Đọc truyện Nghe Nói Nàng Chính Là Levi (Đồng Nhân Shingeki No Kyojin) – Chương 34: Cầm thú!
Editor: Mặc
“Tên khốn Armin này, chúng ta lớn lên cùng nhau đúng không?! Sao cậu lại không nói với tôi rằng binh trưởng là nữ!”
“Tôi cũng mấy ngày trước mới biết được mà! Tôi còn tưởng rằng cậu đi theo binh trưởng mấy tháng đã sớm phải biết chuyện này rồi chứ!” Armin bị Eren lắc đến xanh mặt, cậu giãy dụa đẩy ra Eren.“Ai biết cậu ngay chuyện đơn giản như vậy cũng không rõ a!”
“Vậy mấy người các cậu kết cấu với nhau gạt tôi chuyện kia thì sao, binh trưởng tự xưng là titan siêu đại hình, nhất định là ý tưởng của cậu đúng không?!” Eren thay đổi cái tư thế, quay tay lại đặt tay trái lên cổ Armin. Điểm ở lớp thực chiến vốn không cao Armin chỉ phải vặn vẹo đầu một cách cổ quái, đè lại nơi bị Eren kiềm chế.“Tôi biết ngay mà, binh trưởng vóc người lại không cao, cho dù biến thành titan làm sao có thể đạt đến 50m, hơn nữa siêu đại hình titan vừa nhìn đã thấy là nam…”
“Khụ khụ… Đây là kế hoạch tác chiến bí mật của hội trưởng, tôi chỉ đưa ra đề nghị mà thôi! Buông ra Eren khụ… Khụ, Mikasa giúp tôi với!”
Mikasa yên lặng đi qua rút Armin ra khỏi nách của Eren.
“Eren cậu bình tĩnh một chút.” Mikasa một chưởng đập vào trên đầu Eren.
Eren phẫn nộ rút đầu về. Đều là bởi vì cái kế hoạch tác chiến rác rưởi này, khiến cậu suýt đánh mất bản thân trước mặt binh trưởng, thiếu chút nữa còn đâm sâu vào binh trưởng, này cũng không có gì, nhưng cậu còn cuồng vọng nói muốn chặt đứt tay chân của binh trưởng……
Cho dù bị mọi người hợp tác với nhau lừa một lần, Eren cũng là không dám bày ra vẻ mặt khó chịu, bởi vì chủ mưu đều là cấp trên của cậu, cậu cũng chỉ có thể bắt nạt mấy đứa bạn thân để giải tỏa nỗi giận trong lòng.
“Chúng ta khi nào thì rời đi vương đô?” Eren rầm một tiếng nằm trở lại trên giường. Cậu trước mắt còn đang trong thời kỳ dưỡng thương, ở vương đô mỗi ngày đều hưởng thụ thịt cá, cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ khi khỏe lại dây đai lưng cố định của cậu phải đổi thành kích thước to nhất mất.
“Không biết, dự tính là hai ngày sau.” Mikasa nói xong đi đến bên cửa sổ vén lên tấm màn chắn cửa, ánh trời chiều chiếu vào bên trong phòng, lọ hoa bách hợp bên cửa sổ hơi đung đưa.“Đội trưởng bị gọi đi họp, hẳn là rất nhanh có thể giải quyết xong mọi chuyện.”
“Binh trưởng thì sao?”
…… Cái cảm giác bản thân mình lại thua rồi này là thế nào.
Mikasa mặt không biểu cảm đáp lời:“Tớ không biết.”
Eren lập tức đứng dậy khỏi giường, xoay người đi tìm giày:“Tớ sẽ đi tìm.”
“Cậu cần phải nghỉ ngơi.” Mikasa không vui nói, muốn đem Eren ấn trở về.
Đúng lúc này, cửa đột nhiên bị mở ra. Eld kích động chạy vào cửa:“Này, hai người còn ở đây làm gì, phía dưới có trò hay để xem nha!”
“Trò hay cái gì, nào có trò hay gì so được cuộc đấu với titan thiết giáp ở vương đô a…” Eren vô lực vẫy tay tỏ vẻ chính mình không có hứng thú.
“Shì.” Eld uốn éo đầu rõ ràng không nghĩ để ý đến cậu.“Không muốn thì đừng đi, trò hay của binh trưởng cũng không phải mỗi người đều có mệnh để mà xem.”
“… Giày tôi đâu rồi?”
Revital chống một cái trượng, chân trái bó thạch cao thật dày. Giờ phút này cô đang dùng khuôn mặt liệt của mình để nhìn người đàn ông mặc trang phục quản gia trước mắt.
