Bạn đang đọc Nếu Có Thể Xóa Đi Kí Ức: chương 6
CHƯƠNG 6.
Lớp thực hành Sinh Học.
– Này Bạch Dương, sắp vào học rồi mà Kim Ngưu vẫn chưa tới, có khi nào gặp chuyện gì không nhỉ?
– Chắc không đâu. Cậu ta cũng là người nhiệt tình và có trách nhiệm à. Nếu có gì thì sẽ gọi cho bọn mình chứ. Đừng lo lắng quá. –nó thì thầm trấn an con bạn.
– Bạn Bạch Dương,chuẩn bị tốt rồi chứ? –là cậu bạn có vầng trán cao với nước da “công tử bột”,được cái cũng khá thân thiện. Đó là Ma Kết. Trong lớp,Ma Kết thường rất ít nói. Chỉ quan tâm ngầm người khác mà ít khi bày tỏ cảm xúc bên ngoài.
– À …uhm, cũng khá tốt.
– Nghe nói bạn cùng nhóm với Sư Tử và Nhân Mã phải không?
– À ..không, mình và Kim Ngưu với Song Ngư một nhóm.
– Vậy hả? Tớ đi trước nhé,sao giờ này Xử Nữ và Cự Giải chưa tới không biết.
– Ừ chào bạn.
Đúng rồi, sao cả Sư Tử và Nhân Mã cũng chưa tới,liệu có gì xảy ra với họ không nhỉ? Nó đang suy nghĩ thì Nhân Mã cùng Sư Tử bước vào, Kim Ngưu thì không thấy đâu. Nó bắt đầu lo lắng dần đều. Kim Ngưu không phải có chuyện gì chứ. Nó nhìn qua Bảo Bình,kaka nó với Thiên Bình đang cùng quan sát sản phẩm của họ. Dạo này nó và anh ít nói chuyện hơn. Dường như mỗi người đều dành ình một khoảng trống để suy nghĩ. Nhưng dẹp chuyện đó sang một bên. Nó cảm thấy càng ngày càng rối. Bề ngoài nó lạnh lùng bình tĩnh lắm nhưng mà…
– Này, lọ của mình có vấn đề rồi Bảo Bình –đó là giọng của Song Tử,cô đội cờ đỏ có mái tóc phớt vàng và đôi mắt tròn to mà nó càng nhìn càng giống hoạt hình ý.
– Vấn đề sao? –Bảo Bình lo lắng.
– Lọ không có NPK lại bình thường mà lọ có NPK lại rễ màu đen là sao hả ? rõ ràng là ngược rồi.
Sự lanh lợi của hoa khôi Thiên Bình được dịp “khoe hàng”, cô nàng nhẹ nhàng lấy 2 cây tráo đổi với nhau rồi vỗ tay tự đắc.
– Xong rồi đấy. Đơn giản ý mà, hehe…
Tiếng trống vào lớp, Ma Kết cũng bắt đầu lo cho Kim Ngưu. Ma Kết và Kim Ngưu là bạn thân từ thời cấp 2, chưa bao giờ Kim Ngưu nghỉ học mà không có lí do. Kim Ngưu là lớp trưởng gương mẫu và hôm nay lại có tiết kiểm tra nữa.
– Bạch Dương? Tớ nghĩ Kim Ngưu đã xảy ra chuyện gì. Chứ đang yên đang lành thế này …
– Không có gì đâu –nó cắt ngang lời của Ma Kết –vào chỗ ngồi đi.
Nó vẫn mặt lạnh băng. Tất cả đều thu vào tầm mắt của Nhân Mã và Sư Tử.
Thầy giáo bước vào lớp. Đầu tiên trong mỗi tiết học là lớp trưởng báo cáo sỹ số. Hôm nay việc lớp trưởng nghĩ học không phép lại làm cả lớp lao xao.
Nhưng sau một hồi,cả lớp cũng trật tự và tập trung cho chuyên môn. Song Ngư thì không ngừng đi ra đi vào. Hết nhìn Bạch Dương rồi lại đứng ngồi không yên. Nhân Mã thì thầm vào tai nó:
– Nhóm của cậu chuẩn bị tốt chứ,Bạch Dương?
Nó cũng thì thầm bằng giọng mỉa mai dửng dưng không tí thiện cảm:
– Dĩ nhiên rồi. Không biết từ khi nào cậu có vẻ quan tâm tới bọn mình thế nhỉ?
– Bạn cùng lớp mà. Hỏi han nhau có mất gì đâu, cậu nói nghe xa lạ quá đó.
Nó nghe có mùi bom đạn ở đây. Nó hơi nghi ngờ rằng Nhân Mã có liên quan tới chuyện Kim Ngưu không tới lớp. Bình thường nó được Song Ngư cho biết Nhân Mã chỉ biết rong chơi mà ít quan tâm tới người khác.
