Đọc truyện Ngài Hầu Tước Phóng Đãng (Lord Of Scoundrels) – Chương 1
Vào mùa xuân năm 1792, Dominick Edward Guy de Ath Ballister , Hầu tước đời thứ III của Dain , Bá tước của Blackmoor, Tử tước Launcells , nam tước của Ballister và Launcells mất vợ và bốn người con vì sốt phát ban . Dù kết hôn theo lệnh của cha , ngài Dain vẫn có sự yêu mến nhất định đối với vợ của ngài , người đã làm tròn bổn phận khi sinh cho ngài ba cậu con trai đẹp đẽ và một cô bé gái xinh xắn . Ngài yêu chúng như ngài có thể . Đó không phải ở mức độ trung bình mà hơn nhiều . Nhưng đó cũng không phải bản tính của ngài để yêu thương ai đó hơn tất cả . Trái tim ngài có là dành cho đất đai , mà cụ thể là Athcourt , vùng đất do tổ tiên truyền lại từ xa xưa . Tài sản mới chính là chủ của ngài . Đó là một món tài sản lớn , dù vậy ngài vẫn không phải là người đàn ông giàu có nhất . Nên ở cái tuổi xấp xỉ 42 quý ngài Dain lại bị ép buộc kết hôn lần nữa để đáp ứng cho sự đòi hỏi của ngài , cưới một hũ tiền .
Cuối năm 1793 , ngài đã gặp gỡ , cầu hôn và cưới Lucia Usignuolo cô con gái 17 tuổi của một gia đình quý tộc ở Florence . Tầng lớp thượng lưu đã bị kinh ngạc . Những người nhà Ballister có thể đã tiếp nối truyền thống trở về thời kỳ Saxon . Vào đầu thế kỷ 17 , một trong số họ đã cưới một quý cô Norman và được nhận một vùng lãnh địa như một phần thưởng từ vua William đệ nhất . Kể từ đó , không một người nhà Ballister nào kết hôn với một người nước ngoài nữa . Tầng lớp thượng lưu đã kết luận rằng đầu óc của ngài Hầu tước đã bị rối loạn bởi nỗi đau buồn . Vài tháng không lâu sau , chính bản thân quý ngài rầu rĩ hoài nghi đầu óc của ngài đã bị làm rối loạn bởi một điều nào đó . Ngài đã cưới , theo ngài nghĩ , một cô gái vô cùng xinh đẹp có mái tóc đen nhánh , người mà nhìn ngài chằm chằm đầy vẻ tôn sùng , luôn mỉm cười và chấp nhận mọi lời ngài thốt ra . Rồi ngài đã khám phá ra thứ ngài cưới được là một ngọn núi lửa đang ngủ . Vết mực vừa mới khô trên giấy giá thú trước khi cô nàng bắt đầu bùng nổ . Cô ta hư hỏng , kiêu căng , dễ cáu giận và nóng nảy . Cô ta ngông cuồng táo bạo , nói quá nhiều và quá lớn , và coi thường mọi mệnh lệnh của ngài . Điều tồi tệ hơn tất cả , cách cư xử quá tự do ở trên giường của cô nàng khiến ngài kinh hoảng . Mặt khác , chỉ vì nỗi lo sợ dòng họ Ballister không có người nối dõi đã khiến ngài quay trở lại giường ngủ . Ngài cắn răng chịu đựng và làm tròn bổn phận của mình . Cuối cùng khi cô nàng mang bầu , ngài thoát khỏi việc phải lên giường và bắt đầu tha thiết cầu nguyện một đứa con trai để ngài sẽ không phải lên giường với cô ta thêm một lần nào nữa .
Vào tháng 5 năm 1795 , Thượng đế đã đáp lại lời cầu nguyện của ngài . Lần đầu tiên khi nhìn vào đứa trẻ mới sinh , ngài Dain nghi ngờ rằng chính quỷ Satan đã trả lời ngài . Người thừa kế của ngài như một thứ có hình trai olive nhăn nhó với đôi mắt to đen láy , tay chân thì không cân đối , cái mũi thì to thô bỉ . Nó gào khóc không ngừng . Nếu ngài có thể phủ nhận đứa trẻ không phải con của ngài thì ngài sẽ làm . Nhưng ngài không thể , bởi ngay mông đít phía bên trái của nó có vết bớt nhỏ xíu màu nâu hình thù như một chiếc nỏ , cái mà tô điểm thêm cho thân hình còm nhom của cậu. Các thế hệ của dòng họ Ballister được sinh ra đều có dấu hiệu này . Không thể phủ nhận vật kỳ quái này là của ngài , ngài Hầu tước nhận định rằng đó là hậu quả không thể tránh được của sự dâm đãng và quan hệ vợ chồng trái tự nhiên . Trong khoảnh khắc u tối , ngài tin rằng người vợ trẻ của ngài chính là cận vệ của quỷ Satan và đứa trẻ là giòng giống của quỷ . Ngài Dain không bao giờ trở lại giường ngủ của vợ ngài nữa .
Đứa trẻ được đặt tên thánh là Sebastian Leslie Guy de Ath Ballister và theo luật pháp sẽ lấy tước hiệu hàng thứ hai cao nhất của cha cậu , Bá tước Blackmoor . Tước hiệu vừa đủ thích hợp , tiếng thì thầm xì xào đằng sau lưng ngài dành cho đứa trẻ được thừa kế có nước da màu olive , có đôi mắt như đá và có mái tóc đen nhánh như dòng họ của người mẹ . Cậu bé cũng sở hữu đầy đủ cái mũi của Usignuolo , cái mũi khoằm của một quý tộc Florence như những người trong dòng dõi của người mẹ mỗi khi không bằng lòng với những kẻ thấp kém . Cái mũi trở thành chuẩn mực cho những người đàn ông nhà Usignuolo , những người dựng lên những tiêu chuẩn khác thường . Dựa trên những đặc điểm cân xứng nhỏ nhoi của đứa trẻ thì đó là một cái mũi khoằm hết sức kì quái . Thật không may , cậu bé lại thừa hưởng sự nhạy cảm của Usignuolo khá nhiều . Bởi vậy khi cậu lên 7 tuổi cậu cảm thấy khốn khổ khi nhận ra có điều gì đó không đúng với cậu . Mẹ cậu có mua cho cậu một số quyển sách hình rất đẹp . Không một người nào trong những cuốn sách đó nhìn giống cậu cả , ngoại trừ cái mũi khoằm của con quỷ lưng gù đậu trên vai của đứa trẻ trong cuốn : “Bờ vai của Tommy bé nhỏ ” và luôn chỉ cho cậu những trò chơi tinh quái .. Dù vậy cậu không bao giờ nhận thức rõ con tiểu quỷ xấu xa bởi cậu không bao giờ được khuyên bảo hay nghe thấy bất cứ lời chỉ dạy nào . Sebastian biết cậu phải hư đốn lắm bởi cậu luôn bị la mắng và bị đánh đòn bằng roi . Cậu thích bị đánh đòn bởi thày gia sư hơn . Những lời mắng mỏ của cha làm Sebastian cảm thấy vừa nóng vừa lạnh cùng một lúc và tiếp đó làm bao tử của cậu cảm thấy , như theo suy nghĩ của cậu là đầy ắp những chú chim mà tất cả đang dang rộng cánh để thoát ra ngoài và tiếp đó làm đôi chân cậu rung rời . Nhưng cậu can đảm không khóc bởi cậu không còn là một đứa trẻ nữa và khóc lóc chỉ làm cha cậu thêm tức giận . Một cái nhìn đến khuôn mặt cậu là điều tồi tệ hơn bất cứ lời la mắng nào .