Ông già với khuôn mặt đầy nếp nhăn mới nhảy xuống từ trên xe ngựa liền lập tức đi đến trước mặt cô, sau đó từ trong túi lấy ra một bức thư màu vàng được trang trí kèm với hoa hồng, sau đó bắt chước giọng điệu của một thiếu nữ đang hoài xuân nhẹ giọng đọc lên bức thư tình.
“… Ôi ~ Levi, mái tóc đen của em như –”
Petra tay run run đánh đổ bát thuốc mang đến cho Eren.
“Ánh mắt em long lanh như đôi cánh đầy màu sắc của chim trời –”
Gunther run run rẩy rẩy đi lấy cái chổi giúp Petra quyét dọn mảnh vở của chén thuốc.
“… Tôi chưa bao giờ quên, đêm đó, em xẹt qua giữa bầu trời đêm — ôi ~ em giống như con chim đại bàng đang giương cánh –”
“Crắc rắc.”
“Thật có lỗi binh trưởng tôi làm gãy cái chổi.”
Revital vì phòng ngừa cấp dưới lại bẻ gãy cái chổi mới, đành phải mở miệng ngắt đoạn ngâm xướng của ông già kia.
“Đợi chút, ông là quản gia của nhà Iris Blossom sao?”
“Đúng vậy.” Quản gia theo quy chuẩn vuốt cằm, sau đó lại bổ sung thêm:“Đây là thư của Sophie tiểu thư nhà chúng tôi gửi đến binh trưởng.” Quản gia già lộ ra biểu cảm “Tiểu thư nhà chúng ta hành văn thật tốt, rốt cục lớn lên muốn xuất giá, đã có người đàn ông mà mình yêu mến”.
Giải thích một chút, đoạn trên vì mấy người kia hiểu nhầm là ông quản gia thổ lộ vs Revital nên dùng là tôi vs em, thực ra đây là lời của Sophie ( xuất hiện trong chương 28 hay 29 thì phải) tỏ tình vs Revital nhé!
Quản gia tiếp tục cúi đầu xem thư, làm sạch cổ họng tiếp tục thì thầm:“Ôi ~~~~~” Lại là một dấu cảm kéo dài.
…… Đủ mau câm miệng cho tôi, binh trưởng sẽ giết sạch cả nhà ông mất.
Đáng tiếc quản gia già hoàn toàn không nghe thấy tiếng lòng mọi người, tiếp tục bắt chước giọng tiểu thư nhà ông ta mà thì thầm:“Levi ~ anh chính là con chim ưng ấy ~ có cánh tay cường kiện cùng đôi cánh chim mạnh mẽ, chỉ có anh ~ mới có thể cho em cảm giác an toàn –”
“……”
“– cho dù vóc người của anh chỉ có 1m6, nhưng em cũng sẽ không ghét bỏ anh. Em tin tưởng chúng ta sẽ sinh ra một đứa bé mang gen tốt đẹp –”
“……” Tốt lắm, những lời này trở thành “một cọng rơm đè chết một con lạc đà*”.
một câu ngạn ngữ phương Tây, có một người sở hữu một con lạc đà rất nghe lời, ông rất muốn biết rốt cục con lạc đà đó có thể chịu đựng gánh được bao nhiêu rơm rạ, liền bắt đầu đem tất cả rơm rạ chất đầy lên người nó, đến khi chỉ còn lại một cọng rơm cuối cùng. Thấy con lạc đà vẫn đứng yên bất động, ông ta liền ném nốt cọng rơm cuối cùng lên người nó, con lạc đà đã vượt quá sức chịu nặng liền bị cọng rơm cuối cùng đè ngã xuống chết.
→ Suy rộng ra nghĩa là chuyện đã phát triển sắp đến mức cực hạn, nếu cứ tiếp tục kích thích, chỉ cần một yếu tố nhỏ thôi cũng sẽ bộc phát, phản tác dụng. ( nguồn: lamlamnhanha)
Eren mới vừa đi đến phần đất trống dưới lầu liền thấy một màn như vậy, một ông già hơn sáu mươi tuổi với khuôn mặt lốm đốm mụn đang dùng giọng nói sắc nhọn của một cô gái để ngỏ ý mong muốn cùng binh trưởng kết hôn và xây dựng tương lai tốt đẹp.
Revital mặt không biểu cảm đánh gãy lời ông ta:“Thật có lỗi tôi có thể hỏi một câu sao?”
“– tiểu thư nhà ông không đủ vốn từ ngữ sao? Vì sao lại so sánh tôi với loài chim? Chẳng lẽ tôi là loài cầm thú* sao?”
Hay còn gọi là Động vật
Hanji cùng Mike vui sướng khi người gặp họa nghĩ đến lúc trước Erwin đội trưởng cũng từng so sánh Revital với con chim ưng theo đuổi tự do.
“Vẫn là nói…” Revital nheo mắt lại uốn cong miệng.“Tiểu thư của ông thích giao phối cùng cầm thú*?”
____________