Nếu Như Harry Xem Qua Sh Đồng Nghiệp Văn

Chương 65


Đọc truyện Nếu Như Harry Xem Qua Sh Đồng Nghiệp Văn – Chương 65

“Malfoy… sao ngươi lại đi cùng với Harry?” Hermione nhìn Draco tràn ngập đề phòng.

“Potter, ngươi đã gặp bạn của ngươi rồi, ta nghĩ hai người có rất nhiều chuyện để nói với nhau, như vậy ta xin đi trước một bước.” Draco giả cười hướng Hermione khẽ gật đầu, “Cô Granger, ngày hôm nay cô thực sự khiến người khác cảm thấy bất ngờ, rất đẹp!”

“Ách… Cảm tạ.” Hermione bị lời nói hữu hảo của Draco dọa có chút ngây người, ngơ ngác nhìn Draco hất cằm bước đi.

“Hermione, làm sao vậy? Bồ thoạt nhìn có chút không thể tin, mình nghĩ Draco nói không sai, hôm nay bồ rất đẹp, so với Pavarti Patil ‘hoa khôi Gryffindor’ còn đẹp hơn nhiều.” Harry nhìn vẻ mặt như vừa gặp quỷ của Hermione không khỏi có chút buồn cười.

Harry nói khiến Hermione hơi đỏ mặt, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại như cũ, cô nghiêm khắc nói: “Harry, bồ gọi Mlafoy là Draco? Các ngươi quan hệ tốt thế từ bao giờ?! Hắn là một tên Slytherin, trước đây hắn vẫn luôn gây phiền phức cho chúng ta!”

“Phải, Hermione, trước đây chính Draco vẫn luôn gây phiền phức cho chúng ta, nhưng mà cũng không thể phủ nhận, chúng ta cũng không hoàn toàn đúng, vả lại kể từ chuyện xảy ra ở lớp học Sinh Vật Huyền Bí năm ba đến giờ, hắn cũng không tiếp tục gây sự với chúng ta nữa, đúng không?” Harry gãi gãi đầu, không nghĩ tới nhận định của Hermione với Slytherin tệ đến thế, nhưng mà cô ấy biết người cậu thích cũng là một Slytherin phản ứng cũng không lớn đến như vậy a!


Hermione cau mày nhớ lại thái độ vừa rồi của Draco, vẫn cao ngạo nhưng không còn đáng ghét như trước đây nữa, có điều… “Harry, mặc kệ nói thế nào thì hắn cũng là một người Slytherin, hơn nữa mình nghe nói cha Malfoy là Tử Thần Thực Tử, bồ hẳn nên vì an toàn của mình mà lo lắng một chút!”

Đối với cách nói của Hermione, Harry lặng lẽ nhíu mày, cũng không phản bác lời Hermione nói, nghĩ đến Severus cũng bị gián mác từng là Tử Thần Thực Tử, có thể đoán ra được Severus những năm qua sinh hoạt gian nan đến cỡ nào, thảo nào Severus luôn mẫn cảm như vậy ( Mắt lạnh: Yên tâm! Giáo sư sớm đã mẫn cảm rồi, loại khí tràng này của giáo sư tuyệt đối đều không phải do vài chục năm mà có thể tạo thành.)

“Hermione, kỳ thực trước đây người đầu tiên đứng ra cùng Draco cãi nhau luôn là Ron, bồ còn nhớ rõ không?” Harry cũng không muốn nói thêm về chuyện an toàn giữa mình với nhà Slytherin nữa, vả lại cậu cũng không nghĩ để nhiều người biết đến quan hệ giữa cậu với Draco có chuyển biến tốt đẹp, trầm ngâm một lúc, Harry lộ ra nụ cười thần bí, nói: “Về chuyện này có một bí mật rất lớn.”

“Bí mật?!” Dù sao là người thì ai cũng có lòng hiếu kỳ, Hermione cũng không ngoại lệ, lời Harry vừa nói lập tức hấp dẫn sự chú ý của cô.

“Bồ cũng biết hồi học tiểu học luôn có một ít nam sinh giật tóc trêu chọc nữ sinh phải không.”


