Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 69: Anh cả giết trong nháy mắt


Đọc truyện Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi – Chương 69: Anh cả giết trong nháy mắt

Tiêu Dao lười cùng đứa ngốc nói chuyện, xách rương hành lý đi vào, liếc nhìn Tiêu Cảnh một cái, lạnh lùng nói ra, “Đem vào phòng anh đi.”

Tiêu Cảnh vừa muốn mở miệng phản đối, liền nhận được ánh mắt lạnh như băng của Tiêu Dao, lập tức nghẹn lại chạy đến dưới lầu nhấc lấy hành lý của Tiêu Dao chầm chậm đem lên lầu.

Tiêu Sái thừa dịp lúc này cũng chào hỏiTiêu Dao, Tiêu Dao trực tiếp không nhìn tới.

Thời điểm Đường Tịch nhìn thấy Tiêu Dao vốn trong nháy mắt có không thích ứng, nhưng sau đó rất nhanh khôi phục bộ dáng nghịch ngợm, chạy tới trước mặt Tiêu Dao, “Anh cả, anh đã trở lại a, chúng em muốn đi ăn hải sản, anh muốn đi cùng không?”

Ánh mắt Tiêu Dao lập tức trở nên nhu hòa, khóe miệng anh khẽ nhếch nhẹ nhàng gật đầu, nói: ” Chờ anh hai phút, anh thay quần áo đã.”

Nói xong đưa tay vuốt tóc Đường Tịch, xoay người lên lầu, cuối cùng cũng không có liếc mắt nhìn Tiêu Sái đứng ở trên thang lầu một cái.

Tiêu Sái nhìn lấy anh cả đi qua bên cạnh mình, hơn nữa cũng không nhìn chính mình chút nào, có chút đã thương a.

Tiêu Dao mới vừa vào phòng mình, Tiêu Cảnh liền lao ra ngoài, hắn giận đùng đùng lao xuống lầu, gương mặt bi thương, “Sao bây giờ anh ấy đã trở về? Làm sao đây tôi cảm giác cuộc sống tốt đẹp của mình sắp chấm dứt rồi?”

Đường Tịch chớp mắt, ” Em cảm thấy có anh cả ở nhà tốt vô cùng.” Quan trọng nhất là một tuần này cô mỗi ngày đều rất nghiêm túc rèn luyện cơ thể, cơ thể bản thân cũng cải thiện không ít, như vậy một hoặc hai tuần anh Chu liền có thể dạy cô võ thuật rồi, suy nghĩ một chút đều rất kích thích a!


Đồng thời Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh hai mắt nhìn nhau, thần giao cách cảm nghĩ đến, đó là bởi vì anh cả đối với một mình em, tốt vô cùng được không?

Hai anh em buồn rầu rồi……..

Tiêu Dao cũng thay đổi một thân áo sơ mi trắng quần jean bên dưới phối hợp cùng đôi giày màu trắng, thế nhưng đây là lần đầu tiên Đường Tịch nhìn thấy nên miệng thổi lên tiếng huýt sáo. Được rồi, anh cả mặc như thế quả thật so với anh hai anh ba đẹp hơn nhiều!

Nhất định chính là Hot Boy lạnh lùng à, thế này đi trên đường, theo phía sau tuyệt đối tỷ số nhộn nhịp!

Hơn nửa anh cả mặc như vậy nhìn trẻ tuổi a!

Anh em Tiêu Sái Tiêu Dao lần nửa đối mặt, “Chúng ta có muốn lại thay quần áo hay không?”

CMN, anh cả tuyệt đối là cố ý!

“Anh cả, anh không phải là cho tới nay không thích mặc như vậy….tuổi trẻ sao?” Tiêu Sái nhẫn nhịn thật lâu rốt cuộc nói ra những lời này.


Tiêu Dao vừa sửa sang lại tay áo một bên đi xuống dưới lầu, nghe Tiêu Sái hỏi câu này, tay anh đang cầm nút áo lam ngọc ở cổ tay áo cài vào. Anh dừng một chút nhướng mày nhìn hai người một cái, lạnh nhạt nói: “Tôi cảm thấy mình mặc vào cái này dễ coi hơn các cậu, vẫn….. so với các cậu trẻ tuổi, chẳng qua là bình thường tôi không muốn đả kích các cậu thôi.”

Đường Tịch nhìn lấy hai người Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh bộ dáng miễn cưỡng không có, trong lòng buồn cười, nhìn hai người thuận tay cuốn tay áo sơ mi lên. Nhìn lại Tiêu Dao cho dù đem tay áo cuốn lên, cũng muốn cẩn thận tỉ mỉ cài nút ống tay áo thật hoàn mỹ, lập tức cảm thấy vẫn là anh cả có phẩm chất a.

Suy nghĩ liền xung phong nhận việc, hơn nữa còn vô cùng chân chó chạy đến trước mặt Tiêu Dao, nịnh nọt nói, “Anh cả, em cài nút tay áo cho anh.”

Tiêu Dao liếc Đường Tịch một cái, uhm một tiếng đưa tay áo trên tay cho Đường Tịch cài, sau đó nhìn Đường Tịch hết sức chăm chú cài nút tay áo cho mình.

Đường Tịch cài rất chắc sau đó ngẩng đầu cười với Tiêu Dao: “Được rồi anh cả.”

Tiêu Dao giật mình gật đầu, đưa tay vuốt tóc Đường Tịch nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn.”

Đường Tịch cười, Tiêu Cảnh thấy một màn này quá chói mắt, cất giọng hô: “Còn có đi hay không …. lát nửa không còn chỗ ngồi à.”

