Nếu Anh Muốn, Tôi Sẽ Là Của Anh

Chương 8


Bạn đang đọc Nếu Anh Muốn, Tôi Sẽ Là Của Anh – Chương 8

Thế là 5 thằng con trai ” sức như trâu ” hợp tác lại phá cửa . Cửa bung ra , nó nằm im đó , ướt nhẹp … để lộ cái lưng với đường cong sắt sảo ( E hèm , bả nằm đưa lưng ra phía cửa nhớ … Tác giả muốn thế để đừng có nhìn thấy mấy chỗ nhạy cảm ý mà ) . Thấy cảnh tượng đó , 4 thằng con trai ( 3 thằng ôn dịch với ông Chan ) đỏ mặt mà xoay lưng đi chỗ khác … cả Durin cũng ngượng ngùng với cảnh tượng đó . Còn hắn , tuy cũng ngượng nghịu lắm nhưng vội vớ lấy cái khăn rồi chùm lấy thân hình nó , bế nó lên , chạy thẳng vào phòng hồi nãy ông Chan với Durin tám ( Vì phòng đó là gần nhất ) . Bốn thằng con trai với Durin ngẩn tò tè mà chạy theo hắn .
Hắn đặt nó xuống giường , quên đi ” cái của nợ cần giải quyết ” Hắn vội lấy chăn che lại … chứ nhìn hồi thì không biết có chuyện gì xảy ra đâu à nha . Ông Chan vào đầu tiên , hớt hải lại nhìn nó … nhìn mặt nó trắng bệt , không có tí máu . Ông sợ quá móc điện thoại ra gọi cho bác sĩ riêng lại khám . Còn 3 thằng kia thì vẫn còn bị cảnh tượng hồi nãy ám ảnh … ngượng nghịu chẳng dám vào . Durin vào với vẻ mặt lo lắng , nhìn nó … rồi nói với hắn và ông Chan :
– Hai người đi ra ngoài đi , em thay đồ cho nó ..
– Ừ … thế bọn anh ra nhé ! Em thay đồ cho nó nhanh nhanh rồi … để bác sĩ khám nhé ! Lão già ấy nói sẽ lại ngay đấy
– Ừ , em biết rồi … Hai anh ra nhanh đi – Durin vừa nói vừa đẩy đẩy hai người đó đi .
Durin khoá cửa lại và mặc đồ cho nó .
Ngoài phòng …
– Thiệt là tao không ngờ mày làm như vậy đấy !
– Ừ đúng rồi đấy , tao ngượng còn không dám nhìn nữa ấy
– Mày đúng là gan thật … lúc mày chạy nhìn mày vừa sợ vừa ngượng …không thể hình dung ra đâu là thằng Jun play boy nữa
Ba thằng ôn dịch nhiều chuyện hùa nhau nói . Ông Chan nãy giờ đứng nghe , bây giờ mới lên tiếng :
– Mày không đi ” giải quyết ” nữa à ?
Hắn giật mình nhớ ra , tự dưng ” cái của nợ cần giải quyết ” đó quay lại , hắn nói lấp bấp :
– Tao … tao … đi đây
Nói rồi hắn phóng vèo vào nhà vệ sinh . ( E hèm , lấy tạm bợ cái cửa che lại Vì một dãy thì chỉ có một cái nhà vệ sinh ngoài , mà một dãy thì hơi bị dài à nha nên nếu mà mắc quá , đợi đi hết dãy lầu này cũng đã làm tại chỗ rồi ấy ) . Ông Chan ở đó vuốt cằm đăm chiêu suy nghĩ :
– Thằng này thích con Yun hay sao ấy nhỉ ?
3 thằng ôn dịch kia đoán được ổng nghĩ gì , liền xía mỏ vào :
– Ừ , thích là cái chắc rồi
– Chậc , tao cũng nghĩ thế … Mà không biết chừng nào nó biết đây nhỉ ? – Ông Chan nói
– Thằng khờ đó thì làm mẹ gì biết sớm thế Hay tụi mình giúp nó đi – Hanri lên tiếng
– Giúp không Chan , Kyo ? Tao là tao đồng tình với thằng Hanri đấy – San nói
– Tao chả có ý kiến gì , tụi mày thế nào thì tao thế đó – Kyo nói ( Lần đầu tiên thấy ông này nói chuyện đó nha )
– Ok , nếu tụi mày đã thế thì … tao cũng phải giúp thôi . Âm mưu thế nào thì sẽ bàn kĩ lại sau Trước tiên là xem nó thích con Yun như thế nào đã . Phải thử thách nó thì mới cho phép nó với con Yun chứ Chứ không nó lại gạ gẫm con Yun … thì khổ chết em tao ấy chứ
– Thế thì mới thú vị , đúng không – Cả 3 thằng nói cùng lúc .
Thế là 4 thằng cười đểu … mà lại cười lớn nữa chứ . Durin thay đồ cho nó xong rồi , mở cửa khều ông Chan đang cười ha hả :

