Đọc truyện Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần – Chương 480
Để liên hệ với siêu não, Trương Tử Tinh đã thôi miên một nhóm người của Quỷ Khâu tiếp cận bên ngoài Dương Phủ kêu tên Đắc Kỷ cầu kiến, còn sử dụng vài loại phương thức liên lạc chỉ có ở thế kỷ 24, rốt cuộc đã khiến cho Dương Phủ chú ý. Siêu não cũng đã phái một người bị khống chế đến Quỷ Khâu để liên lạc với Trương Tử Tinh.
Người bị khống chế kia trên thực tế chỉ là một công cụ chiến đấu không có ý thức, nên cũng không thể biểu đạt được nhiều, nhưng hắn mang theo một thiết bị liên lạc cỡ nhỏ đã được mã hóa. Cho dù bị người khác bắt được cũng không thể sử dụng.
Trương Tử Tinh mở thiết bị, nhập vào mật mã mà mình vốn đã thiết lập, mật mã kia quả nhiên hữu hiệu, lập tức mở được công năng liên lạc, sau khi tiếp được tín hiệu hiện ra một hình ảnh 3D, chính là siêu não.
“Chủ nhân! Người rốt cuộc đã đến!” Thanh âm của siêu não truyền tới, tuy bởi vì khoảng cách quá xa, khiến cho thanh âm không được đồng bộ, nhưng Trương Tử Tinh vẫn nghe ra được sự vui mừng của nó, không khỏi thầm khen loại trí năng tự động tiến hóa kia quả nhiên có hiệu quả phi phàm, đã có thể khiến cho siêu não đã được nhân tính hóa.
Trương Tử Tinh nhìn thấy siêu não, trong lòng cũng hưng phấn, liên tục hỏi: “Siêu não, Đắc Kỷ ngày đó tiến vào ma khải với trạng thái đóng băng ra sao rồi? Có phải ở cùng một chỗ với ngươi không? Thương thế của nàng đã hồi phục chưa? Ngươi làm thế nào để kiến lập Dương Phủ?”
Siêu não trả lời, ngày đó nó bảo hộ Đắc Kỷ sau khi lao ra khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ, không ngờ lại ở gần lối vào có hấp lực cường đại kia. Kết quả là bị cỗ hấp lực cường đại nọ hút vào, không thể kháng cự mà tiến vào địa phương kỳ dị này.
Khi vào Quy Khư , siêu não rơi vào một tòa kỳ sơn không người, bởi vì sau khi xuyên qua lối vào đã bị tiêu hao năng lượng rất nhiều, cho nên cơ hồ ma khải cũng không thể duy trì. May mắn là siêu não lập tức phát hiện trong núi ẩn chứa vật chất năng lượng phong phú , lập tức lợi dụng công cụ ma khải tiến hành khai thác cùng chuyển hóa, khiến cho năng lượng được bổ sung hoàn toàn.
Trong một lần ngẫu nhiên, siêu não bị một số dị thú phát hiện tập kích, vì trên ma khải đã khôi phục năng lượng có không ít vũ khí lợi hại, cuối cùng đã chế phục được kẻ địch. Sau đó siêu não thông qua một số thực nghiệm, thành công nắm được một số phương pháp khống chế các dị thú này.
Vì để sinh tồn tại địa phương kỳ lạ này, siêu não coi đây là cơ sở, bí mật khai thác năng lượng cùng tài nguyên, lặng lẽ kiến tạo căn cứ cùng lực lượng vũ trang. Trong kỳ sơn của Quy Khư, ẩn tàng rất nhiều vật chất năng lượng, đối với siêu não mà nói không thể nghi ngờ là một kho tàng lớn. Đương nhiên, trong lúc đó nó cũng gặp không ít thất bại, còn thiếu chút nữa là bị các thế lực khác tiêu diệt. Cuối cùng, siêu não dùng thời gian hơn hai mươi năm, không ngừng khuếch trương cùng lớn mạnh, rốt cuộc đã thành công lập nên một thế lực lớn mạnh lấy Dương Phủ làm trung tâm, rồi bắt đầu càn quét các thế lực xung quanh.
