Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 448: Quyết đấu Tru tiên trận


Đọc truyện Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần – Chương 448: Quyết đấu Tru tiên trận

Chuẩn Đề đạo nhân nhận ra người cầm Tru tiên kiếm kia chính là Khổng Tuyên, bởi vì lúc trước Tiêu dao tử nổi giận khiển trách Nguyên Thủy thiên tôn khiến thân phận bị bại lộ nên huynh đệ Khổng Tuyên của hắn xuất hiện cũng nằm trong dự kiến của Chuẩn Đề.

Mới vừa rồi một kích của Thông Thiên giáo chủ kia mặc dù mới chỉ thoáng lướt qua nhưng Chuẩn Đề đạo nhân đã nhận ra tu vi của Khổng Tuyên so với lần trước tại Hạp sơn thành đã lại tinh tiến hơn. Trong lòng Chuẩn Đề biết người kia còn có Hỗn độn chung trong tay, cũng là người có lực công kích mạnh nhất trong bốn huyền tiên nên không muốn để cho hắn có cơ hội thi triển mà liền dùng Thất bảo diệu thụ trong tay công tới.

Không ngờ sau lưng Khổng Tuyên bỗng nhiên hiện ra Ngũ sắc thần quang, lại nhanh chóng kết hợp thành một loại quang mang không màu, đón lấy thất bảo diệu thụ . thất bảo diệu thụ được xưng là có thể xoát được vạn vật, dù là loại đại sát khí như Tru tiên tứ kiếm kia cũng có thể mượn lực xoát được nhưng khi gặp phải loại vô sắc thần quang có tính chất tương tự này thì lại không thể xoát được. Thất thải quang mang cùng vô sắc quang mang quấn quanh với nhau, dây dưa một chỗ, không thứ nào xoát được thứ nào.

Khổng Tuyên dù sao thực lực còn kém quá xa, mới xoát một lúc đã cảm giác khó có thể duy trì, thầm nghĩ Chuẩn Đề quả nhiên lợi hại nhưng hắn không biết rằng Chuẩn Đề dc kia còn kinh ngạc hơn hắn gấp nhiều lần. Bởi vì Chuẩn Đề mượn diệu dụng của tiên thiên linh vật thất bảo diệu thụ còn Khổng Tuyên lại chỉ dùng lực lượng bản thể, cũng có thể nói rằng đối với trình độ lĩnh ngộ phép tắc thì Khổng Tuyên đã ngang bằng cùng dị bảo thất bảo diệu thụ. Nếu không phải vì thực lực của hai người chênh lệch thì Khổng Tuyên trên một mặt nào đó còn vượt qua cả Chuẩn Đề .

Nếu…. Khổng Tuyên có thực lực của thánh nhân ….

Khổng Tuyên xoát được vài cái thì lực lượng đã tiêu hao không nhỏ, vô sắc thần quang đã dần chuyển thành thế thủ. Chuẩn Đề đạo nhân nhìn ra điều đó đang muốn thừa dịp phản công nhưng đối thủ của Chuẩn Đề không chỉ có một mình Khổng Tuyên. Trong khi hai người đang xoát với nhau thì Diệt tuyệt khí đại thịnh, hóa thành một cơn gió lốc bay về hướng Chuẩn Đề, ven đường lục trúc tấc tấc đứt đoạn. thất bảo diệu thụ trong tay Chuẩn Đề rung lên bức lui Khổng Tuyên rồi hướng cơn gió lốc kia xoát một cái, gió lốc nhất thời biến mất, trở lại thành thân ảnh Đa Bảo đạo nhân tay cầm Tuyệt tiên kiếm như trước.

Chuẩn Đề đạo nhân đem sáu căn Thanh tịnh trúc hợp lại thành một cây trúc trượng như cũ, hướng xuống đầu Đa Bảo đạo nhân gõ xuống cái gõ nhẹ nhàng nhưng lại ẩn chứa hỗn độn lực lớn lão, nếu bị đánh trúng dù Đa Bảo đạo nhân có thân thể huyền tiên đỉnh cũng sẽ bị diệt. Đa Bảo đạo nhân liền hoành kiếm đón lấy một đòn này, không ngờ thân hình chỉ thoáng lảo đảo bị đẩy lui ra, cũng không đáng ngại. Trong lòng Chuẩn Đề đạo nhân biết rằng sở dĩ Đa Bảo đạo nhân có thể đón được đòn này là do lực lượng kỳ dị phát ra từ Tru tiên trận khiến uy lực bốn thanh tiên kiếm tăng mạnh, dù người sử dụng chỉ là huyền tiên mà cũng có thể tạm thời có năng lực kìm giữ thánh nhân.

