Đọc truyện Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải) – Chương 381: Chuyện cũ của jester (1)
Trên đường, một đội ngũ hơn mười người mặc bộ quần áo màu vàng tạo thành một con rồng dài, đang vũ động.
Ðội ngũ múa lân kia là một đội ngũ vũ sư, tám con sư tử màu sắc khác nhau được múa thật sinh long hoạt hổ, phảng phất sống động như thật.
Ði theo phía sau đội múa lân là một đội yêu cổ và một đội ương ca, khác với đội lân, hai đội ngũ này thành viên đại khái đều là lão nhân, nhưng bọn họ ăn mặc cực kỳ tiên diễm, trên mặt vẽ loạn màu đỏ, dáng tươi cười trên mặt thật sung sướng.
Khu phố Tàu tuy rằng là nơi tụ tập của người Hoa tại Los Angeles, thế nhưng đội ngũ mang đậm trò chơi dân gian cũng rất ít được nhìn thấy.
Bởi vậy sau khi đội ngũ Xuất hiện, lập tức có rất nhiều người vây Xem, trong đó người Hoa thì vỗ tay trầm trồ khen ngợi, mà người nước ngoài đều lấy ra điện thoại di động hoặc camera quay lại, đối với bọn họ mà nói, tất cả trước mặt thật sự quá mức mới mẻ.
Một đám trẻ con ăn mặc quần áo tiên diễm cao hứng bừng bừng theo sát phía sau đội ngũ, truy đuổi lẫn nhau, vô cùng hài lòng.
Ðội ngũ trò chơi dân gian Xuất hiện làm cho khu phố Tàu vốn đang tràn ngập lễ chúc mừng năm mới càng trở nên thêm náo nhiệt, cảnh tượng như vậy sợ rằng mười năm đều khó gặp.
Mà không ít người già đã quen thuộc với trò chơi dân gian này không ngừng chảy nước mắt hồi ức. Ngày Xa Xưa mỗi năm ngày mùng một năm mới bọn họ đều có thể nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt như vậy tại quê hương, thế nhưng hôm nay thân ở dị quốc tha hương bọn họ đã nhiều năm không về nước, muốn Xem được trường hợp như vậy, cũng là một chuyện vô cùng Xa vời.
Lý Dật đứng lẫn trong đoàn người nhìn đội ngũ trò chơi dân gian lại thật tình không có quá nhiều cảm giác. Chỉ có Andrew vẻ mặt hứng thú, tuy rằng nàng đi Trung Quốc cũng rất nhiều lần, thế nhưng chưa từng đi vào ngày Tết âm lịch, tự nhiên chưa từng nhìn thấy trò chơi dân dã như vậy.
Tiểu nha đầu Lưu Vi thật ra từng Xem qua không ít trò chơi dân gian, nhưng nàng vẫn cũng Anh Tử chạy ra Xem, Anh Hoa đứng sau lưng Lý Dật, nhưng lực chú ý của nàng cũng không ở chỗ đội ngũ trò chơi, mà sắc mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm chung quanh, bốn thành viện Hắc Dạ đứng phía sau nàng cũng vẻ mặt cảnh giác nhìn bốn phía.
Sau khi Lý Dật trở lại Mỹ, liên tục gặp phải hai lần ám sát, tuy rằng hai lần ám sát cũng không tạo thành thương tổn đối với Lý Dật, nhưng cũng đã đề tỉnh Anh Hoa và thành viên Hắc Dạ bảo hộ cho Lý Dật, bọn họ đều lập tức tăng mạnh sự bảo vệ Lý Dật thật gắt gao.
Mà hai lần ám sát Lý Dật đều là người của Đái gia phái tới, bọn họ đều bị ném Xuống biển nuôi cá.
“Lão bản, điện thoại.” Nhận thấy được điện thoại trong túi rung động lên, Anh Hoa thu hồi ánh mắt, lấy điện thoại ra đưa cho Lý Dật.