Trong những quyển sách hình cha mẹ luôn cười đùa với những đứa con , âu yếm và hôn chúng . Mẹ của cậu cũng thỉnh thoảng làm điều đó khi bà trong tâm trạng vui vẻ , còn cha thì chưa bao giờ làm cả . Ông không bao giờ để Sebastian cưỡi lên vai hay thậm chí đặt cậu phía trước ông khi cưỡi ngựa . Sebastian cưỡi con ngựa riêng của cậu , chính Phelps một trong những người hầu đã dạy cậu điều đó . Cậu biết cậu không thể hỏi mẹ cậu đã làm gì sai và phải sửa chữa như thế nào . Sebastian được học cách không nói quá nhiều về bất cứ điều gì , ngoại trừ việc cậu yêu mẹ và mẹ là người đẹp nhất trên đời bởi gần như mọi thứ đẹp đẽ nhất đều có ở mẹ . Một lần , khi bà sắp đi Dartmouth , bà hỏi cậu muốn bà mua quà gì về cho cậu , cậu đã trả lời cậu muốn có một đứa em trai để chơi cùng . Mẹ liền bắt đầu khóc lóc rồi tức giận và la hét những lời nói không hay bằng tiếng Ý . Dù Sebastian không hiểu tất cả những lời đó có nghĩa gì nhưng cậu biết đó là những lời nói xấu xa bởi khi cha nghe chúng ông liền mắng mỏ bà . Rồi họ cãi vã . Và đó là điều tồi tệ nhất và thậm chí còn hơn nữa khi mẹ cậu khóc lóc còn ba cậu trông vô cùng tức giận , Sebastian không muốn gây lên bất kỳ cuộc cãi vã nào . Cậu đặc biệt không muốn kích động mẹ nói những điều không tốt bởi Chúa Trời có thể giận giữ , rồi sau đó bà bỏ đi . Thật khốn khổ , kể từ đó không có ai âu yếm và hôn cậu nữa . Và không có môt ai Sebastian có thể hỏi điều gì sai điều gì đúng , ngoại trừ Chúa trên thiên đường nhưng ông ấy đã không bao giờ trả lời .
Tiếp đó vào một ngày kia khi Sebastian 8 tuổi , mẹ của cậu bỏ đi với người hầu gái và không trở về . Cha cậu đi London để tìm , người hầu đã nói với Sebastian mẹ cậu đã quyết định ở đó . Nhưng ngay sau đó cha cậu trở về , còn mẹ không về cùng . Sebastian đươc gọi đến phòng học trong không khí đầy u ám . Cha ngồi trong chiếc bàn rộng lớn , nhìn cậu một cách thù hằn , cuốn kinh thánh mở trước mặt ông . Ông ra lệnh cho cậu ngồi xuống . Sebastian tuân theo đầy sợ hãi . Đó là tất cả những gì cậu có thể làm . Cậu không thể cất thành tiếng . Những đôi cánh như muốn mạnh mẽ bay ra thật khó chịu trong bao tử cậu , cậu không thể thoát khỏi cái cảm giác đó . Cha nói với cậu :
– Mày hãy ngừng ngay việc nghĩ tới thứ ôn dịch đó . Mày cũng không được nói về bà ta nữa . Mụ là quỷ dữ , là kẻ độ ác .. Mụ là người đàn bà hư hỏng và những con chó sẽ ăn thit người đàn bà hư hỏng đó .
Có ai la hét thật lớn trong đầu Sebastian , lớn đến nỗi cậu khó thể nghe được tiếng nói của cha cậu . Nhưng dường như cha không hề nghe thấy tiếng hét . Cậu nhìn xuống cuốn kinh thánh và đọc :
– Đôi môi của người đàn bà xa lạ trề xuống như một cái tổ ong và miệng lưỡi thì trơn tuột như dầu . Nhưng kết cục của cô ta sẽ đắng cay nhục nhã như cây ngải tây , sắc bén như hai lưỡi kiếm , đôi chân cô ta đặt xuống trái đất , mỗi bước đi của cô đều mang theo quỷ dữ .
Rồi cậu ngước lên nhìn cha .
– Tao sẽ từ bỏ người đàn bà đó và con tim tao sẽ ăn mừng vì đồ thối tha đó đã biến khỏi ngôi nhà của tổ tiên tao . Chúng ta sẽ không nói gì về chuyện này nữa .
Ông đứng dậy giật dây chuông , rồi một trong những gia nhân đến và đưa Sebastian đi . Nó vẫn vậy , thậm chí sau khi cửa phòng đóng lại và thâm chí trong khi họ vội vã mang cậu xuống nhà thì tiếng la hét trong đầu Sebastian vẫn không ngừng , thậm chí cậu thử bịt tai lại nó cũng không ngừng . Và tất cả những gì cậu có thể làm là mở rộng miệng để nó bây ra , môt tiếng la hét khủng khiếp . Khi người gia nhân cố gắng làm cậu im lặng , Sebastian đã đá và đánh lại ông ta rồi trốn thoát . Sau đó tất cả những lời nói xấu xa thoát ra từ miệng cậu . Cậu không thể dừng . Có một con quái vật bên trong cậu và cậu không thể ngăn nó . Con quỷ đó chụp lấy lọ hoa trên bàn rồi ném mạnh nó vào gương . Hắn trượt qua bức tượng thạch cao khiến nó đổ nhào xuống sàn nhà . Hắn đổ xuống sảnh lớn , gầm rú và làm vỡ vụn mọi thứ nó chạm tới . Tất cả những người đầy tớ ở trên lầu đổ xuống nơi có tiếng động nhưng họ đã lùi lại khi chạm vào cậu bé . Mỗi người họ đều chắc chắn rằng cậu đã bị ma quỷ ám . Họ đứng lặng với nỗi sợ hãi , vị hoàng tử của ngài Dain đã biến cái sảnh lớn thành một mớ hỗn loạn . Không một lời khiển trách , không một âm thanh nào từ trên xuống . Miệng của cậu ngậm lại như thể đã đẩy được con quái vật đi . Cuối cùng người đầu bếp khổng lồ ầm ầm đi tới từ trong bếp , nhấc cậu bé đang la hét lên mà không màng đến những cú đá , cú đấm của cậu , thì thầm nói với cậu : ” Thôi nào , cậu bé ” . Không hề sợ quỷ ám hay ngài Dain , chị liền dem Sebastian vào bếp , xua đuổi những người giúp đỡ khác , rồi ngồi xuống chiếc ghế lớn trước ngọn lửa đu đưa cậu bé đang thổn thức cho tới khi cậu kiệt sức để có thể khóc thêm . Cũng như những người còn lại trong gia đình , chị bếp ý thức dược rằng quý bà Dain đã bỏ trốn cùng người con trai của một người lái buôn tàu biển giàu có . Bà đã không tới London mà là Dartmouth , nơi bà đã lên một trong số những con tàu của người tình và ra đi cùng anh ta đến Tây Ấn . Tiếng khóc nức nở của cậu bé vì bị kích động khi nghĩ tới những con chó ăn thịt mẹ khiến chị bếp muốn chẻ ông chủ thành từng mảnh . Vị bá tước trẻ tuổi của Blackmoor là đứa trẻ xấu xí chưa từng thấy của nhà Devon , Cornwall và Dorset cũng còn khá hơn nhiều. Cậu cũng ủ rũ , dễ cáu giận và nói chung không có chút đáng yêu nào . Chị nghĩ dù sao cậu cũng chỉ là một cậu bé nhỏ xứng đáng được đối xử tốt hơn . Chị nói với Sebastian rằng mẹ và cha cậu sẽ không chung sống cùng nhau vì họ không còn hạnh phúc nữa nên bà đã bỏ đi . Thật không may , sự chạy trốn đối với một đứa trẻ còn tồi tệ hơn rất nhiều đối với người đàn bà trưởng thành . Đó là một lỗi lầm sẽ không bao giờ được sửa và quý bà Dain có thể sẽ không bao giờ quay trở lại .
Cậu hỏi chị với giọng run rẩy :
– Cha đã nói mẹ sẽ bị đầy xuống địa ngục .
– Chúa sẽ tha thứ cho bà bở người đầy khoan dung .
