Đọc truyện Ngày Tàn Của Thế Giới – Chương 23: Quà sinh nhật (4)
Nhóm dịch: Fulybook
Nguồn:
Cố Thanh Sơn nhún nhún vai, nói: “Chúng ta đợi chút đi!”
Nữ Thần Công Chính vẫn im lặng.
Nhưng ở dưới vòm trời, tại thủ đô Liên Bang, trong một buổi hòa nhạc.
“Tạ Sương Nhan! Tạ Sương Nhan! Tạ Sương Nhan!” Đám người hét to rất cuồng nhiệt.
Trên sân khấu có một cô gái trẻ được hàng vạn hàng nghìn người yêu mến, tay cầm micro đang muốn đáp lại tiếng kêu của fan hâm mộ nơi đây.
Bỗng nhiên, mấy chục con Robot chiến đấu từ đâu bay tới, hơn hai mươi lính thuộc đội đặc chủng cũng đột nhập vào trong đám người từ bốn phương tám hướng.
Cô gái trẻ im lặng, kinh ngạc nhìn tình cảnh trước mắt này.
Trên bầu trời, một chiếc chiến hạm vũ trụ khổng lồ bao trùm không gian, lơ lửng ngay phía trên buổi hòa nhạc.
“Yên lặng! Tất cả mọi người giữ yên lặng!”
“Buổi hòa nhạc tạm thời chấm dứt, bây giờ bắt đầu kiểm tra truy bắt tội phạm đang lẩn trốn!”
“Mọi người nhất định phải giữ yên lặng, nếu không sẽ bị bắt giữ ngay tức khắc, chịu sự điều tra của Nữ Thần Công Chính!”
Lính đặc chủng bắt đầu kiểm tra từng người.
Ban đầu đám người vẫn khá là ồn ào, thậm chí có không ít người nổi giận đùng đùng chửi ầm lên, nhưng khi bốn chữ “Nữ Thần Công Chính” vừa xuất hiện, tất cả mọi người biết đây không phải là nói đùa. Chỉ trong khoảnh khắc, mấy vạn người đều ngậm miệng chặt lại, tất cả loa phát thanh đều bị tắt, giọng nói trên khán đài cũng biến mất, buổi hòa nhạc ồn ào náo động bây giờ đã im phăng phắc.
Tô Tuyết Nhi ngồi ở ghế VIP, lúc này mới nghe thấy máy truyền tin liên tục gọi mình. Trước khi cô phát hiện, tên hiển thị trên máy đã đổi từ “Nữ Thần Công Chính” thành “Cố Thanh Sơn”.
Cô cầm máy lên, vừa đọc hết tin nhắn đã cười lên rất vui vẻ: “Anh Thanh Sơn muốn đích thân làm mô hình Robot cho em à?”
Trong vũ trụ, Cố Thanh Sơn lập tức nhận được tin nhắn, cũng mỉm cười.
Đúng vậy, anh đích thân làm cho em, nhưng không chỉ là mô hình.
Cố Thanh Sơn trả lời: “Nói một câu xem, em thích điều khiển Robot có hình dáng như thế nào?”
Tô Tuyết Nhi chăm chú suy nghĩ một chút rồi đáp: “Em thích Thiên Thần Rực Lửa.”
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói: “Thiên thần? Sao em lại thích cái thứ này?”
“Đồ ngốc, Thiên Thần Rực Lửa tượng trưng cho tình yêu và khát vọng.” Đằng sau còn kèm một biểu tượng cảm xúc trừng mắt.
“Được được được, anh biết rồi, bây giờ anh sẽ làm quà sinh nhật cho em, hẹn gặp lại!”
“Anh làm được không đó? Mô hình mà xấu là em cười anh thối mũi đấy, hẹn gặp lại!”
Tuy ngoài miệng, Tô Tuyết Nhi chẳng tha cho hắn nhưng trong lòng lại thấy ngọt ngào.
Cố Thanh Sơn có lòng tự tay làm quà sinh nhật tặng cô, dù nó xấu hay đẹp thì cô cũng vẫn vui.
