Đọc truyện Ngẫu Ngộ Thành Tiên – Chương 17: Vòng cuối cùng của kỳ Tuyển chọn đệ tử (thượng)
Mặc dù đang muốn luyện chế Bảo Mệnh Hoàn nhưng hắn vẫn quyết định xuất quan vì: hắn đã bế quan liên tục mấy hôm rồi, thời gian của cuộc thi tuyển chọn đệ tử tông môn trăm năm một lần Hôm nay đã là hôm cuối cùng, mặc dù Hoàng Trần không bị ảnh hưởng nhiều bởi kỳ tuyển chọn này, nhưng khi nhận được truyền âm phù của Trần Hanh sư huynh về ngày thi đấu cuối cùng này, hắn vẫn muốn biết đến cuối cùng ai là người đứng đầu đám tân đệ tử lần này, đồng thời quan trọng nhất là qua đó hắn sẽ có thêm kinh nghiệm trong thi đấu. Chính vì thế nên hắn xuất quan và sau khi rời khỏi động phủ hắn liền một mạch thẳng tiến đến khu vực thi đấu trung tâm.
Nửa canh giờ sau Hoàng Trần đã có mặt tại khu vực thi đấu. Không khí của hôm nay quả thực vô cùng náo nhiệt.
Hôm nay khu vực đài thi đấu bố trí hoàn toàn khác với mọi ngày thi đấu, mọi màu sắc trang trí đều rất sặc sỡ, gần như toàn bộ nội ngoại đệ tử đều có mặt tại trung tâm của trường đấu.
Ngày hôm nay sẽ là ngày thi đấu để lựa chọn ra ba đệ tử mới ưu tú nhất trong lần tuyển chọn đệ tử này, đồng thời chọn ra người đạt quán quân.
Phía trên cao khác hẳn mọi hôm chỉ được bố trí duy nhất một đài trung tâm duy nhất. Ngồi ở vị trí chính vị là Trần Thế Hào Chưởng môn chân nhân, trong bộ áo bào màu xanh lam, thần sắc uy phong đạo cốt, dáng vẻ khá hài lòng với công việc bố trí sắp xếp hôm nay của Nội đường.
Phía bên phải đường chủ Nội đường Hồ Trần Tuấn, Ngoại Đường Đặng Thế Phong, Phía bên trái là Nguyễn lão Đường chủ Dược phong- chính là Lão sư của Hoàng Trần.
Phía dưới đài 2 hàng nội môn đệ tử được phân bố rải rác trong các vị trí chủ chốt của sân đấu. Hoàng Trần có mặt ở khu vực này, hắn đang đứng cạnh Trần Hanh sư huynh.
Đệ có mặt hôm nay là rất đúng, các trận đấu này đối với tu vi Luyện Khí Kỳ và kinh nghiệm thi đấu của Đệ rất hữu ích đấy, Trần Hanh nói.
Vâng thưa sư huynh!
Phía dưới các đệ tử ngoại môn cùng các tân đệ tử đều đang đứng rất ngay ngắn.
Cách đó không xa phía ngoài là một đài thi đấu bằng gỗ được dựng lên khá công phu, sân đài thi đấu được làm từ nguyên cả một mỏm núi nhỏ, san bằng phía đỉnh núi với diện tích sân đấu khoảng 300 met vuông. xung quanh có dựng lan can bảo vệ bằng thép rất cứng vững có các đệ tử mặc võ phục đứng các phía góc của đài để làm nhiệm vụ canh gác và bảo vệ. Góc sân đấu được dựng 1 đài quan sát nhỏ cao tầm 20 mét để cho trọng tài đứng chủ vị.
Đúng lúc này một bóng người từ phía xa đang nhanh chóng phi hành về phía đài trung tâm. Người này đúng là Hồ bá, đại đệ tử của nội đường, khi tới nơi hắn nhanh chóng quỳ xuống hành lệ rồi bẩm báo:
Khởi bẩm chưởng môn chân nhân, cùng các sư bá sư thúc, toàn bộ công tác chuẩn bị cho buổi thi đấu đã sẵn sàng, kính xin chưởng môn chủ lễ.