Rồi chị đem cậu lên lầu , đuổi người hầu phòng của cậu ra và dặt cậu lên giường . Sau khi chị đi , Sebastian liền ngồi dậy cầm lấy bức hình nhỏ có Đức mẹ đồng trinh và cậu bé Jesus cái mà mẹ đã đưa cho cậu . Ôm chặt vào ngực cậu cầu nguyện . Cậu đã được dạy rằng lời cầu nguyện chân thành chính là lòng trung thực đối với cha cậu . Nhưng đêm nay câu đã thốt ra những điều cậu nghe từ mẹ mỗi khi bà nắm chuỗi hạt dài trên tay . Cậu đã nghe nó rất nhiều lần đến nỗi cậu thuộc lòng , dù vậy cậu vẫn chưa học đủ tiếng Latin để có thể hiểu hết ý nghĩa của những lời nói đó . Cậu bắt đầu : “Ave Maria, gratia plena, Dominus tecum, benedicta tu in mulieribus ” . Cậu đã không biết rằng cha đang đứng lắng nghe ngoài cửa . Ngài biết đó là lời cầu nguyện của giáo hoàng , với ngài Dain nó chẳng có giá trị gì . Nửa tháng sau Sebastian bị nhét vào trong một cỗ xe ngựa và được đưa đến Eton . Sau bài phỏng vấn ngắn gọn với ngài hiệu trưởng cậu được đưa vào ký túc xá rộng mênh mông nơi có những người bạn học đầy tình yêu thương . Quý cậu Wardell , người nhiều tuổi và bự con nhất liền đến kề bên cậu , nhìn chằm chằm Sebastian thật lâu rồi phá lên cười thật lớn . Những đứa khác cũng nhanh chóng cười hùa theo sau . Sebastian đứng đông cứng khi nghe thứ tiếng như của hàng nghìn con linh cẩu đang la hét . ” Không thắc mắc vì lý do gì mẹ nó bỏ đi sao ” Wardell nói với lũ bạn sau khi lấy lại hơi .
– Bà ta đã hét lên khi sinh mày đúng không Black- a- moor ?
– Blackmoor chứ . Sebastian siết chặt nắm tay khi nói .
– Nó là điều tao muốn nói đồ sâu bọ . Và tao nói là mẹ mày bỏ đi vì bà ta không chịu đựng thêm một chút nào khi trông thấy mày . Bởi vì mày trông thực sự giống như một con sâu bọ bẩn thỉu .
Vòng tay sau lưng nó bước quanh chậm chạp làm Sebastian bối rối .
– Mày nói gì về điều đó , Black- a- moor ?
Phelps , một người hầu đã nói cậu sẽ có nhiều bạn bè ở trường học . Sebastian , người mà không có bất kỳ ai chơi cùng luôn bám theo hy vọng đó trong suốt chuyến hành trình dài đằng đẵng và cô đơn của mình . Bây giờ cậu không thấy ai là bạn cả , chỉ có những khuôn mặt đang nhạo báng cậu . Mỗi đứa trong bọn chúng đều lớn hơn và bự hơn cậu .
– Tao hỏi mày một câu đồ sâu bọ . Khi tao muốn hỏi tốt nhất là mày hãy trả lời.
Wardell nói .
Sebastian nhìn chòng chọc một cách khó chịu vào đôi mắt xanh của kẻ hành hạ cậu . Cậu nói lại ” Stronzo ” . Wardell đấm nhẹ vào đầu cậu .
– Không ai mà nói sai ngữ pháp thứ mỳ ống đó , Black- a- moor
” Stronzo ” Sebastian dũng cảm lặp lại ” Bumhole thối tha ” . Wardell cau mày rồi nhìn lũ bạn .
– Chúng mày có nghe thấy gì không ? Nó không những xấu xa như Beelzebub mà còn có cái miệng bẩn thỉu hơn . Ta sẽ làm gì hả chúng mày ?
– Hãy quẳng nó đi .
– Hãy dìm nó xuống
Đứa khác thêm vào , trong trường hợp tồi tệ này phải tìm cho nó những bãi phân . Lời đề nghị đó đươc hưởng ứng nhiệt tình . Trong chốc lát chúng nhào lên cậu . Trước khi đầy đọa câu , chúng cho Sebastian một vài cơ hội để thay đổi .. Cậu phải liếm đôi boot của Wardell và cầu xin đươc tha thứ thì cậu sẽ được miễn tội . Nhưng con quái vật đã cầm giữ cậu khiến Sebastian khiêu khích trả lời với một chuỗi những từ ngữ xấu xa bằng tiếng Anh và tiếng Ý mà cậu đã từng nghe thấy . Sự thách thức đó đã không giúp ích được nhiều cho cậu lúc này . Cái có thể giúp được chính là quy luật vật lý . Nhỏ như cậu , thân hình đầy vẻ mất cân đối , cậu như được đúc bởi cái khuôn vụng về .. Ví dụ , bờ vai thì xương xẩu mà lại quá rộng để phù hợp cho những việc riêng nào đó . Tất cả những gì Wardell chỉ cần làm là nhét đầu của Sebastian vào lỗ và giữ nó cho đến khi cậu bị khuất phục . Chuyện này đối với Wardell và lũ bạn đầy kích thích khi đã không dạy cho đồ sâu bọ về sự kính trọng . Tuy nhiên chúng sẽ nhiệt tình dành những lúc rảnh rỗi để giáo dục cậu nếu cậu không chịu học . Chúng nhạo báng vẻ ngoài cùng dòng máu pha trộn của cậu rồi sáng tạo những bài hát bôi nhọ mẹ cậu . Chúng đung đưa cậu từ ngoài cửa sổ , quẳng cậu vào chăn rồi vần cậu như một con chuột chết trên giường . Dù vậy có rất ít sự riêng tư ở Eton . Cậu than khóc trong cảnh khốn khổ , giận giữ và cảm giác cô đơn lạc lõng . Cậu đã luôn nguyền rủa , tranh đấu dù luôn thất bại . Giữa sự hành hạ thường xuyên ở trong cũng như ngoài lớp học cùng những trận đòn roi ở Eton không làm mất đi bản tính hiền lành và niềm hy vọng trong cậu . Những phương pháp ở Eton luôn đem đến những điều tốt nhất cho lũ trẻ . Nhưng ở cậu , chúng đã làm thức tỉnh những thứ tồi tệ nhất .
Khi cậu được 10 tuổi , ngài hiệu trưởng đã gọi cậu đến và nói với cậu rằng mẹ cậu đã chết vì bệnh sốt ở Tây Ấn . Sebastian im lặng lắng nghe , rồi đi ra ngoài đánh lộn với Wardell . Wardell lúc này đã lớn hơn 2 tuổi , cả trọng lượng và kích thước đều lớn gấp đôi cậu , bên cạnh đó còn nhanh hơn cậu nữa . Nhưng lần này con quái vật bên trong Sebastian giân giữ , lạnh lùng và cậu đánh một cách im lặng , vô cảm , gan góc cho đến khi đối thủ gục ngã , còn mũi cậu thì bị chảy máu . Sebastian nhìn lướt một lượt những kẻ đứng theo dõi xung quanh .
– Còn đứa nào muốn nữa ?
Cậu thở hổn hển thoát ra từng lời . Không ai nói một tiếng nào . Chúng rẽ thành một đường khi câu quay người bỏ đi . Khi Sebastian đi được nửa sân , giọng nói của Wardell phá tan sự im lặng .
– Mày giỏi lắm , Blackmoor . Mày hãy chết đi .
Sebastian quay trở lại nhìn quanh . Rồi mũ của Wardell được tung lên cùng tiếng reo hò cổ vũ . Trong chốc lát , một lượng lớn mũ cũng được tung theo và tất cả bọn chúng hò hét sung sướng . “Đồ ngu” Sebastian thì thầm tự nói . Cậu đã cởi bỏ niềm hy vọng ảo tưởng , sự cam chịu của cậu đã vượt quá mức chịu đựng khi đã luồn cúi như một thứ rác rưởi đáng khinh . Một khoảnh khắc sau đó bọn nhóc cười nhạo bao quanh lấy cậu , rồi câu bị nhấc bổng lên vai của Wardell, cậu càng lăng mạ chửi rủa chúng bao nhiêu cậu càng giống một thằng ngốc bấy nhiêu . Rồi cậu gục mình trên ngực Wardell ,và tất nhiên cậu không còn niềm hy vọng nào cả .
