Đọc truyện Nghèo Đến Độ Phải Dựa Mặt Kiếm Cơm – Chương 59: Tài chính
Lời vừa dứt, trợ lý Triệu Nhiên cửa cũng không gõ, nhanh bước xông vào phòng tổng giám đốc: “Võ tổng, năm phút trước có người một lần treo bán ra 100 triệu cổ phiếu, giá cổ phiếu Thiên Ánh trong nháy mắt từ 23.282 giảm xuống 22.323, hơn nữa còn đang tiếp tục giảm.”
“Cậu nói cái gì?” Võ Chiêu không khỏi trừng to mắt, sau chợt đứng lên vội hỏi: “Tổ chức hay là người mua lẻ?”
“Người mua lẻ.” Triệu Nhiên có một loại dự cảm bất tường. Thiên Ánh vì có nền móng vững chắc, thực lực hùng hậu, gia chủ lại có đủ dã tâm, bắt đầu đưa ra từ thị trường Hồng Kông. Cổ phiếu H khác với thị trường giao dịch cổ phiếu A nhất chính là T+0.
Phương thức giao dịch T+0 chẳng những thuận tiện làm T, còn có thể bán khống. Nếu như đối phương nắm giữ tài chính hùng hậu, lấy tình thế Thiên Ánh trước mắt, bán khống có khả năng rất lớn.
Mà một khi cổ phiếu Thiên Ánh bị bán khống thành công, vậy nguồn đầu tư của Thiên Ánh hiện tại và sau này, khoản vay ngân hàng đều phải chịu ảnh hưởng khó lường.
“Gọi Lily đến phòng làm việc của tôi.” Triệu Nhiên có thể nghĩ tới, Võ Chiêu tất nhiên là cũng có thể nghĩ đến: “Ngay lập tức!”
Triệu Nhiên vừa định quay người, Võ Chiêu lại gọi lại: “Còn nữa, thông tri các đổng sự buổi chiều mở video conference.” Lúc này ngàn vạn không thể hoảng loạn: “Đúng… Giúp tôi hẹn Thống đốc Hàn.”
“Vâng.” Triệu Nhiên vừa rời khỏi phòng tổng giám đốc, một cô gái trẻ tuổi ăn mặc gợi cảm, dụng mạo xinh đẹp tiến đến: “Giám đốc, buổi phỏng vấn…”
“Hủy bỏ!” Võ Chiêu cực kì thô lỗ giật cà vạt ra, tháo nút áo trên cùng ra, đi ra sau bàn công tác, tự mình nhìn chằm chằm cổ phiếu Thiên Ánh. Vừa nhìn thấy dãy số xanh mượt kia, hắn liền cảm giác choáng đầu hoa mắt. Lúc này mới qua bao lâu, cổ phiếu Thiên Ánh đã giảm xuống 21.908.
Cô gái trẻ tuổi nhíu mày: “Nhưng phỏng vấn lần này…”
“Lời tôi nói cô nghe không hiểu sao?” Giờ lúc nào rồi, cô ta con mẹ nó còn lải nhải trong dông dài. Võ Chiêu kiểm tra tiền trong tài khoản tư nhân của mình một hồi, mảy may không do dự lấy toàn bộ ra mua cổ phiếu Thiên Ánh: “Đứng ở đây làm gì, còn chưa cút?”
Mẫu Đan bán xong 100 triệu cổ phiếu Thiên Ánh, lại chú tâm vùi đầu vào quay phim. Mà Trần Sâm thì vẫn đang chú ý nhất cử nhất động của cô. Đạo diễn Hồ thấy vậy hết hồn hết vía. Ông mặc dù đi theo Trần Sâm, nhưng chủ tử lại là bà cô tổ họ Kim kia.
Thật vất vả nhịn đến giờ cơm trưa, đạo diễn Hồ thấy hai mắt Trần Sâm lại nhìn chằm chằm Mẫu Đan đang cầm cơm hộp đi về phòng hóa trang, không khỏi lên tiếng đề điểm: “Lão Trần, ông có thể có ngày hôm nay hoàn toàn là dựa vào Kim Hà ở phía sau chống đỡ, tôi không thể vấy bẩn lương tâm chính mình được.”