– Xong rồi đấy , anh định cười cho ruồi vào miệng rồi mới nín à ?
– Không có , chỉ là đang vui nên cười thế thôi mà – ông Chan bào chữa ngay .
Hắn ” giải quyết của nợ ” xong , người nhẹ như tên . Cùng lúc đó ông bác sĩ già cũng đi vào , khám bệnh cho nó . Hắn chạy theo để đến kịp xem tình hình thế nào . Khám xong , ông bác sĩ già phán :
– Chỉ là suy nghĩ nhiều rồi bị áp lực thôi ! Cứ để cô ấy nghỉ một tí là sẽ khoẻ lại thôi ! Tôi về đây
Ông bác sĩ già bước ra về , không ai tiễn cũng chẳng ai thèm nhìn ổng . Ổng nghĩ : ” Đúng là bọn trẻ bây giờ , tiểu thư cậu ấm thì chẳng xem ai ra gì ” ( Ông già mà đi ghen tị với lớp trẻ à ) .
Hắn nghe đến chữ ” áp lực ” liền nhớ đến cuộc nói chuyện cách đây hơn 2 ngày của Yun và Shin , máu muốn nổi lên tới đầu , định tìm Shin đánh ột quả đấm nhưng mà hắn lại nghĩ nên ở lại thì tốt hơn … Hắn lo cho nó.
Hai ngày trước …tại vườn cây sau dãy học cũ .
– Em đang nghĩ gì đấy ? – Shin hỏi
– Chẳng nghĩ gì cả , tôi nghĩ gì cũng phải nói cho anh nghe sao ? – Nó gắt
– Hừ , dạo này em hay làm anh bực mình đấy ! – Shin bắt đầu hậm hừ .
– Mục đích của tôi là vậy mà – Nó đớp lại .
Rồi ” Bốp ” xin tán vào mặt nó , Shin xoa mặt nó rồi cười đểu :
– A … anh lỡ tay ! :
Nó sợ Shin , nó sợ Shin sẽ giết nó , rồi giết luôn Jun … nên nó cũng chẳng nói gì , im lặng . Chỉ nhếch mép cười khinh khỉnh . Shin nói tiếp :
– Em đừng dại mà phản kháng lại anh , không tốt đâu …
– Nhưng …
– Không nhưng nhị gì sất , em muốn anh ta chết luôn à ? – Shin gắt với nó
– Tôi …
– Ha ha , nhắc đến hắn là em lại bị như thế ! Em bị mất ngủ cũng vì hắn đấy à ? Ha ha , thằng đấy có phúc thật đấy ! ( Shin cười khốn nạn )
– Tôi khinh anh !
Lại ” Bốp ” , thêm một cái tát vào má nó . Shin lại cười đểu :
– Ối , anh lại lỡ tay rồi ! … Tội em quá nhỉ ? (71):
– Anh làm gì tôi cũng được , nhưng không được động đến anh ta ..
– Ha ha , anh sẽ không động đến anh ta … nhưng sẽ làm em mất ăn mất ngủ vì sợ hãi . Em cứ chờ đi !

