Này! Đồ Lì Lợm... Có Về Với Anh Ko Thì Bảo

Chương 6


Bạn đang đọc Này! Đồ Lì Lợm… Có Về Với Anh Ko Thì Bảo: Chương 6


Tiết học trôi qua trong sự im lặng đáng sợ. Hai nhân vật chủ chốt thì đang đá mắt liếc nganng liếc dọc nhau, làm cho không khí đã lạnh càng lạnh
Hừ tên điên Hái Bông, đồ kibo, con đại gia mà cũng chấp nhất mình chiếc xe đạp. May mà hùi nãy ko bị lộ chuyện, nếu thôi thì mất mặt với đám đệ tử kinh khủng, đường đường là sư tỉ của 11A2 mà phải đi mắc nợ 1 chiếc xe đạp với tên điêng này thật là nhục mà.. Òa.. Vương Triệu Kỳ. Cũng tại lão ta mà ra. Grừừừừ. Về nhà lão chết với mình- Hy Hy vừa lẩm bẩm, vừa liếc Hán Phong muốn cháy cả áo
…..
( Hắc xììììììììììììììììììììì. Đứa khốn nào đang rủa Triệu Kỳ nhà ta zậy nhỉ- Triệu Kỳ lẩm bẩm khi cứ hắc xì liên tục )
….
Vương Triệu Hy, cô ta làm gì mà cứ lườm mình hoài thế nhỉ , là lỗi của cô ta mà, hừ hừ, đã vậy thì Vũ Hán Phong ta cũng sẽ ko nương tay đâu, đợi đấy
….
……
…. Tùng Tùng Tùng….
_ Oáp… Cuối cùng giờ giải lao cũng đến, mệt chết đi đc – Đầu To vừa ngáp vừa than thở

_ Hy Hy àh, tui thấy có gì đó ko ổn bà àh- Mái Ngố nhanh chóng chạy đến chỗ Hy Hy nói
_ Huh? Có gì ko ổn? – HyHy đơ mặt nhìn Mái Ngố
_ Thì bà nghĩ coi. Đường đường là một thiếu gia tập đoàn C.I.B mà lại cuối đầu chịu nhục trước chúng ta. Chắc chắn tên đó sẽ dựa vào gia thế của mình để trả thù chúng ta à xem
_ Không sao. Tui tính trước hết rồi, hắn ta cùng lắm sẽ báo chuyện này với BGH trường cho xem, chưa đến nước kêu giang hồ đánh chúng ta đâu mà sợ – HyHy dõng dạc
_ Ừh ha. Mà có khi nào BGH trường hạ hạnh kiểm chúng ta ko ??- Bích Chi lo lắng nhìn HyHy
_ Đừng lo, chưa đến nỗi phải như thế đâu. Mọi người quên lớp chúng ta còn Bà La Sát àh. Chắc chắn bà ta cũng sẽ bênh vực chúng ta tới bến à xem. HS của mình bị Hạ hạnh kiểm thì giáo viên chủ nhiệm ko khỏi liên can đâu.. Haha- HyHy đắc chí
_ Hoan Hô . Nương nương vạn tuế- tên Đầu To nhảy bổ đến hét lên
_ Khoan đã. Chưa xong đâu, bây giờ nhiệm vụ của chúng ta là phải làm tên kia tức điên lên, ko cần trực tiếp, chỉ cần dán tiếp là đc…. Này nhé, tuần nay các khối đều đã đi lao động quanh sân trường hết rồi, chỉ còn đám cỏ sau ở căn nhà hoang sau trường là chưa ai đụng tới, chắc chắn lão giám thị sẽ tặng miễn phí cho chúng ta một chuyến đi đếm cỏ ở đó thay vì phạt kỹ luật, nhân cơ hội đó chúng ta sẽ đi khám phá địa bàn mới ở căn nhà hoang nghe đồn là có ma, đó..keke- HyHy liếc mắt cười sảo quyệt
_ Ồồồồồồ. Tẹt vời ông mặt trời – hơn chục cái miệng lớp 11A2 phụ họa. Hán Phong thì ngồi im nãy giờ nghe nó diễn thuyết, bây giờ cũng mở miệng hùa theo
_ Tôi cũng muốn tham gia
_ Anh…. >
_ ko cho tôi tham gia thì tôi sẽ kể…. – Hán Phong nháy mắt với HyHy
_ Aaaaaaa. Tham gia thì tham gia đi, sợ gì thằng bố nào- HyHy bĩu môi, tay chân múa máy loạn xạ
_ Hehe. Vậy thì tốt- Hán Phong nhếch miệng
_ Ok . Vậy lớp chúng ta nghe rõ đây. Thứ 2 tuần sau, khi lão giám thị thông báo chúng ta đc đi đếm cỏ thì ko đc ủ rũ mặt mày mà phải hét toáng lên hoan hô nghe chưa, như thế mới làm cho địch thù tức méo mặt đc kekeke- Từ Ân xướng lên, ai nấy cũng gật gù tán dương

……
…..
….