“Ông nói nhăng gì đấy?” Trần Sâm mở cơm hộp ra, ngồi vào bàn nhỏ liền bắt đầu tố khổ với đạo diễn Hồ: “Dạo này Kim Hà có việc giấu diếm tôi, tôi chính đang nổi nóng đâu. Nhìn nha đầu Thược Dược chính là để biết rõ ràng bọn họ đang làm gì.”
“Vậy tôi an tâm.” Chỉ cần lão Trần không có ý nghĩ khác, ông mới thuận tiện bàn giao: “Nam nhân chúng ta ở bên ngoài, mặc kệ làm chuyện gì, trong lòng đều cần có cái nhớ thương, vợ con trong nhà vẫn chờ chúng ta trở về.”
Trần Sâm tán đồng điểm này. Có điều ông vẫn muốn biết Kim Hà đang giấu diếm chuyện lớn gì?
Trở lại phòng hóa trang, Mẫu Đan cơm cũng không ăn, lập tức thay chỗ Ngô Thanh đang theo dõi cổ phiếu: “Em ăn cơm trước đi. Tình huống thế nào?”
“Một trăm triệu cổ phiếu chị bán đã giao dịch thành công toàn bộ.” Tay Ngô Thanh run cho tới trưa, bây giờ cầm hộp cơm cũng hơi vô lực: “Đan Đan tỷ, các chị ở JPMorgan Chase đều chơi như vậy à?”
“Hai năm đầu vừa vào JPMorgan Chase thì chơi như vậy.” Cho tới trưa, cổ phiếu Thiên Ánh đã giảm 11.12%. Tâm tình Mẫu Đan không tệ, cô kiếm ra tiền: “Nhưng về sau kinh nghiệm càng ngày càng phong phú, không chơi nhỏ như vậy nữa.”
Nhỏ? Ngô Thanh ăn cơm không. Định nghĩa của cô đối với tiền có sai lầm sao: “Đan Đan tỷ, chị không sợ sao?” Cô xem chút chút thôi cũng đã lo lắng gần chết, đây vẫn chỉ là thay chủ tử nhà mình trông coi máy tính, thấy được tình hình.
Mẫu Đan xem xét giá cả, chuẩn bị buổi chiều mua thêm cổ phiếu Thiên Ánh: “Ngay từ đầu có hơi sợ, từ từ quen rồi, cũng chỉ là một dãy số mà thôi.”
Tiền chảy ra thị trường không phải của cô. Mà được xem như nhà đầu tư chuyên nghiệp, điều đầu tiên nhất định phải làm được chính là luôn luôn bảo trì thanh tỉnh, gặp chuyện không sợ hãi không hoảng hốt. Đương nhiên nếu vào thời khắc khẩn cấp, có thể đưa ra phương án ứng đối hữu hiệu trong thời gian ngắn nhất, vậy thì càng xuất sắc.
“Chị định mua vào ngay trong hôm nay sao?” Ngô Thanh thấy cô gõ phím, trái tim lập tức nhảy lên, chạy tới trước: “Không phải bán khống sao, xem tình huống, cổ phiếu Thiên Ánh hẳn sẽ còn tiếp tục giảm.”
“Mua chút đi, mua cho an tâm.” Mẫu Đan cười khẽ. Cô định bán khống, nhưng có lẽ là trải qua lần thua lỗ năm trước, cô hiện tại không còn to gan như vậy, làm việc càng có chiều hướng ổn định.
Lần này, chiến lược đại thể của cô là bán khống. Làm T là để đảm bảo. Kim Hà lấy tài sản cố định trị giá 1.8 tỷ nhân dân tệ, thêm cả Họa nhi, bọn họ vay từ ngân hàng hết thảy 2.2 tỷ nhân dân tệ, cũng là do Kim Hà giao thiệp rộng, sáng sớm hôm sau tiền đã đến tài khoản.