Được, rồi một âm thanh uy nghiêm vang vọng khắp toàn thể khu vực sân đấu:
Toàn bộ chúng huynh đệ, đệ tử môn phái, nghe đây, hôm nay là lúc sự kiện trọng đại của bổn môn trong vòng trăm năm qua. Lần tuyển chọn đệ tử lần này cho đến thời điểm bây giờ có thể nói là đã rất thành công, tuy nhiên các trận đấu ngày hôm nay sẽ quyết định lựa chọn cho chúng ta những gương mặt nổi bật nhất của kỳ này. Ta đã thống nhất với các trưởng lão trong môn phái, đặc cách năm nay sẽ tăng mức thưởng lên gấp đôi cho 3 đệ tử đạt vị trí đứng đầu, đồng thời các đệ tử nôi môn cũng sẽ được bổ xung gấp 1,5 lần số lượng đan dược dành cho tu luyện của năm nay. Do đó ta mong rằng tất cả các sư huynh đệ đồng môn trong môn phái chúng ta, kể từ sau ngày hôm nay, mau chóng tập trung vào tu luyện để đề cao thực lực cảnh giới.
Hằng năm cứ đến cuối năm sẽ tổ chức xét duyệt, nếu đệ tử nào có thành tích tu luyện đặc biệt sẽ được xét thưởng tùy theo mức độ.
Sau đây ta tuyên bố ngày thi đấu cuối cùng chính thức bắt đầu!
Lời vừa dứt, hàng loạt những tiếng vỗ tay hò hét vang vọng khắp khu vực.
Rất nhanh chóng tất cả các đệ tử có mặt đều tập trung về phía đài thi đấu, buổi sáng hôm nay sẽ diễn ra 3 cặp đấu để lựa chọn ra ba người sau cùng chiến thắng, sau đó buôi chiều 3 người đứng đầu sẽ tiếp tục đấu vòng tròn chọn ra người vô địch 2 người xếp á quân và vị trí thứ 3.
Thời gian buổi sáng nhanh chóng qua đi, kết quả thi đấu gây không ít bất ngờ. Ba người lọt vào tốp đầu trong đó có 2 người là Luyện Khí Kỳ tầng 5 gồm có:
Đinh Bằng thuộc gia tộc tu tiên Đinh gia, ở khu vực tiểu cấm địa không gian có vị trí Phía Bắc là Hải Nam Đảo, khu vực này trước đây cũng xuất hiện không ít tu tiên giả có danh tiếng, Đinh gia vốn có dòng dõi gia tướng của một số đời phàm nhân, về sau có cơ duyên ẩn thế lánh đời chuyển sang tu tiên. Lão tổ đinh gia là Đinh Bộ, có tu vi Nguyên Anh sơ kì đã tọa hóa cách đây cả ngàn năm. Hiện nay gia tộc đã xuống dốc, gia chủ là Đinh Lĩnh, hiện tại là có tu vi Trúc cơ kỳ đại viên mãn.
Lê Hoàn là một tán tu ở Hoàng Sa quận, sinh sống ở khu vực trung tâm thành thị Âu Lạc, nguồn gốc gia tộc cách đây nhiều đời đã từng là đệ tử của Đông Long tu vi cũng đạt tới Trúc cơ kỳ và đã tọa hóa do hết thọ nguyên cách đây vài trăm năm. Dòng dõi để lại đã qua mấy đời không xuất hiện linh căn, đến Lê Hoàn là một ngoại lệ, sau khi phát hiện mình có linh căn, hắn được các gia tộc hết sức quan tâm bồi dưỡng, mới có 20 tuổi cũng đã đạt tới Luyện Khí Kỳ tầng năm, trong điều kiện sinh sống tại gia đình phàm nhân như thế cũng là rất xuất chúng a.
Đinh Bằng cùng Lê Hoàn thì trình độ không phải bàn, hiển nhiên đều thuyết phục khi bước vào tốp 3, tuy nhiên trường hợp còn lại thì lại là một ngoại lệ, đó là Trịnh Chỉnh.
