Ngai Vàng Của Hoàng Đế

Chương 163: Thuốc độc và tra tấn


Đọc truyện Ngai Vàng Của Hoàng Đế – Chương 163: Thuốc độc và tra tấn

Cái chấn động ghê gớm này đã kéo Elina, Ethas, cả tay sát thủ lẫn con sư tử tuyết xuống vực, trong lúc Hoàng còn đang đứng như trời trồng thì nhóm học viên Hoàng gia đã vội vàng chạy lại, bọn họ lo lắng tới mức trắng bệch cả mặt hoàn toàn không để ý đối thủ đang đứng kế bên mình. Beck cùng Rei cũng đi ngay phía sau, khỏi cần nói Rei hoang mang thế nào vì cô ta vừa là bạn vừa là hộ vệ của công chúa, nhưng tất cả những gì bọn họ có thể thấy là một cái hố đen ngòm với gió rít điên cuồng, chẳng hề có chút dấu vết nào.

Beck rất có gắng để kết nối qua thiết bị liên lạc nhưng hoàn toàn không có phản hồi, chẳng biết là nó bị hỏng hay người đeo đã gặp chuyện gì nữa, thành ra cậu ta càng lo lắng muốn phát điên lên. Những lúc như thế này thì Hoàng luôn luôn là người ra lệnh đầu tiên, do đó Beck cùng Rei liền quay sang anh Đại của mình trong vô thức nhưng ngay lập tức nhận ra điều không ổn.

Khuôn mặt của Hoàng đang đen sạm lại, cặp mắt của hắn chẳng biết từ lúc nào đã chuyển sang màu đỏ rực như máu, Beck ở với anh Đại mình đủ lâu để biết những lúc như thế này thì chắc chắn sẽ có chuyện chẳng lành xảy ra cho xem và quả đúng là như vậy, khi ngay sau đó thiết bị liên lạc truyền tới một giọng nói cụt ngủn lạnh như băng:

– Chuẩn bị đi.

Mệnh lệnh này vừa dứt thì bên dưới lớp tuyết bỗng “mọc” lên hàng loạt xúc tu dài ngoẵng, chúng xuất hiện bao vây đám học viên Hoàng gia vào giữa, ý đồ không hề tốt lành gì. Nữ kiếm sư là người đầu tiên nhận ra điều bất thường và ngay lập tức rút vũ khí ra, nhưng còn chưa kịp làm gì thì đã thấy đau nhói ở vai trái, nguyên một cái xúc tu đã cắm xuyên qua vai cô ta rồi nhấc bổng con mồi lên không, tiếp theo đó ba cái nữa tiến lại cuốn chặt lấy và không cho nữ kiếm sư này nhúc nhích một chút nào.

Hai học viên còn lại thấy bạn mình như vậy thì cũng không chậm trễ muốn giải cứu nhưng một giọng nói đột ngột vang lên:

– Bước thêm một bước nữa đi và ta sẽ cho con bé này rơi tự do xuống dưới kia luôn.

Giọng nói này đến từ tên có vẻ là đội trưởng của nhóm học viên Ilumina, hắn lúc này trông cực kỳ dị dạng với 8 cái “chân” mọc ra từ sau lưng trông chẳng khác gì một con nhện hình người, đám xúc tu đang ngoe nguẩy xung quanh này chẳng cần nói cũng biết là tác phẩm của ai, có vẻ như trong lúc mọi người còn đang chú ý tới những người bị rơi, thì tên này đã bí mật chuẩn bị để đánh lén. Anh chàng Huyền sư của nhóm học viên Hoàng gia rất tức tối, nhưng khi vừa tính bước lên thì đối thủ lại nói tiếp:


– Ta đếm ba tiếng, bỏ vũ khí xuống và đầu hàng.

Hoàng vừa nói vừa điều khiển đám chân càng của mình kéo nữ kiếm sư ra ngoài mép vực, hắn còn cố tình siết nhẹ ở vết thương khiến cô ta đau đớn kêu lên một tiếng. Hai người còn lại chưa hiểu tên đội trưởng kia muốn làm gì, nhưng họ không cho rằng hắn dám thả thật vì đó chẳng khác gì là giết người cả. Hoàng thì hoàn toàn lạnh tanh và chỉ nói đúng một chữ:

– Ba.

Sau cái tiếng “Ba” này, mấy cái chân càng đang giữ nữ kiếm sư đồng loạt tách ra hết, bỏ mặc cho cô ta rơi tự do thẳng xuống miệng vực bên dưới. Hành động này của Hoàng khiến toàn bộ người có mặt kinh hoàng tới độ há hốc cả mồm lên không nói được chữ nào, nhưng hắn lại bình thản điều khiển những cái chân càng còn lại nhào tới đỡ lấy con mồi, hoàn hảo đưa nó trở về vị trí ban đầu.