Giao tiền đặt cọc, cô thành công vay được 100 triệu cổ phiếu Thiên Ánh. Tiền còn lại, lại lục tục mua thêm cổ phiếu Thiên Ánh. Đây cũng là nguyên nhân giá cổ phiếu Thiên Ánh mấy ngày trước tăng lên.
“Đúng rồi!” Ngô Thanh còn có chuyện trọng yếu muốn báo cáo: “Hợp đồng giữa idol em cùng Thiên Ánh bị lộ ra. Bởi vì mấy ngày nay trên mạng đều tán dương Võ Chiêu, việc này vừa ra, nguyên còn có 80% dân mạng đều không tin, nhưng vào thời điểm then chốt, Yến Thanh cho thêm một cây đuốc.”
Mẫu Đan nháy nháy mắt, quay đầu hỏi: “Yến Thanh làm cái gì?”
“Yến Thanh thật biết chơi.” Ngô Thanh quyết định từ nay về sau cũng không tiếp tục khinh bỉ cậu: “Sau khi hợp đồng kia bị lộ ra, không quá hai mươi phút, anh ấy nói trên Weibo vì một số nguyên nhân không thể tiết lộ, idol em không thể tham gia diễn Nguy Cơ Vận Tốc của Thiên Ánh.”
“Nguyên nhân không thể tiết lộ? Cái này nói mịt mờ thật.” Nhưng Mẫu Đan cảm thấy hình như có gì đó không đúng lắm: “Trước đó Phong lão bản muốn tham gia diễn Nguy Cơ Vận Tốc sao, chị làm sao không nghe nói?”
Chủ tử nhà cô lợi hại như thế đấy, một chút lại đâm chọt một chút. Ngô Thanh cười: “Không chỉ chị không nghe nói, quần chúng nhân dân cũng đều chưa nghe nói, chỉ là có một vài tin tức nói Thiên Ánh sẽ hợp tác cùng idol em. Nếu không phải Yến Thanh nhắc đến, ngoại giới còn không biết phim năm mới của Thiên Ánh năm nay gọi là Nguy Cơ Vận Tốc.”
Một chiêu này của Yến Thanh đủ đọc, nhưng cô thật đúng là muốn cảm tạ anh.
“Hiện tại trên mạng đã huyên náo lên rồi. #Điều khoản bá vương của Thiên Ánh# đã lên đầu bảng hotsearch. Hán mê bọn em đọc qua hợp đồng kia, đều đau lòng chết rồi, còn có mấy thổ hào chạy tới chỗ Yến Thanh hỏi Phong lão bản có phải vẫn còn ở nhà thuê không.”
Ngô Thanh nói, tay không kìm được run lên. Cô mặc dù còn chưa xem bản hợp đồng kìa, nhưng xem phản ứng của dân mạng, có thể thấy đó là hiệp ước không bình đẳng. Cô hiện tại tức giận hỏng rồi!
Đợi đến khi phiên giao dịch buổi chiều bắt đầu, Mẫu Đan liên tục tính toán, xác định giá, lấy giá mua bán ra.
Buổi chiều, Thiên Ánh bắt đầu vung tiền rút lui hotsearch cùng tin tức, các thuỷ quân cũng tràn vào tiến hành khống bình. Nhưng việc này liên quan đến lợi ích của bản thân Phong Hán, nhóm Hán mê làm sao lại tuỳ tiện bỏ qua được, rất nhanh đã đánh nhau cùng thủy quân của Thiên Ánh, trên mạng một mảnh gió tanh mưa máu.
Phong thân muội: [Thiên Ánh hút máu người đã không phải chuyện ngày một ngày hai. Anh ruột tôi nhịn nhiều năm như vậy chưa hề đối ngoại nói Thiên Ánh cùng Võ Chiêu không đúng một câu, nhưng Võ Chiêu đâu, suốt ngày nói ân tình. Còn có liêm sỉ sao?]
Kiểm sát số 01: [Năm đó, lúc Phong Hán không có tiền thưa kiện, các người làm sao không xuất hiện bỏ tiền cho anh ta thưa kiện? Hiện tại thành danh, cánh cứng cáp rồi lại lôi chuyện cũ, giấy trắng mực đen kia là chính anh ta ký, chẳng ai cầm súng ép anh ta cả.]
