Đọc truyện Này! Đồ Lì Lợm… Có Về Với Anh Ko Thì Bảo – Chương 71
HyHy chạy theo con Haine ra khỏi nhà, chú cún con cứ thế mà chạy cật lực, còn HyHy cứ lon ton theo mà muốn đứt hơi…
HyHy dừng lại chống hai tay lên hông thở dốc, con cún vừa đây đã biến mất đâu rồi??? Nó nhìn dè chừng xung quanh tìm kiếm, chợt phát hiện mình ko còn ở trong khu vườn thân yêu ở sau nhà nữa, mà là một cánh đồng đc trồng vô số hoa
Tulip với đủ thứ loại, HyHy tự hỏi tại sao mình lại ko biết nơi này khi nó chỉ cách nhà mình vài chục mét.. HyHy men theo con đường, đi đến giữa cánh đồng hoa… Nơi có một ngôi nhà bằng gỗ nhỏ xinh xắn ở đó
Trên chiếc cửa gỗ nhỏ, có một vài kí tự và chữ
HyHy đến gần chiếc cửa nhỏ để nhìn cho rõ dòng chữ
……….”Bạn yêu ai??”….
Nó hơi lững lợ vì câu hỏi này, có khi nào có người đang lừa mình như lần trước ko??? Suy nghĩ một hồi, HyHy cũng đành nhắm mắt quyết định nhấn đáp án
” Vũ Hán Phong”
Chợt cánh cửa đc bật mở, HyHy hơi giật mình, lùi lại vài bước…. Ở trong… Một chàng trai với khuôn mặt đẹp như thiên thần bước ra, cười tươi, Cậu từ từ cuối xuống nâng bàn tay của HyHy lên hôn nhẹ làm nó bất ngờ, miệng vẫn chưa kịp ngậm lại đc
_ Tha lỗi cho anh nhé VỢ – Hán Phong nói nhỏ vào tai HyHy
_ Ai…ai là vợ anh chứ …?? – HyHy lắp bắp, đẩy mạnh Hán Phong ra, thật ra là tha thứ rồi đó nhưng mà phải làm kiêu một chút chứ.. :’>
_ Huhu, vợ ko tha thứ cho anh, anh sẽ chết cho vợ xem – Hán Phong giở chiêu làm nũng, giả vờ lao đến đập đầu vào vách nhà…
HyHy hốt hoảng ôm chặt Hán Phong lại, thút thít :
_ HuHu, ko đc, anh mà chết thì để ai cho em bắt nạt nữa đây???
_ HẢ ???? – Hán Phong há hốc mồm
_ hả gì mà hả??? Vả phát méo mồm giờ… Lăng nhăng nữa là đập chết… – HyHy thay đổi thái độ, tay xách lỗ tai Hán Phong cảnh cáo
_ Á… Vợ tha cho anh… Anh hứa sẽ ko bao giờ lăng nhăng với con khác nữa, chỉ lăng nhăng với mình vợ thôi… Hềhề
HyHy thả tay ra cười tươi, nhón chân lên ”thơm” vào má Hán Phong một cái rồi lao vút đi… Như sợ bị ai bắt quả tang… Hán Phong đờ đẫn, miệng cười ngây ngốc, khuôn mặt đỏ lự như hòa vào ánh nắng chiều dìu dịu….
” Nếu chúng ta cách xa nhau 10000 bước chân, nhưng chỉ cần em bước lên một bước thôi…. Anh sẽ sẵn sàng đi tiếp 9999 bước nữa đễ đến bên em, ngốc àh..”
———-
3 tháng sau…..
”Vợ đang ở đâu đó”
_ Vợ đang ngủ ở nhà, hơ, có chuyện gì ko chồng….
”Ra công viên đi, chồng đang đợi vợ nèk”
_ Chồng lảm nhảm gì đấy??? Vợ đang buồn ngủ nhấm
” Thế có ra ko, đếm đến 100, ko ra là biết tay chồng, hừ….”
Tít….tít
_ áh, chồng khốn nạn, dám bắt nạt vợ àh, để rồi xem….grừ… – HyHy nghiến răng ken két, lấy vội áo khoát rồi đi đến công viên
——-
_ Chồng ơiiiiiiiiiiiiiiiiiii
_ Ới, chồng đây – Hán Phong chạy đến, vui ra mặt
HyHy xách tai Hán Phong lên hỏi :
_ Chồng bảo vợ ra đây hít khói cho bổ phổi àh
_ Áh đâu dám, vợ bạo lực lắm, huhu, vợ bắt nạt chồng đấy! Mọi người ơi, lại đây xem con vợ nhà tôi nó bắt nạt tôi này… Huhu – Hán Phong nói to, làm mọi người dừng lại nhìn chằm chằm vào HyHy và Hán Phong mà bàn tán
HyHy giật mình, bịp ngay mồm Hán Phong lại, rồi cười dã lã với mọi người
_ Hứ, thế chồng muốn như lào – HyHy bắt đầu ức chế rồi nhé
_ ả… Ồng…. ra (thả chồng ra ) – Hán Phong ấp ứ
HyHy từ từ hạ tay xuống, nhìn Hán Phong. Hán Phong chợt nhăn nhó, nhưng rồi nhe răng cười, lấy ko túi ra chiếc nhẫn kim cương lấp lánh, rồi quỳ xuống :
_ Này ! Đồ lì lợm…. Theo anh về nhà nhé !
_ Về… Nhà.. nào??? – HyHy ấp úng, mặt đỏ lự
_ Về nhà anh ấy, rồi em sẽ làm mẹ của các con anh sau này… Anh sẽ giải thoát em khỏi kiếp ế, và anh hứa hằng ngày sẽ để cho em bắt nạt anh đến khi nào chán thì thôi….
_ Anh…. – HyHy đỏ lự mặt tức giận, mũi chun lên , đá cho Hán Phong một phát ngay chân rồi quay lưng
Hán Phong bực mình, chạy lại nắm tay HyHy hét lớn
_ NÀY ! ĐỒ LÌ LỢM…. CÓ VỀ VỚI ANH KO THÌ BẢO??? em thử lắc đầu đi, anh bảo đảm em sẽ ko còn đầu mà lắc
_ VỀ THÌ VỀ, SỢ BỐ THẰNG NÀO CHỨ, ĐƯA NHẪN ĐÂY… ĐỂ NGƯỜI TA CÒN VỀ….
~ THE END
~