Đọc truyện Ngai Vàng Của Hoàng Đế – Chương 134: Chiến thắng và hủy diệt
Sau khi nhận được chỉ dẫn từ bên dưới, Beck khẽ gật đầu rồi vẫy tay vài lần để lấy lại cảm giác, đòn đánh lúc nãy của Broxah tuy mạnh nhưng nó cũng chỉ khiến cậu ta hơi bị tê một chút mà thôi, vẫn còn chiến đấu được tốt.
Beck thu hai thanh kiếm lại trên tay, sau đó tiếp tục lao lên tấn công mà không sử dụng bí kỹ Cổ võ. Ở phía bên kia Broxah vẫn chọn chiến thuật đứng yên phòng thủ, thể hình hai người chênh lệch quá nhiều, thành ra tầm tay của Broxah dư sức bao phủ toàn bộ phạm vi xung quanh. Beck không ngu dại gì cứ thế đâm đầu vào ăn đòn, cậu ta bật người lên không lấy đà, sau đó cầm ngược hai thanh kiếm chém xuống tạo thành hình chữ thập, gia tốc từ trên bổ xuống khiến đòn tấn công này trở nên cực kỳ nguy hiểm, đủ sức cắt nát các loại áp giáp bình thường.
Tuy vậy đối với Broxah thì bao nhiêu đó chả đáng là gì, anh chàng cao to này thậm chí còn chẳng thèm phòng thủ mà chỉ đơn giản đưa tay lên đấm thẳng vào trung tâm chữ thập. Sự chênh lệch nguyên lực quá lớn khiến cho mặc dù đang ở thế bất lợi hơn, nhưng Broxah vẫn có thể đấm bật Beck ngược lại, sau đó xoay người đá quét ngang con mồi đang có vẻ bị chới với giữa không trung.
Nhưng lần này thì Beck đã có chuẩn bị trước, đòn chém chữ thập kia chỉ là để che mắt, ngay khoảng khắc mà nắm đấm của Broxah hất cậu ta văng trở lại, Beck đã lợi dụng phản lực của nó để búng người tạo khoảng cách, đồng thời ném cả hai thanh kiếm vào chân trụ của đối thủ. Đòn tấn công bất ngờ này ngay lúc Broxah đang tung cước rất cao, thành ra không kịp chuyển nguyên lực phòng thủ, hai thanh kiếm của Beck vì thế cắt xẹt qua chân trụ của anh ta, khiến Broxah mất thế loạng choạng suýt nữa thì ngã ngửa ra phía sau, không còn có thể tấn công tiếp được nữa.
Broxah hoàn toàn không nghĩ Beck có thể phản công trong tình huống như vậy, anh ta đã quá khinh thường đối thủ nhưng về tổng thể thì nó chẳng ảnh hưởng gì nhiều, hai thanh kiếm của Beck chỉ khiến Broxah bị vài vết xước nho nhỏ mà thôi, còn chưa đủ để khiến hung thần quan tâm.
Nhưng mọi chuyện sau đó mới thực sự khiến tất cả mọi người kinh ngạc, ngay khi vừa chạm đất, Beck đã lôi từ trong người ra mấy quả bỏm giả kim màu đen rồi cứ thế ném thẳng về phía đối thủ, tốc độ của chúng rất bình thường, thừa đủ cho Broxah giơ hay tay lên thủ thế, sẵn sàng cho bất cứ thứ gì có thể xảy ra.
Ngay khi đống bom giả kim này va chạm với tầng nguyên lực phòng ngự trên tay Broxah, chúng lập tức kích hoạt thành một chuỗi hủy diệt liên hoàn bao phủ kín mít phạm vi xung quanh. Hàng loạt tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, những ngọn lửa đỏ rực bùng lên như muốn nuốt chửng Broxah vào trong, sức ép, dư chấn cộng sóng nhiệt dữ dội lan ra bốn phía thậm chí còn khiến các khán giả gần đó phải lấy tay che mặt, sức phá hoại của mấy quả bom này thực sự rất đáng nể.
Broxah là người ở ngay trung tâm vụ nổ, bản thân coi như hứng chịu hoàn toàn sát thương của đống bom giả kim. Với sức mạnh của một đấu sĩ cấp sáu, cộng thêm cơ thể được rèn luyện cứng như sắt thép thì Broxah vẫn có thể dùng nguyên lực cản được đòn tấn công này. Nhưng kể cả vậy thì anh ta cũng phải chịu những cơn đau rát trên hai cẳng tay, nguyên mảng da phía ngoài bị thiêu tới cháy rụi, để lộ ra phần thịt chỗ đỏ chỗ đen do bị lửa hun. Mặt Broxah đỏ rực lên, cố gắng cắn chặt răng nén đau, nhịp độ dịch chuyển nguyên lực trong người anh ta đã bị rối loạn nghiêm trọng sau lần phòng thủ này, ít nhất phải chờ một lúc để ổn định lại đã.