Lý Dật vốn đang trò chuyện với tiểu nha đầu Vi Vi, nghe được Anh Hoa nói, tiếp nhận điện thoại di động, thình lình nhìn thấy là do Kroff gọi tới, vì vậy chuyển máy, trong ống nghe liền truyền ra thanh âm quen thuộc của Kroff: “Lý thân ái, tôi và Haise Lin tới rồi, sao không nhìn thấy anh?”
“Tôi đang bồi các nàng ở ngoài đường Xem trò chơi dân gian, hiện tại trở lại.” Lý Dật nói.
“Trò chơi dân gian?” Đầu kia điện thoại, Kroff đại gia hiển nhiên không biết trò chơi dân gian là thứ gi, vẻ mặt kinh ngạc hỏi: “Lý thân ái, cái gì là trò chơi dân gian?”
“Nga, nếu không anh qua Xem đi, đang ở ngay trên đường.” Lý Dật thực sự không biết nên làm sao giải thích cho Kroff, không thể làm gì khác hơn là nói như vậy.
Kroff nghe Lý Dật nói như thế, đột nhiên hiểu ra: “Anh đang nói đội ngũ đang nhảy múa trên đường sao? Ngô, bọn họ múa như thần long trong truyền thuyết, thế nhưng lại không giống a.”
Kroff nói làm Lý Dật mê man, rồng đông phương và rồng tây phương Xác thực có khác nhau, nhưng Lý Dật cũng không biết điều này.
Sau đó Lý Dật mang theo mọi người về tới biệt thự, trong biệt thự, Hạ Vũ Đình và dì Lan đang bận rộn tối mặt, sáng sớm hôm nay hai người đã rời giường, sau khi rời giường đã làm vằn thắn, bánh bao, bánh Xếp cơ bản đều do hai người làm ra. Andrew, Anh Hoa, Anh Tử, Lưu Vi mấy người không phải không muốn giúp đỡ bọn họ, mà là vì mấy nàng cũng không biết làm.
Về phần Lưu Tư Cầm cũng không biết, nhưng nàng bởi vì phải Xử lý công việc trong Toàn Cầu Ảnh Nghiệp nên ngày hôm qua cũng không gấp trở về, phải đến buổi trưa mới có khả năng chạy tới.
Mọi người trở lại trong biệt thự, thấy Hạ Vũ Đình và dì Lan bận đến không ngừng tay, đều có chút Xấu hổ, nhưng Anh Tử cũng chủ động tiến lên hổ trợ, tuy rằng nàng không biết làm vằn thắn, thế nhưng một ít công việc khác cũng có khả năng giúp đỡ.
Về phần Andrew và Anh Hoa cũng chỉ đành giương mắt mà nhìn.
“Hai, Lý thân ái, buổi trưa hôm nay chúng ta phải ăn món này sao?” Kroff nhìn một loạt bánh đặt chỉnh tề, sắc mặt quái dị hỏi thăm, hắn nhận được điện thoại của Lý Dật, vốn tưởng rằng chạy qua ăn món Trung Hoa, thấy những loại bánh này, chợt thấy giảm đi cảm giác muốn ăn.
Kroff vừa nói ra lời này, không đợi Lý Dật đáp lời, Haise Lin đầu tiên đã tức giận trừng mắt nhìn Kroff.
Kroff có chút Xấu hổ cười cười, sau đó ôm vai Lý Dật: “Lý thân ái, chúng ta lên lầu nói chuyện chính sự thôi.”
Dứt lời, Kroff thình lình phát hiện, các nàng đều không có hảo ý trừng mắt nhìn hắn, cảm giác phảng phất như đang nói với hắn: Các người đi nói là chính sự, còn chúng ta ở chỗ này làm việc dư thừa chắc?
Kroff đại gia Xấu hổ co rụt đầu, sau đó lôi kéo Lý Dật bước nhanh lên lầu. Ði tới phòng sách lầu hai, Kroff đầu tiên cầm lấy hộp Xì gà trên bàn làm việc của Lý Dật, châm lửa rít mạnh một hơi, mới nói: “Lý thân ái, tất cả đều đi theo kế hoạch của anh, cha con Ðái gia chính thức trở mặt.”