Không đợi Chuẩn Đề lại công kích Đa Bảo đạo nhân , Hình Thiên đã xông tới. Tiềm chất gặp mạnh càng ham đấu của Hình Thiên càng bốc cao, đấu chí của hắn dâng cao chưa từng thấy cùng khí thế không ngại ngọc thạch cùng vỡ càng hợp với tính chất của Lục tiên kiếm nên phóng ra sát khí kinh người. Chuẩn Đề cũng không dám khinh thường, thất bảo diệu thụ vẽ ra một hình tròn đón lấy chiêu kiếm, khi sát khí kia chạm lên vòng tròn quang mang liền bị hóa giải vô hình. Cũng lúc đó, Chuẩn Đề lại chợt cảm nhận thấy dị lực bùn đàm xuất hiện.

Loại dị lực bùn đàm này mang theo một lực lượng mà đến cả Chuẩn Đề thánh nhân đều thấy vô cùng quái dị, khiến lão cảm thấy bên ngoài tràn ngập nguy hiểm rình rập, nếu chỉ thoáng mạo hiểm hoặc không để ý sẽ có thể gặp phải sự tấn công đáng sợ. lọa cảm giác kỳ dị này đối với Chuẩn Đề đạo nhân mà nói còn có vài phần quen thuộc, dường như khi đấu với Lão Tử của Bát Cảnh cung cũng gặp phải lực lượng như vậy.

Nhưng luồng dị lực này cùng lực lượng mà Lão Tử thi triển trong lần gặp nhau ở Đông hải lại có khác biệt, tựa hồ càng thêm quỷ dị. Dưới tác dụng của cỗ lực lượng này Khổng Tuyên, Đa Bảo đạo nhân cùng Hình Thiên dường như còn được liên kết thành một chỉnh thể, thế công tới của Tru tiên, Tuyệt tiên, Lục tiên kiếm càng thêm hung hiểm, còn loại lực lượng kia càng rõ ràng triển hiện hơn với tác dụng –Hãm (trói buộc).

Chuẩn Đề đạo nhân thầm kinh ngạc, người sử dụng Hãm tiên kiếm không hề nghi ngờ chính là vị Tiêu dao tử kia. Lần trước tdt đến Tây phương giáo cùng hai thánh nhân đánh cuộc bất quá mới chỉ có tu vi ở cấp độ kim tiên, mà giờ đây tdt lại thi triển ra thực lực không kém huyền tiên đỉnh bậc như Khổng Tuyên, thậm chí còn có phần hơn. Chuẩn Đề tự nghĩ đã từng giao thủ với Thông Thiên giáo chủ, nếu chỉ tính về lực lượng mà tdt phát huy ra diệu dụng – Hãm, đơn thuần thì ẩn ẩn còn trên cả Thông Thiên giáo chủ.

Chẳng lẽ tdt lại vừa lĩnh ngộ ảo diệu nào đó của Thiên thư, hoặc là lại có kỳ ngộ ? Người này quả nhiên có thể thành nghiệp lớn ! Chỉ có điều không ngờ rằng tiến cảnh lại nhanh như vậy. ! Cứ như vậy tiếp tục thì tdt chính là người mạnh nhất trong bốn huyền tiên ở đây, có lẽ nên gọi là đệ nhất nhân dưới thánh nhân.


Lúc trước nếu đưa hắn gia nhập làm môn hạ bổn giáo thì dù là Nhiên Đăng tam giáo chủ cũng không thể có ngộ tính, căn tính cùng tu vi hơn hắn được, nhất là không gì có thể sánh được với ngộ tính. Đáng tiếc, Tây phuong giáo không có được – Cơ duyên-.

Đương nhiên, nếu Chuẩn Đề biết được thân phận chân thật của tdt hẳn sẽ không còn cảm thấy tiếc nuối.

