Ngày Hôm Nay Có Tỏ Tình Không

Chương 67


Đọc truyện Ngày Hôm Nay Có Tỏ Tình Không – Chương 67:


Không thể không nói, Thang Thuấn Hoa đối với chuyện hôn sự của chị em,có thể coi là dùng hết tâm.

Sau khi Khương Vọng Thư báo cho Thang Thuấn Hoa chính mình có bạn gái đồng thời chuẩn bị cầu hôn thì liền vẫn không có tiết lộ một chút thông tin nào thêm, chỉ bảo là muốn cho Thang Thuấn Hoa một niềm vui bất ngờ.

Thang Thuấn Hoa một bên bận tâm nghi thức cầu hôn của Khương Vọng Thư, vừa hướng về bạn gái Khương Vọng Thư coi trọng như vậy mà đầy cõi lòng chờ mong.

Cô thật giống như mẹ già là một mắt ngóng trông đứa con gái được hạnh phúc, đang chờ nửa kia của con mình xuất hiện ở trước mặt mình.

Lấy nhiệt tình to lớn nhất đi chiêu đãi đối phương, cũng là từ đáy lòng hi vọng các cô có thể hạnh phúc.
Mà Khương Vọng Thư một đầu có chuyện gạt Thang Thuấn Hoa lại chột dạ cùng hổ thẹn.

Mặt khác, nàng lại muốn giấu Thang Tư Niên lặng lẽ chuẩn bị cầu hôn kinh hỉ mà chỉ cảm thấy hết sức kích thích.

Khương Vọng Thư cứ mang theo tâm tình mâu thuẫn như vậy rốt cục đợi được ngày cùng chị em Thang gia ngả bài.

Buổi tối ngày 21 tháng 9, Khương Vọng Thư lái xe cùng Thang Thuấn Hoa đến bệnh viện đón Thang Tư Niên.

Hai người lái xe đến trạm xe buýt gần đó thì Thang Tư Niên đã ở trạm xe bus đứng chờ.

Khương Vọng Thư đem xe đứng ở cách cô không xa theo tiến kèn xe vang lên, Thang Tư Niên như nghe được thanh âm kêu gọi rồi giống như tiểu Cẩu vui vẻ chạy tới.

Cô kéo cửa bên vị trí ghế phụ ra, vị trí kia trước sau vẫn trống.

Còn Thang Thuấn Hoa ngồi ở phía sau lại nói với cô rằng: “Tư Niên, mau đến ngồi ghế đằng sau.

Chỗ ghế phụ của chị Vọng Thư của em hiện tại đã để riêng cho người khác, em không nên tùy tiện ngồi loạn a.”
Thang Tư Niên không nghe chị mình nói, vẫn là khom lưng ngồi vào trong ghế phụ.

Cô một tiếng cạch đem cửa xe đóng lại, một bên gài giây an toàn vừa cùng Thang Thuấn Hoa nhổ nước bọt: “Chị, em thấy chị viết kịch bản hơn nhiều.”

“Còn để riêng cho người khác, không phải nơi nào cũng có thể ngồi sao.”
“Nếu chị không ngồi trước vậy em ngồi thôi.”
Thang Thuấn Hoa ở phía sau cãi lại: “Tư Niên, em không có mắt như vậy à, cẩn thận người kia của Vọng Thư ghen nha!”
Thang Tư Niên nghĩ thầm, bản thân cô đang ngồi vị trí của chính mình, sẽ ghen cái gì nha.

Nhưng vì che giấu chị, Thang Tư Niên vẫn là nói rằng: “Nếu như bởi vì loại chuyện nhỏ này liền ghen, vậy người kia là bao ghen khắp châu Á sao.”
Khương Vọng Thư một bên ngồi ở ghế tài xế nghe được câu này liền không nhịn được cười lên.

Nàng quay đầu, nhìn Thang Tư Niên, một mặt chế nhạo, còn muốn làm bộ như không có chuyện gì vậy rồi nói với Thang Thuấn Hoa rằng: “Đúng vậy, Tư Niên nói quá đúng rồi.”
Nói xong, Khương Vọng Thư còn nhìn Thang Tư Niên, mở miệng không ra tiếng mà nói ba chữ.

Thang Tư Niên có trực giác, Khương Vọng Thư là đang nói xấu mình liền nhịn không được cười lên.

Thang Thuấn Hoa ở ghế phía sau, dáng vê không cách nào ép các cô, “Tùy hai người đi.”
Khương Vọng Thư cùng Thang Tư Niên nhìn nhau nở nụ cười, liền lái xe đi đến nhà hàng âm nhạc đêm nay chuẩn bị kỹ càng.

