Ngày Em Trở Thành Ác Quỷ

Chương 13: Vũ hội (2)-tội lỗi


Đọc truyện Ngày Em Trở Thành Ác Quỷ – Chương 13: Vũ hội (2)-tội lỗi

“Katrina đã ngủ cả buổi sáng, nhưng cô vẫn trễ trong việc chuẩn bị…..

Kerji bị Tanaka chơi lầy, cô không muốn cho Kerji nhìn thấy Katrina đầu tiên nên đã đẩy cậu đi trước…..

Tại đây, cậu gặp mẹ của Katrina-Yuuna Hatice, người phụ nữ quyền quý luôn gọi cậu là con trai một cách thân mật….

Aiko và bà Takahashi đều cảm thấy không vui….

Và Katrina đã vào khi còn bảy giây nữa, cô không hề tới trễ!…..”

———————————————-

Cả vũ hội đều đang im lặng. Cánh cửa mở ra. Katrina bước chân lên thảm đỏ. Đồng hồ điểm đúc lúc giờ bắt đầu của buổi tiệc.

Katrina bước đi, mọi người chủ động né ra để tạo một con đường đi chính giữa thảm đỏ cho cô. Bộ đầm xanh đính đá thướt tha như đuôi chin công cùng với bộ trang sức lấp lánh lam loá mắt mọi người. Cả Aiko cũng không khỏi sững sờ. Katrina đang đi vào, dáng đi của quý tộc, với chiếc quạt che nửa mặt, với đôi mắt tím đính viền đá xanh làm đê mê bao nhiêu trái tim, cuốn hút bao nhiêu ánh nhìn từ người khác. Bộ đầm quyến rũ với phần đá chỉ được đính ở ngực, ở những phần bó lại như hông và eo đuôi váy, còn lại là lớp voan mỏng. Đắng sau là lưng trần với nhiều chuỗi ngọc.

Katrina kiêu hãnh như một con công đang xoè đuôi múa. Cô bước lên và lấy ly nước cuối cùng.

-“Không phải là còn một ly cho tôi hay sao?”

Thần thái của một vị thiên kim tiểu thư làm mọi người thán phục. Thần thái bình tĩnh, đường hoàng mà không chậm trễ. Katrina cầm ly nước lên và nháy mắt với người phục vụ đang bê nước. Anh chàng phục vụ suýt làm đổ khay bưng, đỏ mặt nhìn theo Katrina.

Bà Takahashi và Aiko cũng bị Katrina hút hồn, nhưng hai người sớm tỉnh lại và tỏ vẻ không thích. Katrina thu lại chiếc quạt, để lộ gương mặt xinh đẹp của cô. Cô bước tới gần Yunumi.

Bữa tiệc này, Akairi cũng ở đó. Cậu ngẩn ngơ nhìn theo Katrina từ lúc cô bước vào tới tận khi cô hoà vào vũ hội.

Nora cũng có mặt, nhưng có vẻ mờ nhạt và dễ chìm trong cả biển người.

-“Tuyệt lắm Kattha!!”-Tanaka đến gần Katrina.-“Cô Yuuna nói quả không sai.”

-“Yuuna là ai ạ?”-Yunumi ngạc nhiên hỏi.

-“Mẹ của Kattha, chị đang định đợi Katrina cùng vào vũ hội nhưng cô Yuuna đã gọi và nhắc nhở chị. Katrina đến và chị làm theo đúng lời cô ấy dặn, bắt Katrina ở trên xe và không được xuống khi mà một bên cửa chưa đóng lại!”-Tanaka kể lại, quả nhiên Yuuna rất giỏi trong bàn mưu tính kế giúp con gái mình nổi bật nhất đêm hội.

Katrina ngoài mặt tỏ ra kiêu hãnh, nhưng nhỏ thực sự đang nghĩ trong đầu:”Cái thể loại kế sách gì đây?! Mệt thật ấy….”

Kerji mừng rỡ gạt tay Aiko rồi chạy tới chỗ Katrina. Cậu nhìn từ đầu đến chân, tươi cười không nói lên lời.

-“Sao? Xấu lắm hả?!”-Katrina hỏi.-“Nhìn mãi mà chẳng nói gì thế…..”

-“Không, thực sự rất hợp, rất rất đẹp…..”-Kerji nhìn Katrina đắm đuối.

