Ngạn Tổng Cuồng Si Đoạt Tình Từ Phút Đầu

Chương 59: Ngoại Truyện 1 Giỏi Việc Nước Đảm Việc Nhà


Bạn đang đọc Ngạn Tổng Cuồng Si Đoạt Tình Từ Phút Đầu – Chương 59: Ngoại Truyện 1 Giỏi Việc Nước Đảm Việc Nhà


Người ta nói phụ nữ mang thai tính khí thất thường quả thật chẳng sai.

Mang thai ở tháng thứ năm, bụng lớn dần càng thêm nặng nề mệt mỏi, đôi lúc tính khí của Tuệ Sam cũng trở nên thất thường.

Sau hôn lễ hoành tráng, cả hai giờ đây là một cặp vợ chồng đang từng bước tập quen dần với việc lên chức bố mẹ.

Anh bây giờ là một người đàn ông gương mẫu và chăm sóc vợ hết mực.

Hai vợ chồng cùng nhau tham gia lớp dạy chăm sóc trẻ sơ sinh, trong anh cẩn trọng từng chút một, làm động tác nào cũng quay qua hỏi vợ, đặc biệt khi học cách tắm cho bé:
– Như vậy đúng không em?
Tuệ Sam mỉm cười, nhỏ nhẹ đáp:
– Anh phải nhẹ tay thôi, như vậy này, xối nước nhẹ nhàng.

Niên Thường chợt hôn lên má cô:
– Vợ anh là nhất.

Cô đánh nhẹ vào vai anh:
– Ở đây đông người, anh…lộ liễu thật.

Trông cô đáng yêu thế này khiến anh mỉm cười mà muốn trêu chọc.

Ngoài thời gian anh đến công ty ra, hầu hết thời gian còn lại đều dành cho cô.

———————————————
Nhiều phụ nữ mang thai đọc rất nhiều sách dành cho bà bầu, hướng dẫn cách chăm bé lẫn tự chăm sóc bản thân như trong việc ăn uống, ngủ nghỉ và thể dục,…!
Nhưng ngoài cô tìm hiểu qua sách báo hay thông tin trên mạng thì Niên Thường cũng chăm chỉ tìm hiểu chẳng kém gì cô.

Anh còn học cả nấu ăn, muốn tự tay làm những món bồi bổ cho vợ.


Niên Thường thật xứng danh một người đàn ông giỏi việc nước, đảm việc nhà.

Cô ngồi sắp xếp lại đống quần áo anh mua cho con, Ngạn Niên Thường lần đầu làm cha nên theo tiêu chí “thà dư còn hơn thiếu”.

Đứa nhỏ chưa chào đời mà anh đã sắm hẳn cho con mình một tủ quần áo, còn dẫn cô đi shopping sắm sửa đồ cho con suốt.

Anh bước vào phòng, ngồi xuống cạnh vợ yêu, cầm lấy chiếc đầm hồng nhỏ xinh đang đặt trên giường:
– Anh đang tưởng tượng con của chúng ta mặc chiếc đầm này thì xinh xắn biết bao.

Tuệ Sam nở nụ cười, cô đưa một bộ quần áo hình khủng long dành cho bé nam ra trước mắt:
– Còn bộ này con mặc vào sẽ rất đẹp trai.

Niên Thường được dịp tự tin:
– Đúng vậy, con giống anh mà em.

Cô phải công nhận sự tự luyến ngày một tăng của anh.

Vì mang song thai một cặp trai gái nên hai vợ chồng cô sắm sửa cả quần áo dành cho bé nam và nữ.

Đồ chơi cũng vậy, đầy đủ không thiếu món gì.

Ở thời kỳ tam cá nguyệt thứ hai nên cô gần như không còn bị triệu chứng buồn nôn.

Nhưng chuyển qua liên tục thèm ăn, dù vậy vóc dáng của Tuệ Sam vẫn thon thả, không khác mấy so với khi chưa mang thai.

Cô ngồi trong lòng anh, vừa xem tivi vừa ăn cherry, Niên Thường thấy cô ăn liên tục ngon lành như vậy thì cũng đưa tay lấy một quả, chợt cô đánh nhẹ vào bàn tay hư hỏng:
– Em không cho đâu, của em mà.