Trước mắt lực lượng chủ yếu của Dương Phủ là quân đoàn robot quy mô lớn với trang bị vũ khí tiên tiến của thế kỷ 24, còn có rất nhiều dị thú đã bị khống chế, trở thành những cỗ máy giết người cường đại không có cảm tình, lực chiến đấu cực kỳ cường hãn. Trong mấy năm nay, siêu não sau khi kinh qua nhiều thất bại đối với dị thú trong Quy Khư đã tiến hành rất nhiều nghiên cứu, đã chế tạo ra rất nhiều vũ khí khắc chế. Cho dù đụng tới kẻ địch có lực lượng cường đại, cũng có thể xử dụng chiến thuật biển người phối hợp với hỏa lực hạng nặng đả kích tiêu diệt.
Bởi vì trong Quy Khư không thể sử dụng pháp Bảo, các dị thú này chỉ có thể thi triển lực lượng bản thân mà đối kháng Dương Phủ, hơn nữa đối với lực lượng của Dương Phủ nhận thức không đủ, cho nên các quân đoàn của siêu não đã phát huy ra lực chiến đấu cường đại, nhất thời tiêu diệt được rất nhiều thế lực. Một khi thất bại cũng không phải là bị giết chết, mà chính là bị chế thành Khôi Lỗi thú, còn lợi dụng địa bàn chiếm được để khai thác tài nguyên hoặc kiến tạo căn cứ quân sự.
Siêu não không hổ là máy tính sinh học có trí năng siêu cấp, cũng không hề nóng lòng tiến công, mà tiến hành từng bước một, mở rộng một bước lập tức củng cố rồi mới lại mở rộng. Lực lượng của Dương Phủ như là một quả cầu tuyết càng lăn càng lớn. Dần dần trở thành một thế lực lớn uy hiếp cả Quy Khư. Làm cho cả ba thế lực lớn của Quy Khư là Phúc Thiên Sơn, Trang Hoa Sơn cùng Hoang Dã Sơn phải lên kế hoạch liên thủ, cùng đối kháng Dương Phủ.
Trương Tử Tinh nghe được siêu não đã ở tại Quy Khư hơn hai mươi năm, không khỏi thầm tính toán sự sai biệt về thời gian giữa Quy Khư bí cảnh cùng bên ngoài. Nhưng siêu não nói lâu như vậy cũng chưa nhắc tới Đắc Kỷ mà hắn quan tâm nhất, nên không khỏi lại hỏi một câu: “Đắc Kỷ đâu?”
Siêu não đáp: “Chủ nhân không cần lo lắng. Sau khi căn cứ kiến thiết thành công. Chủ mẫu Đắc Kỷ đã được các thiết bị trợ giúp giải đông mà thức tỉnh, đã không còn nguy hiểm đến tính mạng. Bởi vì thương thế Chủ mẫu vẫn chưa hoàn toàn bình phục, lực lượng cơ hồ cũng hoàn toàn biến mất cho nên quyết tâm tu luyện trở lại. Có một số chiến dịch may mà có kế hoạch của Chủ mẫu mới thành công được. Tháng trước cảnh giới của Chủ mẫu vừa lúc có đột phá, tiến vào trạng thái bế quan như chủ nhân trước kia, có thể phải một thời gian nữa mới có thể hoàn thành. Thỉnh chủ nhân nhanh đến Dương Phủ chủ trì, đoàn tụ cùng Chủ mẫu”.
Siêu não nói tới đây, còn truyền cả hình ảnh Đắc Kỷ đang nhắm mắt tu luyện. Trương Tử Tinh nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp đã lâu không được thấy của Đắc Kỷ, trong lòng không khỏi kích động. Nàng quả nhiên không việc gì!
Một khi đã xác định Đắc Kỷ không việc gì, hơn nữa hoàn cảnh cũng hết sức an toàn. Trương Tử Tinh cũng yên lòng. Đối với siêu não cũng nói ra kế hoạch mới nhất của mình.
