Đọc truyện Ngàn Vạn Lần Yêu Em – Chương 22
Chị ấy không thèm ngoảnh mặt lại nhìn tôi, lạnh lùng bước lên xe rồi đi mất. Tôi đứng lẻ loi một mình nơi nhiều người thế này thì có chút e ngại. Tôi tránh né ánh mắt của mọi người nhìn mình mặc dù chị Chu Phí bảo chẳng sao.
– Thể Hy à? – giọng của thầy chứ chẳng sai
– thầy! – tôi mừng rỡ
– em vào trong đi, thầy cứ nghĩ Chu Phí sẽ không đưa em đến chứ. Càng đông người thì càng vui thôi.
Tôi lé lút nhìn xung quanh, mắt đảo đến đảo lui không xác định phương hướng.
– em tìm Khải Tôn à? cậu ấy không có ở đây, vừa mới vào trong nhà rồi.
– ơ..em…em…em không có tìm hắn… em…
– bồ mày đến rồi à? – lại là giọng của hắn
Tôi hơi xụ mặt khi thấy hắn, tôi còn chưa thể quên được chuyện lúc tối. Đến giờ nó vẫn còn in sâu trong đầu tôi về hắn. Lúc này không nhất thiết hắn phải ám tôi thế này đâu.
– em cứ đi thẳng vào trước đi, thầy sẽ vào sau.
May mà có thầy giải cứu vụ này, nếu không phải có người đến chặt cây cổ thụ mà tôi bám víu mới “khiêng” tôi đi nỗi.
– mày biết gì không? bạn gái mày không những “ngon”, mà còn…
– mày dừng lại được rồi. Tao không muốn mày suốt ngày bình phẩm một người phụ nữ nào đó như vậy nữa. Mày không thấy chán?
– chán à? là bạn gái mày tự nguyện dâng cho tao. Chã lẽ “mèo” mà chê “mỡ” sao?
– Lâm Thể Hy là học trò của tao, mày đừng nghĩ những việc mày làm là gì mọi người đều không hay không biết. Tao rất mệt khi chúng ta phải nói chuyện với nhau như vậy. Tao thấy mày nên tôn trọng những người phụ nữ xung quanh mày và lo tập trung vào một người vợ là Chu Phí đi.
Hoàng Bách Niên bỏ đi để lại một mình hắn đứng đó. Tôi nhìn họ từ phía xa, chắc là gây gỗ chuyện gì lớn lắm, nhìn ai cũng cau có mặt mày lại. Đàn ông giải quyết mâu thuẫn trông dễ dàng hơn phụ nữ gấp trăm ngàn lần.
– con đây là….
Tôi giật bắn mình khi nghe giọng nói phía sau
– chào phu nhân, con là Lâm Thể Hy… nhân viên của công ty chị Chu Phí và học trò của thầy Bách Niên.
– vậy à? quý hóa quá… vào đây ngồi đi con
Khuôn viên nhà thầy thoáng đãng, rộng rãi. Gia cảnh của thầy qua lời kể của Chu Phí cũng không phải là người dạng vừa đâu. Thảo nào họ là “hội bạn thân” với nhau.
– Khải Tôn và Chu Phí sống với nhau hạnh phúc chứ con?
Tôi vừa nâng ly uống nước, vừa nghe tên hắn, tôi muốn nôn hết ra ngoài. Phải bình tĩnh mà trả lời
– à….họ rất..hạnh phúc, điều đó mọi người đều thấy mà. Sao phu nhân hỏi vậy ạ? – tôi hơi tò mò
Nhìn thái độ của bà ấy, tôi đoán là có chuyện gì đó phía sau mà bà ấy không muốn người khác biết. Thấy đồng cảnh ngộ với mình, tôi cũng chẳng làm khó bà ta nữa.
– con đã cho người mang quà vào sảnh chính rồi, phu nhân có gì không vừa ý không?
– không, ta rất thích nữa là đằng khác. Nghe con nói vậy, ta vui lên hẳn. Chỉ mong Úc gia có một cuộc sống và cơ ngơi vững mạnh.
– cả ba người đều thân thiết với nhau, nên phu nhân xem hai người còn lại như là con cái trong nhà, các gia thị đều gắn bó hơn, thật thích.
Tôi ghen tỵ thật sự với cuộc sống và mối quan hệ của họ, tôi ước ao có được một cuộc sống đáng mơ ước như thế, chỉ cần mở mắt đi ra ngoài hay đi ngao du sơn thủy rồi về nằm ườn trên giường cũng thoải mái, không lo không nghĩ gì nhiều.
– cô đem lên cho tôi những món đã chuẩn bị đi, đến giờ mời khách rồi
– vâng, thưa phu nhân
– chốc lát con nhớ dùng bữa thật tự nhiên nha, con là khách quý ở đây đó
Tôi mĩm cười vui sướng, rốt cuộc cũng được ăn những món ngon rồi…..
——————————————————————————————————————————–
– tổng giám đốc, ngày mai ngài có một cuộc ứng cử vào cổ đông của công ty FX. Đây là lịch trình
– để ở đó đi, lát tôi xem sau.
Hắn ngồi một mình ở công ty sau trận cãi nhau với Hoàng Bách Niên ở buổi tiệc. Điều hắn khog6 vui là chọc tức người hắn không ưa lại không thành công như hắn mong đợi. Có chuông điện thoại vang lên
– honey à, tối nay cưng qua đón em nhé….
– cô là ai? – lạnh lùng
– honey, mới hai ngày không gặp mà anh tàn nhẫn với em vậy hả? Em là Agela đây, cục cưng của anh đây.
– hừ… dù sao thì cô cũng chẳng làm tôi hứng thú đến mức nhớ tên của cô. Tạm biệt!
Hắn khướt từ lời mời một cách “có – văn – hóa” và tàn nhẫn. Hắn bắt đầu nghĩ đến “trò chơi” mới cho riêng mình.
– trợ lý, thu xếp cho tôi một cuộc họp trong chiều nay. Ngày mai là ngày khá bận rộn nên có lẽ sẽ ít thấy mặt mọi người trong công ty.
– vâng, tổng giám đốc, tôi sẽ đi thông báo mọi người ngay.