Bạn đang đọc Nè Ngốc!!! Đừng Bỏ Cuộc – Chương 5
Cả ba rời khỏi tiệm kem :
– Vậy tớ về nha cậu đưa nhỏ khùng đó về cẫn thận á , có gì biết tay tớ _ nó giơ nắm đắm nhìn Huy .
– Hj tớ biết rồi mà , thui cậu vô nhà đi tối 7h tớ qua nhà cậu mình học nha _ Huy nhìn nó cười mĩm .
– Ừ vậy tớ dô đây , tao zề nha Châu _ quay qua nhìn nhỏ Châu đứng nãy giờ .
– Ừ bye mài .
– Mình đi thôi Châu .
Trên đường về cả hai không nói câu gì , Huy thấy ngột ngạt quá nên lên tiếng phá vỡ bầu không khí :
– Châu nè , cậu quen biết với Nhi lâu chưa .
Châu thoáng buồn nhưng cũng trả lời :
– Từ hồi tiểu học Huy ạ , con nhỏ đó lúc ấy cứ bám lấy cái tên lạnh lùng kia như hình với bóng . Có lẽ bây giờ nó không thể quên được tên đó nhưng cậu hãy cố gắng lên nha .
– Ơ sa…o ca..u b..i..ết m..ì..nh th..ích..Nhi _ hắn ngạc nhiên lắp bắp hỏi .
– Hì có gì đâu nhìn cử chỉ cậu đối với Nhi là ra thui mà _ Châu mỉm cười .
– Ừ mình nhất định sẽ làm được . _ Huy cười mỉm ngước đầu lên trời .
– Hj mình sẽ ủng hộ cậu đó , biết chưa _ Châu nhìn Huy tinh nghịch .
– Biết rồi công chúa , cậu dễ thương thật đó , nếu không gặp Nhi trước có lẽ mình sẽ thích cậu .
Huy đâu biết lời nói của mình vô tình đánh thức một trái tim trước giờ vẫn thỗn thức vì Huy . Mặt nàng Châu bây giờ đỏ lét đỏ lơ vội đánh trống lảng :
– A !! tới nhà tớ rồi , Bye cậu nha _ nói xong chạy một mạch dô nhà đóng cửa lại chắc có lẽ sợ Huy nhìn thấy cái mặt đang đỏ lên của mình .
– Trời mình còn chưa kịp nói gì . Đúng là một cô gái thú vị _ Huy nhìn về phía nhà Châu cười thầm .
6.30pm tại nhà hắn :
– Hai ơi sao chị Nhi chưa qua zạ , Luân nhớ chị Nhi _ pé Luân nhìn hắn rươm rướm nước mắt .
– Ờ… ờ .. chi..ị.. ík bận , àk đúng rồi bận đấy pé Luân ạ _ hắn gãi đầu nói .
– Hôngggggg chịu Luân mún gặp chị Nhi ngay bây giờ _ pé Luân hét lên làm hắn điếng người .
– Không được đâu chị Nhi đang bận mà , pé Luân ngoan nha _ hắn nhìn pé triều mến như mún bảo hãy tha ình .
– Hức hức , Hai hỗng thương Luân thì có hai hỗng muốn chị Nhi qua thăm Luân cho Luân bùn đến chết lun phải hông _ pé Luân dụi dụi mắt giả vờ khóc .
– Hông có đâu Luân ngoan đừng khóc nữa mà _ hắn hốt hoảng .
Pé Luân vẫn tiếp tục khóc hắn chẵng biết làm gì nói tiếp :
– Vậy giờ Luân muốn làm gì nào ??
Như bắt đc vàng pé Luân nhanh chóng nói :
– Luân mún mình qua nhà chị Nhi chơi được hông zậy hai _ nhìn hắn chớp chớp mắt .
– Không đc _ hắn lỡ miệng nói .
– Oaoaoaoa , vậy .. mà .. hai nói.. hai .. thương .. Luân _ pé luân vừa nấc vừa nói .
– Thui được rùi thì qua được chưa nè , bây giờ Luân phải vô ăn cơm tắm rùi hai anh em mình qua nhà nhỏ đó được chưa .
– Hok hok Luân tắm thôi , mình qua đó ăn ké mami Linh cũng được mà , hai mà không đồng ý Luân khóc típ á nha _ sợ hắn phản đối pé Luân lên tiến đe dọa .