Trong số những kẻ có nhân cách tàn ác , luôn áp bức đánh đập ở Eton lúc đó thì bè lũ của Wardell là khốn nạn hơn cả . Cùng với những trò chơi quái ác thông thường của bọn người Eton và sự quấy nhiễu của những kẻ trong vùng thiếu may mắn ,chúng còn đánh bac ,hút thuốc và uống rượu cho tới lúc nôn hết ra trước khi chúng đến tuổi dậy thì . Việc tán gái đương nhiên cũng bắt đầu từ đó .Sebastian bắt đầu biết đến những bí ẩn về tình dục vào đúng ngày sinh nhật của mình. Wardell và Mallory đã chỉ dẫn cho Sebastian những bí mật đầu tiên bằng rượu gin , rồi bịt mắt cậu lại lê kéo cậu hết bên này tới bên kia trong khoảng một giờ hoặc hơn, rồi chúng nâng cậu lên cao đi qua các dãy cầu thang vào trong môt căn phòng đầy mùi ẩm mốc . Chúng cởi hết áo quần cho đến khi cậu trần truồng , rồi khóa trái cửa sau khi tháo dải bịt mắt cho cậu . Trong căn phòng có một cây đèn dầu hôi hám , một tấm nệm bằng rơm bẩn thỉu và một cô nàng mũm mĩm với mái tóc quăn vàng óng , hai má đỏ ửng ,cặp mắt xanh to và một cái mũi không lớn hơn một chiếc cúc .Cô nàng nhìn chòng chọc Sebastian như thể cậu là con chuột chết .Cậu cũng không biết là tại sao. Dù cậu đã cao thêm được hai inch kể từ lần sinh nhật trước nhưng vẫn còn trông như một con quỷ sứ . ” Tôi sẽ không làm điều đó “, miệng cô ta cong cớn “Không phải cho 100 bảng ” . Sebastian khám phá ra rằng cậu đã mất đi một vài cảm giác . Cô ta không thể làm tổn thương chúng nếu cậu không chịu . Cổ họng cậu như bị đốt cháy và cậu chỉ muốn khóc , cậu căm ghét cô ả vì đã khiến cậu thèm muốn .Ả như một con lợn cái tầm thường ngu ngốc ,nếu ả là một thằng con trai thì cậu đã đưa ả sang thế giới bên kia rồi..
Nhưng phản xạ tự nhiên đã chống lại cảm xúc của cậu .
– ” Điều đó quá bẩn thỉu ” ,cậu lạnh nhạt nói . “Hôm nay là sinh nhật của tôi . Tôi sẽ vui vẻ mà trả cho cô 10 shilling”
Sebatian biết Wardell không bao giờ trả quá 6 pence cho ả gái điếm nào .Cô ả đưa cái nhìn sưng sỉa lướt xuống phần giống đực của cậu rồi dừng tại đó .Quá đủ để thu hút sự chú ý .Ngay lập tức nó bắt đầu phình lên .Cô ả bĩu môi.
– Tôi đã nói với cô là tôi đang trong tâm trang vui vẻ
Cô ả liền cười với cậu “Rồi , 10 và 6 , không hơn . Nếu cậu không thích tôi cũng có thể kiếm được ở nơi khác . Tôi nghĩ rằng tôi có thể nhắm mắt vào “
Cậu đưa cho cô ả một nụ cười lạnh nhạt .
– Nhắm hay mở đều như nhau đối với tôi , Tôi phải xem nó có đáng giá .
Cậu chấp nhận , còn cô ả cũng không hề nhắm mắt, trái lại còn biểu hiện sự sốt sắng của một kẻ thèm khát .Có một bài học trong cuộc sống mà Sebastian đã phản ánh sau này và cậu luôn nắm chặt bài học đó nhanh như cậu đã làm với những kẻ khác .Kể từ đó cậu quyết định cậu phải luôn sống theo phương châm của Horace : Kiếm tiền , bởi rõ ràng tiền chính là phương tiện , nếu không sẽ chẳng có giá trị gì “
Kể từ khi cậu nhập học ở Eton , những thông tin liên lạc duy nhất mà cậu nhận được từ gia đình chỉ là những câu ghi chú kèm số tiền trợ cấp hàng quý . Những ghi chú đó do thư ký riêng của cha cậu viết . Khi Sebastian trải qua gần hết những năm học ở Eton , cậu đã nhận được hai bức thư ngắn gọn sắp xếp việc học của cậu tại Cambridge . Cậu biết Cambridge là một trường đại học tốt , nơi mà được biết đến có tư tưởng tiến bộ hơn trường dòng Oxford nhiều . Cậu cũng biết rằng cha cậu đã không chọn Cambridge vì lý do đó . Những người nhà Ballister luôn học tại Eton và Oxford như một truyền thống kể từ khi cơ sở giáo dục được thành lập .. Khi gửi cậu con trai ở một nơi khác là sự che đậy mà ngài Dain không muốn công nhận . Nó đã thông báo cho cả thế giới rằng Sebastian là một vết nhơ bẩn trên gia huy của tổ tiên . Điều cậu hầu như có thể chắc chắn là cậu không chỉ bị đối xử như một con quái vật đủ thậm tệ trước khi sức mạnh được bật ra mà còn biểu hiện trong cả hình thể : cao trên 6 feet , mỗi inch cho mỗi sự tàn ác nham hiểm .Cậu đã dành quãng thời gian của cậu ở Eton để chắc chắn rằng cậu sẽ được nhớ đến như một con quái vật . Cậu cảm thấy tự hào khi được những con người tử tế gọi cậu là Sự Đổ Vỡ và Tai Họa của dòng họ Ballister . Cho đến tận bây giờ , Ngài Dain vẫn không có một dấu hiệu nào chú ý hay quan tâm đến những việc cậu con trai của ngài đã làm .
Những bức thư ngắn gọn đã chứng minh theo cách khác . Uy quyền của ngài chính là sự trừng phạt và làm nhục con trai ngài bằng việc trục xuất cậu đến một trường đại học không có một người nhà Ballister nào từng đặt chân . Sự trừng phạt đó đã đến quá muộn . Sebastian đã học hỏi được nhiều phương phát hiệu quả để đối phó lại sự quản lý , trừng phạt và làm nhục cậu . Cậu đã nhận thấy rằng tiền bạc , trong nhiều trường hợp và đến nay hiệu quả hơn rất nhiều so với sức mạnh thể chất . Theo phương châm của Horace , cậu đã học cách làm thế nào để tăng gấp đôi , gấp ba , gấp bốn lần số tiền trợ cấp của mình bằng những trò chơi may rủi và những trò cá cược . Cậu đã dùng một nửa số tiền vào đàn bà , thay đổi nhiều loại khác nhau và những bài học tiếng Ý riêng tư bở cậu không cho phép ai hoài nghi cậu có chút nhạy cảm nào về mẹ . Cậu có kế hoạch dùng một nửa số tiền còn lại để mua một con ngựa đua . Cậu đã viết thư đề nghị một cặp cha mẹ dùng khoản tiền trợ cấp của cậu cho cậu con trai nghèo của họ để học tại Cambrige , bởi vì vị Bá tước của Backmoor sẽ học tại Oxford theo cách riêng của mình . Rồi cậu dùng con ngựa đua của mình và số tiền dành dụm vào một trận đấu vật . Chiến thắng đã gây ảnh hưởng đến chú của Wardell và liền nhận cậu vào trường Oxford . Lần sau đó cậu nhận được tin từ gia đình , Sebastian đã được 24 tuổi . Một đoạn tin nhắn thông báo về cái chết của cha cậu . Trên khắp các đầu báo , vị Hầu Tước mới của Dain được thừa kế rất nhiều đất đai , nhiều nhà cửa nguy nga , bao gồm cả Athcourt ,tài sản do tổ tiên tích lũy quanh vùng Dartmoor , và tất cả những khoản nợ và khoản thế chấp . Cha cậu đã để lại cho cậu những khoản nợ kinh hoàng trong những vụ làm ăn , và Sebastian không có một thắc mắc là tại sao dù nhỏ nhất . Không thể kiểm soát được con trai , ngài hầu tước kính mến ra đi đã nhất quyết làm cậu phá sản . Nhưng nếu lão con hoang già đó đang mỉm cười với cuộc sống về sau , chờ đợi ngài Hầu tước đời thứ Tư của Dain bị đẩy xuống cuộc sống bần cùng thì lão sẽ phải chờ đợi một khoảng thời gian rất dài . Sebastian cho đến bây giờ đã khám phá thế giới kinh doanh , cậu đặt tâm trí và sự táo bạo để làm chủ nó . Cậu kiếm được hay dành được từng đồng xu từ chính thu nhập thoải mái của mình . Trong quá trình đó , cậu đã chuyển nhiều hơn một hãng bên mép phá sản vào trong đầu tư có lợi nhuận . Giải quyết tình trạng hỗn độn không đáng kể do người cha để lại chỉ là một trò chơi trẻ con đối với cậu . Cậu đã bán tất cả mọi thứ không mà không được thừa kế , giải quyết các khoản nợ , tổ chức lại hệ thống tài chính , giải tán thư ký , quản gia , người cố vấn pháp luật thay thế bằng bộ não và nói với họ những điều đang chờ họ . Rồi cậu lướt một vòng lần cuối cùng qua những cánh đồng mà cậu đã không được nhìn từ thời thơ ấu và khởi hành đến Paris .