Siêu não nghe được chủ nhân sẽ cố ý phá hỏng sự liên hợp của ba thế lực lớn, cướp lấy Chân võ tạo điêu kỳ. Lúc này cũng tỏ vẻ kiên quyết hỗ trợ, còn đề xuất phái viện quân tiến đến Quỷ Khâu hiệp trợ. Trương Tử Tinh cũng đáp ứng, rồi lại cùng siêu não thương nghị nội dung chi tiết của kế hoạch, đem kế hoạch kia từng bước hoàn thiện.
Sau khi đóng cửa liên lạc, Trương Tử Tinh có vẻ hết sức hưng phấn, ôm Thiên Dao quay vài vòng, Thiên Dao bị sự vui sướng của hắn cuốn hút, cũng lộ ra nụ cười. Trương Tử Tinh định đưa Thiên Dao tới Dương Phủ tạm lánh trước, nhưng Thiên Dao lại kiên trì muốn ở lại trợ giúp hắn thực hiện kế hoạch. Trương Tử Tinh biết nàng không muốn rời khỏi hắn, hơn nữa cũng có sự cố chấp, nên đành phải đồng ý.
Không lâu sau, siêu não bí mật đem hai bộ ma khải mới chế tạo đến Quỷ Khâu.
Bộ ma khải mới này so với trước càng cường đại hơn. Bởi vì siêu não chế tạo nên trung tâm của ma khải này là phó thể của siêu não tách ra. Do đó chỉ có hai bộ, chủ yếu là lo cho Thiên Dao lực lượng đã bị mất, như vậy mới có thể giúp cho nàng có đủ năng lực tự bảo vệ mình.
Thiên Dao thử sử dụng loại “pháp bảo” cổ quái này, cảm giác thật mới lạ, không khỏi nhớ tới lúc trước tại Côn Lôn kính cũng đã thấy qua một ít hình ảnh kỳ quái. Khi hỏi Trương Tử Tinh thì hắn lại cười mà không đáp, chỉ nói trong tương lai nàng sẽ hiểu được. Thiên Dao là người đơn giản, biết hắn trước mắt không muốn đề cập đến việc này, lập tức không hỏi nữa, chỉ chuyên tâm bắt đầu học phương pháp cùng thao tác sử dụng “pháp bảo” mới này.
Tin tức một cường giả thần bí liên tiếp chiến với hai đại cường giả trong Quy Khư không biết bị ai đó nhanh chóng truyền đi, khắp nơi đều nghị luận, hơn nữa đối với Giải Trĩ luôn làm việc công chính lại là loại người thừa dịp người ta gặp nguy chận đánh mà không biết xấu hổ, mà thân phận của người thần bí có năng lực địch hai đại cường giả đứng đầu cũng dẫn phát ra các loại phỏng đoán cùng bàn tán.
So ra, tin tức Quỷ Khâu gồm thâu Mãng Hối Sơn liền có vẻ không đủ sốt dẻo, nhưng rất nhiều người có tâm vẫn không buông tha sự chú tâm. Đợi đến khi Quỷ Khâu điềm nhiên thi triển thủ đoạn tiếp thu đại bộ phận lực lượng cùng địa bàn của Mãng Hối Sơn thì thế lực này rốt cuộc đã bắt đầu có động tác. Không ít thế lực nhỏ tiến đến đầu nhập, cũng có một số thế lực bắt đầu chủ động có ý đồ muốn cùng Quỷ Khâu chia chác miếng bánh Mãng Hối Sơn này.
Quỷ Khâu lúc này lại thi triển ra thủ đoạn, thậm chí không tiếc xuất một bộ phận lợi ích của Mãng Hối Sơn, tích cực kết giao, né mạnh đánh yếu. Kết quả trong thế cục phức tạp này thế lực không những yếu đi ngược lại còn ngày càng mạnh mẽ, từng bước phát triển, dần dần trong Quy Khư đã có chỗ đứng. Đại bộ phận những việc này đều xuất phát từ mưu kế của Thiên Dao.