– Hiz thui zô tắm đi _ hắn bùn bã nói .
– Yeahhhhhhhhhh _ pé Luân vừa hét vừa tung tăng chạy vào phòng tắm .
Còn mình hắn ở lại một mình ngồi suy ngẫm Chết rồi qua đó lỡ đụng mặt nhau thì làm sao đây trời , hiz chán thật . Mà sao nhỏ đó với tên nhóc kia ỡ gần nhau là mình thấy khó chịu là sao ta ??? đang suy nghĩ pé Luân lên tiếng làm kắt nghang :
– Hai xong rồi mình đi thôi .
– Nhanh zạ .
– Vậy mà nhanh hả , lâu rùi đó , thui mình đi nào _ vừa nói vừa cầm tay hắn chạy đi .
Tại nhà nó :
– Đính đoang !!!
Mama nó chạy ra mở cửa khuôn mặt tười như hoa :
– Pé Luân cả Khánh nữa vào đi con
– Dạ _ hắn đáp mà nhìn ngó xung quanh sợ gặp nó .
– Mami ơi !! Mami có nhớ Luân hông ???
– Đương nhiên rùi thế pé Luân có nhớ mami hông nà .
– Dạ có nhiều lắm á .
– Hì xem kìa dẻo miệng chưa này . Thế hai anh em ăn gì chưa .
– Dạ chưa ạ _ pé Luân nhanh miệng nói làm hắn chưa kịp nói gì .
– Vậy vô ăn với bác lun nghen Khánh .
Pé Luân kéo day day cái quần hắn như đe dọa không đồng ý là khóc tại chỗ liền àk nha.
– Dạ _ hắn trong tình thế bắt buộc nên đành vậy .
– Nhi ơiiii xuống ăn cơm đi con .
– Dạ _ tiếng nó từ trên lâu vang xuống .
Vừa bước xuống vài bước thấy hắn nó khựng lại định quay mình chạy lại lên phòng nhưng tiếng nói của thiên thần đã kéo nó lại :
– Chị Nhi ơi !! .
– Hả _ giờ nó mới để ý dưới chân hắn còn có pé Luân .
– Chị Nhi không thương pé Luân gì cả hôm qua bỏ về , hôm nay chẵng qua chơi với Luân nữa _ pé Luân dụi dụi đôi mắt của mình .
– Đâu có đâu chị thương pé Luân mà _ nó thấy vậy lật đật chạy xuống bên cạnh pé Luân .
– Thui 3 đứa đi rửa tay rồi vào ăn nào con _ papa nó lên tiếng
Tại bàn ăn bây giờ :
– Pé Luân mún ngồi giữa mami với chị Nhi cơ .
– Ừ vậy Khánh con ngồi cạnh Nhi nha .
– Ơ.. dạ .
Nó thấy tim mình đập nhanh quá , hiz trái tim này cùng với nước mắt sao không nghe lời nó vậy trời . Hơi ấm tỏa ra từ người hắn sao mà ấm áp vậy còn con người gì mà lạnh như đá đóng cục . Còn hắn sao ngồi gần nhỏ này hồi hộp dữ vậy trời , mình khùng rồi sao . Papa nó lên tiếng làm 2 đứa giật mình :
– Sao 2 đứa không ăn đi suy nghĩ gì vậy .
– Dạ không có _ 2 đứa đồng thanh .
Nó quay qua nhìn hắn bất chợt 4 con mắt giao nhau , 2 con tim thì đập loạn xạ cả lên tình trạng này sẽ kéo dài nếu không có tiếng chuông cửa vang lên . Nó giật mình :
– Để con ra mở cửa bạn con á .
– Huy sao cậu đến sớm vậy .
– Hì tại tớ rãnh mà _ Huy đưa mắt nhìn nhà nó bất chợt thấy kẻ thù mình đang ngồi chình ình đàng kia .
– Cậu vào đi _ nó mời Huy vào nhà .
– Bạn nào vậy con _ mama nó hỏi .
– Dạ bạn này tới học chung với con .
– Con chào bác ạ _Huy lễ phép chào
– Ừ vậy con lên học đi , àk khánh con cũng lên học đi .
– dạ con…
– Hai àk hai lên học đi từ từ mình về cũng được mà _ pé Luân đá chân hắn .
– Thui ba đứa lên học đi , mama ở đây chơi với pé Luân .