Có điều đối thủ đời nào lại bỏ qua cơ hội như vậy, Beck không biết từ lúc nào đã thu hai thanh kiếm lại, tiếp tục phát động một đợt đột kích mới về phía mục tiêu. Lần này thì Broxah đã thực sự cảm nhận được nguy hiểm, chưa kể tầm nhìn của anh ta còn bị ảnh hưởng bởi đám khói mù mịt từ đám bom giả kim nữa. Broxah cố gắng vừa giơ tay phòng thủ trước ngực vừa cố gắng lùi lại kéo dãn khoảng cách với Beck, chỉ cần tranh thủ được vài giây thôi là anh ta sẽ lấy lại nhịp điều tiết nguyên lực ngay.
Hai thanh kiếm của Beck rít lên trong không khí với vận tốc kinh khủng, nhưng vẫn như lần trước bị khựng lại bởi đôi tay cứng như thép của Broxah, hơn nữa Beck cũng không kết hợp chúng giáp công trước sau như thường lệ, thành ra dù rất khốn đốn nhưng anh chàng to con kia vẫn có thể miễn cưỡng phòng thủ được.
Đúng vào lúc này, Beck mới giơ tay điều khiển thanh kiếm dài, nó đột ngột xoay tròn như bông vụ với tốc độ càng lúc càng lớn, tự biến mình thành một mũi khoan xoáy liên tiếp trên một điểm vào tấm lá chắn vững vàng phía trước. Đòn tấn công này lập tức khiến Broxah tái mặt, anh ta có thể cảm nhận rõ lưới phòng thủ của mình đang bị khoan thủng nhanh chóng. Nếu như bình thường thì Broxah sẽ dùng sự chênh lệch về nguyên lực để chống đỡ, biến nó thành một cuộc đua sức bền giữa hai bên, nhưng anh ta vẫn còn chưa thể lấy lại nhịp sau khi ăn đống bom giả kim kia. Tuy vậy Broxah vẫn nghiến răng sống chết cố gắng trụ vững, bất chấp mũi khoan đã bắt đầu khiến mấy mảng thịt phía sau vỡ vụn ra máu me tung tóe, anh ta biết chỉ cần mình qua được đợt này thì Beck cũng sẽ phải tạm dừng để hồi phục nguyên lực, khi đó ai thắng còn chưa biết.
Beck rất nhanh nhận ra ý định của đối thủ, cậu ta khẽ mím môi lại và điều khiển cho thanh kiếm ngắn vòng ra phía sau rồi đâm thẳng vào cán của mũi khoan. Sau khi được điều chỉnh bằng các sợi dây điện, không những vũ khí có Beck hoạt động trơn tru hơn, mà chúng còn có thể kết nối với nhau bằng chính năng lượng dự trữ để thao tác ngay lúc chiến đấu.
Bằng cách đấu đầu dây này, Beck truyền toàn bộ nguyên lực từ thanh kiếm ngắn sang cái còn lại, đẩy tốc độ của mũi khoan lên gấp đôi, nó gào rú điên cuồng như một cái xe công thức một xoáy thẳng vào lớp giáp cản đường, sức mạnh gần như không gì cản nổi. Broxah không thể nào ngờ đối thủ của mình lại nhiều trò như vậy, anh ta chỉ kịp cảm thấy một cơn đau thấu tim gan khi thanh kiếm dài khoan thủng lớp phòng thủ nguyên lực đánh bật hai tay mình ra, tiếp theo đó nó nhằm thẳng vào ngực Broxah và tống một đòn nặng tới mức khiến anh chàng này phọt cả mật xanh mật vàng ra ngoài, đầu óc choáng váng rồi nặng nề đổ sầm xuống đất thở khò khè như sắp chết.
Toàn bộ bốn bề hội trường im lặng như tờ khi chứng kiến đòn kết hợp độc đáo này của Beck, chẳng có ai tin rằng thằng nhóc năm nhất kia lại có thể hạ gục một học viên có tiếng tăm trong khoa nhanh chóng như vậy. Về phía Beck thì cậu ta vẫn mặt lạnh như tiền, tiến lên nhặt lại vũ khí đồng thời lật ngược Broxah lại và chĩa kiếm thẳng vào ngực đối thủ, thái độ áp đảo hoàn toàn. Nữ MC không biết nãy giờ trốn ở đâu bây giờ mới lon ton nhảy lên võ đài, cô ta ngó nghiêng một hồi, nhận thấy Broxah đã hoàn toàn bất lực, thậm chí thở còn muốn không ra hơi thì lớn tiếng tuyên bố:
– Đấu thủ Broxah đã không còn khả năng chiến đấu tiếp, người chiến thắng là Beck.
Sau khi lời tuyên bố thắng trận vang lên, Beck thu vũ khí lại rồi lùi ra làm một động tác chào tỏ ý tôn trọng với Broxah, hoàn toàn không nói một câu nào mà đi xuống phía dưới, Hoàng tiến tới đón rồi vỗ vai cậu ta khen ngợi:
– Tốt lắm, tôi phải nói cậu ứng biến nhanh đấy, có tiến bộ.
