Đọc truyện Này Không Phải Em Bị Câm Sao – Chương 39
Lúc Phong Gia Đằng tìm cách mở được cửa phòng bao, sắc hồng tím xen kẽ rực rỡ trên trời, mặt trời cũng chuẩn bị lặn đi mất.
Đã qua ngày hôm sau.Vì để lão nhìn thấy bộ dạng ăn chơi đàn đúm của mình, Phong Nhã Vân bị lão cấm túc một tháng, đem cả Giang Vỹ Đình cách ly, trong thời gian cấm túc tuyệt không cho gặp mặt.Thời gian này Phong Nhã Vân đem người bên mình phi thường cẩn thận, chỉ đem theo thuộc hạ vô cùng tin tưởng, còn phải có giao tình lâu năm theo cùng.
Giao hẹn cùng Hứa Tử Dật cũng phải bí mật gặp gỡ.
Bên ngoài cô ngụy trang ăn năn hối lỗi, chỉ đợi đến đêm xuống lại lẻn đi, chuyển ra biệt thự ngoại ô xử lý chính sự.Biệt thự ngoại ô đó cách Phong gia rất xa, tối khuya khởi hành, sáng sớm lại trở về, hai hốc mắt Phong Nhã Vân càng ngày càng thâm đen.
Cô tỉ mỉ cho người viết thư hối lỗi, bút tích y thật, lẳng lặng để ở nơi chỉ cần Phong Gia Đằng mở cửa liền dễ dàng nhìn thấy, thành công đánh lừa lão, bản thân lại vô pháp vô thiên lo việc bản thân.Thời gian một tháng ngắn ngủi, bên Tư Mã gia thành công lôi kéo thêm nhiều nhà tài trợ, đem giá thị trường sản phẩm vịnh Ngân Long đẩy cao thêm một bậc.
Hiện giờ người có tiền chưa chắc thuê được một gian phòng ở lâu dài, còn phải xét tới quyền lực.Vì để nâng cao chất lượng và độ hot của dự án, khu nghĩ dưỡng của vịnh được giữ nguyên phạm vi, tuy nhiên số gian phòng cho xây giảm lại, từ tám trăm giảm xuống một nửa, còn bốn trăm, bên Tư Mã gia còn phái người mời các kiến trúc sư tài giỏi phương Tây về thiết kế một hồ bơi nhân tạo ngay trên biển.
Ý tưởng độc đáo này mới đầu đề xuất đã luôn rất được hưởng ứng, ban quản lý dự án cũng đã sớm thông qua, chỉ cần cô đồng ý liền nhanh chóng triển khaiNhưng dựa vào tài liệu có được ở Cục An ninh, Phong Nhã Vân được biết, kỳ bầu chọn thị trưởng nhiệm kỳ mới sắp bắt đầu.
Người của chính phủ cùng Tư Mã gia ráo riết chuẩn bị, cũng nhờ tư liệu tra được, Phong Nhã Vân liền biết danh sách ứng cử viên nắm phần thắng cao thu gọn lại chỉ còn bảy người.
Phần nâng cấp dự án này chỉ có thể dời lại sau cuộc bầu chọn và sau cả ngày ra mắt tân thị trưởng.Ba người là thành viên chính phủ, hai người là do Tư Mã gia bố trí, hai người còn lại là cư dân sinh sống lâu ở trên vịnh, thực quyền cùng gia sản không thiếu.Phong Nhã Vân liếc qua danh sách, cảm thấy có gì không ổn, mới tỉ mẫn tra lại thêm một lần, đem danh sách kia gom gọn thành hai cái tên.
Những người còn lại cũng chỉ là râu ria bợ đỡ cho hai người này.Một, Tống Vỹ Hiên, Phó tổng ở Tổng bộ chính phủ, nhân vật nguy hiểm đứng thứ nhì đại lục.
Hồ sơ tuyệt mật.Phong Nhã Vân chậc lưỡi.
Cũng phải, người ta là quan chức cấp cao ở Tổng bộ mà lị.Người thứ hai, là người bên Tư Mã gia, Tư Mã Mộc Hân, họ hàng xa của Thanh Di, cách hắn tận bảy đời, quan hệ vô cùng phức tạp.
Người này, tư liệu không hề tuyệt mật, Phong Nhã Vân dễ dàng tra hết rõ ràng.
Tư Mã gia lần này trợ giúp cho cô nàng lên nắm quyền, một phần vì muốn cài người, phần còn lại muốn dựa dẫm vào nàng ta.
