Bạn đang đọc Nếu Có Kiếp Sau Xin Đừng Gặp Gỡ! – Chương 143: Quan Mới Nhậm Chức Thường Ra Tay Quyết Liệt
Quan mới nhậm chức thường ra tay quyết liệt, Thẩm Tri Ý mới sáng sớm đã đến làm thủ tục nhậm chức ở tập đoàn Lệ Thị, tiếp quản hạng mục đảo Nam Thủy, sau khi cùng Triệu Tiền bàn bạc kỹ lưỡng cả buổi sáng, buổi chiều bắt đầu mở cuộc họp.
Thẩm Tri Ý nửa năm nay không đi làm, Triệu Tiền cho rằng cô nhất thời không thể thích ứng được, nhưng không ngờ chỉ trong mấy tiếng ngắn ngủi đã xử lý xong hạng mục họ chuẩn bị mấy tháng trời.
Chỉ có thể nói, không hổ là người phụ nữ của tổng giám đốc Lệ.
Thẩm Tri Ý mặc một bộ vest, áo sơ mi cùng chân váy bó tôn lên dáng người mảnh mai của cô, mái tóc dài buộc đuôi ngựa cao, trông già dặn mà không thiếu phần nữ tính.
Sau khi mọi người đến đông đủ, Thẩm Tri Ý ngồi xuống ghế chủ vị, nhìn qua một lượt rồi nói: “Họp thôi”.
…
Cuộc họp kéo dài được hai giờ rồi, lâu rồi Thẩm Tri Ý không làm việc với cường độ cao như vậy, cô bận từ sáng sớm đến năm giờ chiều, cơm trưa cũng chỉ ăn qua loa hai miếng, bây giờ miệng cô vừa miệng, bụng còn hơi đói.
Thẩm Tri Ý không thể không ngừng cuộc họp lại, lật mấy trang bản thiết kế yêu cầu nhân viên làm lại, ngoài ra sắp xếp người đi điều tra thị trường.
Đảo Nam Thủy có diện tích lớn, ngoại trừ hạng mục chính là khu vui chơi còn có các hạng mục khác, ví dụ như phố ẩm thực, bên trong có thể kết hợp nhiều thứ, một khi làm sẽ kiếm được không ít tiền.
Sau khi cuộc họp của Thẩm Tri Ý kết thúc, Triệu Tiền nói: “Tổng giám đốc Thẩm, tổng giám đốc Lệ đang đợi cô trong văn phòng”.
Thẩm Tri Ý tựa vào bàn giám đốc, xoay bút nhìn máy tính, đầu không ngẩng lên: “Anh ta đợi tôi làm gì?”
Triệu Tiền nhắc nhở: “Đương nhiên là đợi cô cùng về nhà, tổng giám đốc Thẩm, bây giờ đã đến giờ tan tầm rồi”.
Thẩm Tri Ý mặt mày lạnh tanh: “Tôi tăng ca một lúc, nếu như anh có việc gì gấp có thể về trước”.
“…”, anh ta là trợ lý, sếp còn chưa tan ca sao anh ta dám về? Anh ta cảm giác Thẩm Tri Ý đang lừa mình.
Hơn nữa, Lệ Cảnh Minh bảo anh ta “giúp” Thẩm Tri Ý, thực tế là bảo anh ta xử lý tất cả công việc của hạng mục này.
Nếu có kiếp sau, xin đừng gặp gỡ!
Triệu Tiền hiếu kỳ nhìn máy tính trước mắt Thẩm Tri Ý muốn nhìn xem rốt cuộc cô đang bận rộn chuyện gì, kết quả sau khi nhìn thấy mặt mày liền cứng đờ.
“Tổng giám đốc Thẩm, Tần Thị không nằm trong danh mục hợp tác của chúng ta”.
“Bây giờ nằm trong rồi”, cô là người xử lý hạng mục này, về sau hợp tác với ai cô là người có quyền quyết định.
Là cô hại Tần Mặc phải xuất ngoại, còn hại Tần Thị tổn thất đến suýt phá sản, cô nhất định phải bù đắp cho họ.
Sắc mặt Triệu Tiền cứng đờ, Triệu Tiền nghe thấy giọng điệu của cô liền biết mình không khuyên bảo được cô, anh đứng bên nhìn Thẩm Tri Ý gọi điện cho công ty Tần Thị hẹn thời gian gặp mặt.
Thời gian là chín giờ sáng ngày mai, địa điểm ở công ty Tần Thị.
Lệ Thị chủ động đến cửa bàn chuyện hợp tác, đây là chuyện trước nay chưa từng có, Thẩm Tri Ý làm việc quyết đoán, muốn dùng tốc độ nhanh nhất để ký hợp đồng, chỉ có vậy cô mới yên tâm được.
Sau khi cúp máy đã gần sáu giờ rồi, Thẩm Tri Ý tắt máy tính, lấy điện thoại ra xem mấy tin nhắn Lệ Cảnh Minh gửi cho cô hỏi lúc nào tan ca, cùng nhau về nhà, …
Thẩm Tri Ý dẫm đôi giày cao gót đi ra khỏi văn phòng, có cảm giác lo lắng cực độ sau đó lại đột nhiên cảm thấy choáng váng, bây giờ cơ thể cô rất khó để thích ứng, cơ thể lúc nóng lúc lạnh, da gà nổi lên, vải vóc ma sát da thịt tạo ra cảm giác đau đớn.
Thẩm Tri Ý hơi nhíu mày, gửi tin nhắn cho Lệ Cảnh Minh: “Tôi xuống tầng rồi”.
“Xe đang đợi cô ở cổng”.
Lệ Cảnh Minh đỗ xe ở vị trí dễ thấy nhất, anh dựa vào cửa xe, châm một điếu thuốc, khói mù mịt, thấy Thẩm Tri Ý đi ra, anh liền lấy tay dập thuốc, mặc kệ đau đớn trên tay mà vứt điếu thuốc vào thùng rác.