Đọc truyện Ngàn Thế Giới Truy Được Ái Nhân FULL – Chương 9
-“Ngươi dám mưu sát ta, không thể nào”- Ái Danh Cung càng không tin được.
Tử Tuyết Y dù hận thế nào cũng nhất định sẽ không làm việc này.
-“Tử Tuyết Y đúng thật là không làm nên hãy xung quanh xem, kẻ nào mới thật lòng, mới giả dối với ngươi.
Cung thỉnh hoàng thượng”- Nàng nhấn mạnh bốn chữ cuối rồi cười một cái rời đi.
Bệnh thì sẽ có thuốc chữa, nhưng tâm bệnh thì khó mà có tri kỉ để chữa.
Từ ngày đó, Ái Danh Cung quả thật điên cuồng hơn rất nhiều, hắn luôn đa nghi tất cả mọi thứ.
Nhiều lần còn muốn giếtTử Ngạn, nhưng được sự khuyên bảo của Lan Hiểu Mộng, hắn đưa ra chiếu chỉ phế truất hoàng hậu, biến Thanh Hoa trở thành lãnh cung giam giữ nàng.
Ái Danh Cung nghi ngờ với mọi người, từng bữa ăn, nước uống, kể cả Khê tổng quan theo hầu hắn từ lúc còn nhỏ.
Chỉ duy nhất Lan Hiểu Mộng là hắn không nghi ngờ vì nàng ta không có thế lực của mẫu tộc.
Nhị hoàng tử lại có thể kế nhiệm, không có lý do gì để hại hắn cả.
•
Thanh Hoa cung thường thường náo nhiệt nay lại một vẻ đìu hiu, nhưng lại trùng hợp vừa ý nàng.
Bình thường chúng cung nữ thái giám cứ luyên thuyên xung quanh nàng không thôi, đau hết cả đầu.
-“Mẫu hậu”- Ái Thiên vừa nhảy từ cung cấm tiến vào đã cười tươi chạy đến chỗ nàng.
Sau mấy tháng kể từ ngày cùng Tử Ngạn tìm hiểu tấu chương, cậu cảm thấy vị mẫu hậu này thật không tệ nha.
Cách suy nghĩ của mẫu hậu hoàn toàn khác với những sư đồ dạy cho cậu.
Không cứng nhắc, trái lại rất thoải mái.
-“Tấu chương không hiểu ?”- Nàng nhướn mày trước vẻ phấn khích của đứa nhỏ.
Ái Thiên lắc đầu, cậu mở ra hộp đựng bánh, những chiếc bánh quế hương xinh xắn được trang trí gọn gàng đựng trong khay -“Mẫu phi nói mang bánh quế hương đến cho người.
À, người còn nói, nếu ăn bánh quế hương với uống rượu thì rất là ngon”-
Lan Hiểu Mộng chắc chắn nàng không thích ăn đồ ngọt nên mới dặn Ái Thiên bồi thêm một câu.
Cũng tinh ý lấy được lòng người, trở thành sủng phi của Ái Danh Cung cũng không có gì khó hiểu.
-“Đã ăn chưa ?”- Nàng đặt hộp bánh lên bàn, quay đầu hỏi.
-“Con ăn rồi, mẫu hậu người ăn đi, con phải trở về, phụ hoàng sắp đến rồi”- Tuy miệng nói ăn rồi nhưng Ái Thiên vẫn len lén lấy một cái rồi chạy biến đi mất.
-“Tinh nghịch”- Nàng cười cười cũng tiện tay ăn một ngụm bánh hoa quế.
-“Nhị hoàng tử thật đáng yêu, không biết hoàng hậu nương nương có vinh hạnh cùng ta có một hài tử như thế không ?”- Khi Thanh Hoa cung trở thành lãnh cung không kẻ nào ra vào, Ái Hi Lạp có vẻ rất thích thú, thường xuyên ra vào nơi này.
-“Ta cũng không thể sinh hạ cho vương gia một đứa con, chi bằng tìm cô nương khác có…”- Hương rượu nhàn nhạt xông vào khoang miệng của Tử Ngạn, chiếc lưỡi tinh ranh đảo một vào khuôn miệng, tay của hắn cũng rất bận rộn siết chặt eo của nàng, từng nút thắt được cởi ra.
-“Là ta vô ý, trùng hợp ta cũng không thích trẻ con, hoàng hậu nương nương cùng ta bạc đầu giai lão được không ?”- Hắn rời khỏi đôi môi đỏ mọng kia mà hôn xuống phần xương quai xanh đã lộ ra do y phục không chỉnh tề.
Tử Ngạn bị làm đến ngột ngạt nhưng vẫn rất muốn trêu đùa -“Ái Danh Cung cũng đã từng nói với bổn cung như thế, lời của vương gia liệu có tin được không ?”-
-“Bản vương không phải hoàng đế, càng không phải Ái Danh Cung, bản vương là Ái Hi Lạp, ta không thể cho nàng cả giang sơn, nhưng cho nàng tất cả những gì ta có”- Kể cả mạng sống của hắn.
Nụ cười trên môi Tử Ngạn càng đậm sâu hơn, nàng thật sự không cưỡng lại khi yêu nam nhân này.
•
-“Mẫu phi, nếu như sau này nhi thần có thể thay thế phụ hoàng, nhi thần có trở nên như ông ấy không ?”- Ái Thiên qua tấu chương hiểu được phần nào lòng người, oán than của nhân dân, bất bình của trung thần.
Coi như cũng thấy qua được một ít mặt xấu của đế vương.
Lan Hiểu Mộng ngước lên nhìn trăng sáng, rồi lại xoa đầu con mình -“Mẫu phi dùng cả thanh xuân chỉ để tranh giành sủng ái của hoàng thượng, hoàn toàn không thể nào hiểu hết được những thứ trên ngai vàng kia nhưng hoàng hậu nương nương đã từng nói với ta”- Nàng cắn một ngụm bánh quế lại cười cười nói tiếp -“Đế vương một giữ vững ngai vàng, trị nước an dân đều phải có dã tâm, đều phải có mưu mô sách lược nhưng quan trọng có điều khiển được lòng mình hay không”-
Lan phi – Lan Hiểu Mộng chỉ là con gái của một kỹ nữ lầu xanh, tuổi thơ bị khinh bạc, học hành cũng chỉ biết vài chữ, dùng dung mạo leo lên vị trí thiếp của vương gia.
Lại dùng hai đứa con để leo lên phi vị.
Nàng luôn sống trong lo sợ nếu Tử Tuyết Y có con, nàng đấu cũng đấu không lại.
Lại sợ con mình cũng chịu khổ như mình nên tranh đấu đến không còn nhân tính.
Nhưng đến cả mạng của con mình cũng bị đem thành công cụ thanh trừng lẫn nhau của hoàng tộc, Lan Hiểu Mộng từng nghi ngờ về điều mình làm đến khi Tử Tuyết Y mở đường cho mình.
Con mình ngồi lên ngai vàng ai mà không muốn ? Huống chi nàng cũng là một người mẹ, thù giết con không thể không trả.