Ngạo Thế Đan Thần

Chương 59: Lãnh U Lan


Đọc truyện Ngạo Thế Đan Thần – Chương 59: Lãnh U Lan

Trầm Tường bước vào Phàm Võ Cảnh tầng tám, thần thức càng cường hãn hơn, hắn có thể nhìn ra trên đài tỷ võ này thậm chí có hai Phàm Võ Cảnh tầng bảy, trong đó một người là nam tử mặc trang phục màu vàng rực rỡ, xem ra chừng hai mươi tuổi.
Mặt khác là một nữ tử tóc trắng, vô cùng xinh đẹp, tóc cột thành đuôi ngựa, vóc người thon thả, xem ra thành thục mà xinh đẹp, nhưng cũng một mặt lãnh ngạo, nàng cũng mặc quần áo bó màu đen như Trầm Tường, phác hoạ ra vóc người nóng nảy hoàn mỹ kia của nàng, chỉ bất quá chất lượng bộ quần áo kia so với Trầm Tường thì tốt hơn rất nhiều.
Nữ tử này rất hấp dẫn ánh mắt người khác, bởi vì nàng có tóc bạc kỳ lạ, bề ngoài thành thục, vóc người nóng nảy, khuôn mặt tuyệt mỹ, khí chất cao quý lãnh ngạo, làm cho Trầm Tường không thể không nhìn thêm vài lần.
– Hiện tại tuyên bố quy tắc, vòng thứ nhất cử hành ngay ngày hôm nay, bốn mươi người các ngươi chia làm tám tổ, mỗi tổ năm người, sau đó bên trong mỗi tổ quyết ra một người thắng tham gia trận chung kết.
Một lão giả hô, đây là Dược gia trưởng lão:
– Năm người đứng ở trên đài tỷ võ đồng thời hỗn chiến, chỉ cần ai đứng đến cuối cùng ở trên đài tỷ võ, thì đó chính là người thắng.
Quy tắc rất đơn giản, năm người hỗn chiến trên luận võ đài, rớt xuống dưới đài là bị đào thải, người đứng ở trên đài cuối cùng liền tính thắng lợi.

Dược gia trưởng lão kia liền bắt đầu nói một ít quy tắc lúc luận võ, chủ yếu là cho phép sử dụng thủ đoạn đê tiện, hơn nữa không thể giết người.
Sau đó chính là bắt đầu phân tổ, Trầm Tường không có chung một chỗ cùng hai Phàm Võ Cảnh tầng bảy kia, một tổ cùng hắn chính là bốn nam tử tuổi mười chín hai mươi, thực lực đều là Phàm Võ Cảnh tầng sáu đỉnh phong, sắp tới đột phá, Trầm Tường suy đoán đây là Dược gia cố ý phân như thế, chính là vì để hắn ở vòng thứ nhất bị đào thải.
Lúc này Trầm Tường cũng biết hai thân phận hai Phàm Võ Cảnh tầng bảy kia, thiếu nữ kia tên là Lãnh U Lan, là con gái một tướng quân có tiếng của Nam Vũ quốc, mà tuổi tác của nàng chỉ có mười bốn tuổi, nhưng lại rất thành thục, này làm cho Trầm Tường âm thầm chắc lưỡi.
Mà một thiếu niên khác tên là Tống Nam Minh, là con lớn nhất của hoàng đế, cũng chính là Thái tử Nam Vũ quốc, năm nay hai mươi, thực lực Phàm Võ Cảnh tầng bảy đỉnh phong, phần thiên phú này cũng xem như rất tốt, nhưng ở Trầm Tường xem ra, so với Lãnh U Lan kia lại kém xa, bởi vì Lãnh U Lan mới mười bốn tuổi.
Trầm Tường là một tổ cuối cùng, cũng là một tổ không công bình nhất, bởi vì chỉ có Trầm Tường là mười sáu tuổi, cái khác đều là mười chín hai mươi, ai nấy đều thấy được đây là có người cố ý sắp xếp.
Nếu như đơn đả độc đấu, Trầm Tường thu được đệ nhất có khả thi rất lớn, nhưng năm người hỗn chiến, Trầm Tường liền rất dễ thất bại.
Nếu như thực lực của Trầm Tường vẫn là Phàm Võ Cảnh tầng bảy, như vậy hắn sẽ có chút bận tâm, nhưng hiện tại hắn là Phàm Võ Cảnh tầng tám, nắm giữ lực lượng cường hãn, hắn dậm chân một cái cũng có thể làm cho quảng trường run lên, dựa vào hắn tu luyện thần công cùng Ngũ hành chân khí, thực lực ép thẳng tới Phàm Võ Cảnh tầng chín!