Hắn vô tình đi ngang được , nghe thấy . Thấy Shin tát nó , hắn thấy đau ở ngực , hắn định lao ra cản và tán lại Shin gấp 100 lần nhưng rồi hắn nghĩ : ” Mình là gì của nhỏ đó đâu … Bây giờ mà ra cản rồi nhỏ đó kiếm chuyện với mình nói không cần thì mình bị quê à ? Chắc nhỏ đó làm gì thằng đó rồi bị đánh chứ gì ! ” hắn ta ” mà thằng đó nói là ai ấy nhỉ ? Sao nhỏ đó cứ phải bênh vực thế ? Hừ , không rỗi hơi mà đi để ý mấy chuyện đó ! ” .
Rồi hắn bỏ đi … nhưng ngực vẫn cảm thấy đau . Người đó là ai mà nó lại ra sức bảo vệ hắn thế ? Hắn vẫn chứ biết … hắn là người đó . ( Thằng này ngu vãi đái , thế mà không biết )
Mở đầu thử thách thứ nhất .
Chiều tối ( Khoảng 7 -8 giờ ) … Chủ nhật .
Tại vila của tập đoạn Bạch .
Người nó rả rời . Nó đã tỉnh nhưng mắt vẫn nhắm , nó mệt đến nổi không còn chút sức lực nào để mở mắt nữa . Nó nhớ tới câu nói của Shin :
– Ha ha , anh sẽ không động đến anh ta … nhưng sẽ làm em mất ăn mất ngủ vì sợ hãi . Em cứ chờ đi !
Rồi nó nghĩ : ” Thế thì anh làm được rồi đấy ! Tôi đã mất ăn mất ngủ rồi lại nằm một cục ở đây ! Nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc đâu … anh làm tổn hại tôi cũng vô ích thôi ! Dù tôi có chết tôi cũng không để anh động đến Jun ” . ( Bà này bảo vệ người mình yêu kinh thật )

Hắn ngồi đó , từ sáng đến giờ hắn chưa có hạt cơm vào bụng :-O. Ông Chan , Durin và 3 thằng ôn dịch kia rủ đi ăn nhà hàng nhưng hắn không chịu , hắn bảo ở lại xem con vịt bầu ra sao . Lúc đó Durin ngây thơ định nói là Yun không sao , nhưng ông Chan kéo tay Durin đi , không cho Durin nói . Ông Chan muốn tạo không gian riêng cho hai người đó ( Ông này khôn lại tâm lý nữa ) .
Hắn ngồi trên ghế cạnh giường Yun , bụng đói meo … đầu thì buồn ngủ kinh khủng ( Hắn có thói quen là trưa phải ngủ nhưng hôm nay lại không ngủ lên đâm ra mệt mỏi thế á ) . Hắn bắt đầu gật gù buồn ngủ , nhưng nhìn nó mặt vẫn trắng bệch ( Tại hắn nghĩ thế thôi chứ từ sáng tới giờ cũng hồng lên 1 tí mà lị ) , hắn sợ nó xảy ra chuyện gì nên đành chống cằm … căng mắt ra mà canh chừng .
Nhưng , hắn chịu không nổi nữa , gục cạnh giường của nó . Hắn mớ … và trong giấc mơ hắn thấy mình nắm tay nó , nên ở ngoài đời thực hắn cũng lấy tay mình đan xen vào tay nó . Hắn chỉ có một cảm nhận … ấm áp và hạnh phúc vô cùng .

