Nếu Còn Có Ngày Mai - Lâm Mĩ Thi

Chương 9: Bữa tiệc


Đọc truyện Nếu Còn Có Ngày Mai – Lâm Mĩ Thi – Chương 9: Bữa tiệc

Lần này tổ chức tiệc nhân kỷ niệm 1 năm ngày cưới, Hạ Tuyết Dao và Triệu Minh Thành cùng chọn khách sạn Maryland của Từ Dịch Phàm làm địa điểm tổ chức. Không có gì lạ khi cả hai người họ chọn khách sạn này, nói Maryland là khách sạn đẹp nhất thành phố B cũng không có gì ngoa cả.

Tống Thừa Huân bước vào bên trong trong sự hộ tống của vệ sĩ. Cả Hạ Tuyết Dao và Triệu Minh Thành đều là người nổi tiếng nên cánh phóng viên nhà báo xuất hiện đông ở đây không có gì là lạ. Hơn nữa, bữa tiệc này có sự góp mặt của nhiều gương mặt lớn trong thương giới và làng giải trí, đương nhiên là nhận được sự quan tâm rất lớn từ phía dư luận.

Khi Tống Thừa Huân vào đến hội trường nơi tổ chức tiệc, những người bạn thân của anh đã đến đầy đủ hết. Mặc dù đã căn giờ để đến sớm, nhưng hóa ra anh vẫn muộn hơn bọn họ.

– Mình đã cố gắng để đến sớm, không ngờ các cậu còn đến sớm hơn cả mình nữa. Mình đến sớm 15 phút, chắc các cậu phải nửa tiếng đấy nhỉ?

– Mình với Tuyết Tâm đến đây được gần 1 tiếng rồi đấy. Còn Quân Dật với Vũ Tranh lề mề quá nên bọn mình đi trước luôn.

Lưu Cảnh Dương lên tiếng nói. Tống Thừa Huân vừa nhìn thấy Từ Dịch Phàm thì hỏi ngay:

– Dịch Phàm, cậu đến thành phố B khi nào vậy?

– Mình vừa mới đến hồi trưa thôi. Công việc bận quá, Hạo Văn mấy ngày nay rất hay khóc quấy. Trước khi mình đi đã đưa thằng bé qua chỗ bố mẹ mình rồi. Sau khi mình về thành phố A cũng chuyển đến đại biệt thự ở luôn cho tiện. Có bố mẹ chăm sóc cho Hạo Văn nên mình cũng yên tâm phần nào.

– À phải Dịch Phàm, mình có nghe Tuyết Dao với Minh Thành nói, hai người bọn họ muốn làm thông gia với cậu đấy.

Trình Minh Viễn ở bên cạnh nghe thấy Tôn Hạo nói thế thì bật cười, quay sang nói với Từ Dịch Phàm:

– Vậy là phi công trẻ lái máy bay bà già rồi đấy.

– Này Minh Viễn, anh nói cái gì mà phi công trẻ lái máy bay bà già hả?

– Tuyết Tâm, anh nói có gì sai đâu hả? Con gái của Tuyết Dao sinh trước con của Dịch Phàm những 3 tháng liền đấy. Sinh sau như thế không gọi “phi công trẻ lái máy bay bà già” thì nói thế nào?

– Minh Viễn, để Tuyết Dao nghe thấy những lời này, chắc cô ấy sẽ cho anh một trận mất.

Trình Minh Viễn vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra, Hạ Quân Dật thì nói xen vào:

– Thôi thôi, cứ để con trai của Dịch Phàm làm con rể của mình cũng được. Dịch Phàm, có được không đây?


– Không được, làm con rể của mình với Băng Tâm.

– Ơ, Dịch Phàm, em cũng đăng ký một chỗ. Hạo Văn nên làm con rể em với Cảnh Dương thì tốt hơn nhiều.

Nghe mấy người bạn thân đang tranh giành con rể, Tống Thừa Huân nhìn Từ Dịch Phàm lắc đầu ngán ngẩm:

– Này các cậu, làm gì mà tranh giành ghê thế? Tương lai Hạo Văn có thích con gái nhà mấy cậu không thì chẳng biết được đâu.