Tháng 3 , Paris
” Không , nó không thể ” , Quý ngài Bertram Trent kinh ngạc nói khẽ . Đôi mắt xanh của ngài trợn tròn sợ hãi . Ngài đánh khẽ vào trán mình và nhìn ra phía cửa đầy vẻ hối hận . ” Tôi tin là như vậy , thưa ngài ” , Withers , người giúp việc trả lời . Ngài Bertram đưa tay bới tung những lọn tóc nâu rối bù . Bây giờ mới 2 giờ chiều , nên ngài chỉ cần thay chiếc áo khoác ngoài của mình . “Genevieve” , ngài liền thốt lên “Ôi! Lạy Chúa , chính là bà ấy ” . ” Đó chính là bà , quý bà Pembury , và không có gì để nghi ngờ là cùng quý cô Jessica , chị gái của ta ” , bờ vai ngài rung lên cùng nụ cười . Ngài sắp đặt một kế hoạch tuyệt vời trong chốc lát . Ngài nhảy lên sung sướng trong phòng , hét to “hallelujah” . Ngài nghĩ , thế là mình đã được cứu . Có Jessica ở đây , những vấn đề sẽ nhanh chóng đươc đặt đúng vào vị trí . Ngài liều viết cho cô một bức thư ,nhưng điều đó phải được làm cho lợi ích của gia đình .
Ngài Bertram tình cờ rơi vào đám người Tội Lỗi . Người tội lỗi nhất trong đám người theo cơ đốc giáo , theo ý kiến của Withers : cả một đám lưu manh suy đồi được dẫn dắt bởi con quái vật đó, ngài Hầu tước đời thứ tư của Dain . Nhưng quý cô Jessica sẽ sớm chấm dứt nó , người giúp việc lớn tuổi cảm thấy yên tâm khi đóng nút cổ áo cho cậu chủ . Người chị gái hai mươi bảy tuổi của ngài Bertram thừa hưởng vẻ ngoài đầy lôi cuốn của người bà góa bụa : mái tóc có màu gần giống xanh đen óng ánh như tơ , đôi mắt xám long lanh như được bao quanh bởi vầng hào quang , làn da tựa như cẩm thạch , còn dáng vẻ thì yêu kiều . Tất cả vẻ đẹp đó , trong trường hợp của quý bà Pembury đã tỏ ra miễn dịch đối với sự tàn phá của thời gian . Quan trọng hơn , trong thực tế mà Withers đã chứng kiến , quý cô Jessica còn được thừa hưởng trí thông minh , sự linh hoạt và lòng can đảm từ người cha quá cố . Cô có thể cưỡi ngựa , vượt hàng rào , bắn súng và luôn làm điều đó tốt nhất . Thực sự khi nói đến bắn súng thì cô chính là người giỏi nhất trong gia đình , và điều ấy đã nói lên được điều gì đó . Trong hai cuộc hôn nhân ngắn ngủi , bà ngoại của cô đã sinh được bốn người con trai với người chồng đầu tiên là ngài Trent và hai người con với người chồng thứ hai là Tử tước Pembury , cả con trai và con gái của bà đều có dòng dõi giàu có . Nhưng không ai trong số những thành viên trong gia đình có thể bắn giỏi hơn Jessica . Cô có thể bắn bật nút chai rượu vang mà đứng cách 20 bước , và chính Withers đã nhìn thấy cô làm điều đó . Ông sẽ lấy làm vui sướng nếu nhìn thấy cô bắn cái nút của ngài Dain cho ông . Con thú to lớn đó là sự kinh tởm , sự ô nhục đối với đất nước của hắn , một kẻ phóng đãng trụy lạc ăn không ngồi rồi với lương tâm không hơn một cái chày nhơ bẩn. Hắn đã bẫy ngài Bertram , người vô cùng đáng thương – không phải là một quý ông thông minh nhất , đã kéo ngài vào vòng quay bất chính và trơn tuột xuống dốc của sự phá sản . Có thể vào ngày nào đó lũ bạn của ngài Dain và ngài Bertram sẽ bị lụi tàn nếu thói ăn chơi trụy lạc không giết chết hắn . Nhưng hiện tại không phải ngày đó . Withers ngẫm nghĩ sung sướng như thể ông thúc khủy tay vào cậu chủ bất đắc dĩ vào cửa . Quý cô Jessica sẽ sửa chữa mọi thứ . Cô luôn luôn làm được .
Bertie đã chế ngự niềm vui sướng bất ngờ khi gặp chị gái và bà của ngài . Tuy nhiên , thay vì đưa nàng về phòng nghỉ ngơi sau chuyến hành trình ngài liền kéo mạnh Jessica vào nơi có vẻ như phòng khách chật hẹp nhưng cực kỳ xa hoa . Nàng liền phản ứng lại gần như là nổi giận .
– Đi luôn với Quỷ đi , Jess , còn chuyện gì nữa chứ ?
Jessica nhặt mớ giấy lộn chất thành đống ở trên một cái ghế rườm rà bên ngọn lửa , ném chúng vào lò sưởi , rồi ngồi xuống tấm nệm êm ái cùng tiếng thở dài. Chuyến đi từ Calais thật dài , bụi bặm và gập ghềnh . Nàng có một chút hoài nghi rằng nàng phải cám ơn điều kiện tồi tệ của những con đường nước Pháp khiến mông nàng có màu xanh đen . Vào lúc này nàng cũng rất muốn đá vào đít của cậu em trai cho tới khi bầm tím . Thật không may , dù nhỏ hơn hai tuổi nhưng cậu ta lại cao hơn nàng một cái đầu và nặng hơn vài đá tảng . Những ngày tháng răn dạy cậu bằng đòn roi đã trở thành quá khứ xa xôi .
– Đó là quà sinh nhật . Nàng nói .
Khuôn mặt nhợt nhạt như không được khỏe mạnh của cậu ta bừng sáng trong chốc lát , nụ cười nhăn nhở ngốc nghếch dễ thương quen thuộc xuất hiện . ” Em muốn nói , Jess , đó là điều vô cùng ngọt ngào về …. ” rồi nụ cười năn nhở đó dần biến mất , trán cậu nhăn lại . ” Nhưng cho đến tháng bảy mới là sinh nhật của em mà . Chị không thể ở đây cho tới khi….”
– Chị muốn nói là sinh nhật của Genevieve .
Một trong số những tính cách lập dị của quý bà Pembury chính là sự khẳng định mình trước con cháu với cái khẩu hiệu ” Ta là một người đàn bà ” , bà muốn nói điều đó để phản đối hay coi thường cái thuật ngữ ” Ta có một cái tên , người mẹ , người bà …” . Còn ở đây , với bà không có tên nào cả .
Bertie thận trọng hỏi :
– Đó là khi nào vậy ?
– Sinh nhật của bà , lẽ ra em phải nên nhớ , là ngày kia .
Jessica tháo đôi giày ống màu xám trẻ con ra , kéo chiếc ghế lại gần rồi đặt chân lên đó .
– Chị muốn bà phải được tiếp đãi . Đã lâu rồi bà không đến Paris , mà lại có một số chuyện không vui ở nhà . Một số bà cô còn thì thầm to nhỏ muốn nhốt bà vào trại thần kinh . Điều đó không làm chị ngạc nhiên . Họ không bao giờ hiểu bà cả . Em có biết tháng trước bà còn nhận được 3 lời cầu hôn ? Chị tin con số ba đó không đáng kể so với con số thực . Ngài Fangiers thì mới có ba mươi tư tuổi . Những người trong gia đình nói điều đó thật rắc rối . À , thực sự không đàng hoàng ở tuổi của bà . Bà không hề già cả , chị không hiểu tại sao mọi người lại đối xử với bà như vậy . Nếu bà muốn kết hôn với một cậu bé thì đó là việc của bà .
