Đọc truyện Nếu Như Yêu – Do Khê – Chương 4
Sau khi trở lại phòng ngủ, Từ Diệu Văn ép Hàn Duy nằm trên giường, từ đằng sau tiến vào, sau đó hắn lại ôm Hàn Duy lên ghế, kéo hai chân y dọc theo tay vịn mà từ đằng sau tiến vào, bắt y nói thật nhiều câu đáng hổ thẹn mới cho phép bắn ra.
Hùng hục đến giữa khuya, hai cơ thể trần truồng nằm song song nhau, Từ Diệu Văn kéo Hàn Duy qua âu yếm cơ thể y.
Hàn Duy cũng không bài xích hành động này, ngoan ngoãn nằm trong lồng ngực hắn mặc kệ bàn tay hắn vuốt ve từng tấc da thịt, Từ Diệu Văn nhịn không được kéo y lại gần hôn môi.
Chính thời khắc này Từ Diệu Văn cảm nhận được có lẽ Hàn Duy đối với hắn vượt lên cả quan hệ bạn giường.
24 năm cuộc đời Từ Diệu Văn đã sớm nhận ra tính hướng của mình. Học đại học đã từng quen nhiều người, đến khi gặp Trương Dược Ngạn vẫn duy trì vài mối quan hệ. Vì không có ý định gắn bó lâu dài nên bạn giường cũng thay đổi liên tục.
Duy trì với Hàn Duy tính ra cũng đã hơn một năm mà vẫn khiến hắn hứng thú mới mẻ. Việc này đến hắn cũng thấy kinh ngạc nhưng cũng không phải không có nguyên nhân: chính là tính cách của Hàn Duy không giống với bao người đồng tính hướng khác. Theo lời Khương Dật nói chính là “Gay không phải như vậy”
Lý Văn Triết nói y quá mức ít nói nhu nhuận.
Cũng không phải gay nào cũng ẻo lả, nhưng Từ Diệu Văn phần lớn đều gặp trường hợp thế này, cho nên khi Hàn Duy xuất hiện hắn mới có cảm giác mới mẻ.
Càng khiến hắn vui mừng hơn chính là một người như y khi lên giường không tỏ vẻ gượng ép. Chỉ cần không quá trớn bình thường y rất biết làm hắn vừa lòng, sau khi lăn lộn trên giường sẽ nói chuyện phiếm với hắn, những việc Từ Diệu Văn không muốn nói y cũng không thèm hỏi đến, cũng không đề cập những vấn đề riêng tư…..Ở cùng Hàn Duy có cảm giác tự do tự tại.
Huống chi cả khuôn mặt lẫn hình thể của Hàn Duy đều vừa ý hắn. Đây là mối quan hệ ta tình ngươi nguyện thì cứ thế mà vui vẻ mà kết giao, cứ thế mà duy trì.
Dần dà Từ Diệu Văn cũng có thói quen ở lại qua đêm nhà Hàn Duy, cho nên phòng tắm của y cũng đặt nhiều vật dụng sinh hoạt của hắn. Khi hai người họ cùng nhau đánh răng súc miệng trong phòng tắm, Từ Diệu Văn bỗng sinh ra ảo giác như đây là cuộc sống vợ chồng.
Sáng hôm sau tỉnh giấc, Hàn Duy vẫn còn ngủ say sưa, hai tay ôm thật chặt một bên cánh tay hắn, khuôn mặt cũng áp lên, giống như dây thường xuân đang gắt gao quấn lấy bức tường.
Từ Diệu Văn nghe cách so sánh của hắn mà bật cười, suy nghĩ là nên tiếp tục ngủ hay là đánh thức y dậy rồi cùng nhau xuống lầu ăn sáng mới tốt.
Không kịp để hắn đưa ra quyết định, Hàn Duy đột ngột trở mình, bàn tay đang siết chặt cánh tay hắn lần mò đến trước ngực, bất an sờ soạng, một bộ dáng muốn ôm thật chặt, khuôn mặt cũng cọ cọ bờ vai hắn, nũng nịu dụi dụi.
Biểu tình say ngủ ngây ngô không một chút đề phòng, động tác lấy lòng như con vật cưng khiến trái tim Từ Diệu Văn khẽ hẫng mất một nhịp, hắn căn bản chưa kịp làm rõ cảm xúc này là gì thì bàn tay của Hàn Duy lại vô thức chạm xuống phía dưới, buổi sáng là thời điểm rất dễ hưng phấn nhất là với một tên đàn ông trưởng thành khỏe mạnh, thế là hắn cứ thế chào cờ….
Từ Diệu Văn nhanh tay chặn tay y lại, ghé sát mặt lại dùng sức hôn ngấu nghiến môi y.
“Ưm?”
Đang ngủ ngon lại bị quấy nhiễu, hô hấp không thông khiến Hàn Duy cau có mơ màng tỉnh dậy.
Lại là một tư thái không chút phòng bị. Từ Diệu Văn vói lưỡi vào khuấy động vòm họng y, còn dùng lực chà đạp giằng xéo môi y đến sưng đỏ cả lên.
Hàn Duy nhanh chóng tỉnh táo lại, thuận ý mở miệng cho hắn hôn sâu thêm, hai tay vòng qua ôm cổ hắn.
Từ Diệu Văn vốn đang rục rịch trong người, bộ dáng cam chịu của Hàn Duy lại khiến cậu nhỏ của hắn trướng to thêm.
“Sờ người ta đến mức cương lên như vậy, em nói phải làm sao đây?” Từ Diệu Văn buông y ra, đặt hạ thân cương ngạnh ma sát lớp vải quần người dưới thân.