….
… Tùng .. Tùng .. tùng
3 tiếng trống kết thúc buổi học vang lên học sinh cùng nhau ùa ra như người tù vừa đc thả, cảnh trường vô cùng náo nhiệt

Từ hành lang lớp 11A2, bà la sát đi từng bước, vừa đi vừa gõ gõ cây thướt trong tay làm HyHy ở trong lớp nhìn ra sợ méo cả mặt
_ Triệu Hy ! Hôm nay cô có một cuộc họp GVCN, nên em ko cần ở lại, tiết SHCN tuần này chúng ta sẽ gặp lại nhau – Bà la sát chau mày nhìn HyHy nói
_ Phùù…. May quá, giờ thì yên tâm ăn ngon ngủ yên rồi- HyHy thở phào nhẹ nhõm khi bà cô đã khuất sau hành lang
_ Ăn ngon ngủ yên àh ! Tôi chưa tính xổ với cô mà – Hán Phong bất thình lình xuất hiện sau lưng HyHy làm nó hét toáng lên
_ Aaaaaa. Anh điên vừa thôi, tôi mà chết do bị đau tim thì tôi ko tha cho anh đâu- HyHy bực Mình
_ Ok. Tính nợ đi nhok con, chiếc xe đạp ngày hôm qua của tôi là hàng Nhật do ông nội tôi mua tặng, trị giá 6 triệu. Chiếc xe ngày hôm nay thì hơi chếch một xíu là do ba tôi mua cho tôi có gắn bình điện nên trị giá 10 triệu. Tổng cộng là 16 triệu, trả cho tôi mau – Hán Phong liếc mắt tỏ vẻ đắc chí
_ Tiền? 16 triệu ưh??. Tôi làm gì có tiền hức. Đúng rồi , xe của anh hư là do Triệu Kỳ làm tôi ko liên quan, đi mà đòi tiền lão ta, tôi phải đi về đây -Hy Hy chối phăng rồi đổ lỗi ngay cho Triệu Kỳ (ặc, ác nó vừa thôi -_-)
_ Tôi ko cần biết, người gây tai nạn trực tiếp cho tôi là cô, giờ cô tính sao, hay là cô muốn chuyện này đc lan truyền rộng rãi cho cả lớp biết haha – Hán Phong ngoác mồm cười nhạo
_ Nhưng… Nhưng.. Tôi ko có tiền hức- HyHy hai mắt rưng rưng

_ Thế thì làn osin cho tôi trả nợ đi – Hán Phong cười xảo quyệt
_ WTF ?? Anh đùa àh @@- Hy Hy sặc nước miếng
_ Ko đùa đâu osin, 16 triệu thì cô chỉ cần làm osin 2 tháng cho tôi là đc, rất dễ, cô chỉ cần làm theo những gì tôi nói và cấm cãi lời, phải cung phụng ăn nói nhỏ nhẹ với tôi haha – Hán Phong cười man rợ
_ Tại sao chứ.. Huhu đường là sự tỉ của đầu tàu 11A2 mà lại phải đi làm osin cho anh àh , thế thì mất mặt lắm. Làm việc khác đi đc ko Hán Phong đẹp trai – HyHy năn nỉ
_ Đừng nhiều lời. Không là không. Đừng để tôi nổi điên hừ- Hán Phong trợn mắt nhìn HyHy
_ Grừừừừ. Làm thì làm tôi mà sợ anh áh, đừng có mơ- HyHy bĩu môi
_ Đc thôi. giờ tôi phải về rồi, osin bảo trọng nhé, mà bao giờ đổi cách xưng hô đi, vây giờ ko có anh với tôi nữa mà phải cậu với tớ nghe chưa- Hán Phong tự đắc nhìn HyHy
_ Hừ .anh đc lắm
_ Huh? Gì cơ??
_ Àh ko, cậu về cẩn thận nhé, tớ cũng về đây – HyHy gầm gừ từng tiếng qua kẽ răng


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.