Đọc truyện Nếu Còn Có Ngày Mai – Khoa Tâm Nhi – Chương 49
Đương nhiên nói Ngôn Hi chơi SM cô tất nhiên không dám, nhưng đây là cô được quyền chủ động nha… Từ trước tới giờ chỉ có họ hành hạ cô thôi hiện tại được hành hạ lại đương nhiên cô muốn rồi. Nhưng cách này khá là ngượng mặt đấy bảo cô một lúc tra tấn nhiều người như thế này?
“Ngôn Ngôn đánh anh đi mà” Kiều Thuận Nam nũng nịu nói, mà không biết từ lúc nào bốn người đàn ông thân thể trần truồng đã nằm ngửa trên giường thành một hàng.
“Em? Em sao?… Nhưng mà, ực” Cô nuốt nước miếng kiêng dè, cô chưa chơi thú này bao giờ cả.
“Vợ, nhanh lên chồng cũng muốn” Mạnh Triết an ủi vật nam tính hai mắt nhắm nghiền nói, đương nhiên hắn không muốn làm M như ba tên biến thái kia rồi. Chỉ là bốn người họ biết cô vốn sẽ trốn tránh việc quan hệ với họ nên trong lúc nhất thời mới nghĩ ra trò này cho đỡ chán.
“Em làm đi, Ngôn Ngôn”
“Vậy bây giờ các anh dùng dây thừng trói mình lại đi, nhưng em nói là không biết chơi thế nào đâu nhé” ánh mắt Ngôn Hi có một chút gian manh nhưng nhanh chóng biến mất.
“Tuân lệnh bà xã đại nhân” Bọn họ vui vẻ dùng dây thừng trói chặt chân tay của đối phương lại, đến khi còn Mạnh Triết thì Ngôn Hi đích thân trói.
Bốn người được trói chặt lại với những thanh gỗ trên đầu giường trông rất chắc chắn.
“Ngôn Ngôn được rồi… Nhanh lên anh sắp vỡ rồi ” Kiều Thuận Nam sốt ruột nói.
Được thôi! Đây là mấy người tự cầu xin đấy, họ muốn cô làm thì cô sẽ làm chỉ là… Ngôn Hi nở một nụ cười nghịch ngợm.
Cô hít thở sâu vào rồi cầm lên chiếc roi đánh xuống mông của bọn họ.
“Vợ em đánh mạnh vào!” Mạnh Triết hùng hổ nói, bị cô đánh vậy lại càng khiến họ bứt rứt hơn mà thôi.
“Ngôn Ngôn, Ngôn Ngôn à xoa đi, dùng tay xoa cho anh đi em” Kiều Thuận Anm rên rỉ.
Ngôn Hi đỏ mặt cầm lấy roi lên đánh thật mạnh xuống khiến nơi bị đánh trúng lằn đỏ, vì đang trong thời gian mang thai nên sức mạnh của cô khá kém chỉ một lúc đã thở phì phò rồi. Vậy mà đám người kia càng bị đánh càng hăng muốn cô ra tay nặng hơn không khí trong phòng hỗn độn một mảng chứa đầy hơi thở tình dục gấp gáp.
Bốn người đàn ông bị trói chặt tay chân quay đầu vào tường không rõ thái độ nhưng khi nghe thấy tiếng kêu thì chỉ có một từ để nói lên là “sướng”
Ngôn Hi dùng quẹt bật nến sáp nhiệt độ thấp, sau đó đổ sáp lên lưng của bốn người kia, từ trái sang phải bốn người đều không chống đỡ được cô liền thấy được bọn họ mà còn bị cô trêu nữa thì sẽ không chịu nổi nữa.
Ngôn Hi cầm lên mấy cái âm vật giả đưa vào vật nam tính cho bọn họ. Âm vật này không ấm áp và nhiều nước như cái động của Ngôn Hi nhưng ít nhất cũng có thể xoa dịu nỗi đau lúc này. Ngôn Hi để nguyên vật đó bao trọn dương v*t lười giúp họ di chuyển, dương v*t cứng nhắc trương to trong âm đ*o giả khiến họ muốn khóc vì đau.
“Ngôn Ngôn bị kẹt! Ngôn Ngôn của anh bị kẹt” Kiều Thuận Vũ nói.
Ngôn Hi biết từ “kẹt” của Kiều Thuận Vũ là gì rồi nhưng cũng không tháo xuống. Các người nghiện tình dục cô liền trị giúp, tốt nhất làm bọn họ cả đời không cứng được. Ngôn Hi cầm trứng rung trên tay kích cữ như trứng bồ câu có một sợi dây gắn điều khiển. Mấy lần bị anh em nhà họ Kiều đè xuống hành hạ bởi thứ này đương nhiên cô biết cách dùng rồi. Cảm giác sài nó “thốn” tới cỡ nào họ có biết không? Được hôm nay cô liền cho họ biết.
Tiếng trứng rung vang lên rõ rệt biết mấy, cô cầm trứng tới đặt lên phần thịt nhô cao cứng cáp của Kiều Thuận An, hắn vừa bị âm vật giả hành hạ khó chịu muốn chết giờ lại bị trứng rung đặt lên tinh hoàn khiến cả người hắn run rẩy vì không thích ứng được suýt nữa thì bắn ra nhưng bị tay Ngôn Hi chặn lỗ nhỏ ở đỉnh dương v*t.
“Ngôn Ngôn em làm gì vậy?” Hắn hét lên giờ muốn bắn không được thu lại không xong, tinh dịch bị ép lại ở dương v*t khiến nó càng sưng lên như muốn nổ. Hắn điên cuồng giãy giụa khỏi bàn tay mềm mại như không xương của cô, Ngôn Hi không chịu buông tha cười như đứa trẻ con càng ra sức vuốt ve khiến cho tinh hoàn rung lên co giật dữ dội. Lần này vì bị đánh úp khiến hắn lần nữa tinh dịch phun trào mà bị chặn lại.
Hiện tại hắn thật muốn chửi tục, không ngờ bảo bối lại ác độc như vậy.
“Hừ! Là các anh khi dễ em trước, các anh chờ em hành hạ thế nào đi”
Cả bốn người rùng mình, chỉ là trò chơi mới bắt đầu mà thôi.