Phong Phong Di Nhiên: [Lầu trên con mẹ nó đừng mở mắt nói dối. Thiên Ánh cầm tiền cho Phong lão bản thưa kiện, nhưng không phải bỗng nhiên lấy ra. Kia là tiền bán mình.10 năm, Võ Chiêu hút no máu nên thỏa mãn, đống bản thảo trên mạng mấy ngày trước ở đâu ra?]
Thiên Thần Nhất Ngữ: [Thật con mẹ nó vô liêm sỉ. Ảnh đế truyền kỳ tại Thiên Ánh lại cầm nguyên hợp đồng khi vừa nhập giới, 10 năm chưa hề thay đổi. Tiền của mê điện ảnh chúng toàn mẹ nó đã nuôi no Võ Chiêu cùng Thiên Ánh, chúng ta muốn giải thích.]
Hồng Trần Nguyệt Nguyệt: [Đừng ở đây kêu oan. Không có Thiên Ánh, 18 tuổi idol các người chỉ có thể đi bán thân, ha ha…]
Phong thân muội: [@Nhóm Hán mê kéo Hồng Trần Nguyệt Nguyệt gì đó trên lầu lên tế, cho cô ta nổi danh cả nước, để cha mẹ cô ta nhìn xem chính mình đã sinh ra thứ gì.]
Lái xe của Phong Phong: [Tế, nhất định phải tế! Ông đây xin nghỉ hai ngày, nhất định phải chiến với Thiên Ánh cùng đám thủy quân này đến cùng.]
Thời điểm chốt phiên giao dịch 4 giờ chiều, cổ phiếu Thiên Ánh giảm 15.17%. Mẫu Đan phân biệt lấy giá 19.890 mua lại 2 triệu cổ phiếu, 19.608 mua lại 3.8 triệu cổ phiếu, mà báo cáo cuối ngày của Thiên Ánh ổn định ở con số 19.558 đô la Hồng Kông.
Quay phim xong, cô nhận được tin nhắn WeChat của Kim Hà. Trần Sâm đi qua, nhìn thấy ảnh đại diện quen thuộc kia, câu đầu tiên đã thấy vợ mình gửi tin nhắn cho Mẫu Đan: “Chúc mừng cái gì nha? Cô mang thai hay là sắp kết hôn?”
Mẫu Đan cũng không tránh ông, nhắn lại cho Kim Hà: “Cùng vui cùng vui.” Lập tức đẩy ngã suy đoán của Trần Sâm.
Vào phòng hóa trang, Ngô Thanh đã thu lại laptop: “Đan Đan tỷ, chị tháo trang sức luôn hay là để về khách sạn lại tháo?”
“Bây giờ tháo luôn đi.” Mẫu Đan cầm điện thoại ngồi lên ghế: “Tình huống trên mạng hiện tại thế nào?”
Nhắc đến chuyện này, Ngô Thanh lại kích động: “Thủy quân Thiên Ánh lúc đầu còn rất hung mãnh, mắng chửi người cũng chẳng kiêng kị gì. Hán mê bọn em liền giết gà dọa khỉ, bắt chừng trăm người mắng chửi hăng say nhất, báo cáo. Yến Thanh thẳng tay phát đơn kiện, mà lại là thật, không phải hù dọa một chút là xong việc.”
Mẫu Đan cười khẽ: “Xem ra bê bối của Đông Tiểu Tây chẳng mấy chốc sẽ lên.” Thiên Ánh hiện tại xem như bốn bề đều là địch.
Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên.
“Kim Hà?” Mẫu Đan cau mày. Không phải vừa liên lạc rồi sao: “Alo, Hà tỷ.”
“Là chị.” Để tránh hiểu lầm, Kim Hà nói thẳng ý đồ: “Đan tử, trong tay em còn tiền chứ? Nếu chị cho em thêm 10 tỷ, em có dám chơi không?”
Hàng mi cong cong khẽ run lên. Mẫu Đan thoáng nghĩ một chút, hỏi: “Hà tỷ có thể nói cho em biết là vị kim chủ nào để mắt Mẫu Đan như thế không?”