Nói đến Trịnh Chỉnh là nói đến một phàm nhân, người này được sư huynh Trần Hanh của trong môn phái phát hiện có linh căn khi hắn đang đánh nhau với một con giã thú, tại một nơi hoang sơn ở khu vực miền núi thuộc giáp gianh của Việt Quốc và Trung Thổ. Thấy hắn có thần lực kinh người, một mình đả bại một cặp sói lớn, nên đã kiểm tra và phát hiện hắn có hỏa mộc song linh căn. Hắn là trẻ mồ côi, cha mẹ mất sớm, nên sống bằng nghề săn bắn giã thú trong rừng. Thỉnh thoảng mới xuống phường thị để trao đổi buôn bán, còn về cơ bản đều sinh sống trong rừng. Mặc dù chưa từng luyện qua một loại pháp thuật nào, nhưng hắn lại có thể tự điều động linh lực mộc thuộc tính để tiêu diệt những con ác thú. Tuy nhiên hắn không hề biết điều này, cho đến khi gặp được Trần Hanh và được giải thích cũng như thuyết phục hắn theo gia nhập Đông Long Phái.
Rất nhanh chóng sau khi hắn lọt vào danh sách đệ tử nội môn thì đã một lòng một dạ đi theo Trần Hanh, hắn rất ngưỡng mộ và tin tưởng người sư huynh này của Hoàng Trần và nguyện ý tôn Trần Hanh làm sư phụ nếu không chê hắn.
Trận đấu hôm nay, quả thực Trần Hanh cũng không ôm hi vọng chiến thắng của Trịnh Chỉnh, tuy nhiên là bại thì hắn cũng muốn nhận tên đệ tử này rồi. Tình thế hôm nay lại khác, nếu đã lọt vào tốp 3 thì lại dễ dàng lại bị các tiền bối trưởng lão trong môn để ý, chỉ sợ không có quyền quyết định của Trần Hanh nữa rồi. Nghĩ đến đây, Trần Hanh cũng cảm thấy như vừa mất mát đi một thứ gì đó mà trong lòng có chút không hiểu nổi chính mình.
Trong khi đó Hoàng Trần không hề biết tâm sự của vị sư huynh này, đang rất vui vẻ bắt chuyện cùng Trịnh Chỉnh, vì hắn phát hiện đồng hương a. Quê hương của Trịnh chỉnh theo địa danh ngoài nhân giới thì là một vùng núi có tên là Phaxiphăng người Đông Nam châu Á thường gọi là nóc nhà của Đông Dương, theo như lịch sử và địa lý phổ thông mà Hoàng Trần đã được học.
Đó là khu vực thuộc biên giới phía bắc của Việt Nam, địa phận thuộc tỉnh Lào Cai. Khu vực này còn khá hoang sơ, tuy cách đây một hai thập kỷ do khai thác du lịch nhà nước Việt Nam đã cho xây dựng 1 tuyến cáp treo từ trung tâm thành phố Lào Cai kéo lên tới sát đỉnh núi này, thế nhưng về cơ bản điều đó cũng không làm ảnh hưởng nhiều đến tự nhiên nơi đây. Cách đây 2 năm cũng đã có lần Hoàng Trần cùng vợ con lên đó thăm quan và du lịch đấy.
Hoàng Trần và Trịnh Chỉnh rất nhanh chóng trở nên thân quen, gần gũi. Hoàng Trần cao hơn Trịnh Chỉnh tới 6 tuổi nên được gọi là sư huynh.
Cũng nên để cho hắn có thời gian nghỉ ngơi thôi Hoàng Trần sư đệ, Trần Hanh vui vẻ tiến đến phía sau 2 người rồi nói.
Vâng thưa sư huynh, nói rồi nhanh chóng chào Trịnh Chỉnh, sau đó Trịnh Chỉnh trở về động phủ để nghỉ ngơi.
Bóng Trịnh Chỉnh vừa khuất, Trần Hanh cùng Hoàng Trần cũng nhanh chóng cùng ly khai trở về động phủ để Nghỉ ngơi, chuẩn bị cho buổi chiều.