Nó cảm thấy hơi ấm từ một bàn tay to lớn . Nó bắt đầu gắng sức mở mắt , lờ đờ … nó nhìn thấy một bóng người đang ngồi gục bên cạnh . Nó cố mở mắt to hơn để nhìn rõ , … thì ra là hắn , nó giật mình trong sự vui sướng (18):.
Nó nghĩ : ” Tay hắn ấm thật ! … Phải chi mình được nắm bàn tay mình mãi thì tốt quá ! ” . Bất giác , theo phản xạ … nó cười một nụ cười hạnh phúc . Rồi nước mắt ở đâu đó chảy ra . Do nằm ngửa nên có độ dốc khá lớn , giọt nước mắt rơi xuống trên tấm ga trải giường , tạo thành một vệt tròn . Nó yêu Jun thật rồi … thật sự là yêu rồi nhưng biết làm sao đấy ? Nó không thể thể hiện ra , nếu thể hiện … Shin sẽ còn dùng nhiều thủ đoạn để hại Jun . Nó sợ … nó sợ mình sẽ gián tiếp làm hại đến Jun mất ! . Nó bị Shin khống chế rồi … nó không muốn Shin khùng lên , như thế thì Jun sẽ chết mất , chết thật đấy chẳng chơi ! ( Thằng Shin mất dạy Mày mà ở ngoài đời bố đã ày chết rồi )
Nó nhắm mắt lại để cho dòng nước trong mắt chảy , nó không muốn trở về thực tế làm quái gì nữa ! Nhưng còn hắn … nếu không còn hắn nó sống còn ý nghĩa gì nữa ? Ba nó đã muốn giết nó , mẹ nó thì sống mù quáng trong tình yêu rồi … Còn ông Chan , đã có Durin , nó không muốn phiền hà hai người đó . Nó siết chặt tay hắn … vừa khóc lại vừa cười ( Bà này là quái nhân nà Người ta có câu : ” Vừa khóc vừa cười ăn mười cục shit ” Thế bà này có nên ăn không )

Hắn bị cái siết chặt của nó làm thức giật . Lần thứ 2 … hắn thấy nó khóc , tự dưng hắn thấy đau lòng . Hắn không xác định được tình cảm của mình ! Tại sao khi bên nó , hắn cảm thấy hình như hắn yêu nó thật , yêu thật sự đấy ! . Nhưng mỗi lần gặp Durin , hắn lại cảm thấy tim mình cứ đập thổn thức … Rốt cuộc hắn yêu ai đây ?
Hắn vội bỏ cái suy nghĩ vớ vẩn đó mà lay nó dậy :
– Vịt bầu … vịt bầu … cô tỉnh chưa
Nó mở nhẹ mắt , mỉm cười không nói gì . Rồi nó lại nhắm mắt , hắn ngạc nhiên trước thái độ của nó ! Tại sao phải nó lại vừa khóc vừa cười như vậy ? Bỗng dưng hắn nhớ tới ” hắn ta ” ( ” hắn ta ” trong cuộc đối thoại ở chap trên ý ) . Hắn tự nhủ : ” Chắc do hắn ta chứ gì ” ( Con lạy cha nội hắn ta là cha nội đó ) . Khó chịu vô cùng , ngực như muốn nổ tung … Hắn không chịu được nữa , đứng phắt dậy để đi ra ngoài … Hắn không muốn có cái cảm giác này nữa . Nó mở mắt và ngạc nhiên , không hiểu sao hắn lại như thế , nó đã nắm tay hắn chặt … nay càng chặt hơn , nó không cho hắn đi (32):. Hắn quay lại nhìn nó , rồi hất tay nó ra … nói mà chẳng biết lời nói của mình vô tình làm đau một người con gái :
– Cô bị điên đấy à ? Con vịt bầu xấu xí như cô mà cũng có tư cách nắm tay tôi sao
Hắn nói thế … và cứ tưởng nó sẽ đớp lại như bình thường (24). Nhưng không , nó nhíu mày nhìn hắn , hắn thật sự không khỏi ngạc nhiên trước cách hành động của nó :-O . Hắn quay lưng , định đi ra ngoài để đừng cảm thấy bực túc , ghen tuông nữa … nhưng nó lại nắm lại không cho hắn đi . Không hiểu nổi nó nữa , ” Không phải cô đang nghĩ đến hắn sao ? Lại còn nắm tay tôi kéo lại làm gì ? ” – Hắn nghĩ . Rồi hắn nói một cách vô tình :