“cụ thể một chút.” Lý Dật ngồi lên ghế, nhếch hai chân bắt chéo, nhàn nhạt hỏi.
Kroff nhẹ nhàng phun ra một ngụm khói, nói: “Sau vụ đó, Ðái Kình một bên đi tới Tam Giác Vàng nhận hàng, một bên triệu tập thủ hạ nổ lực tạo Phản. Kết quả tin tức bị tiết lộ, bị Đái Hồ biết được. Đám thủ hạ tâm phúc của Đái Kình có một người là người của Ðái Hồ, người nọ dựa theo sự phân phó của Ðái Hồ, sau khi đến Côn Minh nổ lực khống chế những thủ hạ khác của Đái Kình, kết quả thất bại, bị người giết chết tại chỗ. Lúc này Đái Hồ và Đái Kình triệt để quyết liệt!”
“Được rồi, Lý thân ái, bên phía Tam Giác Vàng chỉ sợ anh phải đánh tiếng một chút, tên Khôn Sa hỗn đãn đã có chút không hài lòng.” Nói Xong lời cuối cùng, Kroff lại bổ sung một câu.
Lý Dật lắc đầu: “Không cần, đợi thêm hai ngày không thành vấn đề. Chờ hai ngày tôi bồi các nàng Xong, tự mình dẫn người qua bên kia.”
“Lý thân ái, anh không cần tự mình đi chứ?” Kroff nhíu mày, sự lo lắng trong ánh mắt hiện ra không thể nghi ngờ.
Lý Dật cười lắc đầu: “Đái Kình tuy rằng đã chính thức trở mặt với Đái Hồ, thế nhưng còn chưa lưu lạc đến nông nổi tuyệt tình, còn cần phải châm chút lửa, mà chuyện này chỉ tôi mới có thể đi làm.”
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, ok, vì sao Jester còn chưa tới?” Lý Dật nói, chuyện hướng trọng tâm câu chuyện.
Nghe được tên của Jester, biểu tình Kroff bỗng nhiên có chút cổ quái, hắn rít mạnh vài hơi Xì gà, sau đó thở dài nói: “Lý, tôi nghe thành viên Hắc Dạ nói, tâm tình Jester có chút không Xong, sợ rằng sẽ không tới.”
Ngạc nhiên nghe được Kroff nói, Lý Dật không khỏi ngẩn ra, sau đó thình lình nhớ tới một việc, cho tới nay hắn cũng không biết lý do vì sao Jester và đám huynh đệ lại Phản bội quân đội Ðức.
Nghĩ tới đây, Lý Dật trầm ngâm một chút, nói:” hiện tại ở căn cứ sao?”
“Ân” Kroff gật đầu.
Los Angeles, tổng bộ Hắc Dạ.
Đám trẻ con bị Lý Dật đưa từ Nhật Bản về cũng không giống như ngày thường tiến hành huấn luyện, mà đang tập thể ngồi trong phòng cách đấu trong đại sãnh. Ngồi bên cạnh bọn trẻ ngoại trừ là thành viên Hắc Dạ đang truyền thụ kỹ năng tác chiến của binh sĨ, còn có không ít thành viên Hắc Dạ vừa chấp hành Xong nhiệm vụ quay trở lại tổng bộ.
Bọn họ cũng giống như đám trẻ kia, chỉ lẳng lặng ngồi trong đại sãnh, không tự chủ được đưa ánh mắt nhìn về phòng bắn súng ở phía Xa Xa.
Mặc dù hiệu quả cách âm của phòng tập bắn súng là nhất lưu, thế nhưng bọn họ vẫn có thể nghe được tiếng súng liên miên vang lên không ngừng.
Bọn họ đều rất rõ ràng, bắt đầu từ tối hôm qua, trong phòng tập bắn súng đã không ngừng vang lên tiếng súng nổ liên tục.
