Đọc truyện Ngạo Thế Tuyệt Trần – Chương 7: Học viện đáng sợ
Toàn thân mặc cẩm phục màu lam viền trắng, tóc búi lên đỉnh đầu, đai lưng bản lớn buộc lại tôn lên dáng người hoàn mỹ, chân mang giày gấm bằng da hươu, tay áo rộng thùng thình túm lại nơi cổ tay, rõ ràng lưu loát.
Con vật bị ôm trong tay, chính là Tiểu Bạch đã khôi phục hình dáng chú mèo nhỏ, con ngươi lạnh lùng không hề chớp mắt nhìn về phía đoàn người đang đứng hàng dài ở phía trước! Đầu cảm thấy hơi đau, có cần ‘ náo nhiệt ’ như vậy không?
Ngẩng đầu, nhìn mặt trời gay gắt trên đỉnh đầu, ngón tay vẽ một kết ấn ở trước ngực, nói một tiếng: Thuấn Di (giống như dịch chuyển chớp mắt). Thân hình vụt sáng, như cơn gió biến mất tại chỗ, chỉ trong nháy mắt, đã đứng thẳng ngay đầu hàng trong đại môn học viện. Đây là Thuấn Di của Phong hệ, di chuyển trong chớp mắt.
Tiểu Bạch ở trong lòng nàng trở mình xem thường: “Chủ nhân, người có cần phải đả kích người khác như thế không?” Nói như vậy, vì người bình thường chỉ có một thuộc tính, khó có thể có hai, càng hi hữu xuất hiện tới ba, nhưng mà, chủ nhân này? Có Thuỷ hệ, Hỏa Hệ còn chưa tính, nay ngay cả Phong Hệ cũng có, có thể đến lúc nào đó, lại có thêm Thời Không hệ hay không đây? Cái này quả thực chính là biến thái mà.
“Ta còn có biện pháp gì chứ, là tự bản thân nó muốn chạy đến trong thân thể ta thôi!” Lăng Tuyệt Trần nhún nhún vai, tiếp tục đi về phía trước, nhìn xem, giọng điệu kia, cứ như mỗi hệ đều tự chạy đến vậy.
Tiểu Bạch kiêu ngạo ngẩng đầu lên: “Đương nhiên, Tiểu Bạch đã nói, chỉ có ở nơi này, chủ nhân mới là lợi hại nhất!” Quay đầu, nhìn phương hướng của Lăng Tuyệt Trần, cái trán không khỏi có thêm mấy vạch đen: “Chủ nhân, người muốn đi đâu?”
“Không phải muốn nhập học sao? Đi báo danh!” Lăng Tuyệt Trần cúi mắt, nhìn Tiểu Bạch, thực tự nhiên nói.
Tiểu Bạch nhìn Lăng Tuyệt Trần, nếu có thể, hắn thật hy vọng có thể nâng tay đặt lên trán, cuối cùng giọng điệu có chút bất đắc dĩ nói: “Muốn nhập học, phải đi tới chỗ Thủy Tinh Cầu khảo nghiệm trước đã!”
Ách ~ Lăng Tuyệt Trần hơi giật mình, động tác thô lỗ ngoáy lỗ tai: “Phiền phức, sao ngươi không nói sớm!” Xoay người, đi về phía quảng trường cực kỳ chật chội.
Tiểu Bạch ngẩng đầu, im lặng hỏi trời xanh: chủ nhân tiền nhiệm của ta ơi, tại sao lại đem ta giao cho nữ nhân thô lỗ như vậy chứ?
Vốn dĩ mọi người xôn xao, đám đông liên tục tuôn vào quảng trường, nhưng từ lúc bóng dáng màu lam đi đến, đều tự giác nhường ra một lối đi, đương nhiên, đó cũng không phải bởi vì bọn họ có ý tốt gì, mà là, đều muốn xem kịch vui! Ai không biết, Lăng Tuyệt Trần chính là phế vật nổi danh, cho nên họ đều ôm thái độ chính mình không phải kém cỏi nhất, thế này mới nhường đường thôi.
Trong đám người có một nam tử vỗ vỗ nam tử uể oải ở bên cạnh nói: “Xem kìa, không thông qua cũng đừng lo, lúc này lại tới thêm kẻ kém cỏi nhất!” Một tay chỉ vào Lăng Tuyệt Trần mặt không chút thay đổi.
Nam tử vốn đang uể oải nghe vậy, khiếp sợ trợn to hai mắt, hắn thật đúng là không phải kém cỏi nhất, tuy rằng hắn không có huyền khí, ít nhất hắn vẫn là sơ cấp kiếm nhân!
Không để ý tới đám người ồn ào trào phúng, Lăng Tuyệt Trần vẻ mặt bình tĩnh đứng trong đám người, nhíu mày tiến lên, lão sư ghi danh đầu cũng không nâng lên: “Tên, giới tính, tuổi!”
“Lăng Tuyệt Trần, nữ, tuổi ••• mười sáu!” Nhớ không lầm thì là thế, một mình suy tư trong chốc lát, lúc này mới cong khóe miệng lên, tuổi không phải của mình, nên không thể nhớ.