Tanaka cười nham hiểm rồi kéo Kerji ra một góc, nói nhỏ.

-“Cậu cũng nham hiểm thật đấy, chọn cho Kattha mẫu đầm đính đá chỉ che những chỗ “quan trọng”. Cậu không sợ ai đó liếc mắt đưa tình cho Kattha à?!”-Tanaka hỏi.


Cô chỉ vào Akairi, kẻ mà cô xướng tội danh liếc mắt đưa tình với Katrina.

-“Chị Kattha, hôm nay chị đẹp thật…..”-Haru đẩy xe lăn của Chika tới. Chika mặc đàm dài che đôi chân của mình lại. Nếu nhỏ có thể đứng dậy và đi thì hẳn nhỏ sẽ cực đáng yêu trong bộ đầm voan màu kem.

Chika vẫy Katrina có ý bảo cô cúi xuống. Chika rướn người lên ghé tai Katrina nói nhỏ.

-“Chị nhìn xem, cô gái đội vương miện để nổi bật nhất vũ hội mà lại bị chị vùi dập rồi…..”

Katrina nhìn lên Aiko, cô ta đứng ghen tị nhìn Katrina. Hiểu thế sự, Katrina đưa quạt lên che mặt, nhếch mép nhìn Aiko vẻ thách thức. Hệt như Yuuna đã làm với bà Takahashi. Aiko tức tối nhưng không làm gì được.

Katrina quay mặt ra. Cô bắt gặp ánh mắt Akairi đang nhìn cô. Trong đám người, Nora cố chen lên để tới gần Akairi. Cô sắp với được tay Akairi, nhưng cậu đã rời chỗ đứng. Nora với hụt, cô suýt ngã xuống sàn.

Akairi tiến gần Katrina. Cậu đưa tay ngang ngực và cúi đầu chào Katrina. Katrina nhún nhẹ chân đáp lễ.

-“Chuyện sáng nay…cậu ổn chứ?!”-Giọng Akairi trầm ấm.

Katrina đỏ mặt, nhưng dù sao cô cũng đang che quạt.

-“Cảm ơn cậu, Akairi!”

Akairi mỉm cười. Katrina đỏ mặt e thẹn. Cậu đưa tay ra, một tay để đằng sau lưng, hơi cúi người.

-“Quý cô có muốn khiêu vũ cùng tôi không?!”

Katrina lưỡng lự trước hành động của Akairi. Sau một hồi suy nghĩ, Katrina thu quạt lại đưa cho Yunumi và đặt tay lên tay Akairi. Akairi vội đan tay với Katrina, tay còn lại ôm eo cô kéo ra trung tâm của buổi tiệc.

Mọi người dừng lại nhìn đôi trai tài gái sắc khiêu vũ ở trung tâm của bữa tiệc. Katrina khiêu vũ một cách điêu luyện. Cô xoay vòng, tay trong tay với Akairi, bộ váy xanh bay lên, lóng lảnh dưới ánh trăng rọi qua cửa sổ.

Kerji nhận ra cậu thực sự sai sót trong việc làm Katrina nổi bật. Cậu tức giận nhìn Akairi, uống thật nhiều rượu ở bàn phục vụ. Katrina tươi cười vui vẻ nhảy cùng với Akairi, Akairi thì nhìn cô không rời mắt.

Màn khiêu vũ kết thúc, mọi người đều vỗ tay. Còn Kerji thì cậu ta đã uống gần hết bôn, năm chai rượu, cậu cầm ly đập xuống sàn nhà, mặt đỏ lên, lườm nguýt Akairi một cách vô cùng tức giận.

-“Kerji!! Cậu uống nhiều quá rồi đấy….”-Tanaka vội vàng chạy lại.

Kerji đi đứng không còn vững, cậu nhặt chiếc ly vỡ lên định tới đánh Akairi.

-“Kệ đi Kerji…. Lát cậu hết say rồi sẽ cùng Kattha nhảy được mà…..”

Tanaka ngăn Kerji lại, nhờ phục vụ đưa cậu ta lên phòng nghỉ. Tanaka pha nước cho cậu, nhưng cậu gạt đi mà không thèm uống.

-“Uống đi rồi sẽ hết say, Kerji à…”

-“Ra ngoài!!!!”-Kerji lấy tay đập lên giường. Cậu đang nằm trên giương, trong phòng nghỉ nhà Takahashi.

