Đọc truyện Ngạo Thế Đan Thần – Chương 64: Muội muội
Trầm Tường đi tới, lấy ra một ít thuốc bột cùng một hạt Giải Độc đan, trầm giọng nói:
– Cẩn trọng băng châm có độc.
Lãnh U Lan nhìn đồ vật trong tay Trầm Tường, không khỏi sửng sốt, cắn môi một cái, thấp giọng nói:
– Đa tạ!
– Yên tâm đi, ta sẽ để loại gia hoả này trả giá thật nhiều.
Trầm Tường nhìn nàng khẽ mỉm cười.
Lãnh U Lan khẽ thở dài:
– Hi vọng tiến vào môn phái của ta đã mất, đa tạ Trầm công tử tặng dược.
Trầm Tường rõ ràng, nếu Lãnh U Lan muốn học được võ công thích hợp với nàng, chỉ có thể vào những môn phái kia tìm kiếm, nhưng hiện tại nàng lại thua.
– Tiểu tử, cho nàng một Kim Linh Quả, bảo nàng đi Thái Vũ Môn, loại Băng Hỏa song mạch hiếm thấy như nàng, nhất định Thái Vũ Môn sẽ nhận nàng.
Tô Mị Dao nói.
Trầm Tường sửng sốt, nhìn vẻ mặt giận dữ kia của Lãnh U Lan.
– Nói cho nàng biết, nếu như Thái Vũ Môn không thu nàng, liền lấy Kim Linh Quả ra, đổi lấy cơ hội kiểm tra.
Đây là âm thanh của Bạch U U, các nàng đều là nữ nhân, hơn nữa Lãnh U Lan là một hạt giống tốt, các nàng tự nhiên hi vọng Lãnh U Lan có thành tựu sau này.
Trầm Tường thấp giọng nói:
– Lãnh cô nương, có khả năng băng châm độc rất nặng, kính xin đến Đan Vương Các để Đan Vương bên trong cố gắng kiểm tra.
Trên đài tỷ võ, Tống Nam Minh nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Trầm Tường cùng Lãnh U Lan, hắn không nghe thấy Trầm Tường nói gì, nhưng cũng thấy Trầm Tường lấy lòng Lãnh U Lan, điều này làm cho hắn thầm hận không ngớt.
Trầm Tường đối tốt với Lãnh U Lan cũng là nhân tính thường tình, một người là thiếu niên thiên tài danh chấn một phương, một người là thiếu nữ tuyệt mỹ Phàm Võ Cảnh tầng bảy, ái mộ lẫn nhau cũng là sự tình bình thường.
Lãnh U Lan gật đầu, rời đi với Trầm Tường, nàng cũng lo lắng bên trong băng châm có độc, này sẽ làm nàng chết.
Trên lầu ba Đan Vương Các, Mạnh Bá phẫn nộ nói:
– Thật ác độc, đây là một loại độc dược có thể lưu lại ở trong người thời gian rất lâu, độc phát kỳ đại đa số sẽ ở mấy tháng sau, thậm chí là một năm sau.
– Tiểu nha đầu, ngươi yên tâm đi, tuy rằng độc này lợi hại, nhưng bị phát hiện vẫn rất dễ dàng khu trừ.
Mạnh Bá ha ha nở nụ cười, lấy ra một viên đan dược:
– Đây là Phàm cấp thượng phẩm Bạch Tâm đan, có thể trừ khử loại độc chất này.
Lãnh U Lan biết được Tống Nam Minh dùng thủ đoạn ác độc như vậy đối phó nàng, khắp khuôn mặt đều là phẫn hận!
Nàng nhìn viên thuốc trên tay Mạnh Bá, nhẹ giọng hỏi:
– Cần bao nhiêu đại linh tệ?
– Không cần tiền, nàng dùng là được.
Trầm Tường tiếp nhận đan dược, đưa tới cho nàng.
Mạnh Bá ha ha nở nụ cười, thức thời rời khỏi.
Ánh mắt Lãnh U Lan phức tạp nhìn Trầm Tường:
– Tại sao ngươi muốn giúp ta?
Tuy rằng nàng hỏi như thế, nhưng cũng suy đoán Trầm Tường là coi trọng tư sắc của nàng, bất quá nàng cũng biết Trầm Tường có một vị hôn thê chưa lập gia đình, hơn nữa còn bị những môn phái kia mang đi, thiên phú có thể tưởng tượng ra được.
