Đọc truyện Ngày Hôm Qua… Đã Từng (My life) – Chương 52: Quyển 1 –
Nhỏ bước ra…chẳng khác nào một công nương kiêu kỳ vậy. Chiếc váy đen tuyền lấp lánh ánh kim, sau lưng khoét sâu xuống đến eo làm lộ đường cong giết người nhìn của nhỏ, dưới chân chiếc vớ lưới màu đen và cả đôi giày cao gót cũng màu đen nửa…nhìn nhỏ tuy toàn là màu tối nhưng nổi bật và quyến rũ dưới ánh đèn đường trước nhà…Ngẫn ngơ…chết trong lòng 1 đống với con nhỏ mất tiêu rồi.
– Đẹp hok
Nó chẳng trả lời, chỉ gật gật
– Người vậy mà cũng biết đẹp nửa ta
Nó cười cười…mặc đồ vậy thánh còn chịu hổng nổi nửa là nó.
– Chút còn diễn 3 bộ nửa đó
– Vậy hả. Còn bộ này có diễn hok
– Ko
– Sao mặc
– Đẹp mà! Thui nói hoài…đi nhanh trễ giờ
Nó gật đầu để giỏ đồ của nhỏ lên trước đề máy…Nhỏ leo lên xe ngồi tréo chân một bên, 1 tay vòng qua ôm lấy nó, một tay nắm chặt chiếc ví đặt trên vai nó. Xe phóng đi, nó cố gắng hết sức chạy thật nhanh để cho kịp giờ nhỏ diễn mặc dù nó chẳng biết mấy giờ…Dừng xe lại ở 1 quán café có vẻ sang trọng bên ngoài có khá nhìu ôtô, và môtô đậu. Thì ra diễn ở café….Nó lạ lẫm xách đồ bước theo sau lưng nhỏ vào quán…quán sang trọng…bên trong toàn là khách ăn mặc có vẻ rất thời trang, khách nước ngoài khá đông, giữa quán là 1 dãi thảm màu đỏ..có lẽ dùng để cho model diễn. Nó xách đồ theo nhỏ lên phía trên lầu vừa bước vào suýt choáng ngợp bởi tràn pháo tay, huýt sáo trêu chọc của đám bạn model của nhỏ
– Chu choa…dẫn trai theo luôn tụi bây ơi
-…trai dễ thương quá chị Thy ơi..
-…sao nhỏ con quá vậy nè…trai nào vậy bé Thy
– Coi chừng là quản lí mới đó nghen…hay là anh đại gia nào đây…hí hí
Muốn chóng mặt với mấy người này luôn…có một người ko cảm thấy lạ bới sự xuất hiện của nó, đang nhìn nó với anh mắt hình viên đạn…hổng phải ai khác đó là nhỏ Hân….cái đứa mới đại chiến hôm trước với nó. Nhìn nhỏ nó gật đầu cười 1 cái. Hổng thèm nói gì nhỏ Hân giơ nắm đấm lên chu chu mỏ ra hù dọa nó rồi quay vào make up tiếp…Nó cười cười rồi nhìn qua nhỏ Thy…
– Đồ nè…giờ sao?
– Anh ra kiếm chỗ ngồi đi ha…
– Ừ cũng dc
Nó gật đầu chào mấy đứa model rồi quay lưng đi…sau lưng tiếng trêu chọc vẫn nhoi cả lên
-..ý ý trai ơi ở đây với tụi em đi kưng…
– Mày buông tay ra…Thy ơi cho tau đi với trai 1 đêm dc hôn…
– Haha bắt con Thy lại cho tau….
-…đúng…bắt nó khai mới dc…
Nghe là biết mấy chị 8 đang đè nhỏ Thy ra để điều tra về nó chứ đâu….Nhìn quanh…cuối cùng nó chọn 1 chỗ ngồi ở góc phía trong cùng để ngồi. Gọi 1 ly café ko đường…nó lặng lẽ quan sát…Buổi diễn bắt đầu…nó ngồi trong góc lặng lẽ nhìn, chẳng vỗ tay, chẳng cười và cũng chẳng quan tâm đến đứa model nào trên sàn diễn nửa. Thứ nó quan tâm tìm kiếm duy nhất là nhỏ Thy và nhỏ Hân. Với nó là vậy, giữa những xô bồ ồn ào…nó luôn chỉ quan tâm đến những người nó quen biết, còn lại ai đẹp xấu gì chẳng quan tâm…Toàn là những bộ quần áo gì đâu ko, nhìn trên sàn thì đẹp…chứ mặc ra đường chúng chửi khùng chắc luôn…thôi kệ, thời trang trình diễn nó vậy biết sao giờ….Nhìn suốt buổi diễn, ko có gương mặt nào nổi tiếng mà nó thường thấy trên truyền hình…chắc nhóm model của nhỏ chỉ là nhóm model trẻ, còn phải tập tành, bon chen nhiều…về sau mới biết nhóm này toàn là mấy bạn trẻ đẹp đi làm kiếm tiền hoặc làm cho vui chứ ko ai có ý định hành nghề model hết, nhỏ Thy cũng đi làm cho vui chứ chẳng có ý định dấn thân vào con đường chông gai đầy cám dỗ này…Nhỏ hôm nay lộng lẫy thiệt…nhìn cái mặt lạnh lùng trên sàn…đúng là bộ mặt của model có khác, ánh mắt cứ như muốn giết người ko bằng…Còn nhỏ Hân hôm trước nhìn sơ sơ thấy cũng đẹp…hôm nay dc make up chuyên nghiệp nên thấy hơi bị già…thằng make up nào công nhận chuyên nghiệp thiệt…làm con ngta già hơn cả mấy tuổi…diễn cũng nhanh, khoảng nửa tiếng là hoàn thành.Model 1 số thay đồ ra về thẳng, một số ngồi lại nói chuyện với người quen. Khoảng 5 phút, nhỏ Thy thay đồ xong đi vòng ra kiếm nó…vừa nhìn thấy nó nhỏ đi thẳng lại ngồi xuống cạnh nó
– Thấy em diễn đẹp hok
– Ừ
Nó gật đầu
– Ừ thôi hả
– Ừ
Con nhỏ hơi bực…chắc là ức vì nó hổng khen đây mà.
– Đẹp dc chưa cô nương
Gương mặt nhỏ vẫn lạnh nhưng ánh mắt rõ ràng vui hơn dc 1 tí…Chợt nhỏ Hân tiến lại gần..chẳng nói chẳng rằng cầm ly café của nó lên ực một hơi hết sạch…nhăn cái mặt để ly café xuống bàn cái ầm rùi vội vàng cầm ly trà uống…nhìn mặt là biết bị đắng rồi.
– Trời ơi mày coi nè Thy…người gì uống cafe đắng nghét…khùng hả
Nhỏ Thy lấy tay vuốt tóc nó cười
– Ai bỉu mày kiếm chiện…ảnh uống cafe hổng có bỏ đường đâu..đắng nghét đúng rùi
Bởi tau nói mày kể hổng sai…người này bị khùng nặng lắm rồi