Bạn đang đọc Nghề Sư Tôn Nguy Hiểm Ta Không Làm! – Chương 41: Đôi Lời Của Tác Giả
Từ hôm nay trở đi 《 sư tôn nguy hiểm ta không lo 》liền chính thức lên kệ, tại đây tôi xin cảm ơn các đọc giả khả ái đã theo dõi truyện này trong suốt một chặng đường dài.
Lúc trước, tôi viết truyện này là vì đột nhiên có cảm hứng và muốn viết một chút gì đó dễ thương nên tôi đăng thử, thế nhưng không ngờ rằng lại gặp rất nhiều đọc giả thân thiện đáng yêu.
Bộ truyện này không thể tồn tại nếu thiếu đi sự cổ vũ của các bạn, cảm ơn tất cả các bình luận của các bạn, cho dù có là bình luận bắt lỗi, giới thiệu, trao thưởng, nhắc nhở ra chương mới hay bình chọn cho top hàng tháng.
Nhờ có sự ủng hộ của các bạn đọc tôi mới có thể nỗ lực chăm chỉ cải thiện bài viết.
Gặp được các bạn cũng chính là duyên phận, tôi xin phép được trải lòng tại đây, và mỗi đọc giả nào đọc bài viết này cũng chính là duyên phận được gặp gỡ và quen biết giữa tôi và các bạn.
Đồng thời, tôi cũng hy vọng có thể cùng các bạn đọc giả yêu quý nối tiếp duyên phận này cho tới cuối bộ truyện.
Yêu các bạn ( ∀ )ノ~
Lời cuối cùng tôi xin phép lải nhải thêm một chút ヽ(・∀・)ノ (Hề hề cái này là tác giả sì poi một chút)
Về quá khứ của Bạch Nghiên và Vân Mặc Tuyên trong kiếp này, chẳng qua là:
Ta tìm về trần thế thiên vạn phù hoa, gặp qua biết bao phong hoa tuyết nguyệt nhân gian, ta cho rằng chung quy cũng chỉ là một vị khách bình sinh lướt qua cuộc đời, đâu ngờ gặp lại ngươi tại ly ly hoa này.
Kiếp trước chưa trọn, kiếp này tái ngộ.
Mới biết, ta là vì ngươi mà đến.
Từ chương 41 ~ 49 sẽ có đảo văn.
– ———byhanako———–.