Bạn đang đọc Nè Ngốc!!! Đừng Bỏ Cuộc – Chương 17
Tại nhà nó mà chính xác hơn là phòng nó :
– Nè cold !! Chủ nhân mày có quan hệ gì với chị ấy vậy ?? _ nó vồ lấy ôm chắc cold
– Sao không trả lời hả ???_ nó đánh nhẹ vào con gấu bông .
– Chẵng lẽ đến mày cũng hông thích tao sao ???
– Tao sợ lắm , sợ nhiều lắm . Chị ấy vừa xinh , vừa giỏi giang , tao sợ Khánh sẽ thích chị ấy mất _ nói đến đây nó không kiềm được , những giọt nước mắt nóng hổi lại rơi trên gò má nhỏ của nó .Nó thôi không ôm con cold đặt bên cạnh , nó ngã đầu vào tường Tại sao vậy nhỉ ??? Tại sao cậu ấy lại cười , nói chuyện thân mật như vậy với chị ấy ??? Chẵng lẽ ………. ??? Không được không phải như thế , Nhi àk mày nhất định phải tự tin lên . Cố lên Nhi !!! Nó lấy tay quệt nước mắt còn vương vấn , nó mỉm cười , một nụ cười nhẹ nhàng nhưng chứa đầy sự cố gắng của mình .Nó bước xuống lầu , nãy giờ khóc đói bụng quá nên xuống vòi mama ăn cơm đây mà . Qua phòng Duy thử xem nào . Duy nằm trên giường tay gác lên tráng , ánh mắt xa xâm :
– Cậu có biết cậu phiền phức lắm không đừng theo tôi nữa _ một cô gái nhăn nhó quát .
– Chị àk !! Đừng dữ như vậy sẽ nhăn da đó _ Duy mỉm cười nói
– Thật ư !! Đâu nhăn chỗ nào đâu ??? _ cô gái vẫn ngây thơ hỏi .
– Chỗ này nè !! _ Duy chỉ lên trán cô gái .
– Trời !! Thật hả , làm sao bây giờ _cô gái hốt hoảng sờ trán mình .
– Em nghe người ta nói là hôn vào chỗ bị nhăn sẽ hết đấy chị ạ _ Duy cười tinh nghịch .
– Cậu ……… Dám chọc tôi ư ?? Đứng lại không được chạy đó _ cô gái tức giận đuổi theo Duy .
– Chị tưỡng em ngốc giống chị hả ??? Plè plè _ Duy lo quay đầu lại lè lưỡi trêu cô gái nên đầu đập vào cây té xuống .
– Hahahaaa đáng đời mà _ cô gái ôm bụng cười toét miệng .
Chợt thấy Duy nằm im bất tỉnh , cô sợ sệt chạy lại ngồi xuống bên cạnh Duy :
– Nè đừng gĩơn nữa !! _ khẽ lấy mình vổ nhẹ vào má Duy .
– Nè cậu đừng làm tôi sợ nha _ vẫn tiếp tụcvỗ nhưng mạnh hơn , và mắt của cô đã rươm rươm nước mắt .
Bất chợt , Duy mỡ to hai mắt ra :
– Hù !!!
– Cậu …. thì ra cậu chọc tôi _cô gái zơ tay định đánh Duy ,chưa kịp thì đã bị Duy nắm chặt khuôn mặt Duy trở nên nghiêm hẳn , nhìn thẳng vào mắt người đối diện :
– Trân àk !! Chị có thích em không ???
– Tôi ….._ Trân xấu hổ cuối mặt xuống .
– Nếu chị không thích em sẽ không làm phiền chị nữa ???
Ngập ngừng một lúc Trân cũng thốt lên lời Duy mong đợi :
– Tôi … thật sư…ự thi…ì tô…ôi cũ….ũng co…ó thi..ích cậ…âu chút xíu _ vẫn cưói đầu Trân lắp bắp nói .
– Hi anh cũng vậy !! Anh yêu em _ Duy cười toe toét ngồi dậy ôm chặt Trân .
– Ai cho kêu tôi bằng em hả ??_ Trân thả lỏng mình đễ cho Duy ôm .
– Em cho _ vẫn không buông Trân ra mà còn ôm chặt hơn nữa .
– Cho cái đầu cậu _ Trân đánh nhẹ vào lưng của Duy.
Nụ cười hạnh phúc nở trên môi của cả hai , nhưng đó có lẽ chỉ là một hạnh phúc ảo .
Những ngày tháng hạnh phúc ấy vẫn còn hiện lên rõ rệt trong tâm trí anh nhưng có lẽ anh đã để vụt mất nó
– Hai ơi xuống ăn cơm đi nào _ nó gõ cữa kêu anh trai íu wí của mình xuống ăn .
Ăn cơm xong , Duy rũ nó qua nhà hắn chơi , thi hết rồi cho thư thả đầu óc và nó cũng mún hỏi hắn về chuyện của chị Trân nên hai anh em dắt tay nhau qua nhà hắn :
– Ủa 2 người qua đây làm gì ??? _ hắn mở cửa nhìn 2 anh em nó ngạc nhiên .
– Chơi chứ làm gì mày thằng điên .