– Thừa Huân nói đúng đấy, nhưng nếu muốn xin rể thì ít nhất cũng phải hỏi qua ý kiến của Dịch Phàm đây chứ?

– Phải rồi Dịch Phàm, cậu chọn ai trong số mấy đứa con của tụi mình đây hả? Nói đi xem nào.

Từ Dịch Phàm nghe thế thì đứng như trời trồng, phải mất một lúc sau mới có thể nói:

– Thật ra làm thông gia với các cậu đều tốt. Nhưng mà các cậu xem, cả Vũ Tranh, Băng Tâm và Tuyết Tâm đều đã sinh em bé đâu mà đã đòi gán ghép sớm thế chứ? Còn mình thì mình trông chờ vào quyết định của Hạo Văn thôi, thằng bé thích ai thì tùy.

– Hạo Văn mới 2 tháng tuổi, đến bao giờ mới nghe thằng bé nói được về quyết định ấy đây?

– Thế thì các cậu cứ chờ đi.

Lúc này, Từ Dịch Phàm quay sang nhìn Tống Thừa Huân và Tôn Hạo, giọng hào hứng nói:

– Này các cậu, nếu các cậu cũng sinh con gái thì có nhắm con trai mình làm con rể hay không?

– Để mình xem đã.

– Thế còn cậu hả Thừa Huân?

Tống Thừa Huân nghe thấy thế thì nhún vai, quay sang nhin Từ Dịch Phàm, giọng nói rất bình thản:


– Mình nhất đính sẽ không chọn Hạo Văn làm con rể mình đâu.

– Tại sao chứ?

Nghe thấy những lời Tống Thừa Huân vừa nói, cả đám người đứng đấy đều bật cười sặc sụa còn gương mặt Từ Dịch Phàm thì trở nên xám xịt.

– Dịch Phàm đang thất vọng kia kìa. Thừa Huân, cậu nói xem tại sao cậu không chọn Hạo Văn làm con rể đi.

– Thừa Huân, anh nói đi xem nào.

– Phải đấy. Lý do là gì?

Tống Thừa Huân vẫn giữ nguyên vẻ bình thản ấy, từ từ giải thích:

– Các cậu không thấy à, các cậu tranh giành muốn Hạo Văn trở thành con rể của các cậu. Việc này đang chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ việc Hạo Văn có số đào hoa, còn mình nhất định không thể gả con gái cho một kẻ quá đào hoa được. Đó chính là lý do khiến mình không chọn Hạo Văn là con rể.

– Cậu đang chê con trai mình đào hoa đấy hả?

– Nghe Thừa Huân nói, mình cũng thấy con trai cậu đào hoa quá rồi. Vì thế nên mình cũng rút luôn ý định gả con gái cho cậu.

– Này Tôn Hạo, cậu đang hùa vào với Tống Thừa Huân đấy hả? Các cậu không chọn con mình cũng không sao, về sau đừng có hối hận đấy.

Trong khi đám bạn vẫn đang nói về chủ đề chọn rể kia thì Tống Thừa Huân bỗng nhìn thấy Trình Thiên Lam giữa đám đông người. Anh không nghĩ là cô cũng có mặt ở đây.

– Các cậu cứ nói chuyện đi, mình ra đằng kia một lát.

– Ơ…


Tống Thừa Huân nhanh chóng rời đi, đám bạn anh nhìn theo và lại bắt đầu nhao nhao lên:

– Kia không phải là Trình Thiên Lam hay sao? Mình không nghĩ là vợ chồng Tuyết Dao lại mời cả cô ấy đến.

– Mình không quan tâm đến việc vợ chồng Tuyết Dao có mời Trình Thiên Lam đến hay không. Nhưng mà trông Thừa Huân với Trình Thiên Lam có vẻ rất thân thiết thì phải.

– Hai người bọn họ quen nhau tầm 1 tháng là cùng, thế mà tiến triển nhanh thế nhỉ? Khéo sắp thành cặp rồi.

– Anh cũng ủng hộ bọn họ thành một cặp.

Không quan tâm đến bạn bè đang bàn tán gì về mình, Tống Thừa Huân vẫn tiến về chỗ của Trình Thiên Lam, vui vẻ nói:

– Không ngờ cô lại ở đây.