Cố Thanh Sơn buông máy truyền tin xuống, bắt tay vào việc chế tạo mẫu robot Thiên Thần Rực Lửa đầu tiên, không hề hay biết rằng có một mật lệnh vừa được truyền đi từ vũ trụ.
[Nhiệm vụ hoàn thành, lệnh cho tất cả rút lui.]
Ngay sau hiệu lệnh ấy, chiến hạm vũ trụ đang lơ lửng ở vùng trời phía trên buổi hòa nhạc lập tức bay đi, toàn bộ robot chiến đấu đều rời khỏi, mấy người lính đặc chủng đang rà soát cũng nhanh chóng rời đi.
Tô Tuyết Nhi để máy truyền tin xuống, thấy tình hình trước mắt thì lấy làm lạ: “Không phải muốn điều tra ư? Sao lại đi hết rồi? Rốt cuộc thì Liên Bang muốn chơi trò gì thế?””
Tất cả mọi người ở đó cũng giống cô, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra cả. Chỉ có cô gái trẻ đứng trên sân khấu là khẽ ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua dải ngân hà ở trên cao.
Bốn giờ sau…
Cố Thanh Sơn lặng lẽ quay về Công ty nghiên cứu chế tạo Chiến giáp Trường Ninh, đến phòng nghỉ của mình ở tầng 55 sâu dưới mặt đất, nằm xuống nghỉ ngơi một chút. Làm việc liên tục với cường độ cao như vậy, ngay cả người tu hành ở Luyện Khí tầng năm như hắn cũng bắt đầu thấm mệt.
Chiến giáp cơ động Thiên Thần Rực Lửa đã hoàn thành, được mang đến chỗ Nữ Thần Công Chính tiến hành thí nghiệm tiếp theo, sau đó sẽ trực tiếp vận chuyển tới chỗ Tô Tuyết Nhi. Vì được trang bị tính năng kỹ thuật nhạy bén nên chiến giáp này chỉ cho phép một mình Tô Tuyết Nhi sử dụng.
Vì muốn làm thêm một bước thử nghiệm chiến giáp nữa, đồng thời cũng để phòng ngừa công nghệ này bị lộ ra ngoài, Nữ thần Công Chính đã yêu cầu hắn cho phép Nữ thần điều động quân đội tối mật, tiến hành bảo vệ chiến giáp và Tô Tuyết Nhi. Như vậy, an toàn của Tô Tuyết Nhi sẽ được bảo đảm.
Tự dưng lại nhận được một tin vui bất ngờ như thế, Cố Thanh Sơn đương nhiên đồng ý.
Ngoài ra, kỹ thuật công nghệ mà hắn đã góp phần tạo nên này sẽ được Nữ Thần Công Chính đích thân chỉnh sửa lại, hoàn thành một nghiên cứu khoa học mang tính tuyệt mật.
Bây giờ đã làm xong quà sinh nhật, Cố Thanh Sơn có thể an tâm nghỉ ngơi. Hắn ngồi thẳng lưng, khoanh hai chân, bắt đầu thu nạp linh khí, vận chuyển linh lực trong người để từ từ bồi dưỡng cơ thể. Chẳng bao lâu sau, hắn đã dần dần tiến sâu vào cảnh giới thiền định, bỏ mặc cả thế giới hiện đang sôi trào lên.
Trong vòng vài giờ qua, rất nhiều quốc gia đã gọi điện khẩn cấp cho Liên Bang để hỏi nguyên nhân thường xuyên điều động sắp xếp quân sự.
Ngài Tổng thống cũng là cáo già, dốc hết sức lực che giấu sự việc. Ông ta phí rất nhiều công sức khuyên giải mới khiến từng quốc gia nửa tin nửa ngờ.
Trong khi đó, ở một casino thuộc địa phận quận Trường Ninh.