Đường Tịch đi xuống lầu, lập tức kéo lấy cổ tay Tiêu Cảnh, “Đi nhanh đi, tối nay em muốn ăn mười con tôm hùm lớn!”


Tiêu Cảnh nhìn hai tay nhỏ kia kéo lấy tay mình, lập tức cảm thấy thỏa mãn, liền mang theo Đường Tịch đi ra bên ngoài, Tiêu Sái ý vị theo sau lưng, Tiêu Dao cũng theo sau bọn họ ra cửa.

Hôm nay Tiêu Cảnh chính mình lái chiếc xe thể thao BMW màu đỏ, nhìn qua vô cùng táo bạo nhưng mà Đường Tịch rất thích phong cách này, cô cảm thấy bốn người họ hôm nay ăn mặc bắt mắt như ánh mặt trời. Đương nhiên xe thể thao hợp cùng trẻ tuổi.

Tiêu Cảnh để cho Đường Tịch ngồi phía trước, Đường Tịch uhm mở cánh cửa bên ghế phụ ra trực tiếp ngồi lên, Tiêu Sái hết sức tự giác mở ra cánh cửa ghế sau mời Tiêu Dao ngồi lên, Tiêu Dao ừ rồi ngồi lên xe.

Tiêu sái lên xe, Đường Tịch đưa tay đem mui xe mở ra, bốn người họ ngồi trên xe, Tiêu Cảnh trực tiếp cho xe chạy lao nhanh trên đường.

Tháng chín thời tiết vốn là rất nóng, coi như bọn họ đẩy ra năm sáu cánh cửa cũng không chống nổi hơi nóng của thời tiết, xe thể thao mui trần vừa vặn có thể hóng gió, Đường Tịch giơ tay để cho gió từ kẻ tay mình thổi qua, nhắm mắt lại hưởng thụ khoảnh khắc thoải mái này.

Tiêu Cảnh mở nhạc, bốn người họ ở trên đường thật sự đưa tới vô số người quay đầu lại nhìn, không liên quan xe thể thao rất phong cách, chủ yếu là bốn người trên xe thật là quá đẹp rồi! Nhất định chính là soái ca mỹ nữ a!

Ngay lúc Đường Tịch đang lúc hưởng thụ, Tiêu Cảnh bỗng nhiên đưa qua một cái kính râm, “Mang lên.”

Đường Tịch quay đầu nhìn một cái, thấy ba anh em họ đều đang mang kính râm, chính mình cũng không được khác biệt, rốt cuộc mang lên kính râm Tiêu Cảnh. Cái này là kính râm nam nữ đều dùng, sau khi Đường Tịch mang lên còn lộ ra nét trẻ con.

Tiêu Cảnh huýt sáo một tiếng, trong nháy mắt anh cảm giác mình bây giờ chính là đang quay một ca khúc MV a!


Mỹ nữ và xe hơi…..

Còn có ba đại soái ca!

Thời điểm ba anh em họ đến hải sản ven sông ở nội thành cũng đưa tới không ít xôn xao, thậm chí còn có người cho là ngôi sao tới nơi này quay phim hoặc chụp hình nghệ thuật, nhưng mà căn bản không có phát hiện máy quay phim cùng máy ảnh, sau đó cảm thấy vài người đều không phải là nhìn rất quen mắt nên cũng chỉ cố hết lên.

Đường Tịch cau mày, thấp giọng nói, “Quên mang khẩu trang rồi.”

Lập tức Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh đối với cô tạo thành một cái lá chắn bảo vệ đem Đường Tịch che kín, lúc này Tiểu Nhu không thể bị chụp hình được. Tuần sau cô sẽ quay quảng cáo rồi, khả năng đến lúc đó mặt của cô vẫn sẽ biến đổi, nhưng là khó bảo toàn cô bây giờ bị chụp được cùng với bọn họ, bị Tiêu Cấm Ninh nhận ra, đến lúc đó Tiêu Cấm Ninh biết là Tiểu Nhu đoạt đi quyền phát ngôn quảng cáo của cô ta, không biết lại muốn nói cái gì.

Tiêu Dao cau mày nhìn những người đó, mang Đường Tịch lên xe, trầm giọng nói, “Đi bờ biển.”

Bên này đến gần trung tâm thành phố, người tới ăn hải sản tương đối nhiều, đi bờ biển lời nói người sẽ giảm rất nhiều.

Tiêu Cảnh cùng Tiêu Sái cũng rõ ràng không nghĩ tới kết quả là như vầy, vì không để mang đến cho Đường Tịch cảm giác khó chịu, hai người suy nghĩ một chút vẫn là quyết định đi bờ biển, Đường Tịch ngược nhún vai sao cũng được, “Thật ra thì các anh không cần thiết như vậy, em cũng không phải là búp bê sứ, ở nơi này vừa ăn nha, Anh hai anh ba không phải nói bên này có một quán hải sản ăn cực kỳ ngon sao?”

“Bên này quá nhiều người đều đang chụp hình, đến lúc đó sợ rằng bác cả bên kia thấy ảnh chụp của em, chờ sau khi quảng cáo xuất hiện muốn tìm em phiền trách.” Tiêu Cảnh trầm giọng nói, “Hơn một giờ lái xe, đi bờ biển ăn, bờ biển càng chính tông một chút.”

Tiêu Cảnh bọn họ đều nói như vậy, ăn hải sản nhất định phải ăn thoải mái Đường Tịch càng không sao cả, “Hơn một giờ lái xe, còn không bằng ăn nhiều tôm hùm đâu…..”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.