– Điên đầu mày , thôi hai người vào đi .
– Ừ _ nó khẽ đáp .
Đang ngồi chơi game nghe thấp thoáng giọng nó , pé Luân bay thẳng ra cửa ôm chặt hain chân của nó :
– AA! Chị Nhi !! Luân nhớ chị Nhi quá .
– Chị cũng dậy á !! _ nó ngồi xuống hôn nhẹ vào má pé Luân .
– Ơ anh nào đây ạ ?? _ Pé Luân nhìn Duy thắc mắc hỏi .
– Anh này anh trai của chị á !! _ nó nghe pé Luân hỏi liền giải thích .
– Vậy mà Luân tưỡng là tình địch của hai nữa chứ _ pé Luân cười toe toét .
– Tình địch ??? _ Duy nhìn pé Luân hỏi .
– Vâng _ pé Luân gật đầu cái rụp .
– Tình địch gì chứ ???_ nó với hắn đồng thanh .
– Tình địch gì thì chỉ có hai và em biết thôi hai nhỉ ??? Thôi chị Nhi lại chơi game với Luân đi .
– Ừ _ 2 chị em dắt nhau lại chơi game .
Hắn với Duy nhìn hai đứa tụi nó chậc lưỡi , dắt nhau lại ghế salong ngồi 8 :
– Em mày lớn mau nhỉ ??? Hồi tao đi pé tẹo .
– Ừ . Nó dính như sam với em gái mày đấy .
– Ừ em tao ngốc vậy , mà hết thằng anh tới thằng em nhà này bám vào _ Duy tỏ vẻ đồng tình , gãi gãi cái cầm .
– Tao bám hồi nào mày _ hắn nhìn Duy hầm hè .
– Hi tao giỡn mà . Mà hình như thằng Huy gì gì đó ở lớp mình thích nhỏ em tao thì phải .
– Chớ còn gì nữa , lúc nào chả Nhi Nhi , Huy Huy , thấy gai mắt _ mặt hắn lúc bấy giờ khó chịu hẳn .
– Ơ !! Thế liên quan gì mày mà trông có vẻ bực bội thế nhở _ Duy nhìn hắn nở một cười gian .
– Ờ thì … Mà tao cần gì phải bực bội chứ ?? _ hắn giảy nảy cả lên .
– Nè hai người làm gì đó ??? Nói xấu em phải hông ?? Lại chơi game đi.
– Lớn rồi ai thèm chơi ba trò con nít đó _ Duy trề môi nói .
– Đừng dậy lại chơi kẻo pé Luân khóc đó ._ pé Luân lại dở chiu đe zọa hắn .
– Thui đứng dậy lại chơi mày _hắn lôi Duy lại chỗ nó với pé Luân .
-Ơ thằng này sợ em trai vậy !! Chắc mai một sợ vợ khõi chê nhỉ .
– Wánh mày giờ nói nhiều wá .
Thế là 4 người ngồi chơi với nhau :
– Nè em gái em chơi ăn gian quá đi .
– Chị Nhi không ăn gian có anh ăn gian thì có .
– Ơ thằng nhỏ naỳ sao zám nói với anh thế hả ???
– Vậy sao anh dám nói với chị Nhi như thế ???
– Mày …._ cãi hông lại , Duy định giở trò bạo lực trẻ em , nhưng chưa kịp làm gì thì cao thủ đã ra tay trước :
– Hức hức . Chị Nhi ơi , hai ơi !! Ông này ăn hiếp Luân nè _ pé Luân lấy tay zụi zụi mắt mình .
Nó và hắn cũng cốc đầu Duy :
– Sao mày zám ăn hiếp em tao ??? _ hắn nạt Duy .
– Sao anh lại chọc pé Luân khóc hả ?? _ nó cũng y hắn .
– Thôi pé Luân nín nín đi ngoan nha .
– Luân nín đi hai wánh thằng này rồi mà .
Hai tụi nó ôm pé Luân vỗ về , Duy nhìn hai tụi nó không chớp mắt , rồi nhìn sang ác wỹ đội lốt thiên thần đang lè lưỡi trêu Duy , tức qua Duy chọc 2 đứa tụi nó cho đỡ tức :
– Hai đứa tụi bây giống vợ chòk qá nhở , còn thẳng nhỏ ác wỹ zống con tụi bây ghê .
– Anh nói hai người này vợ chòk là đúng rồi . Nhưng Luân không phải là ác wỹ nha !! _ pé Luân phản kháng lại .
– Ác wỹ !!! _ Duy vẫn không buông tha pé Luân .
– Không phải .
– phải .
– Không .
– Phải .
– Không .
Pé Luân với Duy tranh cãi pỏ mặt hai nhân vật chính mặt đã đỏ lên ngượng ngùng nhìn nhau bởi 2 chữ Vợ Chòk . Một lúc sau nó với hắn cũng ngăn 2 người một lớn , một nhỏ đang tranh chấp nhau . Đến khuya 2 anh em tụi nó sãi chân về nhà . Nó quên mất hỏi hắn về chị Trân ấy , nhưng thôi kệ mai xem kết quả học kỳ rồi tính sau .