Trên đường đi, Thang Thuấn Hoa ở phía sau vẫn còn rất tò mò hỏi Khương Vọng Thư, “Chúng ta không cần đi đón bạn gái của cậu sao?”
Khương Vọng Thư cười khẽ, “Em ấy đang trên đường đến rồi.”
Nghe nàng nói như vậy, Thang Thuấn Hoa đúng là càng lúc càng chờ mong.

người có thể làm cho Khương Vọng Thư lựa chọn kết hôn, đến tột cùng là thần thánh phương nào.

Sau khi đến nhà hàng xe cũng mở cửa ra, ba người đồng thời xuống xe song song tiến vào quán ăn.

Khương Vọng Thư cùng chủ nhà hàng nơi này rất quen, đã thương lượng trước bao hết nhà hàng, sau khi bào Khương Vọng Thư còn ở trong nhóm mấy người đang ăn nhìn thấy mấy mặt quen.

Những người kia nhìn thấy nàng, liền ra mắt đáp lại nàng hiển nhiên là đoán được cái gì.

Thang Tư Niên đi theo bên cạnh Khương Vọng Thư, nhìn thấy Bách Hợp cây cát cánh trang trí tại bốn phía cùng, chỉ cảm thấy nói này trang trí thật sự là quá mức xinh đẹp.


Sau khi đi ngang sân khấu ở giữa nhà hàng thì một đội trưởng nhạc giao hưởng đang diễn tấu nhạc khúc, Thang Tư Niên nghe Khúc Phong, cảm thấy đây thuộc về “Phật kéo môn mâu”, nghĩ thầm này cũng thật là nơi chị gái Thang Thuấn Hoa sẽ thích.

Các cô ở nơi có tầm nhìn tốt nhất ở nhà hàng ngồi xuống, vừa vặn để nơi Thang Thuấn Hoa ngồi xuống liền nhìn thấy ban nhạc biểu diễn.

Thang Tư Niên nổi lên ý đồ xấu hiếm thấy, cô cùng Thang Thuấn Hoa xếp hàng ngồi xuống, như thường ngày ngồi phía bên ngoài, thuận tiện đưa các dụng cụ ăn cho các chị mình.

Người phục vụ đưa menu cho các cô, Thang Thuấn Hoa vạch trái vạch phải, bắt đầu tò mò hỏi Khương Vọng Thư, “Nửa kia của cậu làm sao còn chưa tới? Trên đường kẹt xe? Vậy hay là gọi điện thoại thúc giục thúc giục?”
Khương Vọng Thư liền cười, “Người ta đã đến rồi.”
Thang Thuấn Hoa liền bắt đầu tò mò nhìn chung quanh, “Ở đâu ở đâu? Để mình nhìn một cái!”
Khương Vọng Thư cũng bị cô chọc cười chết rồi, một bên che miệng cười, một bên đem di chuyển qua một bên cùng Thang Tư Niên ngồi bên kia kêu: “Tư Niên, lại đây.”
Thang Tư Niên rất nghe lời đứng dậy, đi tới bên người Khương Vọng ngồi xuống.

Thang Thuấn Hoa quay đầu, trong miệng còn nhắc tới “Cậu để Bánh Trôi ngồi cùng làm chi?” Ai biết quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Khương Vọng Thư nắm tay Thang Tư Niên, cười tủm tỉm cùng cô nói rằng: “Chính thức giới thiệu một chút, bạn gái của mình, Thang Tư Niên.”
Thang Thuấn Hoa nhất thời trợn to hai mắt, một câu *ĐM* bật thốt lên.

Sau khi nói xong, cô giơ tay không chút do dự mà đánh về Thang Tư Niên, một bên đập một bên tức giận nói: “Còn gạt chị, còn cùng gạt chị sao!”
“Chị liền biết nha đầu chết tiệt như em không có ý gì tốt, từ lúc bắt đầu lên xe đã chờ xem chuyện cười của chị gái em có phải không.”
Thang Tư Niên nín cười, một bên đưa tay ngăn chị mình đánh, một bên phản bác: “Em không có, em căn bản không có, là chị quá không có mắt nhìn.”
Thang Thuấn Hoa quả thực cũng bị tức chết rồi, gập menu lại liền hướng trên cánh tay Thang Tư Niên đánh, “Chị không có mắt? Hai người kết phường chơi chị còn nói?”
Điệu bộ này, cực kỳ giống cha già cầm chổi hành hung con nhỏ.