Jessica đưa mắt nhìn em trai tìm kiếm sự đồng tình .
– Tất nhiên , điều đó có nghĩa là người chồng mới sẽ tiếp quản tiền của bà . Em dám nói đó là điều khiến mọi người lo lắng .
– Đừng nhìn em cái cách đó , Bertie mặt ửng đỏ nói .
– Vậy sao ? Có vẻ em chỉ lo lắng cho chính bản thân mình . Có lẽ em có ý kiến khi bà đưa em ra khỏi những khó khăn .
Bertie liền kéo mạnh cà vạt ra .
– Không phải trong những lúc khó khăn .
– Ồ , rồi , chị phải là người , người đàn ông theo ý em , thanh toán khoản nợ hiện tại của em , để lại cho bản thân đúng 47 bảng , 6 shilling , 3 pence cho những ngày còn lại của năm . Điều đó có nghĩa là chị chuyển đến sống chung với người cô hay chú của mình hoặc là đi làm . Chị trải qua 10 năm như thể những vú em làm không công cho những đứa trẻ của họ . Chị không định dùng 10 giây để làm việc khác. Đó mới là công việc .
Đôi mắt xanh nhạt của cậu mở rộng .
– Công việc ? Ý chị là kiếm tiền ? Nàng lắc đầu .
– Chị không thấy giải pháp nào có thể chấp nhận được cả .
– Chị điên sao , Jess ? Chị là một người con gái . Chị sẽ trói buộc với một gã có túi tiền nặng trĩu . Giống như Genevieve đã làm . Tới 2 lần . Chị biết đó , chị có vẻ ngoài giống bà mà . Nếu chị không lựa chọn cách chết tiệt đó ….
– Nhưng chị sẽ làm . Thật không may , chị có thể tự chu cấp cho bản thân .
Nàng và Bertie đã mồ côi từ khi còn rất nhỏ , được chăm sóc bởi các cô , các chú và những người họ hàng vừa có đủ khả năng chu cấp cho những đứa con của họ lớn lên . Gia đình có thể là khá thoải mái nếu không có quá nhiều người . Thế nhưng Genevieve lại kế thừa từ dòng dõi những người mắn đẻ , đặc biệt là giống đực , còn giống cái thì thừa kế tài năng . Đó là một trong những lý do mà Jessica đã nhận được rất nhiều lời cầu hôn , xấp xỉ sáu lần mỗi năm , thậm chí hiện tại khi nàng phải được treo lên kệ và đội một chiếc mũ của bà cô chưa chồng . Tuy nhiên nàng vẫn muốn được treo ở đó trước khi kết hôn , rồi nhảy vào ổ ngựa cái với một gã giàu có ngu ngốc có chút tên tuổi . Nàng có tài năng trong việc tìm ra kho của cải ở những cuộc bán đấu giá và các cửa tiệm cũ , và bán hàng tại đây với lợi nhuận kha khá . Mặc dù không được may mắn lắm , nhưng trong suốt năm năm vừa qua nàng đã có thể tự mua những bộ đồ hợp thời trang và các phụ kiện khác thay vì mặc những thứ bỏ đi của những người họ hàng . Đó là một mẫu người độc lập , khiêm nhường . Nàng còn muốn hơn nữa . Trong những năm qua nàng đã lên kế hoạch như thế nào để có nhiều hơn . Nàng cuối cùng cũng tiết kiệm đủ tiền để thuê và mở một cửa hiệu của riêng nàng . Nó sẽ rất tao nhã , cực kỳ độc đáo và phục vụ những khách hàng sang trọng . Trong nhiều giờ tìm hiểu về những vấn đề của xã hội thượng lưu , nàng đã phát triển sự hiểu biết sắc sảo về đám người giàu nhàn rỗi , không chỉ thứ gì được họ thích mà còn có những phương pháp hiệu quả nhất để kéo họ lại . Nàng bắt đầu phác thảo ra chúng trong một lần nàng kéo cậu em trai ra khỏi tình trạng hỗn độn mà cậu đã tự đẩy mình vào . Rồi nàng nhận ra rằng những lỗi lầm của cậu sẽ không bao giờ phá vỡ được sự sắp đặt tốt đẹp cho cuộc sống của nàng . Bertie là một đứa ngờ nghệch , vô trách nhiệm và không đáng tin cậy . Nàng rùng mình hình dung viễn cảnh tương lai của nàng nếu nàng phụ thuộc vào cậu ta về mọi thứ .
– Em biết chị không cần kết hôn vì tiền . Tất cả những gì chị cần làm là mở môt cửa tiệm . Chị đã chọn được một nơi và tiết kiệm đủ để …..
Cậu liền khóc :
– Kế hoạch cửa tiệm chai lọ giẻ rách dở hơi sao ?
Nàng bình tĩnh nói :
– Đó không phải cửa tiệm chai lọ giẻ rách . Chị đã nói với em hơn cả chục lần rồi mà .
– Tôi sẽ không để chị trở thành chủ tiệm . Không có chuyện chị gái của tôi đi vào con đường buôn bán .
– Chị muốn thấy em ngăn cản chị đó .
Cậu cau mặt đe dọa .
Nàng dựa vào sau ghế , nhìn cậu một cách trầm ngâm .
– Lud , Bertie , cậu trông chỉ như một con lợn với đôi mắt quắc lên như thế . Trong thực tế , cậu như môt con lợn trưởng thành đáng ngạc nhiên kể từ lần cuối chị nhìn thấy cậu . Ít nhất cậu phải tăng thêm hai tảng đá , hoặc có thể là ba .
Rồi cái nhìn chằm chằm của nàng dịu xuống .
– Những điều trong bụng em , bởi cái nhìn đó , em đặt chị vào cái đầu của nhà vua . Cậu hét lên :
– Không phải như vậy . Em không có , hãy nghĩ lại đi Jess .
Nàng cười :
– Hay một điều nào đó . Em sẽ ngồi vào vị trí của chị chứ ?
Cậu bước đi oai vệ và đặt mình lên sofa .
– Nếu chị là em , chị sẽ lo lắng một chút nào đó về những điều chị gái mình nói và làm , và hơn nhiều nữa về tương lai của bản thân . Chị có thể tự lo được cho mình , Bertie . Nhưng còn em ……À , chị tin rằng em là người mà luôn nghĩ làm sao để kết hôn với kẻ có túi tiền thật đầy .
– Kết hôn là cho những kẻ hèn nhát , ngu ngốc và đàn bà .
Nàng cười :
– Những từ ngữ đó như của một kẻ ngu đần say sỉn nói ra , trước khi ngã vào bát rượu phân tới một đám những kẻ say rượu bạn của anh ta trong quá trình nhận xét tế nhị giống đực thông thường về tội gian dâm và quá trình bài tiết .
Nàng không đợi Bertie sắp xếp lại đầu óc thông qua các định nghĩa của từ vựng . Nàng nói :
– Chị biết cái mà đàn ông tìm kiếm sự vui vẻ . Chị đã từng sống với em và từng nuôi nấng mười cậu em họ . Những kẻ say hay không say đều thích đùa giỡn những chuyện họ làm với đàn bà , họ sẽ mãi làm mê hoặc đàn bà như gió thoảng qua nước . Và …
Bertie liền nói :
– Đàn bà không có một chút cảm giác nào về hài hước . Họ không cần nó , với quyền tối cao khiến họ cười đùa trên đàn ông . Từ đó có thể hợp lý suy diễn rằng quyền năng chính là đàn bà .
Cậu nói ra từng câu một cách chậm chãi và cẩn thận , như thể cậu có những nỗi đau đáng kể để nhớ chúng .
– Từ đâu mà em nảy sinh ra câu triết học uyên thâm đó ?
– Chị nói lại đi
– Ai nói với em điều đó ?
– Nó không phải của một kẻ say rượu ngu ngốc , thưa quý cô Giễu Cợt và Láu Cá . Em có thể không có một bộ não lớn nhất thế giới , nhưng em chắc rằng em đã từng nhìn thấy một kẻ ngu đần , còn Dain thì không .
