Bạn đang đọc Ngài Vương Kết Hôn Nhé! – Chương 51: Ba Mẹ Ruột Của Thẩm Ý Thi
Hứa Du nhìn Hàn Vũ thật lâu.
Cô nhìn rõ được nét mặt lo lắng của anh.
“Không sao.
Tiểu Lạc Ngưng bảo vệ em rất tốt”
Hàn Vũ ôm Hứa Du vào lòng mình.
“Thật may…”
Vì Hứa Du đang mang thai nên Thẩm Lạc Ngưng bảo Hàn Vũ đưa cô về trước.
Còn cô cùng Thẩm Gia Hứa cùng nhau đến đồn cảnh sát khai báo.
“Tiểu Ngưng.
Em nghĩ chuyện này là do ai làm?” Thẩm Gia Hứa trầm giọng hỏi.
“Người quen” Thẩm Lạc Ngưng nhìn ra cửa sổ nói.
“Thẩm Ý Thi?” Thẩm Gia Hứa tuỳ ý nói ra một cái tên.
Thẩm Lạc Ngưng nghiêng đầu nhìn anh gật một cái.
Thẩm Gia Hứa biết được người đứng sau liền vô cùng tức giận.
“Lần này anh sẽ không tha cho con khốn đó”
“Đừng rứt dây động rừng.
Anh giúp em một chuyện” Thẩm Lạc Ngưng nhỏ giọng nói.
“Được” Thẩm Lạc Ngưng sau khi nghe xong thì liền đáp ứng.
Sau khi từ đồn cảnh sát về, Thẩm Lạc Ngưng về căn hộ Đế Đô của mình.
Vừa về đến nơi liền có điện thoại gọi đến.
“Alo?” Thẩm Lạc Ngưng nhấc máy.
“Em vẫn ổn?” Vương Đình Hi khàn giọng.
“Sao anh lại biết?” Thẩm Lạc Ngưng đỡ trán, cô vốn dĩ định giấu anh vì chuyện này cũng chẳng có gì to tát.
“Là Hàn Vũ” Khi Hàn Vũ gọi đến báo tin, Vương Đình Hi đã hận vì không thể nhanh chóng quay về.
Vài ngày trước mới nghỉ phép nên cấp trên liền không duyệt đơn cho anh.
“Em không sao.” Thẩm Lạc Ngưng trấn an Vương Đình Hi.
“Sau này làm chuyện gì cũng phải cẩn thận, phải đặc biệt nói cho anh” Vương Đình Hi nghe tin cô không sao thì thở phào một hơi.
Thẩm Lạc Ngưng vâng dạ vài tiếng sau đó cúp máy vì Vương Đình Hi bận việc.
Vài ngày sau đó, chuyện Thẩm Lạc Ngưng nhờ Thẩm Gia Hứa làm cũng đã có kết quả.
Hôm đó, trước cửa Đại Viên có một đôi vợ chồng không quá trẻ đứng đợi, tìm kiếm thứ gì đó.
Thẩm Ý Thi vừa đi luyện đàn về thì thấy cặp vợ chồng đó.
“Cô ơi” Người đàn bà đó thấy Thẩm Ý Thi thì lao nhanh tới muốn hỏi gì đó.
“Có chuyện gì?” Thẩm Ý Thi thấy có người sáp lại mình thì lùi lại một bước, cau mài hỏi.
“Cô có biết Đại Tiểu Thư nhà họ Thẩm không? Tôi có chuyện muốn tìm cô ấy” Người đàn bà chân thành nhờ vả.
“Là tôi.
Có chuyện gì sao?” Thẩm Ý Thi nhíu mài nhìn.
“Thi Thi.
Đúng là con rồi.
Con gái của mẹ” Người đàn bà lao tới muốn ôm Thẩm Ý Thi.
“Làm cái gì vậy? Buông ra” Thẩm Ý Thi lùi một bước về sau, tránh cái ôm của bà ta.
“Thi Thi, con là con gái ruột của ba mẹ mà” Người đàn ông lau lau nước mắt.