– Còn tôi thì không bất ngờ khi biết anh ở đây đâu. Tôi biết anh và Hạ gia từ trước đến nay có mối quan hệ rất thân thiết.

– Tôi cũng hơi bất ngờ không biết, nhưng cô với vợ chồng Tuyết Dao và Minh Thành có quan hệ gì vậy?

Trình Thiên Lam nghe đến đây thì bật cười:

– Nếu anh đã hỏi như vậy thì tôi cũng nói cho anh luôn. Hôm nay tôi đến đây, trước đó đã làm giả thiệp mời, thực tế là muốn trà trộn vào đây để lấy thông tin độc quyền cho ESTINA đấy.

– Hả?

Nhìn bộ dạng của Tống Thừa Huân lúc này, Trình Thiên Lam không thể kìm nén được nụ cười.

-Tôi nói đùa thôi. Thế mà anh cũng tin là thật à?

– Nghe giọng điệu của cô, tôi không nghĩ thành như vậy mới lạ đấy. Nhưng thật sự cô không muốn lấy tin tức độc quyền?

– Anh đừng đùa tôi như thế, tôi mà đưa tin tức lên ESTINA thì chẳng phải anh sẽ đứng ra thay Hạ tổng kiện tôi còn gì. Mà mấy năm nay, anh trở thành cái tên nổi tiếng nhất trong giới luật của thành phố B, đến luật sư của tôi khi nhắc đến tên anh cũng phải cảm thán khen ngợi. Tôi không dám đăng tin vì sợ sẽ bị anh kiện cho sập cả tòa soạn báo.

– Đừng nói như thế chứ, cô làm tôi đang liên tưởng đến việc tôi chính là ác bá trong truyền thuyết ấy.

Hội bạn thân của Tống Thừa Huân đứng ở bên kia nhìn thấy rõ ràng vẻ mặt rạng rỡ không còn gì để nói của anh và Trình Thiên Lam. Hạ Quân Dật thấy thế thì lắc đầu ngán ngẩm:


– Nhìn thế này mà Tống Thừa Huân cứ biện minh nói rằng chỉ là bạn bè. Gian tình hiện rõ trên mặt rồi kia kìa.

– Quân Dật, Tống Thừa Huân nói thế mà cậu cũng tin được à? Chắc chắn là hai người bọn họ đã tiến xa hơn rồi, làm gì còn là bạn bè nữa chứ? Tống Thừa Huân này đúng là…

– Lần trước em nghe Tuyết Dao nói giới thiệu một vị Đường tiểu thư nào đấy cho Thừa Huân, kết quả là anh ấy khiến cô ta chạy mất dép. Hóa ra nguyên nhân là do Trình tiểu thư này.

– Có người yêu rồi thì cứ nói thẳng ra, tên này bây giờ lại thích cái trò hẹn hò bí mật nữa à?

Ngay lúc này, Tôn Hạo nói xen vào, giọng rất hào hứng:

– Này các cậu, mình có một trò hay, các cậu có chơi không?

– Trò gì?

– Thử đặt cược xem Tống Thừa Huân với Trình Thiên Lam có thể trở thành một cặp hay không.

Lương Vũ Tranh nghe thế thì bật cười:

– Tôn Hạo, trò này của anh hình như không thu hút lắm thì phải. Em với Quân Dật đều chọn bọn họ sẽ thành một cặp.

– Em với Minh Viễn cũng thế.

– Bọn mình cũng thế đấy.

– Cậu cũng chọn như bọn mình đúng không Tôn Hạo?

Tôn Hạo nhìn đám bạn thân đang đứng ở đấy, ngán ngẩm nói:

– Sao các cậu cứ đặt “có” như thế? Không ai nghĩ bọn họ sẽ không thể ở bên nhau sao?

– Tôn Hạo, cậu nghĩ mà xem, nếu Thừa Huân và Trình Thiên Lam hẹn hò thật thì sẽ như thế nào? Bọn họ không phải quá xứng đôi vừa lứa à? Một luật sư nổi tiếng kết đôi với một tổng biên tập của một tạp chí danh tiếng. Mình thấy bố của Trình Thiên Lam chẳng có lý do gì để phản đối chuyện của hai người bọn họ cả, khéo còn giục nhanh chóng kết hôn ấy.

– Cảnh Dương nói phải đấy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.