Beck đang làm bộ mặt lạnh lùng nghiêm trọng, nghe được câu nói này của Hoàng thì toàn thân mới dám thả lỏng, nặng nề thở ra một hơi dài trút hết áp lực ra ngoài. Thực tế thì Beck cũng chả muốn làm thái độ như vậy, nhưng cái này là lệnh của Hoàng, hắn muốn đàn em của mình phải thật tự tin, có điều nó hơi thái quá thành ra trông Beck rất mất tự nhiên.
Về phần chiến thắng lúc nãy thì hoàn toàn nằm trong dự tính của Hoàng, nguyên nhân chủ yếu là do Broxah quá chủ quan, anh chàng to con đó tự tin tới mức nhường hoàn toàn quyền chủ động cho Beck, thành ra cậu ta mới có đủ không gian để vừa ném bom giả kim vừa tính toán cách tấn công như vậy, nếu không thì trận đấu đó còn phiền phức hơn nhiều.
Tuy vậy Hoàng hoàn toàn không lo lắng, số lượng đồ chơi mà hắn trang bị cho Beck còn hàng đống, bom giả kim chỉ là một phần nhỏ trong kho vũ khí đó mà thôi, thừa sức gây bất ngờ tiếp trong những trận đấu tới.
Lúc này thì giải đấu vẫn được tiếp tục, sau trận khai mạc thì các cặp đấu tiếp theo sẽ tiến hành cùng lúc trên nhiều võ đài khác nhau để tiết kiệm thời gian. Do Beck đã thắng lượt đầu nên cậu ta sẽ có một chút thời gian nghỉ ngơi để chờ đợi đối thủ tiếp theo của mình, do lúc này số lượng đấu sĩ vẫn còn rất lớn nên những cặp đấu tới vẫn sẽ dùng phương thức bốc thăm để quyết định.
Công việc từ lúc này sẽ thuộc về Hoàng – hay nói đúng hơn là của Ethas, khi cậu ta sẽ phải quan sát càng nhiều cặp đấu càng tốt để chuyển thông tin về cho Hoàng, đáng lý việc này Hoàng phải lo nhưng bản tính của hắn là đẩy trách nhiệm được cho ai thì cứ đẩy, chưa kể Ethas làm việc cũng rất có hiệu quả nữa.
Hoàng nhìn quanh quất một hồi, sau đó hắn nhận ra cái gì đó liền bảo Beck đi theo mình. Hai người vòng sang một phía võ đài khác, Hoàng leo lên hàng ghế cho khán giả tít trên cao, chỗ này thì chỉ có đúng một người đội mũ trùm đầu đang chăm chú ghi chép gì đó, hắn tùy tiện chọn một chỗ ngồi xuống rồi quay sang nói:
– Sao, cô có ghi chép lại hết những gì vừa diễn ra chưa?
Người mà Hoàng nói chuyện cùng là Helen, không hiểu nữ giáo sư này đã tới đây lúc nào mà không ai biết, thậm chí cô ta còn đội mũ trùm kín khuôn mặt và chọn chỗ ngồi kín để tránh bị nhận diện. Bản thân Helen cũng hiểu độ nổi tiếng của mình, thành ra dù không thích nhưng đôi khi vẫn phải trốn như vậy để tránh bị làm phiền.
Việc Helen tới đây cũng là do sắp xếp của Hoàng, hắn cần một người nữa có đủ chuyên môn để có thể trợ giúp mình ngay lập tức, hơn nữa Helen về sau cũng tham gia trực tiếp vào phần cải tiến vũ khí của Beck nên cô ta lại càng quan trọng. Ethas cũng khá thông minh đó, nhưng so với Helen thì chả khác gì đặt trẻ con lên ba bên cạnh lực sĩ hạng nhất, cho nên Hoàng đã dùng lý do “quan sát thành quả nghiên cứu trực tiếp” để lôi cô ta tới đây.
Điều đáng mừng là Helen cũng rất hứng thú với việc thấy sản phẩm của mình là dây điện được sử dụng nhanh tới vậy, thành ra Hoàng cũng đỡ thấy áy náy việc hắn lợi dụng cô ta. Lúc này thì Helen đang ngồi nghe Beck mô tả lại những gì mà cậu ta cảm nhận sau trận đấu vừa rồi, chủ yếu là tốc độ, thời gian phản ứng và tính cân bằng của cặp song kiếm sau khi được cải tiến, cái này kết hợp với thông số ghi chép sẵn từ trước mà Helen có thứ để so sánh và sửa chữa.
Hai người này làm việc cực kỳ nghiêm túc, bản thân Beck cũng ý thức được việc này quan trọng với mình ra sao, nên mặc dù không phải dân chuyên nghiên cứu cậu ta cũng cố gắng bằng mọi cách để truyền tải những gì mình biết tới Helen. Hoàng hoàn toàn là người thừa, do đó hắn chỉ im lặng quan sát và tính toán cho trận đấu sắp tới, một lúc sau đó thì Ethas cũng gia nhập bọn, cậu ta lo lắng nhìn sang phía Beck rồi gấp gáp nói:
– Anh Đại đã có lịch xếp cặp lượt trận sắp tới của Beck rồi, cậu ấy phải đối mặt với một học viên sắp đạt cấp bảy đó.