Nhưng tiếc nuối chỉ là tiếc nuối, Chuẩn Đề cũng sẽ không cho phép mình bại dưới tay bốn huyền tiên. Cho dù trong tay bọn họ cầm Tru tiên tứ kiếm, cho dù đang ở trong Tru tiên trận !

Thất bảo diệu thụ trong tay Chuẩn Đề phát ra thất thải quang mang mãnh liệt, lực lượng cường đại lan ra bốn phương, nhưng dưới sự dẫn dắt của Hãm tiên kiếm mà cả bốn thanh tiên kiếm bỗng nhiên rút lui khiến Chuẩn Đề phải lãnh chịu cảm giác dồn sức ra đòn mà chỉ vào khoảng không.

Quang mang của thất bảo diệu thụ đã hóa thành một vòng tròn ba màu rực rỡ, chung quanh cũng được quang manh chiếu sáng khiến mơ hồ có thể thấy được chung quanh có bốn cánh cửa, phía trên mỗi cánh cửa đều có một thanh kiếm tiên lơ lửng. Đúng là Tru tiến tứ kiếm còn bọn Khổng Tuyên đều biến mất không còn bóng dáng.

Chuẩn Đề dc cau mày lại, đây là Tru tiên trận sao ? Vậy Nguyên Thủy thiên tôn chạy đi đâu rồi ?

Nguyên Thủy thiên tôn lúc này đang cùng Thông Thiên giáo chủ kịch chiến với nhau, hai người mặc dù là sư huynh đệ đồng môn nhưng đều đã tích oán đã lâu, mà kết quả trận này còn quan hệ đến đại sự nên đều dùng hết toàn lực ứng chiến, không hề lưu thủ. Nguyên Thủy thiên tôn ngồi trên Cửu long trầm hương liễn huy động Tam bảo ngọc như ý chống cự Thanh bình kiếm của Thông Thiên giáo chủ đến bất phân thắng bại. Nguyên Thủy thiên tôn đấu một hồi mới phát hiện không thấy Tru tiên tứ kiếm của Thông Thiên giáo chủ, kết hợp cùng sự biến mất của Chuẩn Đề cùng thanh âm của tdt lúc trước , trong lòng không khỏi suy nghĩ.

Lúc này, Thanh bình kiếm trong tay Thông Thiên giáo chủ chợt bay ra hóa thành một chiếc cầu xanh vòng quanh Nguyên Thủy thiên tôn. Bốn chân quanh cl vốn có bốn đóa kim liên chợt phát ra hào quang rực rỡ. Trong màn hào quang lại sinh hoa, chỉ phút chốc đã hiện ra vạn đóa kim liên, đem chiếc cầu vồng màu xanh ngược lại vùi lấp trong đó. Thông Thiên giáo chủ chỉ xuống dưới chân, vô số đạo khí tức mạnh mẽ nhất thời xuất hiện, những đạo khí tức này so với những đạo kiếm khí lúc ở ngoài trận còn sắc bén hơn mấy lần, hơn nữa sát ý càng sâu, chiếc cầu vồng màu xanh dưới sự trợ giúp của duệ khí đột nhiên lại bừng lên khiến vô số bông sen bị chém nát rồi biến mất. Nhưng trong tay Nguyên Thủy thiên tôn còn có một lá cờ – Hạnh hoàng kỳ. Từ trên Hạnh hoàng kỳ phát ra kim quang nhàn nhạt, dưới tác dụng của kim quang những đóa kim liên bị tàn phá lại dần hồi phục như cũ, nhất thời hai bên lại thành thế giằng co nhau.

Hạnh hoàng kỳ Nguyên Thủy thiên tôn sử dụng vốn đã đưa cho Khương Tử Nha sử dụng nhưng từ sau khi sáu thánh hợp lực bày ra cấm thuật chi chú, nhân giới cấm dùng hết thảy pháp bảo pháp thuật cho nên Hạnh hoàng kỳ ở trong tay Khương Tử Nha cũng là lãng phí tư nguyên nên đã bị thu hồi.