Trong tay Kim Hà còn vài hạng mục đang tiến hành, tiền hiện tại chị ấy có thể huy động sẽ không nhiều, khẳng định không có khả năng lấy thêm ra 10 tỷ, trừ khi lấy cổ phần Kim thị hoặc Trần gia cổ phần đi ngân hàng thế chấp.
“Nói chuyện với người thông minh thật đau đầu, cũng thật vui vẻ.” Kim Hà cũng không có ý định giấu diếm cô: “Đây không phải cháu gái lớn của lão Trần nha, con bé cũng muốn kiếm ít tiền lẻ, người dì này còn có thể từ chối?”
Cháu gái của đạo diễn Trần? Mẫu Đan đoán được là ai: “Hà tỷ cùng Bách thái thái đã tin tưởng Mẫu Đan như thế, Mẫu Đan nhất định toàn lực ứng phó, không để hai người thất vọng.”
“Được, vậy để chị bảo con bé chuyển tiền cho em.”
Cúp điện thoại, Kim Hà quay đầu nhìn về phía Trần Lập Di đang ngồi sát bên cạnh mình: “Lợi hại đi? Phiên giao dịch buổi chiểu kết thúc, dì đã cho chuyên viên thống kê tính toán, hôm nay cô nàng kiếm lời ít nhất 1 tỷ.”
“Cảm ơn dì!” Trần Lập Di liếc mắt ra hiệu cho trợ lý, trợ lý kia lập tức lấy điện thoại ra liên hệ ngân hàng.
Kim Hà cũng không ngốc: “Tiền không phải con lấy ra à?” Xem ra vị kia của Bách gia thật sự coi Phong Hán là em trai ruột, không để cậu ta thua thiệt một chút nào.
“Có khác nhau sao?” Trần Lập Di cười một tiếng: “Con nói là con, vậy chính là con.” Tiền này cũng cô không phải không bỏ ra nổi, tùy tiện ngân hàng nào cũng có, chỉ là lãng phí mấy giờ thôi.
“Biết vợ chồng hai đứa cảm tình tốt.” Kim Hà cũng ngóng trông bọn họ tốt. Dù sao gia chủ Bách thị cùng Trần gia có quan hệ thông gia, Bách gia tốt, trên thương trường Trần gia cũng có trợ lực lớn: “Lão Trần không ở nhà, dì không gọi Vĩnh Tuấn tới dùng cơm, con ở lại đi.”
Trần Lập Di cười nói: “Con cũng không có ý định đi, cơm nước xong xuôi Vĩnh Tuấn sẽ đến đón con cùng về nhà.” Nghĩ đến đứa con cha chồng nuôi bên ngoài, ngữ điệu nhất chuyển: “Bộ phim kia của chú lúc nào thì quay xong? Đến lúc đó chúng ta tụ họp một chút.”
“Sắp rồi.” Trong lòng Kim Hà rõ lắm đây: “Con đây là muốn gặp chú con hay là muốn gặp em dâu tương lai?”
“Bị dì nhìn ra.” Trần Lập Di cũng không ngoài nói: “Con cũng không có tâm tư khác, chỉ là muốn mời Phong Hán mang theo Mẫu Đan đến nhà ngồi một chút, biết nhà biết cửa, về sau anh em bọn họ không phải vẫn còn qua lại sao?”
Kim Hà gật đầu: “Như vậy cũng tốt. Đến lúc đó dì sẽ giúp con nói trước.”
Trở lại khách sạn, Mẫu Đan gọi phục vụ, đi tắm rửa. Sấy xong tóc, cơm tối cũng được đưa tới, vừa cầm iPad chuẩn bị xem xu thế cụ thể của giá cổ phiếu Thiên Ánh hôm nay, số tiền kia đã đến thẻ. Nhìn thấy một hàng số 0 kia, suy nghĩ một chút, quyết định không nói cho Phong lão bản.
Có điều cô không nói thì cũng sẽ có người liên hệ Phong Hán.