“Không có, đã nói không có.” Thang Tư Niên bị vỗ mấy lần, vội vã hướng về trong lồng ngực Khương Vọng Thư trốn, “Ai nha chị, chị đừng đánh mà, rất đau.”
Thang Thuấn Hoa cũng không dùng lực mạnh chính là bị hai người kia gạt có chút thẹn quá thành giận thôi.

Khương Vọng Thư nghe được Thang Tư Niên kêu đau, liền vội vàng đem cô ôm vào trong lòng che chở, xin Thang Thuấn Hoa tha: “Được rồi Hoa Hoa, là lỗi của mình, cậu đừng trách Tư Niên.”
Thang Thuấn Hoa trừng qua một chút, “Cậu câm miệng, lại nói mình liền đánh cậu một chập.”
Thấy cô hung như thế nên Khương Vọng Thư không thể làm gì khác hơn là ôm Thang Tư Niên, đồng thời ngồi chung trong góc, run lẩy bẩy không dám nói nữa.


Thang Thuấn Hoa vừa thấy ánh mắt nàng vô cùng đáng thương, liền thua trận.

Cô lại đưa tay, đánh Thang Tư Niên một cái, lúc này mới ngồi trở lại vị trí ban đầu, ôm cánh tay nhìn hai người các cô cười lạnh nói: “Nói đi, hai người đã xảy ra chuyện gì? Giấu diếm tôi bao lâu!”
Khương Vọng Thư lúc này mới dám ngồi dậy, nắm tay Thang Tư Niên đặc biệt chột dạ nói rằng: “Chính là…!Chính là giống như mình đã nó a…”
Thang Thuấn Hoa một mặt dữ dằn, “Cậu câm miệng, để bạn gái cậu nói chuyện!”
Sau khi nói xong, Thang Thuấn Hoa thẳng tắp trừng mắt Thang Tư Niên, gương mặt bị tức như cá nóc.

Thang Tư Niên từ nhỏ đã không chị của mình, chị gái chính là con cọp giấy chỉ có thể phô trương thanh thế.

Thế là cô ho nhẹ một tiếng, đưa tay vỗ vỗ mu bàn tay Khương Vọng Thư, sau khi động viên nàng cùng Thang Thuấn Hoa đối mắt.

Thang Tư Niên ngồi nghiêm chỉnh, cùng Thang Thuấn Hoa nói: “Chị, em muốn cùng chị Vọng Thư kết hôn.”
Thang Thuấn Hoa nhớ tới mấy buổi tối trước kia Thang Tư Niên nhìn như không chút biến sắc thăm dò, trong lòng còn có chỗ nào không hiểu.

Cô một mặt thở phì phò, nhìn chằm chằm mặt Thang Tư Niên thật lòng, khó nén tức giận nói rằng: “Bánh Trôi, em giỏi lắm a.

Trước đây làm sao chị không có phát hiện em là bánh nhân hạt vừng.”
“Dĩ nhiên lén lút tấn công chị em tốt của chị gái, em hãy thành thật nói, em đã lên kế hoạch bao lâu?”
Khương Vọng Thư nghe được câu kia “bánh nhân hạt vừng”, nghĩ thầm không hổ là chị em của mình, ý nghĩ hai người cũng giống nhau như thế.

Thang Tư Niên ho nhẹ một tiếng, nói rằng: “Cũng không bao lâu, chính là khi chị ấy cùng người cũ vừa chia tay.”
Khương Vọng Thư nghe được câu này, quay đầu kinh ngạc nhìn Thang Tư Niên một chút.

Nàng nghĩ thầm, sau khi nàng chia tay là hơn nửa tháng, Thang Tư Niên căn bản không có liên hệ với nàng! Nơi nào như là có kế hoạch gì!
Thang Thuấn Hoa lạnh rên một tiếng, vẻ mặt tôi liền biết là như vậy.

Cô cau mày, cùng Thang Tư Niên nói rằng: “Vì lẽ đó đi nhà Vọng Thư trong ở cũng là kế hoạch của em chuẩn bị tốt? Em đây là cận thủy lâu thai tiên đắc nguyệt*?”
(* Cận thủy lâu thai tiên đắc nguyệt: chỉ những lâu đài gần nước sẽ nhìn thấy ánh trăng trước tiên.