– Cô lo mà nghĩ đến người cô yêu đi , đừng có mà nắm tay tôi nữa . Con vịt bầu như cô không có tư cách nắm tay tôi đâu .
Khi nghe đến tiếng người-cô-yêu , nó như bị ông trời giáng một cái ngay đầu :! Nó nghĩ : ” Người tôi yêu là anh mà , anh nghĩ người tôi yêu là ai mà anh lại nói thế ? ” . Tự dưng dòng nước mắt tổn thương chịu đựng trong 2 tuần qua không mời mà cứ trào ra , nó đưa tay gạt mãi mà không hết !
Hắn lại ngạc nhiên , hai mắt lại xuất hiện hai dòng nước mắt của nó như xé hết ruột gan hắn … Đau vô cùng ( Lão này thật sự là thích Yun chứ có thích bà Durin đâu ) . Hắn đâu có biết những lời nhất thời ghen tuông của hắn như cứa từng nhát vào tim nó … đau đến thế nào đâu . Nó từ từ thả lỏng tay hắn ra rồi nói , giọng không run nhưng lại yếu ớt vô cùng :
– Ừ thì tôi như thế đấy … không đủ tư cách nắm tay anh đâu . Anh cứ đi đi … và đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa .
– Hừ , tôi mà thèm xuất hiện trước mặt cô sao ? Đồ điên , cô không xuất hiện trước mặt tôi là mừng cho tôi rồi .
Rồi hắn bước ra khỏi phòng . Nó lặng lẽ nhìn bóng hắn đi , nó nghĩ : ” Lại đánh mất nữa à ? Có phải anh ta ghét mình rồi không nhỉ ? Mình cứ tưởng mình yêu trong đau thương quen rồi chứ ! Nhưng sao lần này nó đau gấp trăm lần trước thế này ? Ngay cả lúc biết Shin lừa dối mình cũng chẳng đau thế này ! Rốt cuộc là sao đây ? ”

Hắn vừa đi vừa tức giận , đi đến gần cầu thang hắn chịu không nổi . Nắm tay lại và đánh thẳng vào tường , máu tuôn ra (7). Đúng lúc 5 người kia đi ăn về , thấy hắn bị thế lo lắng hỏi :
– Mày có sao không ? – Ông Chan
– Sao lại để chảy máu thế này ? – Hanri nói .
– Mày điên hay sao mà lại tự đánh rồi để tự chảy máu thế kia ? Tự biên tự diễn à hay mày muốn làm đạo diễn – San nói
– Kê nó đi ! – Kyo vẫn lạnh lùng nói ( Ông này đúng là lạnh thật Mấy chap rồi nói được có 2 lần :-O )
– Anh bị sao thế ? Có cần em băng lại không – Đến lượt Durin hỏi , với vẻ mặt lo lắng .
Tự dưng tim hắn đập thổn thức , chẳng hiểu lý do vì sao nữa (18): ( Hừ , không hiểu nổi ông này đang muốn gì đây (6): ) . Hắn nghĩ : ” Chắc có lẽ mình thích Durin … chứ không phải thích con vịt bầu đó đâu ! , làm sao mà có thích con vịt bầu đó được chứ , nhưng … Durin đã là bạn gái của thằng Chan … ! ” . Vừa nghĩ hắn vừa nhìn đăm đăm Durin làm ông Chan khó chịu , ông ấy thấy hắn thật sự không ổn rồi . Ông ấy kêu :
– Này !
Hắn giật mình , nhìn ông Chan đang khó chịu , biết là ông Chan đã nhìn thấy tâm tư hắn . Hắn nói nhanh rồi bước xuống lầu ra khỏi cửa đi về :
– Tao về !
Durin quay sang ông Chan hỏi :
– Anh Chan này , sao Jun lại nhìn em thò lõ thế ? :-O
– Anh không biết ! Có lẽ Jun thích em cũng không chừng !
– Anh đừng nói thế chứ , rõ ràng hồi nãy anh bảo Jun thích Yun còn gì
– …. ( ông Chan không biết nói gì , im lặng )
Ba thằng ôn dịch và ông Chan chơi với Jun từ nhỏ nên nhìn thấy một trong 5 đứa có biểu hiện gì là biết ngay . Như lúc này , hẳn là Jun thích Durin rồi … nhưng còn ánh mắt và hành động Jun dành cho Yun … cũng là thích vậy >”
Tại Nhà hàng Shuki … 1 giờ 30 phút trước :
Năm người ngồi một bàn to , dài khoảng m ( Nhà hành hạnh VIp màlị ) . Ăn những món ngon nhất của nhà hàng , xung quanh ai cũng nhìn 5 người họ . Cử chỉ tao nhã của họ khi cầm dao , nĩa … làm lên vẻ quý phái , nhưng chẳng kém phần năng động của tuổi trẻ ( Cậu chủ , cô chủ mà sao lại không tao nhã đc ) . Mọi người cảm thấy ngưỡng mộ họ , rồi ông Chan nói với Durin :
– Bọn anh có chuyện này muốn nói với em