-“Rồi rồi, tôi gọi Katrina lên và bắt cậu phải uống..”


Kerji không nói gì, cậu trùm chăn kín đầu rồi ngủ.

Katrina ở dưới vũ hội. Xung quanh cô là những lời khen ngợi không ngớt. Yuuna được phen nở mày nở mặt. Cô đưa mắt nhìn bà Takahashi. Cái vẻ coi thường con gái nhà Hatice trên khuôn mặt bà Takahashi không còn nữa.

-“Katrina!”

Yuuna dịu dàng gọi con gái mình. Cô dang hai tay ra ôm lấy Katrina. Cả hai đều rất mừng rỡ. Yuuna vuốt tóc Katrina nhẹ nhàng rồi nắm lấy hai vai con bé.

-“Con gái của mẹ lớn rồi….. “

Katrina dụi đầu vào lòng mẹ. Có vẻ như đã lâu cô chưa được ở cạnh mẹ. Yuuna xoa đầu Katrina.

-“Hồi nãy con khiêu vũ cùng ai thế?”

Katrina giật mình đỏ mặt. Cô xua xua tay trước mặt mẹ rồi nói:

-“Chỉ là cảm ơn thôi ạ….sáng nay cậu ấy đã cứu con thoát chết….không có gì đâu ạ….”-Katrina lúng túng biện minh.

-“Nhìn con là mẹ biết rồi.”-Yuuna cúi xuống mỉm cười.

Vừa lúc đó, ông Hatice tới. Đó là một người đàn ông sang trọng, nhìn rất ngầu, có đeo khuyên ở tai và nhiều trang sức trên tay, trên cổ. Ông mỉm cười nhấc bổng Katrina lên.

-“Katrina lớn quá!”

-“Cha, thả con xuống, con có còn bé nữa đâu…!”-Katrina bối rối.-“Người ta nhìn kìa cha……”

Cha Katrina cười rồi thả cô xuống. Ông nhìn con gái mình với ánh mắt hiền dịu, cũng là một đôi mắt màu tím biếc.

-“Kerji con rể của ta đâu?!”-Ông nhìn con gái mình và hỏi.

Katrina lườm cha mình. Cô có vẻ không thích với câu nói đó. Nhìn gia đình nhà Hatice, ông bà Takahashi nói thầm với nhau.

-“Con bé đó hơn Aiko nhà chúng ta quá nhiều nước đi rồi….”

Tanaka chạy xung quanh tìm Katrina. Cô chạy tới chỗ ông bà Hatice, những Katrina đã rời đi rồi. Cô tới tất cả ngóc ngách của bữa tiệc mà không thấy.

-“Quý cô quyến rũ, nhảy với tôi không?”-Một chàng trai trẻ tuổi hỏi Tanaka.

Tanaka lắc đầu định chạy đi nhưng chàng trai ấy đã nhanh chóng kéo tay cô để khiêu vũ. Tanaka lo lắng đưa mắt tìm Katrina.”Cứ thế này thì hỏng mất, phải tìm Katrina…”

Trong khi đó, Aiko thì đang lang thang tìm Kerji, cô đến gần chỗ Katrina nhưng không thấy Kerji ở đó. Tanaka đã nhìn thấy Katrina, cô vội vã buông tay bạn nhảy và chạy tới.


-“Katrina, Kerji cậu ta…”

-“Sao hả chị?”-Katrina cầm ly nước ngọt và uống.

Tanaka kể lại toàn bộ sự việc làm Katrina lo lắng. Cô vội vã tìm đến một người phục vụ và hỏi phòng nghỉ của Kerji. Aiko đã nghe trộm được, cô tìm đường tắt và chạy lên trước Katrina, trong khi phục vụ đang chỉ đường cho Katrina.

Aiko bước vào phòng nghỉ của Kerji. Kerji đang nằm đó và ngủ, trông cậu đáng yêu như một thiên thần trên chiếc giường nệm trắng. Hai bàn tay cậu nắm hờ, để cạnh má. Lúc này trông cậu thật hiền lành… Aiko đứng ngắm cậu một lúc, rồi sực nhớ ra. Cô cầm ly nước trên bàn rồi lay Kerji.

-“Kerji…Kerji….”

