Bạn đang đọc Này! Đồ Lì Lợm… Có Về Với Anh Ko Thì Bảo: Chương 52
Hôm nay,… Hán Phong ko đi học….. Bưng bộ mặt ỉu xìu như trúng phải gió xuống căngtin. HyHy liên tục thở dài
_ Hừ, hôm qua mới bảo ko xa mình mà bây giờ chết dí chỗ nào rồi ko biết, bực mình quá điiiiiiiiiiii – HyHy chun mũi mặt hầm hầm như thịt bầm nấu cháo, đưa miếng sanwich lên ngoạm một cái rõ to cho bỏ tức
_ Tỉ tỉ ơi, có khách muốn gặp tỉ tỉ – Tên Đầu To từ trong lớp chạy ra, giọng vội vã nói
_ Đứa nào – HyHy gầm gừ
_ Hôm nay dự là có bão, bão cấp 10, dật cấp 11, âm u kéo dài, khéo sẽ có người chết do…. – Tên Đầu To chưa kịp nói xong, đã bị HyHy tán ột phát ngay mặt
_ Lằng nhằng, nói nhanh, cứ đứng đó mà thao thao bất tuyệt khéo lại cà răng xuống sàn khi nào ko biết đấy con ạh- HyHy bực mình quát
_ Hihi, quan trọng hóa vấn đề là một nghệ thuật ạh – Tên kia ko cảm thấy đau, mà còn cười rất tươi
_ grừừừ – HyHy liếc mắt
_ Àh, Vương Hạo Nguyên 11A6 qua thăm tỉ tỉ ạh – Đầu To nói rồi nhìn HyHy nhăn răng cười nham nhở, cứ nhìn thấy nụ cười đó, HyHy cứ muốn lấy dép tán vào mặt tên này mấy phát ko thôi, nhìn mặt tên này ức chế kinh khủng khiếp
Nếu mà tên này còn ở lại đây, chắc HyHy đau tim vì ức mất, nó lấy trong túi áo ra tờ 500đ, đập vào cái mặt nham nhở của tên Đầu To rồi phán :
_ ĐI CHỖ KHÁC CHƠI
Nói rồi HyHy đi nhanh vào lớp, miệng lầm bầm Nhìn tên đó cười, khéo tối nằm mơ mất, kinh khủng thặc
……………..
_ Đi với tôi chút đi – HyHy vừa bước vào lớp chưa kịp ú ớ đã bị tên Hạo Nguyên lôi đi như bao tạ
Hạo Nguyên lôi HyHy ra khu vườn sau sân tập bóng, gió thổi hiu hiu mát. Những bông hoa tường vi vươn dài leo lên cao hứng gió, không khí ở đây thật yên bình khiến HyHy cảm thấy dễ chịu hẳn. Nó cùng Hạo Nguyên ngồi xuống chiếc ghế đá gần đó
_ Cậu….cậu thích Hán Phong??? – Hạo Nguyên hơi ấp úng mở lời trước. Trước mặt những cô em chân dài Hạo Nguyên nói năng lưu loát, miệng lưỡi mật ngọt bao nhiêu thì trước mặt HyHy cậu ngượng ngùng, lắp bắp bấy nhiêu
_ HẢ??? – HyHy mở tròn mắt ngạc nhiên, chã lẽ tên Hán Phong đi nhiều chuyện với tên này
_ Cậu có quan hệ gì với Hoàng Gia Hy – Ko đợi HyHy trả lời, cậu vội vàng hỏi tiếp
_ HẢ???
_ Hả hả cái gì??? Cậu và anh chàng Gia Hy đó coa quan hệ gì với nhau
_ Ơ…ơ… Tôi với anh ấy chỉ là bạn bè bình thường thôi
_ Thế sao hắn ta viết giấy phép cho cậu, rồi cậu còn đi dự tiệc với hắn nữa
_ Tôi…tôi – HyHy ngớ người chã biết trả lời thế nào – cái đít khỉ nhà anh, hỏi cái câu gì mà khó thế, chã lẽ bảo do tránh mặt tên Hái Bông khốn kiếp àh – HyHy lẩm bẩm trong miệng, âm lượng đủ để mình nó nghe thấy
_ Thế cậu có thích Hán Phong ko??? – Hạo Nguyên nhíu mày, tiếp tục hỏi lại
_ Hêhê, trời nóng quá cậu nhể??? Ôi , tôi phải về lớp bật điều may ra còn có thể sống – HyHy nói rồi vọt lẹ vào lớp, ko phải nó Ko thích Hán Phong, chỉ là HyHy ngượng khi kể cho ai chuyện tình cảm của mình (Bà này nổ gứm, tháng 12 mà bảo nóng, mà làm gì trong lớp có điều hòa mà mà bật nhể?)
Hạo nguyên lắc đầu nhìn theo cái dâng nhỏ bé của HyHy đã khuất hẳn, đầu ko thôi nghĩ về HyHy , quả thật cô gái này có sức hút gì đó khiến cho ai đã tiếp xúc một lần là ko thể nào quên và còn muốn gặp lại lần nữa. Hạo Nguyên yo HyHy rồi
………..
HyHy àh, gặp nhau đi, tớ có chuyện muốn nói với cậu
_ Ừh, hihi, tí nữa gặp nhé! – HyHy tắt máy rồi nằm ụp xuống giường, đôi mắt khép hờ, đôi môi nở nụ cười hạnh phúc – Vui quá, lại đc đi chơi với Hán Phong rồi, HiHi- HyHy nói nhỏ một mình, nó nhớ Hán Phong quá, dù mới gặp nhau hôm qua , HyHy đứng ngồi ko yên, miệng cười ríu rít ko thôi… Bông dưng lòng nó bỗng trùn xuống…. Nó bất an sờ vào tim mình, nghĩ thầm sao mình có cảm giác gò lạ vậy nè
. HyHy nghĩ thế nhưng rồi cũng bỏ qua cảm giác kì lạ ấy, nó loắt choắc thay đồ rồi chuẩn bị đi gặp Hán Phong…..