– Quả thực không . Ông ta nghe có vẻ là một gã khôn ngoan . Có điều gì khác phải nói về ông ta chứ , em yêu quý ?
Cậu dừng lại một hồi lâu để xem có sự chế nhạo nào trong đó . Như thường lệ , cậu đã sai .
– Đúng vậy , ông ta là một gã khôn ngoan , Jess . Em cần phải nhận thức chị cũng đoán ra được . Những điều ông ta nói , sao nhỉ , bộ não của ông ta luôn làm việc , một dặm trong một phút . Không biết ông ta nạp thứ gì vào đó . Không hề ăn nhiều cá , chị cũng biết , đó là điều không thể ..
Jessica thì thầm nói :
– Chị rút ra rằng ông ta nạp vào đó bằng rượu nặng .
– Chị nói lại đi .
– Chị nói , chị cho là bộ não của ông ta như một đầu máy hơi nước .
– Phải , và không chỉ nói như vậy . Ông ta còn kiếm tiền từ phần não đó . Những trò chơi đổi chác , đó là trò lừa bịp , một kẻ đã nói vậy . Chỉ có âm nhạc mới đem ngài Dain ra khỏi tiếng leng keng của những đồng tiền vàng . Và đó là rất nhiều tiếng leng keng , Jess.
Nàng không nghi ngờ gì về điều đó . Với tất cả số tài khoản , ngài Hầu tước Dain là một trong số những người giàu có nhất nước Anh . Ông ta có thể tiêu sài phung phí mà không cần lo lắng . Còn Bertie đáng thương , người không thể tiêu sài phung phí dù những thứ nhỏ nhất , đã noi theo tính hoang phí của thần tượng của cậu . Sự sùng bái thần tượng đó là chắc chắn , như Withers đã xác nhận trong bức thư công khai mạch lạc của ông ta . Thứ mà Bertie sử dụng hết khả năng đến mức nhỏ nhất để ghi nhớ những lời Dain nói là minh chứng không thể bàn cãi Withers đã nói không hề phóng đại . Ngài Dain đã trở thành Chúa Trời của Bertie …và ông ta đã đưa thẳng cậu đến địa ngục .
Quý ngài Dain đã không nhìn lên khi chuông của cửa hiệu kêu leng keng . Ngài không quan tâm người khách mới đến là ai , và Champtois , một nhà buôn đồ cổ và những tác phẩm nghệ thuật cũng không có chút nào quan tâm, bởi người khách quan trọng nhất Paris cũng đã vào cửa hiệu của ông ta rồi . Điều quan trọng nhất , Quý ngài Dain luôn được mong chờ và nhận được sự chú ý đặc biệt của những người chủ tiệm . Champtois không những không liếc nhìn về phía cửa , mà còn không có dấu hiệu nào của sự nghe thấy , nhìn thấy hay nghĩ đến bất cứ điều gì không liên quan đến quý ngài Dain . Thật không may , sự dửng dưng không giống với sự câm điếc . Cái chuông đã không chấm dứt ngay tiếng leng keng khiến quý ngài Dain nhanh chóng nghe được một giọng nam quen thuộc đang thì thầm bằng tiếng Anh địa phương , và một giọng nữ xa lạ thì thầm đáp lại . Ngài đã không dựng chuyện , có một lần Bertie Trent xoay xở giữ giọng cậu thật nhỏ được cho là ” thì thầm ” , thì tiếng đó có thể nghe được qua cả một sân bóng . Vẫn thế , chính là Bertie , kẻ ngu đần nhất ở Northern Hemisphere , điều đó có nghĩa là ngài sẽ hoãn lại cuộc mua bán của mình . Ngài không có chút khái niệm nào về sự mặc cả trong khi cậu Trent đang nói , đang làm , đang xem xét những thứ mà giá cả tăng lên trong cái ảo tưởng ngu ngốc là nó sẽ được hạ giá .
– Tôi nói là … Không phải nó , à , trời ơi , đúng là nó .
Những bước chân nặng nề bước lại . Quý ngài Dain kìm nén tiếng thở dài , quay lại , và nhìn chằm chằm vào kẻ ngài đang đến gần . – Đó là điều để nói , không có nghĩa là để gián đoạn . Em chắc , đặc biệt khi đang mặc cả với gã Champtois .
Cậu quay đầu về hướng người nói chuyện .
– Như tôi đã nói với Jessica một khắc trước , người luôn giữ sự sáng suốt và bản thân và anh ta sẽ không đưa ra nhiều hơn so với một nửa những gì anh ta sẵn lòng trả . Chưa nói đến việc dõi theo cái gì là một nửa , cái gì là gấp hai lần khi mà nó lẫn lộn giữa đồng francs và những đồng xu và điều mà ngài gọi sai những đồng tiền khác rồi nhân lên , rồi chia ra , rồi một lần nữa tính bằng đồng bảng Anh , những đồng silling ,đồng pence , điều mà tôi không hiểu tại sao họ không làm ngay từ lúc đầu sẽ dễ làm ta thêm bực bội hơn.
– Tôi tin rằng tôi đã thấy điều đó trước đây , cậu Trent , cậu có thể vẫn là một người kinh nghiệm kém cỏi nếu cậu cứ làm rối tung sự cân bằng trong tính cách nhã nhặn của mình bởi sự cố gắng tính toán .
Ngài nghe thấy tiếng sột soạt của sự chuyển động và âm thanh ở đâu đó ngay phía trước bên trái . Rồi cái nhìn của ngài chuyển theo hướng đó . Tiếng thì thầm của người phụ nữ ngài nghe được hướng về quầy nữ trang . Cửa hiệu cố ý được thắp sáng yếu ớt , để làm tăng sự khó khăn cho những khách hàng không thể định giá chính xác những thứ họ nhìn thấy … Tất cả những gì ngài Dain biết chắc rằng người đàn bà đó mặc chiếc áo ngoài màu xanh da trời và đội một chiếc mũ gớm ghiếc được trang trí quá mức như kiểu cách hiện giờ .
– Tôi đặc biệt khuyên .
Ngài nhìn vào đôi mắt của người con gái .
– Cậu phải chống lại sự cám dỗ của tính toán nếu cậu đang ngắm một món quà cho quý cô của cậu . Những người phụ nữ giỏi giải quyết vấn đề này như một nhà toán học bậc cao hơn người đàn ông, đặc biệt khi đó là một món quà .
Nàng nói mà không nhìn lên .
– Điều đó , Bertie , là kết quả của bộ não phụ nữ đạt đến sự phát triển của một đất nước . Phụ nữ đã nhận ra rằng lựa chọn một món quà đòi hỏi sự cân bằng tinh thần cực kỳ phức tạp , sự tâm lý , tính thẩm mỹ và quy trình tình cảm . Tôi cũng không khuyên những người đàn ông cần phải cố gắng để kéo bản thân vào sự cân bằng của quá trình tế nhị đó , đặc biệt là phương pháp đếm thô sơ .
Trong một khoảnh khắc rối loạn , dường như với ngài Dain đang có ai đó xô đẩy tâm trí ngài vào những điều thầm kín . Con tim ngài bắt đầu đập mạnh , làn da ngài như muốn nổ tung trong cảm giác lạnh ẩm ướt đến sởn gai ốc , như thể đó là một ngày không thể quên suốt 5 năm ở Eton và cách đây 20 năm . Ngài tự nói với mình bữa sáng đã không làm ngài hài lòng . Chắc hẳn bơ đã bị lên mùi . Hoàn toàn không nghĩ rằng lời nói vặn đầy coi thường của người phụ nữ đã làm đảo lộn ngài . Ngài có lẽ không thể bị bối rối bở người phụ nữ có miệng lưỡi sắc bén này , như theo ngài , ả gái điếm mà Bertie đã trói buộc chính cậu ta vào đêm hôm trước . Giọng nói địa phương của cô ta đã tuyên bố cô là một quý cô . Tồi tệ hơn , nếu còn có điều tồi tệ nào hơn nữa , cô ta , với giọng nói đó , là của một nữ học giả . Quý ngài Dain chưa bao giờ gặp một người phụ nữ , người mà nghe như một phương trình toán học , tự mình ý thức cân bằng chúng .
