Đọc truyện Ngày Hôm Qua… Đã Từng (My life) – Chương 30: Quyển 1 –
Con nhỏ chưa chịu chở nó về nhà mà chở nó qua quán…cũng dc qua quán ngồi cho mát chứ giờ về nhà chắc thành heo sữa hấp quá. Kéo nó vào ngồi ở cái chỗ quen thuộc….con nhỏ lẵng lặng đi thẳng vào bếp. Khoảng hơn 15 phút con nhỏ quay trở ra với món cháo đặc biệt mà quen thuộc…cháo thịt bầm + càrot khoai tay củ dền…trên khay còn 1 ly nước lọc và ly cam vắt dành cho con nhỏ. Vừa đặt mọi thứ xuống bàn thì chú đầu bếp chạy ra bó thêm vào tô cháo của nó 1 chén nấm hầm…
– Đây cho mày…ăn cho khỏe… – quay qua con nhỏ – thằng này nó thích ăn nấm mai mốt con nấu cháo nhớ bỏ thêm nấm cho nó ăn
– Dạ! – con nhỏ gật đầu với chú đầu bếp xong quay qua nó lạnh tanh – nhìn gì…ăn nhanh đi cho nóng
Rồi con nhỏ ngồi xuống thưởng thức món nước cam ép đặc biệt của nhỏ…Nó cũng ko thèm nói gì, im lặng múc cháo ăn, cháo ngon thiệt….giờ nó mới biết con nhỏ tự tay nấu cháo cho nó ăn…Mùi vị cháo quen thuộc chỉ khác là hôm nay có thêm món nấm…Chợt nó nhớ lại ngày đầu tiên nó bị đánh…chẳng lẽ món cháo hải sản ấy là của con nhỏ nấu…mảnh giấy nhỏ…nét chữ và phong cách trống không lạnh lùng….
– Ăn ngon quá mậy…hạnh phúc hen. Dm mày bày chi vụ trồng cây đày ải thân tau quá thằng quỷ.
Tiếng ông Kha từ xa vọng lại…giật mình nó nhìn qua phía sân vườn giữa quán..ông Kha đang khệ nệ bưng mấy cái cây kiểng mới với 2-3 lão phục vụ khác để trồng thêm. Mấy cây kiểng này hôm trước nó đạp xe cả buổi trời kiếm mua, giờ ngta mới giao về cho quán….Hix ông này quản lí quán nhậu thì dc chứ quản lí café mà chẳng lo trang trí thêm cho quán gì hết >.
– Thôi ráng đi anh…Mai coi chở em kiếm chỗ nào bán tranh mua mấy cái về treo lên trên khu D đi…phòng để tường trống ko phí quá….ờ bửa nào rảnh đào cái hổ nước nhỏ nhỏ trước khu C để chia suối ra 2 đường cho đẹp anh.
Ổng nạt liền.
– Dẹp mày…tau ko có rảnh…chừng nào khỏe tự mày làm đi
Bó tay…ko biết ai là quản lí quán nửa…
– Vậy nhớ ký tên để em lấy tiền mua vật liệu nha
– Biết rồi…cần gì cứ nói con thu ngân nó thanh toán cho nhanh.
– À còn cái cây….
– Nhìu chiện…ăn nhanh đi
Suýt sặc cháo với con nhỏ..đang nói chuyện ngon lành với ông Kha..nó chọt vô 1 câu muốn á khẩu 2 anh em luôn…(Dạ em ăn đây…chị 2 @@)…lại bày đặt làm mặt lạnh…hôm trước còn ôm nó thổn thức vậy mà giờ…haizz..con gái thật là rắc rối. Ăn cháo xong…nó hú con bạn
– Ê Thúy bà làm cho tui ly café coi…đừng bỏ đường nha
– Đang bệnh uống cho nóng người hả
Con nhỏ lại gằng giọng vừa đủ cho con bạn nó nghe…Con Thúy lè lưỡi nhún vai rồi đi chổ khác luôn. Nó nhìn con nhỏ
– Ăn xong khát nước mà
– Nè – con nhỏ đặt ly nước lọc cái đùng trước mặt nó.
Tiu nghĩu…đang thèm café….vậy mà hok dc uống…tàn nhẫn dã man…Nó đành uống hết ly nước lọc rồi ngồi nhìn ông Kha với mấy thằng phục vụ trồng cây. Thi thoảng…nó cũng có quay qua nhìn con nhỏ…mặt mày lạnh lùng, nhưng nhờ cái lạnh lùng ấy đã làm con nhỏ tạo nên sự quyến rũ kỳ lạ với người khác phái. Quán đang chạy phun sương…những hạt nước li ti bám lên mi mắt con nhỏ cứ như những ánh sao lấp lánh làm mắt con nhỏ càng sâu và long lanh hơn…thấy có nụ cười nhẹ của nhỏ….”Bắt dc em rồi nhé người lạnh lùng”….
– Nè! – con nhỏ chợt quay qua gọi nó.
– Sao?
– Quên mấy lời nói tối bửa trước đi nghen
Nó lặng im mĩm cười…ngửa mặt lên trời….
– Ừ!
– Tốt!
Giọng con nhỏ có vẻ nghẹn nghẹn rồi quay đi. Chắc vẫn muốn tỏ ra lạnh lùng với nó đây mà…. xét về mặt lạnh lùng và bất cần…con nhỏ làm sao bằng nó được.