“Đúng vậy” Người đàn bà cũng hùa theo nói.
Những người gác cửa cũng không kiềm được liếc nhìn vài cái.
“Mau cút đi.
Tôi là Đại Tiểu Thư nhà họ Thẩm.
Không phải con gái các người” Thẩm Ý Thi hét vào mặt đôi vợ chồng.1
“Có chuyện vui sao?” Thẩm Lạc Ngưng từ trên xe Thẩm Gia Hứa bước xuống.
Thật ra tất cả đều do cô cùng Thẩm Gia Hứa sắp xếp nên mới đến để góp vui.
“Cô ơi.
Tôi là mẹ ruột của Thi Thi.
Cô mau kêu nhà họ Thẩm trả con bé về cho chúng tôi đi” Người đàn bà quỳ xuống chân Thẩm Lạc Ngưng cầu xin.
“Vào nhà đã” Thẩm Lạc Ngưng tiến lên phía trước nói.
Thẩm Ý Thi thấy Thẩm Lạc Ngưng cho họ vào nhà thì vô cùng tức giận nhưng đa phần là sợ hãi nhiều hơn.
Cô ta sợ nếu đó thật sự là ba mẹ ruột của mình thì cô ta sẽ phải cuốn gối đi khỏi Đại Viên.
“Tiểu Ngưng? Chuyện gì vậy con?” Sở Vân Dung nghe ồn ào thì từ trên lầu đi xuống.
Thẩm Lão Gia cũng đi theo sau.
“Hai người này nói họ là ba mẹ ruột của Thẩm Ý Thi” Thẩm Gia Hứa trả lời thay cho Thẩm Lạc Ngưng.
“Mẹ.
Con không muốn rời đi đâu.
Không muốn xa mẹ” Thẩm Ý Thi lao nhanh đến chồ Sở Vân Dung khóc lóc.
“Thi Thi.
Con không cần ba mẹ sao?” Người đàn ông nhíu mài hỏi.
“Từ nhỏ các người đã bỏ rơi tôi.
Là mẹ tôi đã đem tôi về.
Tôi chỉ có nhà họ Thẩm là gia đình thôi” Thẩm Ý Thi khóc lóc nói.
“Thi Thi nói đúng.
Các người từ đâu ra? Bỗng nhiên đến đây nhận bừa?” Sở Vân Dung lạnh giọng nói.
Bà không nở để Thẩm Ý Thi rời đi.
“Thử ADN là biết” Thẩm Gia Hứa chen vào một câu.
“Đúng vậy.
Có thể thử ADN mà” Người đàn bà cất giọng.
Sau khi nghe Thẩm Gia Hứa nói vậy Thẩm Ý Thi liền trừng mắt nhìn anh ta.
“Thi Thi.
Ý con như thế nào?” Sở Vân Dung vuốt tóc Thẩm Ý Thi hỏi ý cô ta.
“Vâng.
Cứ thử trước đi ạ” Thẩm Ý Thi không tiện từ chối nên liền đồng ý.
Cô ta nghĩ rằng đến lúc có kết quả sẽ đem nó tráo đi.
“Con có quen một người bạn làm bác sĩ.
Để con gọi chị ấy đến” Thẩm Lạc Ngưng lấy điện thoại ra bấm nút gọi đi.
Thẩm Ý Thi nghe tin bác sĩ do Thẩm Lạc Ngưng mời đến thì thấy trời đất như quay cuồng.
Lần này tiêu thật rồi….!
Rất nhanh vị bác sĩ kia đã đến.
“Lạc Ngưng.
Lâu rồi không gặp” Một bác sĩ ngoại quốc cười nói với Thẩm Lạc Ngưng.
“Liên Y.
Làm phiền chị rồi” Thẩm Lạc Ngưng cười nói.
Liên Y gật đầu sau đó bắt tay vào việc của mình.
Cô ta lấy máu của Thẩm Ý Thi cùng máu của người đàn ông để thử..