Lăng Tuyệt Trần?
Lão sư ghi danh rồi mới từ một đống giấy trắng ngẩng đầu, nhìn Lăng Tuyệt Trần không còn giống như xưa, có chút không dám tin tưởng dụi dụi hai mắt, lúc này mới kinh ngạc nói: “Trước tiên hãy tụ tập Huyền Khí trong lòng bàn tay, tay đặt ở trên Thủy Tinh Cầu màu lam, khảo nghiệm cấp huyền khí!”
Lăng Tuyệt Trần buông Tiểu Bạch trong tay, từ đan điền tụ tập khí ở lòng bàn tay, hai tay hướng ra phía ngoài, đặt ở trên Thủy Tinh Cầu, âm thầm dùng sức, vốn Thủy Tinh Cầu màu lam đột nhiên biến thành đen, đây là phản ứng khi không có huyền khí.
“Ha ha, còn không phải phế vật sao, cho dù đánh bại Kỳ Nhược Tuyết tiểu thư thì thế nào đây!”
“Đúng đúng!”
Nam tử uể oải lúc nãy nhất thời có vẻ hưng phấn không thôi, nói có người đệm lót để đi.
Tiếng nói ồn ào của đám người, nhiều tiếng cười nhạo theo nhau mà đến.
Lăng Tuyệt Trần cười lạnh một tiếng, vận lực, Thủy Tinh Cầu đang hóa đen nhất thời phát ra ánh sáng màu vàng, đem toàn bộ Thủy Tinh Cầu nhuộm thành màu xanh*. Mọi người không kịp thu hồi cười nhạo trên mặt, miệng mở to đến thiếu chút nữa không khép lại được.
*Chỗ này hơi khó hiểu, màu vàng lại đem thuỷ tinh cầu thành xanh, không biết có phải do vàng + lam thành xanh không nữa???
Làm sao có thể, thế nhưng chỉ trong chớp mắt đã đạt tới Thanh cấp Trung cấp! Ai nói nàng là phế vật, người đứng ở chỗ này, chỉ có một phần mười có thể đạt tới thanh cấp sơ cấp, nếu nàng là phế vật, như vậy những người như bọn họ chẳng phải là ngay cả phế vật cũng không bằng sao?
Lão sư ghi danh kinh ngạc xoa mắt, thẳng đến khi xác định là thật mới nhìn Lăng Tuyệt Trần: “Lăng Tuyệt Trần, Thanh cấp Trung cấp! Ngươi có thể đi qua khảo nghiệm thuộc tính!” Nói xong liền chạy nhanh đi ghi lại số liệu thật cẩn thận.
Lăng Tuyệt Trần vỗ vỗ tay, xoay người, ngay lúc nháy mắt tay nàng rời đi, Thủy Tinh Cầu vốn dĩ đang trong suốt, lại từ vị trí tay nàng vừa chạm vào bắt đầu vỡ tán bắn ra bốn phía, cuối cùng ‘ oành ’ một tiếng, Thủy Tinh Cầu tứ phân ngũ liệt rơi xuống. Nàng thật đúng là cố ý!
Theo bước chân của Lăng Tuyệt Trần, người vây xem cũng kịp thời phản ứng, lập tức nhường đường cho nàng đến Thủy Tinh Cầu màu tím. Không quan tâm tới ánh mắt kinh ngạc lẫn khiếp sợ của mọi người, mặt không chút thay đổi đứng ở bên cạnh Thủy Tinh Cầu.
“Ta có thể bắt đầu chưa?” Nhìn lão sư đã muốn đi vào cõi thần tiên, Lăng Tuyệt Trần nhíu nhíu mày.
Lão sư hoàn hồn, vội vàng tươi cười nói: “Có thể có thể, Lăng tiểu thư, mời!” Thái độ thay đổi thật mau, không thể không nói, niên đại nào cũng thế, xu nịnh vĩnh viễn luôn tồn tại.
Tụ khí, hai tay phủ trên Thủy Tinh Cầu, hàn khí lạnh lẽo xuyên thấu trong lòng bàn tay bày ra nội tâm của nàng, Thủy Tinh Cầu lóe lóe, đầu tiên xuất hiện là màu lam sẫm: Thủy hệ, ngay lúc mọi người chuẩn bị xem người khảo nghiệm tiếp theo thì lại xuất hiện màu đỏ: Hỏa Hệ, ngay sau đó, mọi người còn trong kinh ngạc chưa hoàn hồn thì lại xuất hiện màu Băng Lam: Băng Hệ!
Này, Lăng Tuyệt Trần thế nhưng xuất hiện ba hệ! Thật bất khả tư nghị! Giờ khắc này, cái tên Lăng Tuyệt Trần, ở toàn bộ Thánh Vực học viện hoàn toàn vang danh, không còn là bởi vì nàng không thể tụ khí, mà là bởi vì, nàng một thân tụ ba hệ! Có thể nói là trừ bỏ giai cấp tu vi ở ngoài, có thể so sánh với Sở thiếu gia Sở Dạ Phong rồi.