Mặc dù Nguyên Thủy thiên tôn cản được vô số đạo duệ khí cùng thanh cầu nhưng công kích của Thông Thiên giáo chủ vốn kết hợp sát khí của Vạn tiên trận lại thi triển dưới diệu dụng của Tru tiên trận đồ mà thi triển ra nên gây cho kim liên mà Nguyên Thủy thiên tôn bày ra áp lực khổng lồ.

Nguyên Thủy thiên tôn tất nhiên không cam lòng chịu bị động như vậy, trong tay rốt cục hiện ra tiên thiên chí bảo Bàn cổ phiên.

Chuẩn Đề đối mặt với bốn cánh cửa của Tu tiên trận phát ra trận trận sấm vang. Bốn đạo kiếm quang kia đột nhiên bay ra kết hợp thành một thể, hướng Chuẩn Đề bắn mạnh tới. Chuẩn Đề đem sáu căn Thanh tịnh trúc đón tới, kiếm kia cũng không tránh mà lại mang theo khí tức diệt tuyệt xông tới, đến khi chuẩn bị giao kích lại đột nhiên hóa thành nhu kình, tựa một còn độc xà quấn quanh sáu căn thanh tịnh trúc trượng, đồng thời mở ra răng nanh hướng Chuẩn Đề táp tới.


Chuẩn Đề cảm nhận được bốn khí Tru, Tuyệt, Lục, Hãm trên trúc trượng mãnh liệt vọt tới. Tâm niệm vừa động trên sáu căn trúc trượng liền phát ra lực chấn mạnh mẽ bức số nanh độc của độc xà ở bên ngoài, đồng thời thất bảo diệu thụ quang mang sáng lòa, hướng phía trước xoát tới. Kiếm kia bị thất bảo diệu thụ xoát một cái liền phân thành bốn thanh, phân biệt sử dụng trong tay bốn người, vây quanh lấy Chuẩn Đề.

Ánh mắt Chuẩn Đề đạo nhân rơi trên người tdt, không nhịn được nói một câu : “Tiêu dao đạo hữu thật là giỏi ! Bốn người đạo hữu mượn lực trận đồ mà có thể phát huy uy lực của tứ kiếm đễn cảnh giới như vậy, quả thực cao cường ! Nhưng bất quá, ngươi dù có làm cách nào để mượn ngoại lực thì cũng không thể chân chính đạt được hỗn nguyên cảnh giới, cuối cùng khó thoát khỏi đường thua. Bốn vị đạo hữu đều là tu vi huyền tiên vạn người khó gặp, có thể nói rằng là những người mạnh nhất dưới thánh nhân, một thân tu vi cực kỳ cường hãn, bần đạo không muốn hạ sát thủ, nếu là bốn vị nguyện nhập giáo ta …”

” Chuẩn Đề đạo hữu, đang là lúc quyết chiến, hà tất phải tốn nước miếng?” Trương Tử Tinh thầm nghĩ Chuẩn Đề đạo nhân cũng quá” chuyên nghiệp”, đang đấu đá với nhau còn không quên khoét vách, không đợi lão nói xong đã mở miệng từ chối.

“Đã như vậy, bần đạo cũng sẽ toàn lực đánh một trận, ứng với trận chiến ngày hôm nay!” Chuẩn Đề đạo nhân thở dài một tiếng, khí tức toàn thân chợt tăng mạnh, kim quang thoát thể mà ra, hiện ra pháp thân có hai mươi bốn tay, mười bốn đầu, trên pháp thân có anh lạc, kim cung, ngư tràng, ngân kích, gia trì thần xử, bảo tỏa, kim bình… uy thế kinh người.

Bốn người Trương Tử Tinh nhất thời cảm thấy áp lực tăng gấp bội, không tự chủ được bị chấn lùi về phía sau, Trương Tử Tinh biết Chuẩn Đề đạo nhân trong nguyên tác đã dùng kim thân thần thông này hàng phục Khổng Tuyên, cũng biết Thông Thiên giáo chủ từng dùng Tru tiên tứ kiếm chém đứt một cánh tay của kim thân, nhưng hiện nay tự kiểm nghiệm thì mới biết loại lực lượng này cường đại cùng đáng sợ đến thế nào, kỳ thực, trong Tru tiên trận lực lượng của Chuẩn Đề còn bị hạn chế nhất định rồi nhưng vẫn cường hãn không gì sánh được.