Nữ kiếm sư được đi dạo một vòng quanh địa ngục thì mặt đã tái dại không còn hột máu nào, hai người bạn của cô ta cũng vậy, bọn họ cứng đơ cả người vì không ngờ tên này lại dám làm thật và hắn hoàn toàn không có một chút ngại ngùng gì cả, cứ như kiểu quen tay hay việc vậy. Hoàng không hề tỏ một chút thái độ gì, tiếp tục đếm:

– Hai…

Lần này số hai còn chưa ra hết khỏi miệng Hoàng thì hai học viên Hoàng gia còn lại đã nhanh chóng quăng vũ khí xuống đất, đồng thời giơ tay lên trời để cho thấy không còn phản kháng gì nữa. Hoàng thấy vậy thì búng tay một cái, ngay lập tức Beck cùng Rei từ phía sau đè nghiến bọn họ xuống đất, còn hơn cả áp giải tội phạm.

Đối thủ đã hoàn toàn bị khống chế do đó Hoàng liền kéo con mồi đang bị treo lơ lửng vào bên trong, hai người bạn của cô ta thấy thế thì bất giác thở phào nhẹ nhõm nhưng họ còn chưa kịp vui mừng quá hai giây, khi mà tên khốn trước mặt đột nhiên vung tay đấm thẳng vào bụng nữ kiếm sư, nó mạnh tới mức khiến cho cô ta gập cả người lại, nôn luôn ra cả nước vàng trong bụng.


Hoàng nắm lấy đầu nữ kiếm sư rồi bất thần vung tay tát thêm một cú nữa khiến đầu của cô ta muốn lật hẳn ra đằng sau, hắn bóp cổ con mồi rồi cất giọng:

– Bọn ngu chúng mày có biết vừa làm ta tổn thất cái gì không, một Thuật sĩ cộng thêm một Chế tạo sư tiềm năng, có biết đó là bao nhiêu công sức ta đã dồn vào không.

Cặp mắt của Hoàng lúc này thậm chí còn đỏ một cách kì dị, cảm giác như toàn bộ mạch máu bên trong nó sắp vỡ tung ra tới nơi, toàn thân hắn cảm giác như đang bốc ra sát khí ngùn ngụt hoặc ít nhất là nữ kiếm sư nghĩ vậy, khi mà bàn tay tên này đã chuyển xuống cổ mình khi hắn tiếp tục lảm nhảm:

– Ta đã tốn biết bao nhiêu thời gian để build cho nó đúng ý, chúng mày có biết là một cái party muốn xây dựng hoàn hảo tốn công thế nào, thế mà chỉ vì bắt một con sư tử tuyết ngu đần mà giờ đây mọi thứ đổ sông đổ biển hết…

Hoàng nói một câu thì tay lại siết chặt hơn một chút, cho tới lúc xong xuôi thì nữ kiếm sư đã mắt trắng dã muốn tắt thở tới nơi, nhưng mọi thứ vẫn còn chưa xong vì hắn tiếp tục đi tới chỗ hai người còn lại, anh chàng Huyền sư chứng kiến tên điên trước mặt vừa hành hạ bạn mình thì theo bản năng lùi ra phía sau, đồng thời ú ớ nói:

– Anh muốn làm gì, đừng có quên cuộc thi này cấm các hành vi lạm dụng…

Hoàng đáp lại lời mục tiêu bằng vài cái tát thẳng tay, cộng thêm Beck đang đứng phía sau cũng phối hợp bồi thêm một cú đập xuống đầu và lưng, anh chàng Huyền sư tội nghiệp bị đánh tới mức lún hẳn xuống tuyết. Khi Hoàng quay sang con mồi bên cạnh thì cô bé Thổ thuật sư đã bị dọa tới phát khiếp, cúi gằm mặt xuống không dám hó hé một chữ, nhưng kể cả như vậy cũng không thoát khi hắn lôi ra một cục tròn tròn bé bằng ngón tay út, sau đó bóp miệng ép cô ta phải nuốt vào rồi nói với Rei:

– Giữ chặt nó lại.


