Ngã Rẽ Hôn Nhân

Chương 20: Trầm Luân


Đọc truyện Ngã Rẽ Hôn Nhân – Chương 20: Trầm Luân


Chưa bao giờ ông xã mang đến cho tôi khoái cảm cao như thế, nhất là trong tình huống lúc nào anh ấy cũng có thể tỉnh đậy nhìn thấy một màn này, cả người tôi cảm thấy vô cùng hưng phấn, dường như tất cả lỗ chân lồng đều mở ra để hưởng thụ cảm giác ấy.Cơ thể và tâm lý đồng thời bị kích thích khiến cho cảm giác của tôi không ngừng lên đến đỉnh, giờ phút này tôi thật muốn hô to vài tiếng, nhưng rõ ràng điều này không thực tế, tôi chỉ có thể cau mày, che miệng, nhẹ giọng rên rỉ.Tôi không biết cảm giác của Triệu Nghị như thế nào, nhưng tôi cũng đã cảm thấy vô cùng thoải mái rồi, theo động tác nhanh dần của anh ta, tôi cảm thấy mình như muốn bay lên, cho đến khi tốc độ của anh ta đạt đến cao nhất, tôi bỗng nhiên cảm nhận được một loạt cảm giác chấn động mạnh mẽ…Giờ phút này trong đầu tôi chỉ có một cảm giác, đó chính là thoải mái, vô cùng thoải mái, thật sự không ngờ được, giữa nam và nữ còn có thời khắc tuyệt vời như vậy.Ông xã tôi hoàn toàn không thể nào sánh bằng, hơn nữa ông xã căn bản không cho tôi được khoái cảm như vậy.Tôi hưởng thụ, rên rỉ, cùng lúc đó Triệu Nghị lại có trò mới.Triệu Nghị nói: “Đứng dậy, chúng ta chuyển sang nơi khác!”Đến khi Triệu Nghị kéo tôi dậy khỏi ghế sofa tôi mới phát hiện, cả người mình giống như vừa bị lăng nhục, áo sơ mi mở tung, cúc áo phía trên bị tuột ra dưới sự điên cuồng vừa rồi.Quần áo để che chắn đã sớm bị Triệu Nghị ném xuống mặt đất, quần tuột xuống tận đầu gối, khiến tôi đi lại vô cùng khó khăn.Cũng vào thời khắc này, cuối cùng tôi cũng phát hiện ra nguyên nhân căn bản khiến tôi và ông xã cãi vã.

Không nói đến anh ấy không thể nào thỏa mãn tôi, mà ngay cả nhu cầu thật sự của tôi anh ấy cũng không thể cho tôi được!Triệu Nghị thấy tôi bước đi không tiện vẫn mặc kệ, chỉ tự kéo quần mình lên đến hông, không cài cúc, mà cứ thế nắm lấy bằng một tay, một tay khác nắm tay tôi, đi về phía trước.Tôi vẫn chậm chạp chưa hoàn hồn khỏi cuộc chiến đấu vừa rồi, để mặc cho anh ta lôi kéo.


Nhưng khi nhìn thấy rõ ràng hoàn cảnh chung quanh lập tức giật nảy mình.

Anh ta kéo tôi vào căn phòng mà ông xã tôi đang ngủ!“Anh điên rồi, nhỡ chồng tôi nhìn thấy thì phải làm sao!”Sự sợ hãi và hối hận dần dần chiếm lấy suy nghĩ của tôi, rốt cuộc tôi đang làm cái gì, chuốc ông xã của mình say, rồi cho người đàn ông khác chơi.

Mục Hạ tôi từ khi nào lại biến thành bộ dạng như bây giờ.


Tôi vẫn là cô giáo từng được nhận nền giáo dục cao đẳng đấy sao?Tôi chưa kịp suy nghĩ rõ ràng, Triệu Nghị đã đẩy tôi xuống cuối giường, tôi cúi đầu là nhìn thấy mặt ông xã.Tôi sợ hãi không dám làm gì, dù chỉ là một cử động nhỏ.

Nhưng Triệu Nghị lại không chút ảnh hưởng, hoàn toàn không nhìn thấy ánh mắt khẩn cầu của tôi, bắt đầu tiến công lần nữa.Cứ như vậy mà làm, tôi cách khuôn mặt ông xã chỉ mười mấy centimet.


Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện như vậy, cảm giác nhục nhã bỗng khiến tôi hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào!Nhưng càng nhiều hơn, lại là loại cảm giác kích thích khiến tôi muốn tiếp tục…Ngay trong khi cảm giác chờ mong và hối hận quyện vào nhau, Triệu Nghị bắt đầu một đợt tiến công mới.Lần này còn kích thích hơn so với vừa rồi, cả người tôi mềm nhũn, hai tay vịn vào cuối giường, lại không dám dùng sức, vì sợ lay tỉnh ông xã thì nguy.Nhưng động tác của anh ta thật sự hơi mạnh, loại cảm giác dạt dào kia khiến tôi muốn ngừng mà không được, mà đến khi tôi đang đắm chìm vào trong cảm giác kích thích kia thì ông xã lại nhíu mày, hơi hé mắt…“Bà xã, em sao vậy?”Khi ông xã cất tiếng hỏi, cả người tôi đều mờ mịt, mà Cuối cùng Triệu Nghị vốn đứng sau lưng tôi cũng ngừng động tác.“Không… không có gì…” Căn bản tôi không có thời gian để suy nghĩ: “Em chuẩn bị đi ngủ đây, có phải đánh thức anh rồi không?”Cũng may ông xã chưa tỉnh rượu, thấy tôi nói vậy lập tức tin ngay, khẽ gật đầu, sau đó lại nhắm mắt..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.