Đối với thao tác của Mẫu Đan, Bách Vĩnh Tuấn cũng rất ngạc nhiên. Hắn cho là cô nàng định trầm tĩnh 2 năm, không nghĩ tới nhanh như vậy đã khởi động lại.
Ngay từ đầu, thời điểm bộ phận đầu tư phát hiện giá cổ phiếu Thiên Ánh khác thường, hắn còn không liên tưởng đến cô. Thẳng tới giữa trưa, trong lúc ăn cơm cùng Thống đốc Lạc, ông nói bóng nói gió nghe ngóng tình huống Trần thị, hắn mới biết dì hai Kim vay không ít tiền ở ngân hàng ông.
“Alo.” Phong Hán đang chuẩn bị cho buổi đấu giá từ thiện đêm nay. Nhận được điện thoại của Bách Vĩnh Tuấn, anh cũng không cảm giác ngoài ý muốn. Vòng tròn cũng chỉ lớn đến vậy thôi.
“Hôm nay có chú ý cổ phiếu Thiên Ánh sao?” Bách Vĩnh Tuấn cười nói: “Anh đã nói với cậu rồi. Peony chơi rất lớn.”
Phong Hán cong môi, đáy mắt hiện ra nhu tình: “Vậy anh hẳn cũng biết theo tình huống thị trường cổ phiếu Thiên Ánh hôm nay, cô ấy kiếm được sẽ không ít.” Có điều miệng một cô gái nào đó quá kín, bọn họ mỗi ngày đều nhắn tin, đáng tiếc cô nàng một câu cũng không nhắc đến chuyện Thiên Ánh.
“Vợ Trần Sâm Kim Hà cùng Giang Họa lấy tài sản cố định thế chấp vay từ ngân hàng 2.2 tỉ cho cô ấy.” Bách Vĩnh Tuấn thật càng ngày càng tán thưởng Mẫu Đan. Giang Họa lấy ra tiền cho cô, hắn không kỳ quái, có thể để Kim Hà bỏ tiền ra bên ngoài mới khiến hắn kinh ngạc: “Một trăm triệu cổ phiếu sáng nay hẳn là cô ấy bán ra.”
“Làm tốt lắm.” Phong Hán cũng chú ý cổ phiếu Thiên Ánh, có điều giữa anh và Thiên Ánh tồn tại tranh chấp, không thích hợp ra trận.
Bách Vịnh, Tuấn tán đồng nói: “Là làm rất tốt. Chị dâu cậu thấy dì ngồi trong nhà thu mấy bút lớn, đỏ cả mắt, còn tham gia một chân.”
“Anh nói chị dâu như vậy, chị ấy có biết không?” Vì cô gái nhỏ nhà mình một mực không mở miệng, anh cũng không thể hỏi, cho nên cũng sẽ không thể lấy tiền ra cho cô. Cảm tình chưa ổn định, Phong Hán mỗi một bước đi đều rất cẩn thận: “Em đề nghị anh học tập đạo diễn Trần một chút cách gìn giữ hòa thuận gia đình.”
“Haha…” Bách Vĩnh Tuấn có nghe nói qua đạo làm chồng của Trần Sâm: “Cậu chừng nào về thủ đô? Có rảnh thì mang Mẫu Đan tới nhà ăn một bữa cơm.”
Cái này Phong Hán không có dị nghị: “Gần nhất không về được. Bộ phim kia của đạo diễn Trần phải quay tới cuối tháng Năm, đầu tháng Sáu. Đến lúc đó xem Peony, có rảnh thì tụ họp một chút.”
“Vậy cứ thế nhé “
“Vâng.” Phong Hán im lặng một chút, lên tiếng nói: “Gửi lời cảm ơn chị dâu giúp em.”
Mẫu Đan cơm nước xong xuôi, còn chưa thu donh, Ngô Thanh đã chạy đến: “Đan Đan tỷ, bê bối của Đông Tiểu Tây tới rồi. Trên mạng có người vạch trần cô ấy lúc 18 tuổi, mới tới Mỹ có đi theo một người đàn ông đã có vợ. Mấu chốt là người đàn ông này chính là chồng huấn luyện viên thể hình của công ty quản lý cô ấy.”