Cái viên thuốc này phát huy tác dụng ngay lập tức, khi Thổ thuật sư đột nhiên cảm thấy có cái gì đó nóng râm ran trong bụng rồi từ từ lan ra khắp người, toàn thân cô ta bỗng nhiên ngứa một cách khủng khiếp, đặc biệt lớp da trên lưng và bụng nổi hạch đỏ nhức nhối không thể chịu được. Cơn ngứa này lan tràn khắp mọi ngóc ngách tế bào rồi xộc thẳng lên não, nữ Thổ thuật sư muốn vung tay lên gãi đến phát điên lên nhưng đã bị Rei giữ chặt cứng, đau đớn khổ sở cuối cùng không nhịn được phải kêu gào lồng lộn lên như heo bị cắt tiết, lúc này Hoàng mới nói:

– Thả nó ra.

Mệnh lệnh này vừa dứt và hai cái cùm sắt vừa nới lỏng ra thì nữ Thổ thuật sư liền lập tức gãi… hay nói đúng hơn là cào xé khắp người, nhưng càng gãi thì cơn ngứa lại càng nhiều hơn và hành động này hoàn toàn theo bản năng chứ không thể giúp được gì. Cô ta dùng đủ mọi cách để mong giải thoát khỏi cơn thống khổ này, thậm chí là điên cuồng xé rách cả tay áo rồi quằn quại dưới tuyết, thậm chí còn lấy tay tự cào cổ mình đến chảy cả máu, đầu tóc rối bù la hét liên tục trong cơn ngứa khủng khiếp không gì tả nổi.

Chứng kiến cảnh tượng kinh khủng này, toàn bộ những người có mặt đều sợ tới mức không nói nên lời, tay Huyền sư còn không kìm nổi nôn thốc nôn tháo khi thấy bạn mình cào xé hành hạ bản thân, tự đập đầu mình xuống đất gần phát điên, cổ họng khặc khờ như sắp tắt thở. Kể cả Beck ở lâu với Hoàng cũng không ngờ hắn lại tàn độc tới vậy, vì đây rõ ràng là tra tấn rồi còn gì nữa.

Hoàng để mặc kệ cho nữ Thổ thuật sư lăn lộn gào khóc khoảng hai phút, sau đó hắn tiến tới dùng ba cái chân càng giữ chặt tứ chi con mồi, móc một viên thuốc khác bỏ vào miệng rồi thẳng tay lẳng cô ta xuống đất. Thuốc giải cũng có hiệu lực ngay tức thì, cô bé Thổ thuật sư dần dần không còn kêu khóc nữa, đôi tay bỏ thõng dưới đất, toàn thân kiệt sức ngã lăn trên nền tuyết thở hổn hển nhưng trong ánh mắt vẫn tràn đầy kinh hoàng với tên điên vừa hạ độc mình. Hoàng lạnh lùng bước tới nắm tóc cô bé này ép đứng dậy, nhìn về phía hai người còn lại giờ đang run cầp cập:

– Ta có thể giết chết cả ba đứa chúng mày ngay tại đây và ngay lúc này, ở cái chỗ núi tuyết hoang vắng thì chỉ cần vứt xác xuống dưới kia là chẳng ai tìm ra đâu.

Giọng nói của Hoàng hoàn toàn lạnh như băng, chưa kể thái độ hời hợt của hắn càng làm mọi thứ đáng sợ hơn. Tay Huyền sư hoàn toàn tin rằng tên điên trước mặt mình sẽ thực sự giết người thật bất chấp luật lệ, vì vốn dùng thuốc độc tra tấn đã là hành vi bị cấm rồi, học viện xử nó tương đương với tội cố sát đấy mà nhìn hắn thì hoàn toàn chẳng có chút xíu quan tâm nào cả, nghĩ tới đây bất giác mồ hôi của anh ta túa ra lạnh toát cả lưng.

Nữ kiếm sư cũng chẳng khá hơn mấy, kể cả cô ta có kinh nghiệm thực chiến nhưng dù sao cũng chỉ là một học viên bình thường, đừng nói là giết người mà hành vi tra tấn dã man kia cũng chưa từng thấy, nghĩ lại ánh mắt đỏ ngầu lúc nãy càng khiến cô ta ám ảnh đến rợn người. Hoàng thảy ra hai viên thuốc mới xuống trước mặt hai học viên này rồi nói:

– Cả hai đứa chúng mày cũng chịu khổ với bạn đi, nuốt vào.


Vừa chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng lúc nãy thì ai mà dám uống cái viên thuốc này cơ chứ, nhưng bọn họ không hề có lựa chọn vì ngay sau đó Rei lẫn Beck đã bóp miệng cả hai người này rồi ép nuốt xuống, kể cả có ý định chống cự cũng hoàn toàn vô ích. Nhưng cơn ngứa kinh khủng đó lại không xuất hiện, có điều Hoàng rất nhanh giải thích:

– Thuốc này sẽ phát sau một thời gian, tạm thời thì chúng ta còn việc quan trọng hơn phải làm, nếu nghe lời thì ta sẽ giải độc hết cho ba đứa chúng bay.

