Nếu Không Đẻ Được, Anh Có Bỏ Em Không?

Chương 59


Đọc truyện Nếu Không Đẻ Được, Anh Có Bỏ Em Không? – Chương 59

Chuyện cứ như thế trôi qua, còn có cỡ 40 ngày nữa là cưới … (Mình cũng bỏ qua hẳn đoạn chuẩn bị đám cưới của 2 nhà đi cho truyện nhanh 1 chút nhé). Ấy vậy mà đời ko như là mơ.

Sau đám hỏi tầm 10 ngày, buổi chiều cuối tuần mình đang đi ăn với con Tiên, hôm nay Vinh nói bận nên 2 đứa ko hẹn hò. Điện thoại reo, số bé Vy

– Chị nghe nè em?

– Chị đang ở đâu vậy chị Dung?

– Chị ở khu 3/2 quận 10.

– Chị rãnh ko?

– Có gì ko em, bây giờ luôn hả?

– Có, chị chạy qua đây chút đi. Mà chị đang đi với ai vậy?

– Chị đi với bạn chị.


– Chị qua 1 mình đi, quán café X số …. trên Nguyễn Trãi quận 5, nhanh đi, qua giúp em, ko thì ko kịp.

– Uh uh, chị qua, có gì bình tĩnh nha.

Tôi tắt máy quay qua con Tiên nói cho nó nghe chuyện.

– Uh chắc cũng có gì gấp đó, thôi mày chạy qua đi, tao về cũng được.

– Uh, vậy đi nha, gặp sau.

Tôi phi xe qua địa chỉ của bé Vy, giọng con nhỏ hớt hãi làm tôi thấy lo lo. 

Vừa tới nơi đã thấy con bé đứng ngay cửa quán, nó xúi tôi gửi xe nhanh nhanh rồi lôi vô quán, nhìn điệu bộ lắm la lắm lét có 1 chút hốt hoảng. Vừa ngồi xuống, cô em chồng tương lai thở hổn hển đứt quản, tôi thì chưa biết chuyện gì xảy ra với nó.

– Chị bình tĩnh nghe em nói nè, bình tĩnh nha.

– Uhm chị nghe nè, từ từ, uống ly nước cái đi, có chuyện gì?

– Hồi sáng, em nghe anh 3 nói chuyện điện thoại với ai mờ ám lắm, hẹn tối nay gặp rồi còn khuyên người đó đừng buồn, kêu là em với anh ngọt lắm!

Tôi bắt đầu sốt ruột, bé Vy hốp ngụm nước xong nhanh nhảu nói tiếp.

– Xong trưa ảnh đi mua thuốc gì nhiều lắm, em hỏi ảnh mua cho ai ảnh nói ảnh mua thuốc bổ cho chị, mà em nhớ bữa má em có nhờ người lấy thuốc bắc cho chị nhiều rồi mà hôm nay ảnh lại mua thuốc tây. Cho tới chiều, em thấy ảnh diện đồ đẹp, thơm phức, em hỏi ảnh đi đâu ảnh nói đi gặp chị. Ko biết sao em nghi lắm, nên em chạy theo, rồi em lén theo ổng tới đây, ổng ko nghi gì hết. Trên đó em ko biết là ai vì em chưa lên, em ko muốn bứt dây động rừng nên em gọi chị. Em gọi chị nghe theo như kiểu chị ko biết gì thì em chắc chắn ảnh hẹn cô nào trên đó rồi.

– Hả, sao cưng biết?

– Chị nghe em, bình tĩnh, đi lên đó, nếu là bạn trai hay bạn học bình thường thì coi như chị tình cờ đi cafe gặp, còn nếu có con nào thì ……

Nghe con em nói tới đó tim tôi như rớt ra ngoài, tôi bắt đầu nghĩ ngợi lung tung, tôi rối lắm.


– Thì sao em?

– Thì chị …. Chị muốn em lên chung ko? Hay là chị đi 1 mình em chờ chị dưới này?

– Nếu ko phải bạn bè của anh thì sao Vy?

– Thì chị xử sự theo bản năng đi, em đâu có biết đâu, em chỉ giúp chị tới đây vì em thương chị, em sợ anh em làm gì sau lưng chị.

– Hay em đi với chị đi, coi như 2 chị em đi café.Nhưng em có sợ anh 3 em chửi em ko?