Sư Tử tới gần. Hắn nghĩ dù sao thì cũng nên cho trò đùa kết thúc. Vì thế hắn cũng thì thầm vào tai nó:
– Bạch Dương, nếu cậu muốn lấy sản phẩm thì tới quán cafe cách trường mình gần 1 km nhé. Tớ có gặp Kim Ngưu ở đó. Cậu ta nhắn với tớ là đến trường thông báo cho cậu mà tớ lại quên mất. Giờ cậu đi may ra còn kịp đấy.
– Các cậu đã làm gì Kim Ngưu rồi hả? –nó đoán không sai. Nó bắt đầu cảm thấy bực mình.
– Tớ không làm gì cả. Nhân Mã cũng vậy phải không ? Cậu có biết nghi oan đỗ lỗi cho người khác là ảnh hưởng tới danh dự của người ta không?
Nó không quan tâm tới lời Sư Tử nói,cũng không quan tâm tới sản phẩm của nhóm nó ở đâu. Nó chỉ lo lắng Kim Ngưu đã bị bọn chúng đùa thì thiệt hại không nhỏ.
Chạy vội lên bàn giáo viên nói nhỏ cái gì đó rồi trong khi thầy giáo đang trong vai “ con nai vàng ngơ ngác” thì nó đã chạy vụt ra ngoài. Chỉ có Sư Tử với nụ cười nữa miệng và Nhân Mã thì đang thích thú với trò chơi của hai người bọn họ.
Nó chạy ra đến cổng. Cổng trường đã đóng từ lâu. Nhưng nó cần phải tới chỗ của Kim Ngưu. Làm thế nào bây giờ? Nó đang loay hoay thì một bàn tay vỗ lên vai nó. Nó quay lại. Là Ma Kết?
– Chuyện gì vậy? Có chuyện gì xảy ra với Kim Ngưu sao?
– Cái này… đúng là cậu ta đang gặp chuyện.
– Ở đâu? Tớ đi cùng cậu.
– Được. Nhưng cổng trường đã khóa,không thể ra ngoài được.
– Đi theo tớ. Tớ biết có cách này có thể ra được. –nói rồi Ma Kết cầm tay nó kéo đi. Xử Nữ đã nhìn thấy.
Tới cổng sau có chú bảo vệ đang gác. Ma Kết bước vào khẽ cúi đầu chào. Nó đứng ngoài không nghe thấy gì,chỉ thấy mấy cái gật gật của chú bảo vệ rồi chú mở cửa cho Ma Kết và nó ra. Nó nghĩ cậu bạn này cũng không tầm thường. Và tất cả mọi người trong lớp,trừ kaka và nó,cũng không tầm thường. Tuy nhiên,cách biểu hiện của mỗi người ra ngoài là khác nhau thôi. Hai người chạy bộ tới nơi Kim Ngưu. Một quảng đường khá xa khiến nó và cả Ma Kết mệt lả. Mồ hôi tuôn ra như tắm. Nó thực sự rất mệt. Nhưng Kim Ngưu đang đợi nó. Vì nó mà Kim Ngưu mới chịu thế này. Hai người lại tiếp tục chạy. Quán cafe mà Sư Tử nói đã hiện ra trước mặt. Nó cùng Ma Kết đi vào trong. Dáng người quen thuộc của Kim Ngưu thấp thoáng ở bàn cuối. Nó chạy lại. Kim Ngưu đang nằm gục trên bàn. Bên cạnh là cái túi,trong đó có đồ thí nghiệm thực hành Sinh Học. Nó và Ma Kết tới lay Kim Ngưu dậy. Lúc này cậu ta đã tỉnh. Kim Ngưu ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra,đầu thì đau nhức.
– Chuyện gì vậy? Sao cậu lại nằm ở đây hả Kim Ngưu?
– Tớ … mà sao hai người tới đây? Còn tớ …
– Bọn tớ không tới đây thì cậu ngủ tại chỗ này luôn hả? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra với cậu vậy?
– Kim Ngưu,trên đường đi học cậu có gặp bọn Sư Tử và Nhân Mã phải không? –nó thực sự bực mình.
– Đúng vậy… À đúng rồi. Còn tiết thực hành Sinh Học nữa. Chuyện này tính sau đi. Chúng mình phải đến trường. Đi thôi. –Kim Ngưu vội vàng.
Cảba người lại một lần nữa chạy như bay tới lớp. Đã gần cuối tiết. Thầy giáo bảo nhóm của họ không có sản phẩm,chưa chuẩn bị bài. Nó đem sản phẩm tới trước mặt thầy. Nhưng … sản phẩm trong cái túi đó không phải là chậu cây trồng thí nghiệm mà là … 3 cái bánh mì. Cả lớp cười phá lên. Thầy giáo tím tái cả mặt. Tất cả là học sinh có tai tiếng, có gia cảnh tốt,thầy không dám xử. Nhưng nó thì… giờ thực hành Sinh Học của nó xem như là giờ cứu đói bằng giải phẩu bánh mì?
Nó bị phạt. Nhóm có ba người mà nó bị phạt một mình. Nó bị kêu lên phòng hiệu trưởng.
– Giờ thực hành Sinh Học lại đem bánh mì thế này là sao?