Sau khi Quỷ Khâu thành công gồm thâu các thế lực ở phụ cận, thu liễm lại thanh thế đang khuếch trương, bắt đầu ỏn định lại địa bàn. Tuy như thế, mỗi ngày người đến bái phỏng, đầu nhập vẫn không dứt. Quỷ Mẫu hiện là Trưởng lão của Quỷ Khâu thấy thanh thế hưng vượng như vậy, không khỏi thuần phục, vị Môn chủ mới này quả nhiên phi phàm, nếu đổi là hắn chỉ sợ Quỷ Khâu đã sớm không tồn tại rồi.
Ngày hôm nay, Quỷ Khâu có một số vị khách kỳ dị đến, cầm đầu là một nữ tử tuổi trẻ. Vốn một số người đại biểu cho một số thế lực đang ở dưới chân núi Quỷ Khâu chờ được tiếp sau khi nhìn thấy nữ tử này, đều lộ ra dị sắc, không chào mà biệt.
“Thỉnh thông báo đến người đứng đầu Quỷ Khâu, Nam Điệp Trang Hoa Sơn cầu kiến”.
Thủ vệ sơn môn cho dù không nhìn được tướng mạo của nữ tử này, nhưng khi nghe thấy những lời này thì trong lòng không khỏi chấn động, vội vàng gọi người lên núi báo cáo với Môn chủ. TruyệnFULL.vn – https://truyenfull.vn
Nam Điệp là một trong Thất Tông lão của Trang Hoa Sơn, là Huyền Tiên trong Quy Khư, không thể tưởng được hôm nay lại tới đây! Trang Hoa Sơn là nơi nào? Nếu nói Trang Hoa Sơn là thành thị đại phát đạt, thì Quỷ Khâu chỉ là một thị trấn nhỏ mà thôi, “đại nhân vật” bực này cần gì đến đây?
So với vẻ mặt khẩn trương của đám người Quỷ Mẫu, Trương Tử Tinh nghe được có người của Trang Hoa Sơn tới thì lại lộ ra vẻ cười như đã biết trước.
Không lâu sau, đám người Nam Điệp dưới sự dẫn đường của hộ vệ, đã vào đại sảnh của Quỷ Khâu.
Sau khi tiến vào đại sảnh, Nam Điệp rất nhanh quan sát Trương Tử Tinh vài lần, trong mắt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, vũ mị cười hành lễ: “Nam Điệp Trang Hoa Sơn, ra mắt Trương Môn chủ”.
Nam Điệp y phục rực rỡ, thân thể nhẹ nhàng, tướng mạo xinh đẹp, cùng Thải Vân tiên tử có vài phần giống, chỉ có điều trên mặt có thêm vài phần kiều mỵ, hơn nữa tu vi so với Thải Vân tiên tử cao hơn nhiều, đã đạt tới cảnh giới Huyền Tiên bậc trung.
Trương Tử Tinh hoàn lễ nói: “Nam Tông lão là một trong Thất đại Huyền Tiên của Trang Hoa Sơn, nghe đại danh đã lâu, hôm nay được gặp quả nhiên danh bất hư truyền”.
Nam Điệp khách sáo vài câu rồi ngồi xuống. Nam Điệp nhìn chung quanh, nửa đùa nửa thật cười nói: “Trương Môn chủ lúc này tiếp kiến ta, chỉ sợ là đãi khách không được tốt”.
Thì ra “đại sảnh” của Quỷ Khâu chỉ là một khu đất bằng rộng lớn trong núi mà thôi, phòng ốc tường chắn gì gì đều không có. Chỉ có mấy cái bàn mà thôi.
Trương Tử Tinh cười nói: “Không dối gạt Nam Tông lão, từ khi ta tiếp nhận Môn chủ tới nay, đại sảnh này đã bị hủy mấy lần, cho nên hiện tại cứ để như thế để tránh phiền toái, có chút thất lễ mong lượng thứ”.