Lúc cảm giác được một cỗ hơi thở đang muốn phá thân thể thoát ra thì Lăng Tuyệt Trần vội thu hồi hai tay, nàng cũng không muốn bại lộ thực lực của mình quá nhiều! Xoay người nhìn lại lão sư giống như đã đi vào cõi thần tiên: “Ta có thể đi rồi chứ!”
Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, đem thần hồn Lão sư kéo lại, nhanh nhạy gật đầu: “Có thể có thể!” Xoay người đem một khối huy hiệu màu tím đưa cho Lăng Tuyệt Trần: “Đây là huy hiệu của Lăng tiểu thư, người có thể đến ban cuối cùng của Thánh Vực!”
Lăng Tuyệt Trần nhíu mi tiếp nhận, ban cuối cùng? Cũng tốt!
“Lý lão sư, phiền toái ngươi mang Lăng tiểu thư đến chỗ của Lục đạo sư đưa tin!” Lão sư ghi danh xoay người, nhìn lão sư ghi danh bên cạnh.
“Được được được, Lăng tiểu thư, xin mời bên này!” Lý lão sư đứng dậy, đứng ở một bên làm hành động đưa tay xin mời, liền đi trước dẫn đường.
Lăng Tuyệt Trần khẽ mở miệng: “Làm phiền rồi!” Ngữ khí bình thản, mặc dù là nói lời cảm tạ, nhưng cũng không có biểu tình gì. Tiểu Bạch nhảy vào lòng nàng, duỗi lưng một cái, tiếp tục hành trình đi ngủ của mình.
Tay áo màu băng lam bay bay, tại quảng trường trông rất bắt mắt,khiến không ai có thể quên.
Thân ảnh màu đỏ đứng ngoài đám người, huyền khí cao cấp, cho dù cách khá xa, cũng có thể thấy tình huống bên trong, nghi hoặc nhăn mặt nhíu mày, cúi đầu rời đi.
“Nam Hiên, ngươi nói biến hoá của một người làm sao có thể lớn như vậy!” Kỳ Kiếm Vũ một thân tử y (y phục màu tím) một tay khoát lên vai Yến Nam Hiên, như nghĩ tới cái gì nhìn phương hướng ly khai của Lăng Tuyệt Trần.
Yến Nam Hiên một thân trường bào màu xanh, một tay đặt lên cằm trầm tư một lát: “Ta làm sao mà biết, ngươi có thể đi hỏi nàng!” Trở mình xem thường, xoay người rời đi.
“Các ngươi như thế nào đều thần kinh như vậy, thực không hiểu các ngươi!” Kỳ Kiếm Vũ nhỏ giọng thầm oán vài câu, khóe mắt lại nhìn thấy Bắc Thần Hàn và Bắc Thần Thư Vũ, chạy nhanh tới nói chuyện.
“Hàn, sao bây giờ huynh mới đến! Huynh cũng không nhìn thấy đâu, Lăng Tuyệt Trần cư nhiên đạt tới Thanh cấp Trung cấp, hơn nữa còn là một thân ba hệ Thủy, Hỏa, Băng, huynh nói xem có kỳ quái hay không!” Hắn ta lộ ra khuôn mặt trẻ con, nụ cười đơn thuần trên mặt hắn ta, thật đúng là, rất anh tuấn!
Thanh cấp Trung cấp? Thủy – Hỏa – Băng tam tu?
Bắc Thần Hàn rũ mắt trầm tư, giống như không có nghe thấy lời nói của Kỳ Kiếm Vũ, xem ra, Lăng Tuyệt Trần nhất định là cùng ban với bọn họ!
“Cái gì… cái gì? Kiếm Vũ, huynh nói Lăng Tuyệt Trần là Thanh cấp Trung cấp! Còn là một thân tam tu sao?” Bắc Thần Thư Vũ khiếp sợ nhìn Kỳ Kiếm Vũ, phải biết rằng, ngay cả ca ca của nàng ta bất quá cũng chỉ là Kim – Mộc song tu, Thanh cấp Cao cấp mà thôi!
“Nhiều người như vậy đều nhìn thấy, ta có thể lừa muội sao?” Kỳ Kiếm Vũ ra vẻ tức giận, nàng ta như vậy không phải là hoài nghi nhân cách của hắn ta sao?
“Đây chẳng phải là nàng cũng sẽ học ban cuối cùng với chúng ta sao, có đúng hay không?” Bắc Thần Thư Tũ giống như tức giận bất bình, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn, buồn bực không vui.
Kỳ Kiếm Vũ ngẩng đầu lên: “Cái này là đương nhiên, người ta thiên phú tốt như vậy, Lục đạo sư sao lại buông tha!” Nói xong nhìn Bắc Thần Thư Vũ, xoay người đuổi theo bóng dáng Bắc Thần Hàn.
Ba hệ Phong – Băng – Hoả, là thuộc Thời Không hệ, lực công kích của Băng hệ, bọn họ cũng không biết, thật không biết nàng có trả thù Nhược Tuyết tỷ tỷ hay không? Cuối cùng đành bất đắc dĩ thở dài, vì sao chuyện tốt như vậy không rơi ở trên người nàng đây? Trời xanh ơi, người thật sự rất không công bằng!