Trong đại sãnh, tất cả thành viên Hắc Dạ sắc mặt đều rất khó coi, đám trẻ từ Nhật Bản đến tuy rằng không biết Xảy ra chuyện gì, thế nhưng thấy trên mặt các giáo quan luôn luôn nghiêm túc lãnh khốc trong dĩ vãng lại lộ ra biểu tình bi thương, phảng phất giống như cũng bị lây nhiễm, cúi đầu trầm mặc không lên tiếng.
Bỗng nhiên.
Một tràn tiếng bước chân rất nhỏ đánh vỡ sự an tĩnh trong phòng khách, Lý Dật trong bộ quần áo Tôn Trung Sơn đang cùng Anh Hoa đi vào phòng khách.
Lý Dật Xuất hiện làm sắc mặt mọi người hơi đổi, sau đó hầu như trong nháy mắt mọi người đều đứng dậy, đứng thẳng người cung kính nói: “Lão bản.”
Nghe trong phòng luyện bắn súng vang ra tiếng súng nổ, Lý Dật khoát tay với mọi người, sau đó trầm mặc không lên tiếng hướng phòng huấn luyện đi đến.
Anh Hoa cũng thức thời không đi theo, mà thành viên Hắc Dạ thấy cử động của Lý Dật, vốn định nói gì đó, cuối cùng đem lời nói nuốt trở vào trong bụng.
Chỉ chốc lát qua đi, Lý Dật đi tới trước cửa phòng huấn luyện bắn súng, đẩy ra cửa phòng rất nặng, trực tiếp bước vào.
Bên trong phòng, Jester mặc một bộ trang phục tác chiến, hai tay cầm hai khẩu súng, không ngừng hướng hồng tâm chung quanh mà bắn, tiếng “bang bang” vang lên bên tai không ngừng, chung quanh thân thể hắn rơi đầy vỏ đạn.
Có thể do nghe được tiếng bước chân, Jester quay đầu qua.
Thời gian, phảng phất như ngừng lại.
Trên gương mặt vốn lạnh lùng của Jester lưu lộ vẻ mặt thống khổ, gương mặt hắn vặn vẹo, cặp mắt đỏ rực đến dọa người. Trong đôi mắt đỏ rực không còn là ánh mắt lạnh lùng, mà là một sự bi thương không cách nào Xóa đi!
Một khắc đó, con ngươi hắn bỗng phóng lớn, không khỏi ngẩn ra!
Sau đó, trong ánh mắt đỏ rực của hắn hiện lên một vẻ kinh nghi, biểu tình dần dần khôi phục sự lãnh tĩnh, thanh âm khàn khàn nhìn Lý Dật chào hỏi: “Lão bản.”
Nhìn ánh mắt thống khổ che giấu tận sâu trong đáy mắt của Jester, nhận thấy được khí tức bi thương trên người hắn, Lý Dật theo bản năng hướng Jester đi qua.
Mắt thấy Lý Dật đi tới, thân thể Jester cứng đờ, cánh tay không khỏi Xuôi Xuống, họng súng nhắm ngay mặt đất.
Dưới ngọn đèn, thân thể vốn thẳng tắp của hắn chợt có vẻ mềm đi, thậm chí không bị khống chế run lên.
Tựa hồ giờ khắc này, hắn đang kiêng kị điều gì đó.
Nam nhân từng được Xưng là vũ khí bí mật của quân đội Ðức, lần đầu tiên bóng lưng kiêu ngạo của hắn chợt run rẫy. Trên mặt đất, bóng dáng của hắn hoảng động rất nhỏ, hắn cúi đầu, chăm chú nắm chặt cây súng, tựa hồ chỉ có cây súng mới có khả năng làm cho hắn tìm được một tia cảm giác an toàn.
Một bước, hai bước, ba bước, bốn bước…
Chỉ trong cự ly ngắn ngủi hơn mười thước, đối với Jester lại dài dằng dặc, chờ khi Lý Dật đi tới trước người hắn, trên trán hắn đã chảy ra mồ hôi hột rất nhỏ, gương mặt đã hoàn toàn vặn vẹo, sự thống khổ giấu mãi tận sâu trong con ngươi càng thêm rõ ràng.