Niên Thường nhìn cô bằng ánh mắt nũng nịu:
– Anh cũng muốn ăn, cho anh một quả thôi.

Vốn dĩ cô đang muốn trêu anh, lại thêm dáng vẻ mè nheo này từ anh khiến cô càng thêm hứng thú.

– Không anh ơi.1
Tuệ Sam vừa nói xong đã đưa một trái cherry lên miệng, ngước mặt nhìn Niên Thường rồi cười típ mắt “chọc tức” anh.

Chợt anh cúi đầu, áp môi đến gần môi cô khiến Tuệ Sam tròn mắt ngạc nhiên.

Anh ngang nhiên dùng miệng “cướp” mất trái cherry trên miệng cô.

Vừa nhai xong, anh nắm tay cô lật bàn tay lại, nhẹ nhàng đặt lên bàn tay Tuệ Sam một hạt cherry bé tẹo.

– Thì ra em muốn đút anh ấy bằng cách này.

Cám ơn vợ.

Xem ra trong phút nông nỗi mà Niên Thường đã rót chơi dại.

Anh thật dũng cảm khi dám đùa giỡn với mạng sống của mình như vậy.

Tuệ Sam nhìn hạt cherry trên tay mình rồi cắn một phát vào cắn tay anh, lần này cô cắn khá mạnh, vết tích sâu hiện rõ.


– Anh chán sống rồi đúng không?
Niên Thường mang vẻ mặt tội nghiệp đáp:
– Anh không có, em cắn anh đâu quá này.

Cô nghe vậy liền mủi lòng, căn bản mê trai thì khó lòng lạnh lùng với người ta được.

– Anh đau lắm sao?
Anh trông cô quan tâm mình đến vậy liền nở nụ cười.

Niên Thường hôn lên môi cô, gì chứ sự “vô sỉ” thì anh có thừa:
– Giờ thì hết đau rồi.

– ———————————-
Dạo gần đây Ninh phu nhân rất hay đến villa để thăm cô.

Hôm nay bà ấy còn mang đến rất nhiều đầm bầu, là do chính bà ấy thiết kế cho cô.

Ninh phu nhân muốn con dâu được thoải mái, xinh đẹp và rạng rỡ nhất trong quá trình mang thai.

Xinh đẹp là động lực rất lớn để phụ nữ thêm yêu đời hơn.

Cô thử lần lượt từng chiếc đầm cho mẹ chồng và mẹ của cô xem.

Ninh phu nhân mỉm cười:
– Mẹ thiết kế rộng hơi nhiều một chút để con mặc vừa đến lúc sinh luôn đấy.

Cô hạnh phúc đáp:
– Con rất thích.

Cám ơn mẹ.

Ninh phu nhân vội xua tay:
– Con bé này, ơn nghĩa gì không biết.

Mẹ cô cũng mỉm cười nhìn Ninh phu nhân:
– Chị sui thật khéo quá.


Bộ đầm nào cũng đẹp cả.

Từ bao giờ mà mẹ cô và mẹ chồng nói chuyện với nhau rất hợp cạ:
– Ôi chị sui quá khen.

À phải rồi, để tôi thiết kế cho chị một bộ áo dài mặc tết.

Đảm bảo lung linh và rất hợp với chị.

Mẹ cô nghe vậy vội mỉm cười vỗ nhẹ vào tay Ninh phu nhân:
– Ây, vậy thì phiền chị lắm.

Ninh phu nhân liền đáp:
– Sui gia với nhau, sao lại phiền chứ.

Vã lại tôi rất thích thiết kế và may vá.

Tuệ Sam đi vào trong bếp, thấy anh đang cặm cụi nấu nướng, dì Vân đã ra ngoài mua ít đồ vẫn chưa về.

Nhìn dáng vẻ nam thần đảm đang, bất giác môi cô nở nụ cười.

Tuệ Sam bước đến ôm lấy anh từ phía sau.

Anh biết ngay là cô, nhẹ nhàng xoay người lại ôm vợ.

– Cơm sắp xong rồi, em đói chưa?
Cô nhón chân hôn lên má anh:
– Em yêu anh, ông xã..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.