– Chậc, em ko sợ nhưng em chỉ sợ em cư xử ko đúng mực nếu có gì đó ko đúng thôi.

– Đi lên với chị nha, để chị có thể bình tĩnh, em làm chị run quá nè.

2 chị em tôi dẫn nhau đi lên lầu, cái quán café có tới 2 tầng, ko biết là Vinh đang ngồi tầng nào, theo như lời bé Vy thì đúng là ông Vinh đang làm gì ko phải sau lưng tôi rồi, làm gì có chuyện mua thuốc bổ gì chứ. Tôi thấy hơi nghẹn, khó thở và mất hết tự tin. Bước có mấy bậc thang mà ống cổ chân tôi cứng ngắc, cảm thấy quần áo chật chội…..

Lên lầu 1, tôi nhìn dáo dác, bé Vy cũng vậy và cả 2 đều thấy Vinh ngồi phía trong gần phía góc sân khấu có cái cây đàn dương cầm …. Tim tôi như ngừng đập, Vinh ngồi đối diện 1 cô gái tóc ngắn, cô gái đẹp, đẹp hơn tôi nhiều, sắc sảo nữa, 2 tay của cô gái đang nắm 1 bàn tay trái của Vinh. Chồng sắp cưới của tôi, niềm tin sụp đỗ tức khắc, tôi bất ngờ – tim đau thiếu điều muốn ngã quỵ tại chỗ, muốn hét lên và đúng như bản năng tôi lao vào cấu xé 2 con người đó. Nhưng sự thật là tôi bị chết đứng, bé Vy lay lay vai tôi. Tôi quay qua, nước mắt đã sắp chảy ra rồi, tôi ko biết làm sao để mọi chuyện ko tồi tệ bây giờ.

– Chị Dung, là ….. bà Diễm bồ cũ anh 3 …


Trời ơi, sét đánh ngang tay, tôi lại chết thêm 1 lần nữa, ai chứ? Người yêu cũ của Vinh, người đã bỏ ảnh để lấy người khác, giờ sao 2 người họ lại nắm tay nắm chân nhau kiểu đó? Giờ tôi làm gì bây giờ, thiệt lòng tôi mất hết niềm tin, có phải tôi đã quá dại khờ khi quá tin Vinh ko? … đào hoa thì sao? Người đào hoa thì ko biết tới chung thủy sao?

– Chị, chị làm gì đi, hay chị lại hất ly nước vô mặt bà Diễm đi, bả đang nắm tay anh 3 kìa.

– Nếu anh 3 em ko cho thì người ta có nắm được ko?

– Chị, chị phải nói chị là vợ sắp cưới của ảnh đi.

– Ko, người kia còn là vợ của người khác rồi mà họ còn nắm tay nhau, hẹn hò nhau kiểu đó, chị thì là cái thá gì hả Vy? Đi về đi em.

– Chị, chị ko đi thì em đi.

– Ừ, em làm gì làm …. Chị đi về, chị mệt rồi.

Tôi vừa nói xong câu, bé Vy nhanh như chớp, con nhỏ đã nhanh nhanh chân đi lại chỗ của 2 người khốn nạn kia, tôi nhìn theo nhưng ko màn tới thế sự nữa, tôi chán, lần này tôi buông thiệt. Tôi tự nói trong bụng lần này ko thể bị dụ ngọt được nữa, ko được phép tổn thương bản thân mình nữa.

Tôi thấy bé Vy vừa bước tới, cô bé như nói gì đó, người phụ nữ xinh như hoa kia hoảng hồn rút 2 bàn tay lại và đứng dậy chào, mọi thứ diễn ra cứ như 1 cơn ác mộng, nhưng nhẹ nhàng như cơn gió, ông Vinh cũng giật mình đảo mắt nhìn quanh và “ chồng chưa cưới của tôi “ cũng đã thấy tôi, cuối cùng anh cũng nhìn thấy tôi đứng đây, tôi nhìn lại anh, thẳng vào mắt anh, mắt tôi như nổ tung nhưng trái tim tôi biểu “ mày phải bình tĩnh, thằng đó ko đáng để mày khóc “, tôi ngây dại, quay lưng bỏ đi. Tôi giục giã mình “ nếu khóc thì về nhà rồi hãy khóc Dung à, mày khóc ở đây người ta cười vô mặt, người ta coi thường mày “.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.