là cô đọng linh khí thể khí thành chân nguyên hình giọt nước chính là ngưng dịch kỳ, nó cũng chẳng khác nào việc đem hơi nước đi chưng cất thành những giọt nước là mấy
Sau khi chưng cất được những giọt nước thì người nông đân lại tiếp tục công việc của mình, chính là đưa những thùng nước mình chưng cất được ra phơi nắng để chúng kết tinh thành những hạt muối, việc này chẳng khác nào kẻ đang ở đỉnh ngưng dịch kỳ chắt lọc chân nguyên của mình thành một viên tinh thể, họ phải không ngừng rèn luyện cho viên tinh thể của mình – đó chính là kết đan kỳ
Một tu sỹ kết đan kỳ thì sẽ ngày ngày mài dũa viên tinh đan của mình, đưa thần thức của mình vào nuôi nấng nó cho tới một ngày nơi đây sẽ sản sinh ra một anh linh – nguyên anh kỳ, nó chẳng khác nào người làm muối đem những tình cảm của mình vào công việc, những hạt muối kết tinh chất lượng chính là thương hiệu của họ – thương hiệu này chẳng khác nào là một người sống cả.
Từ một thương hiệu có chất lượng thì người người sẽ đăng ký đặt hàng,cũng chẳng khác nào kẻ có tu vi nguyên anh chẩn bị cho việc độ kiếp cả, khi sức mạnh của họ vượt quá sự cho phép của thế giới này thì họ sẽ bị trục xuất khỏi nơi đây cũng chính là quá trình độ kiếp phi thăng của tu sỹ
Cuộc đời tu luyện của một tu sỹ nhìn qua thì đơn giản nhưng trong đó ẩn chứa không ít khó khăn, họ phải không ngừng vượt qua bản thân vượt qua chính cả thiên đạo để chứng đạo phi thăng. Người tu luyện của thế giới này giống như một cái kim tử tháp vậy, những tu sỹ càng đứng gần đỉnh kim tự tháp thì càng mạnh và cũng càng cô đơn
nói chung kẻ tu luyện đạo pháp cũng chẳng khác mào việc là muối cả ( ta chỉ viết vui vậy thôi chứ chắc chẳng có tên ngu nào mà làm muối kiểu này cả)