Bốn người mặc dù cảm thấy áp lực cực lớn nhưng không khiếp sợ chút nào bởi vì đã từng trải qua những lần rèn luyện của Thông Thiên giáo chủ tại bí cảnh. Trong bí cảnh bốn người từng nhiều lần đối diện với áp lực cường đại của hỗn độn lực do Thông Thiên giáo chủ phát ra nên đã sớm không còn tâm lý sợ hãi trước áp lực nữa rồi.

Cả bốn đều thầm vận kiếm khí tâm quyết, trên bốn thanh tiên kiếm đều phát ra quang mang nhàn nhạt, giảm bớt không ít áp lực, sau đó cả bốn người đều tách ra bốn phía kim thân, kiếm khí tung hoành.

Nhưng kim thân không hề tránh né, còn dùng tay không bắt lấy Lục tiên kiếm khí vừa chém xuống đầu, Hình Thiên dùng hết toàn lực run lên nhưng kiếm khí vẫn không hề bạo phát ra. Đa Bảo đạo nhân lẹ mắt nhanh tay, Tuyệt tiên kiếm khí hóa vạn đạo chém về phía cánh tay của kim thân, nhưng Đa Bảo đạo nhân dù sao cũng không thể bằng Thông Thiên giáo chủ, chỉ thấy một cánh tay khác của kim thân cầm chiếc ô mở ra, vạn đạo kiếm khí đều rơi trên đó nhưng không hề có tác dụng gì. Cánh tay kim thân chợt vận lực kéo Lục tiên kiếm khí một chút, kiếm khí bỗng nhiên quay ngược lại về phía Hình Thiên bạo phát. May mà Hãm tiên kiếm của Trương Tử Tinh đúng lúc phát động, một vòng sóng gợn kỳ dị chợt xuất hiện hóa giải hoàn toàn Lục tiên kiếm khí đang quay lại công kích Hình Thiên.

Không biết Khổng Tuyên đã xuất hiện phía sau kim thân từ bao giờ, Tru tiên kiếm chém xuống nhưng Chuẩn Đề vẫn không quay đầu lại chỉ có kim thân dùng tay chụp tới giữ chặt lấy Tru tiên kiếm, mấy cánh tay cầm pháp bảo còn lại đều quay lại đánh về phía Khổng Tuyên. Khổng Tuyên liền hiện vô sắc thần quang sau lưng, vận lực xoát hết pháp bảo sang một phía nhưng vẻ mặt Khổng Tuyên cũng trắng bệch, dường như vì quá hao lực. Chuẩn Đề đạo nhân đang muốn thừa cơ tấn công bỗng nhiên bên tai vang lên một tiếng chuông lớn. Chuẩn Đề đạo nhân chỉ cảm thấy tiếng chuông mang theo một lực lượng đặc biệt kỳ dị khiến tiên thức trong nháy mắt đình trệ nên đành ném Khổng Tuyên cùng Tru tiên kiếm trong tay ra xa. Tru tiên kiếm chợt sáng lòa quang mang, dường như chỉ nháy mắt Khổng Tuyên đã lại khôi phục toàn bộ sức mạnh. Chuẩn Đề đạo nhân nhìn lại mới thấy trên đỉnh đầu mình có một chiếc chuông màu vàng nhạt, dó chính là tiên thiên chí bảo Hỗn độn chung.

Tiếng chuông vang lên không ngớt, tuy không vang lên quá lớn tiên thức của Chuẩn Đề lại không tự chủ rung lên, dần dần loại rung động đó biến thành chấn động. Trong chấn động Chuẩn Đề dc nhất thời không cách nào tập trung tinh thần, trong mắt bốn người Trương Tử Tinh chợt xuất hiện trọng ảnh bèn vận tuệ nhãn thần thông, rốt cục cũng nhìn rõ được thân hình bốn người nhưng toàn bộ càn khôn trong Tru tiên trận phảng phất đều rung chuyển theo tiếng chuông, vừa thoáng phân thần bống người Trương Tử Tinh lại hóa thành ảo ảnh.