“Hanh, mình biết, mấy việc đó bất quá chỉ là trò ấu trĩ của mấy tên nhóc con muốn hấp dẫn nữ sinh thôi…” Hermione lập tức thốt lên mà không mấy quan tâm, sau đó cô mới hút một ngụm khí lạnh, “Ý của bồ là…”

Harry gật đầu, khẳng định điều Hermione suy đoán. Kỳ thực lúc mới thấy những gì được viết trong mộng, cậu cũng từng tin tưởng chuyện này, nhưng mà sau một thời gian cùng Draco tiếp xúc nhiều hơn, cũng hiểu biết thẩm mỹ của gia tộc Malfoy nhiều hơn, cậu mới thôi không hoài nghi chuyện này nữa. Ron thật sự cách thẩm mỹ của gia tộc Malfoy rất xa!

“Điều này không có khả năng!” Hermione thét lên một tiếng chói tai giống như vừa bị thứ gì kẹt trong cổ.

“Hermione, bồ tỉ mỉ ngẫm lại xem, những khi không có Ron đi bên cạnh chúng ta, Draco tuy rằng vẫn đáng ghét như cũ, nhưng rất ít khi chủ động khiêu khích chúng ta. Còn có một lần, hồi năm thứ hai, ở trên sân Quidditch hắn từng nói lời vũ nhục với bồ, khi đó Ron cũng ở đó, mà cả mình với bồ đều lớn lên trong giới muggle, căn bản nghe không hiểu lời hắn nói, chỉ có Ron là có thể hiểu từ ấy có nghĩa gì, mình tin là Draco cũng biết điểm ấy, hắn lúc ấy chỉ vì muốn làm Ron tức giận, thu được toàn bộ lực chú ý của cậu ta mà thôi.” Harry nội tâm run rẩy, cảm thấy dường như chính mình cũng sắp tin lời nói dối này rồi.

“Điều này… Harry, có lẽ bồ suy nghĩ nhiều quá, điều này… điều này sao có thể?!” Hermione ngữ khí dần suy yếu, hồi tưởng một chút, tựa hồ Harry nói có phần đúng, Ron cùng Malfoy?! Nếu hai người này cùng một chỗ thật sự khiến người ta khó tưởng tượng ra được, có quá nhiều khác biệt! “Dựa theo điều bồ vừa nói, thì ngày trước ông Malfoy hoàn toàn bỏ đi phong thái quý tộc cùng bác Weasley đánh nhau trên đường cái cũng vì lý do tương tự sao?!”


“Cái này mình cũng không biết rõ, hay là bồ có thể đi hỏi trực tiếp bọn họ!” Đến mức này, thì khóe miệng Harry cũng không tránh khỏi co quắp, đến tột cùng là nên biểu dương sức sáng tạo của Hermione hay là nên tán thưởng sức tưởng tượng phong phú của cô ấy đây? Nhanh như vậy đã liên tưởng chuyện này đến chuyện khác, nhưng mà mái đầu hói của ông Weasley tuyệt đối không thể phù hợp với thẩm mỹ của ông Malfoy được.

“Harry, loại chuyện này sao có thể hỏi hai người trong cuộc chứ… Được rồi, bồ còn chưa trả lời mình từ bao giờ bắt đầu gọi Malfoy bằng tên thánh?” Hermione rất nhanh liền tiếp thu việc Malfoy đối Ron có ý đồ là thật, từ phương diện nào đó mà nói, nội tâm tiểu cô nương luôn có phần mạnh mẽ hơn.(Min: Nội tâm tiểu cô nương luôn có thiên hướng hủ nữ thì có, kekeke!)

“Từ sau buổi học Sinh Vật Huyền Bí năm thứ ba, ở chung một đoạn thời gian, thấy tính cách hắn cũng không tệ lắm, sau đó chúng ta cũng coi nhau như bạn bè.” Harry suy nghĩ một chút, cậu với Draco mà cũng có thể coi là bạn bè sao, dưới sự hạn chế của Severus, cậu và Draco xuất hiện cùng nhau cũng không nhiều lắm.

“Bạn bè?!” Hermione nhíu mày, “Lẽ nào vị nữ sinh bên Slytherin của bồ cũng quen biết hắn?”

“Ách… Cũng coi như…” Harry hàm hồ nói.