Durin ngừng ăn , hỏi :

– Chuyện gì thế anh ?
– Chuyện thằng Jun và Yun .
– Họ thế nào ?
– Hình như thằng Jun thích Yun – San chen ngang .
– Thế thì nói với em làm gì Vụ hồi sáng là em biết rồi .
– Nhưng bọn anh định sẽ giúp bọn nó – Hanri nói .
– Ừ , bọn anh muốn giúp bọn nó thành một đôi , nhưng phải qua nhiều thử thách , em là bạn thân của Yun nên bọn anh định hỏi ý kiến ấy mà – Kyo lên tiếng với khuôn mặt lạnh băng (118):
– Em thì chẳng thành vấn đề gì cả , em thấy Jun với Yun rất hợp nhau ấy
– Thế thì tối nay 3 đứa mày ở lại đây , bàn về thử thách thứ nhất nhá – ông Chan nói với ba thằng kia (17):
– Ok – 3 thằng ôn dịch nói (101):.
Tại phòng Yun đang nằm …
5 người họ chạy lên chỗ phòng Yun đang nằm . Đẩy cửa vào thấy Yun đang nằm chùm chăn che kín đầu . Durin thấy không ổn , đề nghị mọi người đi ra khỏi phòng để Durin nói chuyện riêng với Yun . Sau khi tống được 4 thằng con trai ra , Durin khoá cửa lại , lại gần giường và giở chăn lên . Nó giật mình , ngước lên nhìn Durin … Durin ngạc nhiên , sợ hãi nhìn nó … Môi nó đang chảy máu , chắc do cắn chặt quá nên đã bật máu lúc nào mà không hay . Máu chảy ròng ròng , Durin vội chạy đi lấy khăn giấy lại lao cho nó . Durin nhìn nó thương xót hỏi :
– Chuyện gì xảy ra với mày thế ?
– Shin về rồi ! … ( Nó lo lắng đáp )
Durin trừng mặt nhìn nó , như không tin vào điều mình vừa nghe … miệng nói lấp bấp :
– Hắn … về…từ…k..hi … nào
– Hai tuần nay rồi !
– Thế anh Chan có biết không ?
– Thằng đấy có đi học đâu mà biết có hay không biết …
– Thế còn vụ Jun … hồi nãy …
– Không có gì đâu , chỉ là chửi nhau như bình thường thôi ấy mà … ( Nó cười cười đáp)
– Thế môi mày ..
– Tao đã nói là không có gì rồi mà ! ( Nó giận dữ đáp )
– Ừ , thế … thì thôi vậy . Tao không làm phiền mày nữa …
Durin thở dài rồi bước ra khỏi phòng (26). Nó nhìn Durin nghĩ : ” Xin lỗi … ” . Nó nằm xuống , chùm chăn kín lại , nó lại ngủ … hôm nay nó đã đau đớn lắm rồi . Durin bước ra nhìn ông Chan , lắc đầu tỏ vẻ không ổn rồi kéo ổng vào góc nhà , nói nhỏ :
– Shin về rồi ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.