Trong lòng Chuẩn Đề biết rõ là do dị lực của Hỗn độn chung gây ra nên thất bảo diệu thụ trong tay chợt vẽ thành một vòng tròn, quang mang bắn ra tứ phía bức đối thủ lui ra càng ngày càng xa. Cho đến khi bốn người lùi trở lại trong bốn cửa, bốn cửa đột nhiên hóa thành bốn thanh cự kiếm khổng lồ trấn ở bốn phía, uy thế cực kỳ kinh người, đồng thời còn phát ra kiếm khí cường liệt càng ngày càng dày đặc hướng về phía Chuẩn Đề lan ra, tùy thời đều có thể động. Đột nhiên, Chuẩn Đề dc chợt lộ ra vẻ nghi hoặc, mày chau lại.


Về phía bên kia lúc Nguyên Thủy thiên tôn xuất ra Bàn cổ phiên đã tính trước rằng Thông Thiên giáo chủ sẽ có ứng phó nên đã sớm đề phòng, chỉ thấy thanh cầu bay ngược về trong tay Thông Thiên giáo chủ, trở lại thành hình dáng của Thanh bình kiếm, lập tức hàng vạn tia duệ khí chợt tụ lại, liễm nhập vào trong cơ thể Thông Thiên giáo chủ, phát xuất quang mang bạch sắc nhàn nhạt. TruyệnFULL.vn – .TruyệnFULL.vn

Lúc đó, Nguyên Thủy thiên tôn khẽ rung Bàn cổ phiên lên, một không gian kỳ dị tựa hắc động chợt xuất hiện, vụ khí dày đặc quanh đó nhất thời bị không gian vô hình hút đi nhanh chóng, nhưng vụ khí kia dường như vô cùng vô tận, tuy bị hắc động không ngừng thôn phệ nhưng rốt cục vẫn không hề thay đổi tình trạng.

Thân hình Thông Thiên giáo chủ trong bạch quang đối diện với hắc động do Bàn cổ phiên tạo ra không hề ảnh hưởng, tựa hồ Thông Thiên giáo chủ đã hóa thành vũ trụ càn không còn hắc động do Bàn cổ phiên chế tạo bất quá chỉ là một vật trong càn khôn mà thôi.

Nguyên Thủy thiên tôn tỏ ra kinh ngạc không ngừng, không thể biết tại sao Thông Thiên giáo chủ không có Tru tiên tứ kiếm trong tay mà vẫn hợp nhất được kiếm khí của Tru tiên trận, lại còn có thể đạt đến cảnh giới “Bất động bất kinh” chí cao, dù là Bàn cổ phiên cũng không thể làm gì được. Chỉ bất quá Nguyên Thủy thiên tôn không hề khẩn trương bởi vì Thông Thiên giáo chủ dù có lợi dụng trận pháp mà sinh ra Bất động chi cảnh tuy rằng cao cường nhưng bởi Tru tiên tứ kiếm không có trong tay nên lực công kích cũng bị suy giảm không ít, không ai làm gì được ai.

Đúng lúc đó trong lòng Nguyên Thủy thiên tôn chợt thấy nguy hiểm, chỉ thấy kim liên hoa phía sau bay tán loạn, bốn đạo kiếm khí sắc bén cực kỳ đã vô thanh vô tức tiến tới. Hạnh hoàng kỳ cấp tốc được Nguyên Thủy thiên tôn quay về phía sau, vạn đạo kim quang ngăn cách kiếm khí ở bên ngoài kịp thời nhưng trong lòng vẫn đại chấn :Tru tiên tứ kiếm ! Tứ kiếm này đã xuất hiện rồi!

Nguyên Thủy thiên tôn vừa phân thần phút chốc chợt nghe có tiếng trống vang lên, tiên thức nhất thời mông lung, bốn đạo kiếm khí phía sau cũng chợt tăng cường, ngay cả Hạnh hoàng kỳ cũng không chống đỡ được khiến Cửu long trầm hương liễn và Bàn cổ phiên khẽ rung động, không gian hắc động vừa trước cũng đột nhiên biến mất hiện ở phía sau, hút lấy toàn bộ bốn đạo kiếm khí sắc bén.

Đột nhiên một đạo tử điện từ phía sau tiến tới, Nguyên Thủy thiên tôn không chú ý nên không kịp tránh ra bị kích văng ra khỏi Cửu long trầm hương liễn.