Kerji trở mình ngồi dậy, mặt cậu vẫn đỏ, đôi mắt cậu như đang mị mờ đi vậy. Aiko vội vã sờ trán cậu, nhưng cậu lại đẩy Aiko ra.

-“Kattha…cậu không yêu tớ…”

-“Là Aiko!! Tớ là Aiko!! Sao chưa từng gọi tên tôi mà cậu cứ gọi tên cô ấy mãi thế?! Cô ấy không để ý cậu chút nào đâu!!”-Aiko tức giận nói.

Kerji lảo đảo đứng dậy, dồn Aiko vào tường. Một tay cậu đút túi quần, một tay chống vào tường, gần sát cổ của Aiko. Aiko đỏ mặt.

-“Kattha, cậu nói nhảm gì thế?”-Kerji đã say, cậu tưởng lầm Aiko là Katrina.

-“Tớ là Aiko!!”-Aiko nhắm mắt nói lớn.-“Là Aik-….”

-“Im đi!!!”

Kerji gắt lời, xách cổ áo Aiko lên, đưa mặt gần sát với mặt Aiko. Cậu tỏ vẻ tức giận.

-“Kattha, cậu biết không? Cậu biết cậu nhảy với tên đó là chọc tức tớ không?”-Kerji vẫn chưa nhận ra cô gái trước mắt mình là ai cả.

Aiko cảm thấy sợ hãi. Cô đã hiểu ra vì Katrina nhảy với Akairi nên Kerji mới uống nhiều rượu và say như vậy. Kerji thả cổ áo Aiko ra, cô thở phào nhẹ nhõm…

-“Kattha,xin cậu đấy…..”

-“Là Aiko……”-Aiko thất vọng nhìn Kerji, ảnh mắt Kerji nhìn Katrina khác hẳn. Ánh mắt đầy trìu mến và thương yêu. Khác hẳn ánh mắt hờ hững mỗi khi nhìn cô. Cô không cảm thấy vui vì được Kerji nhìn như vậy, vì cái nhìn như vậy là nhờ ảo ảnh Katrina trong mắt Kerji nên cô mới có.

Katrina vội vàng chạy lên cầu thang, nhiều lần bị vướng váy làm cô suýt ngã. Cô đang vô cùng lo lắng khi nghĩ về Kerji.

-“Mau lên, không thì không kịp mất….”

Aiko vẫn đang bị Kerji dồn vào tường. Kerji nhìn Aiko rồi ôm đầu hét lên, tiếng hét của sự giận dữ.

-“Kattha, cậu sẽ phải trả giá.”-Kerji nhìn thẳng mặt Aiko mà nói.

Kerji nhấc cằm Aiko lên, đè cô vào tường. Cậu nhắm mắt lại, hôn lên môi Aiko-người mà nãy giờ cậu tưởng là Katrina. Aiko bất ngờ đỏ mặt, nhưng cô cũng cảm thấy hạnh phúc. Cô dang tay ôm cổ Kerji, cả hai người đều đang ở thế chủ động.

Katrina tay cầm ly nước vội vàng mở cửa. Bắt gặp cảnh tượng này….

Chiếc cốc thủy tinh trên tay Katrina rơi xuống, những mảnh vỡ bắn khắp nơi, nước trong cốc làm vấy bẩn chiếc đầm của cô. Mắt cô mở to ra, cố gắng không chớp. Nước mắt cô bất giác chảy xuống.

-“Gì…gì vậy? Sao mình lại khóc cơ chứ?”-Katrina lấy tay lau nước mắt nghĩ.

Cô cúi xuống nhặt những mảnh vỡ, cô gắng không khóc, những nước mắt cô lại chảy nhiều hơn. Kerji nghe thấy tiếng động, cậu ngừng hôn Aiko rồi quay mặt ra và nói lớn.


-“Kẻ nào dám vào đây mà không gõ cửa hả?…..”

Katrina đang quỳ xuống trên sàn, nhặt những mảnh vỡ. Cô ngẩng mặt lên nhìn Kerji, khuôn mặt đầy nước mắt. Cô dứng dậy, nhìn Kerji đầy trách móc. Tay cô nắm chặt những mảnh vỡ. Máu rớt xuống, đầm đìa trên chiếc đầm của Katrina. Ktrina bây giờ giống hệt một con công, một con công đang bị giết hại.