Ví với việc thuận lợi về khoảng cách có hoàn cảnh thuận lợi thì sẽ thuận lợi hơn.)
Tâm cơ, thực sự là quá tâm cơ! Quả nhiên mấy đứa nhỏ bây giờ bản là không thành thật!
Lúc này Thang Tư Niên lập tức lắc đầu, “Không có, cái này chính là bất ngờ.”
Thang Thuấn Hoa nghe đến đó, một tay nâng cằm, một tay kia đưa ngón trỏ ra, ở giữa hai người qua lại loanh quanh một vòng, ung dung thong thả nói: “Vì lẽ đó…!Hai người mấy người là làm sao giấu tôi bắt đầu?”

“Nói rất dài dòng.” Khương Vọng Thư lập tức cướp lời trước khi Thang Tư Niên nói ra chiếm cứ quyền lên tiếng.

Thang Tư Niên vừa muốn nói gì, quay đầu đối đầu ánh mắt của nàng, lập tức nói tiếp: “Đúng, vậy thì nói rất dài dòng.”
Thang Thuấn Hoa hung các cô: “Vậy thì nói tóm tắt!”
Cô nhìn Khương Vọng Thư, hung lắp bắp nói: “Nói! Cậu lúc nào cùng Thang Tư Niên cùng một chỗ?”
“Ừm…!buổi tối ngày thất tịch ấy?”
“Thất tịch? Thất tịch! Hai người thừa dịp tôi say rượu, dĩ nhiên lén lút cùng một chỗ! Đê tiện! Tâm cơ!”
Thang Tư Niên đặc biệt bất đắc dĩ: “Chị…!Có thể hay không cần dùng từ khuếch đại như vậy hay không.”
Thang Thuấn Hoa còn khó chịu đây, ngẩng đầu liền trừng cô, “Em quản chị!” Nói xong, lại quay đầu xem Khương Vọng Thư, “Vì lẽ đó hoa hôm đó là Bánh Trôi nha đầu chết tiệt kia tặng?”
Khương Vọng Thư gật đầu, “Ừm, là như vậy.”
Thang Thuấn Hoa quả thực cũng bị tức chết rồi, “Vậy tại sao cậu không nói cho mình? Lẽ nào mình còn có thể bởi vì cậu câu em gái mình đi liền giận cậu sao?”
Khương Vọng Thư chột dạ giải thích, “Khi đó, chưa có xác định quan hệ mà…!Hơn nữa sau khi xác định quan hệ, nhìn thấy cậu liền cảm thấy rất chột dạ a.”
Thang Thuấn Hoa quả thực muốn nàng dỗ, “Cậu là con vật nhỏ không có lương tâm, cậu cũng biết chột dạ a!”
Mà Khương Vọng Thư còn lôi kéo tay Thang Tư Niên, một mặt vô tội nói rằng: “Chị Hoa Hoa, ngày hôm nay cậu rất hung.” Nàng nói như vậy, còn chớp chớp mắt to, ý đồ nói cho qua ải.

Thang Thuấn Hoa tâm địa sắt đá, không hề bị lay động, “Chị Hoa Hoa cậu bị cậu tức chết rồi, cậu đừng hòng nói cho qua ải.

Mình hỏi cậu, nói muốn kết hôn là xảy ra chuyện gì?”
Nghe được hai chữ “Kết hôn”, tinh thần Khương Vọng Thư nhất thời tỉnh táo.

Nàng ngồi thẳng eo, rất chăm chú mà nhìn Thang Thuấn Hoa, cùng cô nói rằng: “Chúng mình cùng một chỗ là thật, muốn kết hôn cũng là thật.

Tư Niên đã về nhà mình gặp bà nội, vì lẽ đó…”
Thang Thuấn Hoa dùng năm lực nắm trọng điểm cao sau khi nghe xong cất cao âm lượng nói rằng: “Gặp bà nội?”
Khương Vọng Thư gật đầu, “Đúng vậy, hơn nữa ba mẹ cậu cũng đồng ý chuyện Tư Niên come out.”
Thang Thuấn Hoa nghiến răng nghiến lợi, “Đồng ý come out?”
Hai người đồng thời gật đầu, Thang Thuấn Hoa trong nháy mắt nổ, như ác long gầm hét lên: “Cư nhiên mình chính là người cuối cùng biết đến a!”
………………….
Tác giả có lời muốn nói:
Thật xấu hổ, hai ngày nay bệnh rất lợi hại, vì lẽ đó vẫn không có cập nhật truyện.

Chúc mọi người có kỳ nghĩ cui vẻ, chơi vui vẻ a.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.