– Thưa thầy. Về kết quả chuyện này em nhận là em sai. Nhưng về quá trình,chắc thầy cũng cần tìm hiểu rõ trước khi định tội cho em,thưa thầy.
– Ý em là sao đây? Còn cãi lại thầy nữa sao? Em sai mà không chịu nhận lỗi. Còn ở đây ngang nhiên cãi thầy. Em quả thực rất to gan đấy. Ngày mai mời bố mẹ lên đây,bằng không em khỏi cần tới lớp nữa.
Cô đoàn trường bước vào lớp, theo sau là Kim Ngưu.
– Thưa thầy hiệu trưởng,em Kim Ngưu muốn gặp thầy.–giọng cô nhỏ nhẹ từ tốn.
Thầy vẫy tay ra hiệu cô đi ra ngoài rồi nhìn Kim Ngưu:
– Em có chuyện gì sao?
– Thưa thầy, -Kim Ngưu nhìn nó –tại sao em và Bạch Dương cùng một nhóm,cùng một kết quả nhưng sao chuyện này em lại không có trách nhiệm ạ?
Phải, Kim Ngưu là người có trách nhiệm cao với tất cả những gì Ngưu đã gây ra. Huống hồ trong chuyện này lẽ ra Bạch Dương không có lỗi gì hết mà.
– Ai làm thì người đó chịu. Thưa thầy,em chính là người được giao nhiệm vụ và mang đồ thí nghiệm đến lớp. Nếu vậy thì em mới là người chịu trách nhiệm trong chuyện này chứ không phải là bạn Bạch Dương.
– Về chuyện này…
Vừa lúc đó Sư Tử và Nhân Mã bước vào phòng hiệu trưởng.
– Chào thầy hiệu trưởng, em lại gặp thầy ở đây rồi. –hắn –Sư Tử -với con mắt như muốn trêu ngươi thầy hiệu trưởng .
– Hai em có chuyện gì?
– Nghe nói thầy xử tội một bạn nữ trong lớp em nên bọn em tới giúp thầy thôi mà –Nhân Mã đang đùa giỡn với thầy hiệu trưởng.
– Thầy à. Chuyện này có lẽ thầy dạy môn Sinh Học cũng không có ý kiến gì nữa đâu. Chẳng ai muốn rắc rối xảy ra đúng không ạ. Thế này nhé,em thấy thầy hơi mệt,chắc là giải quyết việc của trường nhiều áp lực quá mà. Thầy dùng tạm… mấy cái …bánh mì này nhé. Xem như xong đi. Việc ai người đó làm đúng không thầy –hắn đặt chiếc bánh mì trên bàn- mọi người có thể về lớp rồi đúng không thầy?
Rõ ràng hắn đang ngang nhiên đe dọa thầy hiệu trưởng mà. Nhưng mà không ai có thể chống đối hắn nếu không muốn về vườn cuốc đất dọn cỏ. Hắn thực sự là ai? Thầy tức xịt cả khói tai nhưng lại chẳng làm gì được đành ọi người về lớp.
Nó và Sư Tử đi cuối cùng. Nó vô cùng khó hiểu về con người này. Hắn hết lần này tới lần khác chơi ác nó rồi lại giải vây cho nó. Quả thật nó là gì sao hắn ta lại cứ gây chuyện với nó? Hắn thì vừa đi vừa cười có vẻ thích thú lắm. Càng nhìn nó lại càng tức. Nó càng tức thì hắn lại càng muốn chọc tức.
– Tôi nói cho cậu biết nếu cậu với tôi có thù oán gì thì hãy đấu với tôi này. Đừng có động tới bạn của tôi. Hiểu chứ?
– Haha bênh nhau quá nhỉ?- hắn mỉa mai-đau lòng hả?
Nhưng tự nhiên chính hắn cũng thấy khó thở. Hắn bị làm sao vậy? Rõ ràng là hắn rất vui khi chọc tức nó cơ mà?
Nó vào chỗ ngồi. Giờ nó chỉ muốn ngủ thôi. Sau một quá trình chạy maratong,nó mệt.
– Cậu không sao chứ? –Kim Ngưu khẽ lay vai nó.
Nó quay xuống đáp trả bằng giọng tỉnh bơ:
– Không sao. Còn lâu mới chết.
– Lại còn đùa được nữa. Lần này tớ đã làm ảnh hưởng tới mọi người. Tớ xin lỗi hai cậu.
– Mà cậu không sao chứ? Cậu thấy bình thường chứ?
– Ờ …tớ…tớ bình thường mà.
– Cậu sao vậy. Không khỏe hả? Sao nói năng ấp úng vậy? Hay có gì dấu tớ nói xem nào?
– Không có gì đâu. Tại … cậu quan tâm tớ nên tớ vui thôi.
Nó im lặng quay lên. Nó làm sao vậy? Nó quan tâm người khác ngoài kaka của nó rồi sao? Cảm xúc về cậu bạn Kim Ngưu này nó cũng không biết nữa.
Chẳng lẽ nó là nó của một năm trước? Hồn nhiên, ngốc nghếch và dễ tin người?
#Chương7 sẽ đến vào tuần sau nhé…………..