Thì ra, mới vừa rồi Trương Tử Tinh bốn người đột nhiên xuất hiện dùng tứ kiếm đánh lén phía sau Nguyên Thủy thiên tôn. Khi Nguyên Thủy thiên tôn di chuyển hắc động về phía sau để ứng phó kiếm khí kia thì Thông Thiên giáo chủ liền nắm chặt thời cơ, lập tức thi triển Tử điện truy, rốt cục đánh lén thành công.

Lần này Thông Thiên giáo chủ vận hết sức, không chỉ phá hủy bảo bối tọa kỵ mà còn đánh cho Nguyên Thủy thiên tôn gần như xuất ra lửa tam muội, rốt cục trút được nỗi hận trong lòng.

Nguyên Thủy thiên tôn tuy rời khỏi Cửu long trầm hương liễn đồng thời vẻ ngoài chật vật nhưng thân thể bất tử nên không ngại nhưng vẻ lạnh lùng trên mặt càng đậm, khi nhìn thấy bốn người Trương Tử Tinh cầm Tru tiên tứ kiếm trong tay thì không khỏi thất kinh :lẽ nào Chuẩn Đề đạo nhân thất bại? Điều này sao có thể ? Nếu là như vậy thì một mình lão ứng phó với năm người liên thủ, chỉ sợ…

Phía đối diện chợt có tiếng Chuẩn Đề đạo nhân truyền đến :”Bốn vị đạo hữu ! Đừng chạy!”

Vừa mới dứt lời, một chiếc đoản xử hai đầu hơi nhọn vượt qua không gian, bắn về phía Hình Thiên nhanh như điện. Thanh đoản xử mặc dù không hề có quang hoa nhưng uy lực rất mạnh khiến Hình Thiên không thể né tránh, mà Lục tiên kiếm đang bị Bàn cổ phiên hút lấy nên chỉ đành xuất Kiền thích thần phủ ra định chống đỡ.

Kiền thích thần phủ cùng Lục kiếm tiên hoàn toàn khác nhau nên không được trận pháp tăng lực, nếu va chạm Hình Thiên tất khó tránh được thua thiệt.

Thân ảnh Khổng Tuyên chợt xuất hiện trước người Hình Thiên vừa kịp lúc, trong tay vẫn cầm vững Tru tiên kiếm như cũ mà ngũ sắc thần quang sau lưng đã hợp thành trạng thái trong suốt, thần quang khẽ động khiến tốc độ đoản xử càng ngày càng chậm rồi rốt cục rơi vào trong thần quang.


Lần đầu tiên Khổng Tuyên gặp Chuẩn Đề đạo nhân thì đã từng ỷ thần thông thu lấy gia trì thần xử nhưng vì tu vi thấp kém mà bị thương nặng. Hôm nay công lực Khổng Tuyên đã tiến bộ, lại được năng lượng của Tru tiên trận trợ lực nên đã thu được gia trì thần xử vào trong thần quang mà không hề tổn thương chút nào, mặc cho Chuẩn Đề dc thi pháp thế nào đều không thể triệu hồi thần xử lại.

Chuẩn Đề đạo nhân dù sao cũng có tiên thức của thánh nhân, mặc dù trong tiếng chuông thoáng có chút chần chờ nhưng cũng biết rõ rằng bốn người đã dùng Hỗn độn chung gây nhiễu, lại mượn kiếm khí trong trận đồ giả tứ kiếm mà rời khỏi vòng đấu nên tiên thức của Chuẩn Đề cũng đuổi theo đến đây, vậy mà Gia trì thần xử đã lại dễ dàng bị Khổng Tuyên thi mất.

Mất đi gia trì thần xử khiến Chuẩn Đề đạo nhân kinh hãi, vẫn xuất thần thông, cấp tốc đột phá không gian trận pháp, muốn xông ra bắt lấy Khổng Tuyên chợt trước mặt xuất hiện một đạo tử điện xông tới. Chuẩn Đề vừa nhìn đã biết là Tử điện truy của Thông Thiên giáo chủ. Lập tức dùng cái ô trong tay kim thân đón lấy. Công kích của Thông Thiên giáo chủ cũng không hề cùng thứ hạng với đám huyền tiên như Trương Tử Tinh mà một kích này lại súc thế đã lâu nên đã thành công đẩy lùi Chuẩn Đề quay trở về lại sau bốn cửa trận.