“Bình thường.” Mẫu Đan không có cảm thấy kinh ngạc chút nào. Dù sao không phải bê bối cũng sẽ không doạ Đông Tiểu Tây thành ra như thế được: “Nếu chị là Đông Tiểu Tây, chị sẽ thẳng thắn thừa nhận luôn.” Như vậy ngược lại sẽ tốt một chút.
“Nhưng có vài điểm khiến người suy nghĩ sâu xa chính là Đông Tiểu Tây tuy là người mẫu số một trong nước, nhưng trong giới giải trí cũng không phải là cao. Bài vạch trần này vừa ra đã bò lên No.2 hotsearch, ngay sau #Điều khoản bá vương#.” Ngô Thanh xoay màn hình iPad ra trước mặt Mẫu Đan.
“Trong dự liệu.” Mẫu Đan nhún vai.
Nhưng khiến Mẫu Đan kinh ngạc chính là, nửa giờ sau, Đông Tiểu Tây tại Weibo dùng ngàn chữ đáp lại vạch trần trên mạng, thẳng thắn phủ nhận chen chân vào hôn nhân của ân sư, còn giảng giải khá cụ thể tình yêu mà cô nàng không muốn nhắc lại ấy.
Không có người thứ ba, không có chen chân, chỉ có một người bị tổn thương, mà người đó chính là cô – cô gái 18 tuổi ngây thơ. Lúc cô quen biết Steve, Steve cùng Elyna đã ra ở riêng. Hai người bọn họ khi đó kém chút ra toà, điểm này nhân viên CMO còn tại chức đều có thể làm chứng cho cô.
Mà cô sở dĩ bị ngoại giới nhận định là người thứ ba, tất cả đều là bởi vì về sau, sự nghiệp của cô có khởi sắc. Thời gian dần qua, mối quan hệ với Steve trở nên chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều. Mà trong 3 năm chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều ấy, Steve đã nối lại tình cũ cùng vợ trước Elyna, còn có con.
Cô lựa chọn thành toàn bọn họ, từ đó về sau chưa từng yêu đương thêm một lần nào nữa.
Mẫu Đan xem hết bài đăng của Đông Tiểu Tây xong cũng muốn vỗ tay cho cô. Thực ra cô có thể hiểu được Đông Tiểu Tây. Một cô gái 18 tuổi lẻ loi một mình ra ngoại quốc xông xáo, lại còn là giới thời trang tương đối phức tạp. Mà theo cô biết, Steve này là một khách hàng lớn của JPMorgan Chase.
Đông Tiểu Tây yêu người đàn ông này hay không, Mẫu Đan không biết, nhưng cô lại biết Đông Tiểu Tây dựa vào hắn ta thôi là đã có thể không cần lo lắng chọn lựa giữa bao nhiêu năm nhân, nhẹ nhàng ổn định sự nghiệp của mình.
“Vãi!” Ngô Thanh nhìn chằm chằm màn hình iPad, trợn mắt hốc mồm: “Mẹ ơi, Đông Tiểu Tây thật đơn thuần, lại có bản lĩnh để tên Steve kia xin lỗi dưới Weibo của cô ấy. Mặc dù chỉ là một chữ “sorry” đơn giản, nhưng đủ để tẩy sạch cho cô ấy rồi.”
“Đông Tiểu Tây 18 tuổi, ngây thơ, hồn nhiên, tinh khiết, tốt đẹp.” Mẫu Đan rất lý giải tại sai Steve làm như vậy. Nghĩ đến thanh âm nghẹn ngào của Đông Tiểu Tây đêm hôm ấy, cô không khỏi bật cười. Đối với Steve mà nói, nước mắt của Đông Tiểu Tây hẳn là rất có thể đả động hắn ta.
Đương nhiên cái này cũng nói rõ, trong cuộc tình tay ba kia, Đông Tiểu Tây đúng là bị thương tổn, cũng đi rất thẳng thắn, chưa từng dây dưa.