Thực lực nàng ta không thiếu, tuy là họ hàng chi ngoại trong gia tộc, trong vòng năm năm kể từ khi được trao quyền, đã có đủ tư cách bước vào Tương Môn yến hằng năm bên Tư Mã gia bàn bạc chuyện trong chi nội, việc này khiến ai ai cũng thầm đánh giá lại, kể cả các trưởng lão bên Tư Mã gia nổi tiếng vô cùng bảo thủ cũng phải thận trọng thêm hai phần.Phong Nhã Vân ngẫm nghĩ, nếu lôi kéo thành công người này, kế hoạch của cô tiến thêm được bao nhiêu phần trăm nhỉ.Thời gian cuộc bầu chọn tân thị trưởng sắp bắt đầu.
Phong Nhã Vân thu dọn chuẩn bị hóng kịch hay, có vẻ cô tạm thời không cần lo lắng về dự án này rồi, chỉ cần toàn tâm toàn lực đối phó ngoại cuộc.Phong Vũ, người chú trên danh nghĩa của cô, hành tung quỷ dị.
Từ ngày bước chân vào Cục An ninh, từ tư liệu tra được, cô biết hắn vẫn đang điều hành một tập đoàn.
Tập đoàn này không tập trung chủ yếu vào bất kỳ thị trường nào, mỗi khi có cơ hội hợp tác thăng tiến lại bị hắn vứt sang một bên.
Nhìn đến những đối tác bị hắn chọc tức, Phong Nhã Vân thực sự nghi ngờ, người như vậy là đang giúp tập đoàn đi lên hay cố đạp nó xuống.Dù rằng doanh thu hằng tháng của tập đoàn này luôn ổn định.Điểm này rất kỳ quặc.Vốn một tập đoàn không cố định phát triển ở một thị trường nhất định, rất khó để tạo tên tuổi.
Đó là lý do tập đoàn này có tên ở top những tập đoàn hạng trung, nhưng doanh thu lại vừa vặn đứng chót top tập đoàn hạng nhất, cổ phiếu cũng có giá trị trung bình.
Điều này khiến Phong Nhã Vân lưu tâm.Người này, đến thời gian lẫn cách thức xuất hiện mờ ám không rõ, vẫn là cài người theo dõi bên cạnh Phong Gia Đằng.
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Vạn nhất hắn có mưu đồ làm loạn với lão phụ thân nhà cô, cô cũng không do dự chặt nát người hắn.Phong Nhã Vân tin vào trực giác của mình, cách vài hôm lại sai người thu mua cổ phiếu tập đoàn Phong Vũ, sử dụng cách thức cũ, giao dịch mỗi lần một người, số tiền cùng cổ phiếu thu mua không lớn, tuyệt không để lại nghi ngờ.Cho dù có, cô động tay một xíu, đem số liệu sửa lại, đến lúc đó ai có thể bắt bẻ.Ai bảo cô xuyên không từ một thế giới quá hiện đại làm gì.Cạch.
Có người đẩy cửa.
Louis vẫn một tư thái điềm tĩnh như nước, cung kính bẩm báo với Phong Nhã Vân: “Tổng tài, lần hợp tác tiếp theo của chúng ta với Giang thị bị hủy bỏ.
Tôi làm theo lệnh, cử người theo đuôi, đúng là Giang thị có qua lại cùng một nhóm người.
Tuy không rõ ràng nhưng vẫn chụp được bóng lưng cùng một chút góc nghiêng, Phong tổng muốn xem qua không?”Lý thuyết là hắn hỏi đề nghị, nhưng bàn tay chìa ra cùng xấp ảnh đưa trước mặt cô.
Phong Nhã Vân nhìn lướt qua cũng có thể nhận ra là ai.
Quả nhiên là hắn.
Cô phẩy phẩy tay cho lui, giữ lại xấp ảnh bỏ vào trong tủ khóa lại.Xấp ảnh bị cô vứt vào, bung ra, nằm ngửa trên vô vàn tấm ảnh khác, cũng đều là hắn.
Những bức hình này là cô tự thân theo dõi, hack toàn bộ camera cùng các hệ thống điện tử có thể, chụp lại rõ cận cảnh.
Cho dù sau này hắn muốn chối, cũng không thể.Nói lời từ biệt cùng thế giới này sớm đi.
Tên chết tiệt!Phong Nhã Vân ngã mình cười to.
Cô sớm nên trừng trị hắn mới phải..