“Trận chiến của Trương Môn chủ cùng Khế Du danh chấn Quy Khư, ta cũng có nghe thấy, Khế Du kia tu vi cao thâm, chân thân cực kỳ lợi hai, mà vẫn bị thần thông của Môn chủ tiêu diệt. Hôm nay nhìn thấy Môn chủ, quả nhiên là phong thái phi phàm” Nam Điệp vừa khen vừa gật gật đầu: “Nực cười cho những kẻ có mắt không tròng, không nhìn ra được thần thông Môn chủ Huyền Tiên bậc trung, lại tới gây chuyện, thực là tự tìm đường chết”.
Trương Tử Tinh mới vừa rồi cố ý lấy Ma Vực lực để lộ ra một chút khí tức Huyền Tiên bậc trung, thấy Nam Điệp nói như vậy cũng không phủ nhận, nói: “Nam Tông lão quả nhiên nhãn lực thật tốt! Không biết Tông lão hôm nay đến đây là có gì chỉ giáo?”
Đúng là bởi vì chút lực lượng lộ ra này, đã khiến cho Nam Điệp trong lòng càng thêm tôn trọng, thái độ cũng thay đổi nhiều.
“Chỉ giáo thì không dám” Nam Điệp đứng dậy nói: “Hiện tại Quỷ Khâu tuy đã diệt Mãng Hối Sơn, những cũng đã kích lên làn sóng ngầm từ khắp nơi, tin tưởng rằng với tài trí của Môn chủ cũng đã biết việc này. Huống hồ Quy Khư còn có mối họa Dương Phủ, động đến chỗ nào, vô luận là thế lực lớn nhỏ, đều gặp họa diệt môn. Môn chủ có từng nghĩ tới làm thế nào ứng phó chưa?”
Trương Tử Tinh cau mày, trầm ngâm không nói, Nam Điệp cười càng thêm vũ mị: “Ta hôm nay đặc biệt vì giúp Môn chủ giải ưu mà đến, gần đây Quỷ Khâu thanh thế đại chấn, thanh danh của Môn chủ cũng lan xa, Tông chủ Giải Trĩ của ta đã đặc biệt phái ta đến đây, để mời Quỷ Khâu gia nhập Trang Hoa Sơn, Môn chủ có thể trở thành một trong Bát Tông lão, tiếp tục thống lĩnh Quỷ Khâu. Không biết ý của Môn chủ như thế nào?”
Đám người Quỷ Mẫu đều nhìn nhau, mặt lộ vẻ kinh ngạc, Trang Hoa Sơn là một trong ba thế lực lớn của Quỷ Khâu, Mãng Hối Sơn tuyệt không thể sánh bằng, Môn chủ lại được xưng là Tông lão. Nếu thực có thể gia nhập, như vậy Quỷ Khâu sẽ trở thành một chi của Trang Hoa Sơn, coi như đã là rạng rỡ tông môn.
Trương Tử Tinh lộ ra vẻ trầm tư, lúc này lại có hộ vệ báo lại: “Dưới chân núi có Tông lão của Phúc Thiên Sơn Hàn Lợi đạo nhân đến, nói là phụng mệnh của Phúc Thiên Sơn, bảo Môn chủ tự mình xuống núi nghênh đón”.
Nam Điệp nghe thấy Phúc Thiên Sơn phái người đến, trong mắt hàn quang xẹt qua, cười nói: “Phúc Thiên Sơn quả thật cao giá!”
Trương Tử Tinh nghe ra ý châm chọc của Nam Điệp, chẳng qua so ra, thái độ của Trang Hoa Sơn quả thật có vẻ lễ hiền hạ sĩ, lúc này nói: “Ngươi đi báo cho Hàn Lợi đạo nhân kia, nói ta đang gặp một vị khách quan trọng, thứ không thể xuống núi nghênh đón, thỉnh hắn lên núi đến đây”.