Kerji nhận ra chiếc trâm cài trên đầu Katrina, cái trâm mà cậu đã chính tay cài lên tóc cô. Cậu quay mặt lại nhìn Aiko.

-“Kattha………”

Katrina đưa đôi bàn tay đầy máu lên gạt nước mắt chạy đi. Lớp trang điểm của cô bị hủy hoại. Những viên dá xanh viền mắt bong ra và rơi xuống trong lúc cô đang chạy. Khuôn mặt cô không chỉ có nước mắt, mà còn dính máu.

Trong phòng, Kerji quỵ xuống ôm đầu và la hét. Aiko mang nước cho cậu. Cậu uống và ngồi trên giường. Aiko nhìn ra cửa phòng, thích thú nhìn Katrina với bộ dạng thật thảm hại. Cô hạnh phúc đưa tay lên chạm môi mình.

Ngoài ban công, Katrina ngồi quỳ xuống, một tay bám vào lan can, một tay đặt vào ngực trái, bê bết máu me. Cô như bị đâm vào tim mình vậy.

-“Sao….sao mình lại có cảm giác đau nhói vậy, mặc dù mình biết là mình yêu Akairi….nhưng sao mình lại muốn Kerji chỉ bảo vệ mình thôi cơ chứ………..”

Katrina lấy lại bình tĩnh lau nước mắt. Cô nhìn lên trời. Ở góc nhìn lại, mặt trăng to thật. Mặt trăng vàng hiền dịu luôn ở cạnh cô. Cô đứng dậy, ngắm nhìn mặt trăng vàng ấy.

Bỗng dưng Katrina quỵ xuống. Cô hoảng hốt ôm ngực trái, thở hổn hển. Tim cô đập mạnh và như có cái gì đó gái sắc cứa lồng ngực cô. Katrina bắt đầu ho. Cô đưa tay lau miệng, vầ hoảng hốt khi thấy có máu. Miệng Katrina đang chảy máu….

Bà Takahashi gọi tên phục vụ lại gần.

-“Con nhỏ đó đã uống ly nước cậu mang đến chưa?”

-“Rồi thưa bà.”-Tên phục vụ cúi đầu nói.

-“Mau tìm nó và đưa đi mau! Đừng để mọi người biết.”

Bà Takahashi đưa đôi mắt nham hiểm nhìn ông bà Hatice.

Một lúc sau, Kerji đã tỉnh. Thấy Aiko đang ở cùng cậu, cậu bối rối nhớ lại chuyện hồi nãy. Cậu nhớ lại, cô gái đang nhặt những mảnh thuỷ tinh vỡ trên sàn với chiếc trâm cài tóc, trong khi đó cô gái mà cậu đè vào tường….

-“Kattha đâu rồi?!”-Kerji lớn tiếng hỏi Aiko.

Kerji chạy đi. Cậu lo lắng khi nghĩ đến cảm xúc của Katrina khi thấy cậu hôn Aiko như vậy. Cậu chạy trên hành lang, nhìn ra cửa sổ. Mây mù đang che mất mặt trăng, có lẽ trời sắp mưa.

Katrina quỵ xuống ngoài ban công, với tà váy xoè trải trên sàn. Katrina nuối tiếc nhìn mặt trăng đang bị nuốt bởi màu mây đen tối.

-“Kattha!!”-Kerji chống tay vào tường thở sau khi chạy trên hành lang dài.

Katrina không quay lại, Hai bàn tay cô chắp lại như đang cầu nguyện, đặt trước ngực.

-“Chỉ mong rằng, những người tôi yêu thương được hạnh phúc….tôi sẽ không ích kỷ nữa…..”-Katrina hướng lên trời, trước khi mặt trăng hoàn toàn bị che lấp.-“Sao các người lại làm vậy với tôi, khi tôi chỉ vừa mới cảm nhận được chút gì đó Akairi đã làm cho tôi…..”

-“Kattha…..!”

Kerji hoảng hốt khi nhìn thấy Katrina quay đầu lại. Hại bàn tay chắp trước ngực toàn là máu, ngực trái chiếc váy cũng đẫm máu, và máu đang chảy liên tục xuống từ miệng Katrina. Mắt Katrina mở to ra, một đôi mắt vô hồn……

—–/////Hết chap-13/////—–

Next: Chap-14


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.