Chuẩn Đề đạo nhân còn chưa kịp phản ứng tiếp thì một thanh cầu với hàng vạn sát khí đã bay tới, chỉ thấy đối thủ đã chợt đổi thành Thông Thiên giáo chủ. Đối mặt với lão đối thủ đã thắng mình hai lần này Chuẩn Đề đạo nhân tất nhiên không thể tùy ý như khi đấu với Trương Tử Tinh bốn người, mà hết sức chăm chú, cẩn thận ứng phó.

Nguyên Thủy thiên tôn đã từ kinh ngạc cùng chật vật khôi phục lại nhiều, lạnh lùng nhìn bốn người Trương Tử Tinh trước mặt, ánh mắt khi xẹt qua Trương Tử Tinh thì sát khí càng thịnh :”Không biết lượng sức! Chỉ bằng bốn người bọn ngươi mà cũng muốn địch lại ta sao ?”

Trương Tử Tinh không để ý tới sát khí của Nguyên Thủy thiên tôn mà lơ đễnh cười nói :”Nguyên Thủy thánh nhân. Trước khi động thủ ta muốn hỏi một điều. Trận chiến ngày hôm nay có phải là sẽ chấm dứt toàn bộ nhân quả từ trước đến nay hay không?”

Thanh âm của Trương Tử Tinh vang lên do được vận tiên lực nên không chỉ Thông Thiên giáo chủ cùng Chuẩn Đề đạo nhân trong trận cũng nghe được mà còn truyền cả tới chỗ Lão Tử ở ngoài trận.

Nguyên Thủy thiên tôn cố tình muốn mượn cơ hội này để một lần giết chết cả bốn đại huyền tiên, nhất là Tiêu dao tử cái đinh trong mắt nên nhanh chóng đáp :”Đó là đương nhiên! Từ khi tiến vào Tru tiên trận thì tất cả mọi nhân quả trước nay đều sẽ chấm dứt hết sạch, bất luận sinh tử thành bại ngày sau quyết không được tính toán nữa!”

Nguyên Thủy thiên tôn tự thị có thân thể của thánh nhân, vạn kiếp bất diệt, nên “Sinh tử” hai chữ tự nhiên là nhằm vào bốn người mà nói : bọn ngươi đã có gan tới đấu cùng thánh nhân thì tất nhiên là sinh tử không oán, ngày sau Thông Thiên giáo chủ cũng không thể mượn cớ đến tìm ta gây phiền toái.

„Không sai, thánh nhân đã có lời vàng, ta sẽ tuân theo!” Khiến Nguyên Thủy thiên tôn bất ngờ chính là Trương Tử Tinh gật đầu chấp nhận, lại còn lớn giọng hét lên hỏi :”Bát cảnh cung đạo hữu ! Có nghe rõ lời ấy chăng? Thỉnh đạo hữu làm nhân chứng! Tru tiên trận sẽ chấm dứt hết mọi nhân quả trước nay, ngày sau không thể có tính toán gì nữa.”

Lão Tử ngẩn ra, cũng vận pháp lực đáp lại từ bên ngoài :”Tự nhiên là sẽ như vậy!”

Lúc đó chợt nghe thanh âm Trương Tử Tinh truyền ra từ trong trận lần thứ hai :”Bát cảnh cung đạo hữu ! Đã như vậy thì việc mà ta đáp ứng ngươi ngày trước sẽ ứng nghiệm trong hôm nay!”

Nguyên Thủy thiên tôn sớm biết rằng Tiêu dao tử cùng đại sư huynh có ước định gì đó, vì thế nên đại sư huynh mới đưa Thái thanh lệnh bài cho người đó, có thể khiến đại sư huynh bị chế ước, hai lần không thể tham chiến, hôm nay nghe thấy những lời Tiêu dao tử vừa nói, trong lòng đột nhiên dâng lên một dự cảm không lành.

Hết, chúc các bạn 1 bữa boooooom ngon miệng


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.