Nam Điệp nghe vậy, trong lòng biết vị Môn chủ này đã có khuynh hướng nghiêng về phe hắn, cho nên không tiếc đắc tội với Phúc Thiên Sơn, âm thầm vui mừng, đối với Trương Tử Tinh liếc mắt đưa tình nói :”Môn chủ quả nhiên có phách lực”.
Trương Tử Tinh nhíu mày: “Nam Tông lão, ta đối với Trang Hoa Sơn thực cũng có vài phần ngưỡng mộ, những cũng thỉnh Tông lão thu lại dị năng kia, để tránh hiểu lầm”.
Nam Điệp vốn là phụng mệnh chiêu lãm mà đến, sau khi thấy Trương Tử Tinh tu vi bất phàm, trong lòng bắt đầu tính toán rất nhanh. Từ khi bắt đầu cười đã thi triển dị năng thiên phú, làm cho đối phương vô hình trung đối với hắn sinh ra một loại cảm giác tin cậy, nếu định lực không đủ còn có thể dần dần trở nên mê muội.
Nam Điệp thấy đối phương phá được dị năng của mình, sắc mặt hồng lên, chính sắc hành lễ: “Môn chủ tu vi quả nhiên thâm sâu, Tiểu Điệp vốn chỉ là thử một lần, có chỗ đắc tội, mong lượng thứ”.
Trương Tử Tinh gật gật đầu, tỏ vẻ vô phương, lúc này phía trước truyền đến một tiếng cười lạnh: “Ta còn tưởng vị đứng đầu Quỷ Khâu này sao lại cuồng vọng như thế, lại không hạ sơn nghênh đón, thì ra là có vị khách quan trọng này!”
Người tới đúng là một trong ngũ đại Huyền tiên của Phúc Thiên Sơn Hàn Lợi đạo nhân. Hàn Lợi đạo nhân tới đây vốn là phụng mệnh Côn Đạo Nhân tới chiêu lãm Quỷ Khâu. Bởi vì Quỷ Khâu gần đây thế phát triển rất mạnh, cho nên Côn Đạo Nhân cũng biết, muốn lấy uy thu phục để ngày sau sử dụng. Hàn Lợi xem ra, loại thế lực mới sinh chưa ổn định như Quỷ Khâu, có thể nép dưới bóng “đại thụ” như Phúc Thiên Sơn đã là vô cùng vinh hạnh, lại được Côn Đạo Nhân phân phó, cho nên thái độ có vẻ hết sức nghênh ngang, tính hạ uy thế của kẻ đứng đầu Quỷ Khâu.
Nếu Hàn Lợi đạo nhân biết, người mà mình đối mặt chính là cường giả đỉnh cấp ngày đó cùng Côn Đạo Nhân giao đấu, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào?
Nam Điệp cũng vũ mị như trước, mà lập tức đổi ra vẻ mặt lạnh lùng: “Vị Trương Môn chủ này tu vi thâm sâu, tuy là ta cũng phải lễ nhượng vài phần. Hàn Lợi, ngươi có gì gì mà dám ở trước mặt hắn cuồng vọng?”
Lời này của Nam Điệp có ý khích Trương Tử Tinh, lại có tâm khơi mào sự tranh đấu giữa Hàn Lợi đạo nhân cùng Trương Tử Tinh, khiến cho Quỷ Khâu tiến từng bước đứng về phía đối lập với Phúc Thiên Sơn.
Hàn Lợi đạo nhân dò xét Trương Tử Tinh một phen, đang muốn cười lạnh, bỗng nhiên cảm giác được trên người đối phương tản mát ra một tia khí tức Huyền Tiên, còn muốn hơn mình một bậc, tâm niệm vừa chuyển, nhất thời thu liễm thái độ ngạo mạn, cười nói: “Có nghe qua việc Trương Môn chủ đánh bại Khế Du, ngay cả Tông chủ của ta cũng khen không ngớt, ta còn có chút không phục, hôm nay cố ý thử một lần, quả nhiên danh bất hư truyền, mới vừa rồi đã đắc tội, thỉnh Môn chủ đừng trách”.