Hoàng vừa nói vừa phẩy tay ra hiệu cho đàn em mình làm việc, Rei nhanh chóng hiểu ý chạy tới nữ Thổ thuật sư kia lấy ra một lọ thuốc ép cô ta phải uống, sau đó xoa nó lên những chỗ bị thương do cào cấu lúc nãy. Thuốc này hiệu nghiệm ghê gớm khi nó xoa tan hết những cơn đau nhức lúc nãy, hai người đồng đội cũng được thả ra lật đật chạy lại đỡ bạn mình, nhưng khi vừa thấy ánh mắt của Hoàng thì bọn họ sợ rúm ró nép chặt lại với nhau như mấy con cừu non gặp sói, đến thở cũng chẳng dám thở mạnh.

Hoàng thu lại mấy cái chân càng rồi ra hiệu cho hai tên đàn em đứng hai bên canh gác, mọi việc thực tế diễn ra với tốc độ chóng mặt, từ lúc Ethas và Elina rơi xuống dưới tới khi đám học viên Hoàng gia quỳ gối sợ run cầm cập diễn ra chưa tới năm phút, hắn đã triệt để đánh tan tành ý chí chiến đấu của kẻ địch bằng bạo lực tuyệt đối.

Thực tế thứ thuốc kia là một loại đồ vật trong game không có khả năng gây sát thương, nó chỉ có thể dùng ở những khu vực an toàn, khi ai đó bị trúng sẽ lâm vào trạng thái “ngứa”, nhân vật liên tục giật giật không thể di chuyển trong thời gian ngắn, món đồ này thuần túy để bạn bè trêu chọc nhau mà thôi. Trong lúc rảnh rỗi Hoàng có tạo ra nó và gia giảm nguyên liệu một chút khiến thứ này mạnh hơn, hắn đã tự thí nghiệm lên bản thân và nhận thấy rằng nó đúng là chẳng khác gì thuốc độc, kẻ bị trúng phải sẽ vừa ngứa vừa đau tới phát rồ cả lên, khốn khổ khốn nạn hơn bất kì loại tra tấn nào.

Vốn Hoàng cũng không phải là kẻ máu lạnh hay biến thái có sở thích hành hạ người khác tùy tiện, nhưng hoàn cảnh đặc biệt yêu cầu giải pháp đặc biệt, chỉ có dùng thứ này hắn mới có thể khống chế kẻ địch hiện tại và ép chúng phải làm theo ý mình được. Thiết bị liên lạc mà Hoàng đưa cho đám đàn em ngoài khả năng định vị thì chúng còn là nút đo thân nhiệt đơn giản, qua đó để xác định nhanh chóng tình trạng của người đó trên núi tuyết, lỡ đâu có bị sốc lạnh thì còn kịp giải quyết. Chỉ duy nhất Hoàng và Ethas là hai người nhận được thông tin này vì cậu ta là người lo liệu tuyến sau, nếu có gì bất trắc thì sẽ thay hắn xử lý tạm thời.

Trong quá trình tra tấn đám học viên Hoàng gia thì Hoàng luôn luôn mở thiết bị này lên xem chừng, hắn nhận thấy thân nhiệt của cả Ethas và Elina đều ổn định không có dấu hiệu giảm, điều này cho thấy bọn họ hiện tại ít nhất là còn chưa chết hay bị thương nặng, như vậy là đủ rồi. Điều phiền phức là thiết bị định vị chỉ có thể cho thấy vị trí tương đối, chứ còn cụ thể thì chịu chết, rơi xuống cái vực sâu như vậy thì coi như hoàn toàn bó tay, do đó muốn cứu người thì phải đích thân đi xuống mới được.

Hoàng sẽ không bao giờ bỏ rơi đàn em trong bất kì hoàn cảnh nào, nhưng tất nhiên cũng không ngại có thêm sự trợ giúp cũng như một đám nô lệ để sai bảo, hắn lững thững đi lại chỗ ba người kia, nở nụ cười tươi như hoa rồi nói:

– Đừng sợ, chúng ta sẽ đi tìm kiếm mấy người kia sớm thôi, bọn họ chắc chắn sẽ trở về an toàn… cơ mà đó là trong trường hợp ba đứa chúng mày chịu nghe lời.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.