Trầm Tường cũng không nghĩ tới sau khi hắn đột phá đến Phàm Võ Cảnh tầng bảy, lại trong vòng vài ngày bước vào Phàm Võ Cảnh tầng tám, đây đều là công của thôn phệ ma công mà Bạch U U truyền thụ cho hắn, lúc này hắn đã sâu sâu lãnh hội đến uy lực của ma công này!
Trầm Tường đứng ở dưới đài, nhìn năm người hỗn chiến trên đài tỷ võ, quan sát võ công bọn họ sử dụng, trong ánh mắt của hắn, lúc những người này thi triển võ công, chân khí lưu động trong cơ thể đều bị hắn thấy rõ ràng, bên trong võ công, khó bị học trộm nhất chính là phương pháp vận hành chân khí, mà hiện tại Trầm Tường có thể dựa vào thần thức siêu phàm của hắn thấy rõ đến, điều này làm cho hắn có thể dễ dàng mô phỏng theo võ công của người khác.
Trên đài, năm người đều chen chúc ở địa phương chính giữa, ai cũng không muốn ở biên giới, một khi rớt xuống đài sẽ bị đào thải, lúc này bọn họ ở chính giữa giao chiến hỗn loạn, loại hỗn chiến này cũng cần thực lực nhất định mới có thể kiên trì đến cuối cùng, có đôi khi thậm chí là phải ứng phó công kích của bốn người, hơn nữa ở thời điểm chống đối cũng phải nhanh chóng đánh trả, có thể nhìn ra năng lực vận dụng võ công cùng phản ứng của một người.
Tuy năm con cháu danh môn trên đài kia thi triển võ công cũng làm cho người ở dưới đài phát sinh từng trận kinh thán, nhưng Trầm Tường không lọt nổi mắt xanh, tuy cũng không tệ, nhưng cũng có quá nhiều sơ hở, cũng không biết hắn học trộm.
Trận đầu rất nhanh liền kết thúc, thực lực người thắng lợi không tệ, chân khí hùng hậu, có thể kiên trì đến cuối cùng, bốn người khác không phải là bị đá xuống đài, cũng là bởi vì chân khí tiêu hao xong tự động đi xuống đài.
Những thiếu nam thiếu nữ này đều là Phàm Võ Cảnh tầng sáu, ở trong mắt rất nhiều người, bọn họ đều là thiên tài, hơn nữa thực lực cường hãn, nhưng Trầm Tường cũng biết những thiếu nam thiếu nữ trên đài này, cơ sở phổ biến cũng không tốt, căn cơ bất ổn, chân khí không đủ hùng hậu, không đủ tinh khiết, tuy rằng có công pháp không tệ, nhưng không thể phát huy ra hết uy lực, hơn nữa vận dụng cũng không quá tốt.

– Dù sao đều là nuông chiều từ bé, mỗi người đều được coi như bảo bối, ai sẽ đi chịu khổ luyện võ?
Trầm Tường thầm nghĩ, loại người ở hơn nửa đêm liều mạng tu luyện như hắn cũng không nhiều.
Lúc này đến phiên Thái tử Nam Vũ quốc kia, Tống Nam Minh lên sân khấu, hắn là Phàm Võ Cảnh tầng bảy, bốn tên khác mới là Phàm Võ Cảnh tầng sáu, vừa bắt đầu thì có hai cái bị đánh xuống đài, mà Tống Nam Minh lợi dụng ưu thế mình là Phàm Võ Cảnh tầng bảy, dùng chân khí hùng hậu nhanh chóng đá hai tên khác xuống lôi đài, lấy được toàn thắng.
Lúc này đến phiên nữ nhi của một vị Đại tướng quân, Lãnh U Lan vừa lên đài, rất nhiều nam nhân đều là ánh mắt hừng hực nhìn chằm chằm vóc người nóng nảy kia của nàng, Lãnh U Lan ăn mặc quần áo bó màu đen, một đôi chân thon dài thẳng tắp, tràn ngập co dãn, nàng có vẻ ngoài không phù hợp cùng tuổi, vóc người thành thục uyển chuyển, cả người tản mát ra khí chất lãnh ngạo, cũng làm cho người khó có thể tưởng tượng được nàng chỉ là một thiếu nữ mới mười bốn tuổi.
– Chân khí của nha đầu này rất cổ quái a!
Trầm Tường cau mày than nhẹ.
Tô Mị Dao nói:
– Nha đầu này là Băng Hỏa mạch, cấp bậc gì thí ta không biết, chân khí nàng tu luyện hẳn là Băng Hỏa chân khí, hai loại chân khí tương khắc này dung hợp lại cùng nhau mới có thể trở nên quỷ dị như vậy, có thể làm cho người nhìn không thấu, nếu như ngươi thấy nàng phóng hỏa, rất có thể loại hỏa diễm này có thể đóng băng ngươi, nói chung tiểu nha đầu này không đơn giản, ngươi có thể kết giao cùng nàng là hay nhất.

Con ngươi Trầm Tường co rút lại, nhìn thiếu nữ phong vận thành thục trên đài kia, trong lòng âm thầm kinh ngạc, người có thể được Tô Mị Dao khen đương nhiên sẽ không quá kém cỏi.
– Bắt đầu!
Âm thanh vừa ra, mọi người chỉ nhìn thấy trên đài tỷ võ, Lãnh U Lan đột nhiên hóa thành một vệt bóng đen, ở trên đài tỷ võ đông bôn tây bào, kéo dài một hư ảnh màu đen, tốc độ nhanh đến làm nguời chắc lưỡi, mà bốn người trên đài kia cũng ngây ngẩn cả người.
Trầm Tường hơi nhướng mày, hắn có thể miễn cưỡng thấy rõ khuôn mặt mỹ lệ mà nghiêm túc kia của Lãnh U Lan, nhưng cũng làm cho con mắt của hắn tỏa sáng, loại tốc độ này cũng nhanh đến mức làm hắn kinh ngạc.
Một tiếng ầm truyền đến, một người trên đài đột nhiên bay ra, tuy rằng mọi người không thấy là người nọ là làm sao bị đánh bay xuống đến, nhưng cũng biết nhất định là Lãnh U Lan ra tay.
Mà Trầm Tường có thể thấy một cước của Lãnh U Lan đạp người kia xuống, lực đạo vô cùng lớn, trực tiếp đá bay người kia.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.