Nam Điệp nghe những lời này y như là nàng ta nói khi nãy, không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Trương Tử Tinh nhìn ra hai người này cũng không phải là người hời hợt, mỉm cười, thỉnh hai người trở lại chỗ ngồi.
Tiếp đến, Nam Điệp cùng Hàn Lợi đạo nhân vì tranh thủ Quỷ Khâu mà triển khai một phen khẩu chiến. Nếu chỉ có một nhà thì Quỷ Khâu cũng có chút mắt tròn mắt dẹt mà nghe, nhưng hiện tại lại có hai nhà cạnh tranh, tự nhiên sẽ khác.
Nam Điệp cho rằng Trương Tử Tinh có ý hảo cảm đối với Trang Hoa Sơn, nên đã khen ngợi Môn chủ Giải Trĩ hào sảng cùng công chính, nhưng Hàn Lợi lập tức đem việc Giải Trĩ thừa dịp người ta gặp nguy, phục kích cường giả thần bí nói ra để đả kích. Nam Điệp cũng nói Côn Đạo Nhân trong khi đối quyết đã vô sỉ mượn lực của trận pháp, mà vẫn không thể thắng được cường giả thần bí, mà Giải Trĩ chỉ là “dùng võ kết bạn”, để phản công. Hai người càng nói càng kịch liệt, lôi rất nhiều cố sự năm xưa mà nói ra. Cũng may Trương Tử Tinh đã sớm lệnh cho người trong Quỷ Khâu lui ra, nếu không rất nhiều chuyện không hay của hai thế lực lớn sẽ bị truyền ra ngoài.
Trong khi hai vị đại biểu của Phúc Thiên Sơn cùng Trang Hoa Sơn công kích lẫn nhau, “Phúc lợi” của Quỷ Khâu cũng từng bước được đề cao, trong cục diện lâm vào thế cưỡi hổ khó hạ, hai người đều xuất ra lễ vật mang đến, mà đại đa số trong đó đều là đồ riêng của mình.
Cuối cùng Hàn Lợi đạo nhân thực lực về kinh tế kém một bậc, cuối cùng đã bại trận.
Trương Tử Tinh lộ ra vẻ khó xử, chỉ nói việc này trọng đại, phải suy nghĩ một phen rồi mới định đoạt được.
Hàn Lợi đạo nhân cũng có chút phách lực, đem số lễ vật là lễ gặp mặt này giao cho Trương Tử Tinh, cũng không thúc giục gia nhập Phúc Thiên Sơn nữa, chỉ nói hôm nay đã đắc tội, ngày sau tất cùng đại Tông lão Trọng Minh đạo nhân lại đến, rồi cáo từ mà đi.
Nam Điệp thấy Hàn Lợi “bại tẩu”, âm thầm vui mừng, đem lễ vật giao cho Trương Tử Tinh, rồi lại cùng hắn chuyện trò, có ý muốn đem mị lực cá nhân để từng bước thu ngắn khoảng cách với hắn.
Đang nói chuyện thì bỗng nhiên thấy một vị nữ tử áo trắng đi tới, nữ tử này tướng mạo tuyệt mỹ, khí chất vô song. Cho dù là Nam Điệp cũng phải kém ba phần. Trương Tử Tinh vừa thấy nữ tử này, lập tức thu hồi nụ cười đối với Nam Điệp, chính sắc hướng tới Nam Điệp mà giới thiệu thê tử của hắn là Dao phu nhân. Nam Điệp thấy ánh mắt của Dao phu nhân đối với nàng lộ ra địch ý, trong lòng biết không ổn, vội vàng thu liễm vẻ mặt, khách sáo vài câu về thành ý của Trang Hoa Sơn, rồi lập tức đứng dậy cáo từ.
Sau khi Nam Điệp rời đi, Trương Tử Tinh cùng Thiên Dao nhìn nhau cười, Trang Hoa Sơn cùng Phúc Thiên Sơn một khi đã tới, nói vậy Hoang Dã Sơn cũng sẽ không cam phận đi sau, tất cả đều suông sẻ theo kế hoạch mà tiến hành.