Chỉ đáng tiếc một phen sắp đặt của Thiên Ánh. Mẫu Đan huýt sáo: “Ngày mai sẽ là thứ sáu.” Cũng là ngày cuối cùng để cô có thể mua gom cổ phiếu. Có cuối tuần giảm xóc, không có gì bất ngờ xảy ra, thứ hai tuần sau, tài chính của Thiên Ánh sẽ phải xuống sân.
Quảng thành, khách sạn Hilton. Yến Thanh bận bịu cả ngày, đón Phong Hán từ buổi đấu giá từ thiện xong, liền trở về phòng mình. Vừa tắm xong đã nghe được tiếng chuông cửa đang vang. Cậu còn tưởng rằng là Phong Hán không có cậu không quen, muốn đến ngủ cùng, tâm tình không khỏi có chút sung sướng.
Nhưng tưởng tượng cùng hiện thực thường thường luôn chênh lệch rất nhiều. Nhìn thấy nữ nhân tựa ở cửa hút thuốc lá, cậu hơi không biết làm sao: “Đông Tiểu Tây?”
“Là tôi.” Đại khái cũng không phải là rất biết hút thuốc, cô nàng bị khói sặc đến ho nhẹ hai tiếng: “Đêm đó không phải anh nói tôi có gan thì tới tìm anh sao? Tôi tới rồi đây.”
Yến Thanh nhếch miệng: “Cô đã đến, tôi cũng sẽ không mang cô đến giường Phong Hán đâu.” Cậu từ đầu đến cuối đều cho rằng nữ nhân như Đông Tiểu Tây không thể nào coi trọng mình.
“Buồn cười!” Đông Tiểu Tây dập tắt thuốc lá, thẳng tay đẩy Yến Thanh ra, tiến vào phòng.
“Cô làm thế cũng vô dụng.” Yến Thanh đóng cửa lại, chuẩn bị rót cho cô cốc nước. Nhưng vừa định quay đi, Đông Tiểu Tây vốn quay lưng về phía cửa buông tay vứt túi xách xuống, đột nhiên quay người đối mặt với Yến Thanh, giơ tay lên kéo khoá váy, dọa Yến Thanh lập tức che kín áo ngủ trên người: “Cô… Cô đừng kích động, chúng ta có chuyện gì ngồi xuống từ từ nói!”
Chú thích:
*”cổ phiếu H”: cổ phiếu H còn được gọi là cổ phiếu doanh nghiệp nhà nước, trong đó đề cập đến cổ phiếu của các doanh nghiệp do Trung Quốc tài trợ đăng ký tại Đại lục và được niêm yết tại Hồng Kông. Cổ phiếu H là cổ phiếu thực tế thực hiện hệ thống phân phối T+0 và không có giới hạn về biến động;
*”cổ phiếu A”: cổ phiếu A, cụ thể là cổ phiếu Nhân dân tệ, được phát hành bởi các công ty đã đăng ký tại Trung Quốc, được niêm yết tại nước này, có mệnh giá bằng Nhân dân tệ, cho các tổ chức, tổ chức hoặc cá nhân trong nước. Cổ phiếu A không phải là cổ phiếu thực. Họ sử dụng kế toán điện tử không cần giấy tờ và thực hiện hệ thống phân phối T+1 với giới hạn tăng hoặc giảm (10%).
Hệ thống phân phối T+1 cho hoạt động giao dịch cổ phiếu A có nghĩa là các cổ phiếu được mua trong cùng một ngày chỉ có thể được bán vào ngày hôm sau.
(Baidu)
*”làm T”: cách thức giao dịch cổ phiếu dựa theo biến động thị trường. Ví dụ: Khi giá cổ phiếu A tăng, người đầu tư sẽ bán cổ phiếu sở hữu ra, và khi giá giảm lại mua vào.
*”Bán khống”:
Tiếng Anh: short sale
Bán khống trong giao dịch chứng khoán là bán những cổ phiếu mà người bán không thực sự sở hữu mà chỉ vay những cổ phiếu này và đồng ý trả tiền cho những cổ phiếu đó vào một thời điểm trong tương lai.