Bạn đang đọc Ngài Vương Kết Hôn Nhé! – Chương 26: Vương Đình Hi Bị Thương
“A Hứa.
Một lát con đưa Tiểu Kỳ cùng Tiểu Du về đi”Thẩm Gia Hứa nhìn nhìn Thẩm Gia Hứa nói.
“Một lát Cháu đưa hai cậu ấy về.
Cháu có lái xe đến”Thẩm Lạc Ngưng nghe Thẩm Lão Gia thì cất giọng.
“Cháu không định ở lại đây sao?”Thẩm Lão Gia nhìn Thẩm Lạc Ngưng nói.
“Hôm nay Cháu về Cầm Viên ạ.
Cháu nghe nói Ông Nội Vương không khoẻ.”Thẩm Lạc Ngưng nhẹ giọng.
Lúc nảy dì Năm gọi đến bảo sắc mặt Vương Lão Gia hôm nay không tốt, bảo cô đến xem thử.
“Ừm.
Đến xem Lão Vương có chuyện gì không.
Sau đó gọi báo cho Ông hay” Thẩm Lão Gia nghe tin bạn già không khoẻ thì có chút để tâm.
Sau khi ăn xong, Thẩm Lạc Ngưng đưa Hứa Du cùng Phương Kỳ quay về KTX.
Trên đường đi Hứa Du bỗng dưng cất giọng.
“Tiểu Lạc Ngưng, mình thấy Thẩm Ý Thi thật đáng ghét”
“Hửm?”Thẩm Lạc Ngưng tò mò hỏi lại.
“Mình thấy chị ta rất đáng ghét.
Đã không xinh đẹp lại còn vô duyên”Hứa Du chê Thẩm Ý Thi thậm tệ.
Phương Kỳ nghe đến đây thì bật cười “Quả thật có chút đáng ghét.”
Thẩm Lạc Ngưng im lặng.
Cô nghiêm túc lái xe không nói gì.
“Chị ta lúc nảy chắc chắn định làm xấu mặt bọn mình”Hứa Du lại nói tiếp.
“Con người chị ta là vậy.
Các cậu đừng để tâm”Thẩm Lạc Ngưng cuối cùng cũng chịu mở miệng.
“Chị ta còn không bằng một phần mười của Tiểu Lạc Ngưng nhà mình”Hứa Du khoe khoang.
Tiểu Lạc Ngưng là người đỉnh đỉnh, tài giỏi, xinh đẹp nhất mà Hứa Du từng gặp.
Đưa Hứa Du cùng Phương Kỳ đến trường.
Thẩm Lạc Ngưng liền lái xe quay về Cầm Viên thăm Vương Lão Gia.
Hôm nay cô bước vào cửa Cầm Viên chẳng thấy bóng dáng Vương Lão Gia đâu.
Cô liền lên phòng tìm Ông.
Mở cửa phòng ra thì thấy Ông đang nằm nghỉ ngơi trên giường.
Cô tiến đến gần nhìn xem Vương Lão Gia như thế nào.
Bỗng nhiên Vương Lão Gia mở mắt ra nhìn Thẩm Lạc Ngưng.
“Tiểu Ngưng về rồi đấy à?”Vương Lão Gia định ngồi dậy thì cơn đau bụng truyền đến.
Ông nhăn mặt một cái.
“Ông Nội?”Thẩm Lạc Ngưng nhận ra sắc mặt Vương Lão Gia biến đổi thì tiến lên đỡ Ông.
“Không sao không sao”Vương Lão Gia xua xua tay.
“Hôm nay Ông đã ăn nhiều thịt heo?”Thẩm Lạc Ngưng thăm dò.
“Không có.
Chỉ có một chút”Vương Lão Gia bị Cháu Dâu nói trúng tim đen thì nhảy dựng lên.
“Chúng ta đi Bệnh Viện một chuyến”Thẩm Lạc Ngưng đỡ Vương Lão Gia dậy.
Vương Lão Gia cũng không từ chối liền ngoan ngoãn nghe lời Thẩm Lạc Ngưng.
Thẩm Lạc Ngưng lái xe đưa Vương Lão Gia đến Bệnh Viên kiểm tra.
Vương Lão Gia rất tốt chỉ là ăn quá nhiều thịt heo dẫn đến khó tiêu.
Bác Sĩ kê vài đơn thuốc cho Ông sau đó bảo Ông quay về nghỉ ngơi và dặn dò Ông ít ăn thịt heo lại.
Vương Lão Gia thấy thật phiền phức.
Sau này trong bữa cơm chắc là sẽ lại không có thịt rồi.
Thẩm Lạc Ngưng cùng Vương Lão Gia quay về Cầm Viên.
Vì sức khoẻ của Vương Lão Gia không ổn nên hôm nay Thẩm Lạc Ngưng ở lại Cầm Viên nghỉ ngơi.
…..!
“Mau vào trong kiểm tra”Giọng nói trầm thấp của Vương Đình Hi vang lên.
“Đội Trưởng.
Bên trong nhà còn 4 tên.
Ở ngoài cửa còn 4 tên đang canh gác.” Lục Thành quan sát thật kỉ sau đó nghiêm túc báo cáo.
“Chia ra hành động.
Lục Thành cậu xử lý hai tên bên trái.
Hạ Phi cậu hai tên bên phải.” Vương Đình Hi hạ lệnh.
“Vâng” Hạ Phi cùng Lục Thành nhận nhiệm vụ sau đó nhanh chóng cầm súng nhắm thẳng đầu những tên gác cửa mà bắn.
Trong lúc đó Vương Đình Hi nhanh chân tiến tới cửa nhà nhằm cứu con tin.
Anh nhanh chân núp vào một góc kín quan sát.
“Báo cáo đội trưởng.
Đã xử lý xong 4 tên gác cửa”Lục Thành hoàn thành nhiệm vụ liền báo cáo.
” Đến đây”Vương Đình Hi hạ lệnh.
Rất nhanh tất cả đã có mặt.
Vương Đình Hi phá cửa nhà xông vào.
Anh cầm súng bắn gục 2 tên trong chớp mắt.
2 tên còn lại Hạ Phi cùng Lục Thành cũng rất nhanh đã hạ gục thành công.
Vương Đình Hi quan sát xung quanh.
Lục Thành nhanh chân tiến vào định giải cứu con tin.
Bỗng nhiên một tên còn sót lại ở đâu nhảy ra nhắm Lục Thành mà đánh tới.
Lục Thành liền không kịp trở tay, đứng yên chịu trận.
Vương Đình Hi thấy nguy liền xông tới đỡ cho anh một phát đạn.
“Đội trưởng”Lục Thành sợ hãi hét lên khi thấy Vương Đình Hi trúng đạn.
Hạ Phi nhanh chóng rút súng hạ gục tên còn sót lại sau đó lao đến.
“Đội trưởng”Hạ Phi hét lên.
Thẩm Lạc Ngưng đang nghỉ ngơi ở Cầm Viên thì điện thoại bỗng reo vang ầm ĩ.
Cô lười biếng tìm kiếm điện thoại sau đó bấm nghe máy.
“Alo?”Thẩm Lạc Ngưng cất giọng..