Trầm Tường cười nói:
– Không cái gì, chỉ là muốn kết giao bằng hữu!
Lãnh U Lan tiếp nhận đan dược ăn vào, nhìn Trầm Tường cười cười, giống như hoa mẫu đơn mở vậy, làm cho Trầm Tường không khỏi sững sờ.
– Thật không nghĩ tới ta có thể kết giao bằng hữu cùng một luyện đan sư thiên tài, này thật là vinh hạnh của ta.
Sắc mặt Lãnh U Lan tốt hơn rất nhiều, ôn nhu nói:
– Đa tạ Trầm công tử!
Trầm Tường lắc đầu nói:
– Không có gì, đây là Kim Linh Quả, nàng cầm cẩn thận.
Mặc dù Lãnh U Lan không tinh thông đan dược, nhưng Kim Linh Quả vẫn là nghe qua, linh dược này cũng là bảng hiệu của Đan Vương Các, nhưng nàng không nghĩ tới Trầm Tường sẽ cho nàng.
– Đừng hỏi tại sao, sau khi nàng nhận lấy liền đi Thái Vũ Môn, nếu như bọn họ không cho nàng gia nhập Thái Vũ Môn, liền giao Kim Linh Quả cho bọn hắn, đổi lấy cơ hội kiểm tra, như vậy nàng có thể vào, ta tin tưởng bằng tư chất của nàng, nhất định có thể thông qua kiểm tra.
Trầm Tường nói.
Lãnh U Lan ngây ngẩn cả người, nàng có chút khó có thể tin tưởng được Trầm Tường lại trợ giúp nàng như vậy
.
– U Lan, phụ thân nàng Lãnh đại tướng quân ở mấy năm trước chết trận sa trường, một mình nàng đi tới cũng không dễ dàng, nếu không chúng ta kết bái thành huynh muội, sau này ta cũng đi Thái Vũ Môn, như vậy cũng có một đồng hành!
Trong lòng Trầm Tường hơi động, hắn nhớ tới thân thế của Lãnh U Lan, nhìn nàng lẻ loi hiu quạnh mà khiến người ta thương xót, không khỏi có ý nghĩ này.
Lãnh U Lan ngây ngốc, cắn nhẹ môi, đôi mắt nhất thời ướt át, nhưng nàng quay về Trầm Tường mỉm cười nói:
– Tiểu muội gặp gỡ ca ca!
Trầm Tường nhếch miệng nở nụ cười:
– U Lan, nàng là Băng Hỏa mạch, chỉ có tiến vào những môn phái này mới có tiền đồ, ta sẽ tận lực giúp đỡ nàng.
Trước đó Lãnh U Lan vẫn mang trong lòng cảnh giác, nhưng hiện tại nàng không có hoài nghi Trầm Tường có những ý nghĩ khác đối với nàng, bởi vì nàng biết địa vị bây giờ của Trầm Tường, nữ nhân như thế nào đều sẽ không thiếu, hơn nữa một nam nhân nắm giữ địa vị như thế sẽ không bởi vì nữ nhân mà làm ra một ít sự tình như vậy.
Tuy rằng nàng cùng Trầm Tường vừa gặp nhau, nhưng trước đó bọn hắn đều quan tâm đối phương thời gian rất dài, lúc này bọn họ gặp nhau, giống như đã sớm nhận thức vậy!
Trầm Tường trợ giúp nàng, toát ra quan ái đối với nàng, làm cho nàng rất là cảm động, đây là từ khi cha của nàng chết đi, lần thứ nhất gặp phải người giúp đỡ nàng nhiều như vậy, bởi vậy, Lãnh U Lan phi thường tình nguyện làm muội muội của Trầm Tường. Từ lúc trước đó, nàng đã bị thực lực của Trầm Tường thuyết phục, trong lòng âm thầm sùng bái Trầm Tường.
– Ca ca, ân tình của ngươi ta nhất định nhớ kỹ! Bây giờ ta liền lên đường, tình huống trong cơ thể ta có chút phức tạp, ta không muốn trì hoãn nữa, nhớ giúp ta mạnh mẽ giáo huấn Tống Nam Minh kia.
Lãnh U Lan nhìn Trầm Tường nở nụ cười nói.
– U Lan, cầm, một đường cẩn trọng!
Trầm Tường nói xong, hắn kín đáo đưa cho Lãnh U Lan một bình ngọc nhỏ, bên trong đều là một ít đan dược tốt nhất, điều này làm cho Lãnh U Lan rất cảm động.