Bertie bước lại gần , thì thầm hỏi với giọng nói có thể nghe được qua cả sân vận động :
– Ngài có ý kiến gì về những điều chị ấy nói , ngài Dain ?
– Đúng là vậy .
– Điều gì đúng ?
– Đàn ông là con vật ngu ngốc .
– Ngài chắc chứ ?
– Khá chắc .
Bertie nhả ra một tiếng thở dài rồi quay về phía người con gái , người vẫn đứng như bị thôi miên ở quầy nữ trang .
– Chị hứa là sẽ không sỉ nhục bạn của em , Jess .
– Chị không thấy làm sao chị có thể khi chị chưa gặp bất kì người nào .
Nàng dường như bị bất động bởi điều gì đó . Chiếc mũ được gắn bông của nàng đội nghiêng theo kiểu khiến nàng có thể nghiên cứu được đối tượng của mình một cách thích thú dưới nhiều góc độ . Bertie nôn nóng hỏi :
– Vậy chị có muốn gặp người đó không ? Hay chị cứ đứng mà há hốc miệng với cái thứ rác rưởi đó cả ngày ?
Nàng vẫn nhìn thẳng mà không hề quay lại . Bertie mở rộng cổ họng ” Jessica ” , cậu nói đầy kiên quyết :
– Ngài Dain , Ngài Dain , chết tiệt , Jessica , chị không thể lấy mắt chị ra khỏi cái thứ rác rưởi đó trong một phút sao ?
Nàng quay sang :
– Ngài..Dain .
Nàng nhìn lên . Và quét một cái nhìn dữ dội , nóng nực thật nhanh từ đỉnh đầu đến mũi đôi boot màu da bò của ông ta . Sự nóng nực đó ngay lập tức trở nên ớn lạnh đến toát mồ hôi . Nàng nói một cách cộc lốc :
– Thưa ngài .
– Tiểu thư Trent .
Rồi ngài không thể nói thêm một âm tiết nào . Bên dưới chiếc mũ kỳ quái là một khuôn mặt trái xoan trắng sứ hoàn mỹ . Hàng lông mi đen dày lồng vào đôi mắt xám long lanh hướng chếch lên kết hợp hài hòa trang nhã với xương gò má cao của nàng . Chiếc mũi thon dài thanh tú , đôi môi đỏ hồng mềm mại và đầy đặn . Nàng không phải là một vẻ đẹp Anh hoàn hảo , nhưng nàng là một sự hoàn hảo nào đó , chẳng bị mù mà cũng chẳng phải kẻ ngu ngốc , ngài Dain dễ dàng nhận ra đó là thứ có chất lượng . Nếu nàng là một mảnh sứ mộc mạc hay một bức họa sơn dầu , hay một tấm thảm thêu thì ngài sẽ mua nàng ngay mà không màng đến giá cả . Trong giây phút loạn trí , trong khi dự định sẽ liếm nàng suốt từ đỉnh chiếc trán cẩm thạch đến kẽ nhỏ của những ngón chân một cách ngon lành , ngài tự hỏi không biết nàng đáng giá bao nhiêu . Nhưng khi qua khỏi góc quan sát , ngài Dain chỉ thấy hình ảnh của chính mình được phản chiếu trong gương . Khuôn mặt của ngài đầy vẻ thô bỉ và khắc nghiệt , đó là khuôn mặt của quỷ Beelzebub . Trong trường hợp của ngài Dain , cuốn sách có thể xét đoán chính xác bởi cái vẻ bề ngoài , cũng như phần tối tăm khắc nghiệt ở bên trong . Ngài chính là linh hồn của Dartmoor , nơi có những cơn gió thổi dữ dội , những cơn mưa rơi xuống những tảng đá màu xám dữ tợn , và những mảnh đất màu xanh xinh đẹp đầy bãi lầy cùng những chú bò . Bất cứ một ai dù có nửa bộ não cũng có thể thấy những dòng chữ được ghi : ” sự hủy bỏ hy vọng cho những ai vào đây ” , hay tiếp đến là : ” sự nguy hiểm , cát lún ” . Điều đó đều như nhau , khi cái tạo vật trước ngài là một quý cô , người mà không hề ra những dấu hiệu nào để cảnh báo cho ngài tránh xa . Những quý cô , trong từ điển của ngài luôn được liệt kê với những cái tên Tai Họa , Bệnh Dịch và Nạn Đói . Với những lý do đó trở lại , ngài nhận ra rằng tốt hơn ngài nên nhìn nàng một cách lạnh nhạt , bởi rõ ràng Bertie thấy chán nản nên đã quay về hướng khác để nghiên cứu những người lính làm bằng gỗ . Ngài Dain nhanh chóng lấy lại tính dí dỏm của mình .
– Không phải nàng quay ra để trò chuyện sao , tiểu thư Trent ?
Ngài hỏi nàng với giọng đầy giễu cợt :
– Đó cũng không phải là những lời bình luận về thời tiết chứ ? Tôi tin rằng đó là điều thích hợp , an toàn để bắt đầu cuộc trò chuyện .
– Đôi mắt của ngài .
Nàng nhìn ngài hoàn toàn bình tĩnh .
– Thật là đen . Sự hiểu biết của tôi nói cho tôi biết đó chỉ là màu nâu thật sậm . Ảo giác đó ….làm tôi mê mẩn .
Có một sự xúc động mạnh mẽ nhanh chóng đến đau đớn xung quanh cơ hoành , hay bụng của ngài , ngài không thể nói . Sự bình tĩnh của ngài không một chút dao động . Ngài đã học được cách giữ bình tĩnh trong sự khắc nghiệt ở trường học .
– Cuộc trò chuyện đã tiến triển nhanh chóng đến ngạc nhiên tới sự riêng tư.
Ngài kéo dài giọng .
– Nàng đã bị mê hoặc bởi đôi mắt của tôi ?
– Tôi không có ý đó. Chúng thật khác thường. Thật đen. Nhưng tôi không muốn làm cho ngài khó chịu .
Cùng nụ cười yếu ớt , nàng quay trở lại quầy trang sức .
Ngài Dain không chắc chắn chính xác điều gì đã sai với nàng , nhưng ngài không có nghi ngờ gì về điều đó. Ngài không phải là quý ngài Beelzebub sao ? Nàng lẽ ra phải ngất xỉu , hay ít nhất cũng lùi ra vì bị kinh sợ đột ngột . Tuy nhiên nàng đã nhìn ngài một cách táo bạo , và dường như trong chốc lát cái tạo vật đó như thực sự đang tán tỉnh ngài. Ngài quyết định bỏ đi. Ngài chỉ có thể đánh vật với điều phi lý này bên ngoài cửa . Ngài đang hướng về phía cửa thì Bertie quay lại , vội vã theo sau ngài. Cậu Trent thì thầm , đủ lớn để có thể nghe được ở Notre Dame .
– Tôi chắc chị ấy đã xé toạc ngài ra và chị ấy sẽ xé toạc nếu chị ấy muốn , mà không quan tâm xem đó là ai . Trừ khi ngài điều khiển được chị , nhưng chị ấy sẽ khiến ngài đau đầu và nếu ngài nghĩ mình sẽ đi uống -.
Ngài Dain nói với cậu ta :
– Champtois mới sở hữu một thiết bị tự động , tại sao cậu không yêu cầu ông ta lên giây nó để cậu có thể quan sát nó hoạt động .
Bộ mặt của Bertie đầy sự vui thích .
– Một trong số những gì ngài đã nói ? Thật không vậy ? Nó làm việc ra sao ?
Ngài Dain đề nghị .
– Tại sao cậu không thử đi coi .
Bertie chạy thật nhanh tới người chủ tiệm , rồi bắt đầu nói lảm nhảm bằng giọng địa phương mà bất kỳ người Paris nào cũng có thể xem đó là hành động sát nhân . Nhận được sự bối rối của Bertie khi đi theo sau ngài , ngài Dain chỉ mất vài bước để ra khỏi cửa . Nhưng cái nhìn của ngài lại hướng vào tiểu thư Trent , người mà một lần nữa lại bị mê hoặc bởi thứ gì đó ở quầy trang sức , và với tính hiếu kỳ khiến ngài do dự .