Hermione khẽ mím môi, tuy rằng đối với những người xuất thân từ Slytherin cô vẫn có chút nghi ngờ, nhưng mà sau cùng cô cũng không nói thêm gì, điều này dù sao cũng là việc riêng của Harry, nếu cậu ấy không muốn nói thì cho dù là bạn thân đến đâu cũng không có quyền ép buộc đúng không, chỉ có thể âm thầm giúp Harry nhiều chú ý một chút thôi.


Dưới sự chờ đợi nhiệt tình của mọi người, ngày hai mươi bốn tháng hai rốt cuộc cũng đã tới, vì vậy lễ tình nhân năm nay ở Hogwarts cũng không còn hấp dẫn được nhiều người như là năm ngoái nữa.

Bốn vị dũng sĩ tụ tập bên hồ nước Đen, còn những người khán giả nhiệt tình đều tụ tập quanh bờ hồ, không ngừng hoan hô hoặc kêu lên sợ hãi với những phương pháp xuống nước khác nhau của mỗi vị dũng sĩ. Krum là người đầu tiên xuất hiện ôm theo Hermione, nữ sinh ai cũng đều ước ao đố kị với cô, bất quá đã có buổi lễ Giáng Sinh trước đó làm tiền đề nên cũng không ai quá ngạc nhiên. Đến khi Diggory ôm tầm thủ Cho Chang của nhà Ravenclaw lên bờ thì ai cũng hiểu rõ, vị hoàng tử của nhà Hufflepuff theo đuổi mỹ nhân nhà Ravenclaw cũng không phải ngày một ngày hai. Sau đó là vị nữ dũng sĩ của trường Beauxbatons vẻ mặt tái xanh xuất hiện với đôi tay trống trơn, thì tất cả mọi người đứng bên bờ đều nuốt lời chúc tụng xuống bụng, nhìn vị dũng sĩ xinh đẹp kia hối hận khóc rống, mọi người bắt đầu nhỏ giọng nghị luận với nhau, bởi vì đến bây giờ chỉ còn Harry là không có chút động tĩnh nào thôi, ở dưới nước thời gian lâu như vậy, không phải là xảy ra chuyện gì rồi đấy chứ?! Thoáng chốc bầu không khí bất an bao trùm khắp đám người, tất cả bọn họ chỉ biết gắt gao nhìn chằm chằm mặt hồ không chút gợn sóng, mà trong đám người đã có một số ít quan tâm đến an nguy của Harry bắt đầu di chuyển gần đến bờ hồ, chuẩn bị nhảy xuống cứu người bất cứ lúc nào.

Thời gian quy định đã trôi qua hết, ngay khi giám khảo chuẩn bị tuyên bố kết thúc cuộc thi rồi cử người xuống cứu thì Harry xuất hiện, tay phải ôm một người pháp sư thành niên, còn tay trái ôm theo một đứa bé gái trừng tám, chín tuổi, lảo đảo hướng bờ bơi đến, trên bờ bất kể là giám khảo hay khán giả đều âm thầm thở phào một hơi, bà Pomfrey lập tức tiến đến đưa cho ba người đang không ngừng run rẩy vì bị ngâm trong làn nước băng giá dưới hồ quá lâu một bình độc dược, sau đó quàng thêm ba tấm chăn lên người bọn họ. Để chấm điểm những dũng sĩ Dumbledore còn dùng tiếng Nhân Ngư nói chuyện với một người cá đang chồi lên mặt nước.

Sau cùng dựa vào những lời miêu tả của Nhân Ngư, Harry đạt được điểm cao, đứng ngang hàng với người về nhất là Krum, bởi vì cậu đã lo lắng cho sự an nguy của tất cả ‘bảo bối’ chứ không chỉ riêng của mình, phẩm chất cao quý này rất đáng được tán dương.

Bất quá, đêm đó Severus Snape, vị giáo sư Độc Dược dạo này vẫn luôn bị Harry đeo bám như kẹo cao su, bị Dumbledore triệu tập đến phòng hiệu trưởng, vị lão nhân quanh năm vẫn luôn hòa ái này hôm nay lại trộn lẫn theo một loại biểu tình vô cùng kỳ quái, trầm mặc một lát, cuối cùng ông vẫn nói một câu: “Severus, từ nay về sau cấm túc không được phép sử dụng hình phạt chép sách tổn hại đến học sinh như thế nữa!”

~~ Hết chương 65 ~~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.