Mặc Kính Nam và cô gái xinh đẹp đứng trong một căn phòng bí mật, ánh mắt tập trung chăm chú đọc tin tức vừa truyền về. Hắn ta thở dài một tiếng rồi nói: “Làm tôi sợ muốn chết, còn tưởng Liên Bang muốn khai chiến.””
Cô gái vẫn tập trung nhìn thẳng vào màn hình như trước rồi nói: “Anh tin lời Tổng thống Liên Bang à?””
Đáp lại là giọng nói khinh bỉ của Mặc Kính Nam: “Mấy chính trị gia là chúa nói dối, cái gì mà vì chúc mừng Liên Bang thành lập tròn 300 năm nên tổ chức buổi diễn tập quân sự trước, có quỷ mới tin ông ta.””
Cô gái nói: “Bây giờ cách ngày kỷ niệm 300 năm thành lập Liên Bang chỉ còn 21 ngày, quả thật là quá gượng ép.”” Sau đó, cô hỏi ngược lại: “Nhưng có chuyện gì đáng giá đến nỗi phải huy động hai trạm không gian và ba chiến hạm vũ trụ, đồng thời còn xuất động cả đại đội robot vũ trụ chiến đấu nữa?””
Mặc Kính Nam bổ sung thêm: “Võ thánh Trương Tông Dương và Hải hoàng Lý Đông Nguyên cũng tham gia, hai người này chia ra bảo vệ ở biên giới và vùng biển đến năm giờ, vừa mới rút khỏi thôi.””
Hai người nhìn nhau, đều cảm thấy vô cùng nhức đầu. Rốt cuộc thì Liên Bang đã xảy ra chuyện gì?
Lúc này, máy truyền tin bỗng sáng lên, tiếng ho khan khàn khàn truyền đến. Sắc mặt hai người căng thẳng, lập tức đứng thẳng người, nói đồng thanh: “Bệ hạ.””
Người nọ ho khan một lúc lâu mới thong thả nói: “Ừ, hai người vất vả rồi, đặc biệt là công chúa điện hạ của ta.””
Cô gái nhỏ giọng nói: “Phụ vương, đều là chức trách của con.””
Giọng nói khàn khàn mỉm cười rồi nói: “Hai người điều tra xem, cuối cùng Liên Bang đang giở trò gì mà lại tập trung một lực lượng quân sự lớn như vậy, xong rồi chỉ trong mấy tiếng ngắn ngủi đã rút lui toàn bộ.””
“Vâng ạ.””
“Đúng rồi, Anna, con gái của ta, ta trao cho con toàn quyền xử lý kẻ dưới, nhiệm vụ kế tiếp cũng do con toàn quyền phụ trách.””
Được toàn quyền phụ trách chỉ có cấp bậc tướng quân mới có tư cách nhận. Anna mở to hai mắt, cố gắng khiến giọng nói run rẩy trở nên vững vàng: “Cảm ơn phụ vương.””
Tiếng nói khàn khàn tiếp tục: “Được rồi, chú ý giữ gìn sức khỏe, cũng phải chú ý an toàn.”” Vừa dứt lời thì máy truyền tin cũng tắt.
“Chúc mừng Điện hạ Anna.”” Mặc Kính Nam thật tâm nói.
Cô gái tên là Anna ngạc nhiên nhìn máy truyền tin, nhất thời cảm thấy ngọt bùi cay đắng dâng lên trong lòng.
Cô không muốn trở thành vật hi sinh cho hôn nhân chính trị nên mới rời khỏi hoàng cung, dựa vào tài năng của mình nỗ lực làm việc vì đế quốc. Hoàng đế bệ hạ cũng không muốn làm khó con gái mình, chỉ nói rõ nếu cô chịu khổ không nổi thì đàng hoàng tử tế trở về, cử hành hôn lễ với Thánh giáo.
Hoàng đế để cô tự lăn lộn mò mẫm từ căn bản, cũng không cho cô đặc quyền gì. Mạo hiểm ban đầu là rất lớn, mặc dù công chúa Anna có thực lực xuất sắc nhưng cũng từng gặp vài trường hợp nguy hiểm đến tính mạng.