Này! Đồ Lì Lợm... Có Về Với Anh Ko Thì Bảo

Chương 43


Bạn đang đọc Này! Đồ Lì Lợm… Có Về Với Anh Ko Thì Bảo: Chương 43


_ Có chuyện gì vậy??? Ăn trộm đâu?? , mọi người mau lùng bắt nó đi – Ông Vương hớt hải chạy xuống cùng vợ và hai đứa con trai
_ Đây nèk bác Vương, cô ta xông vào nhà ta ăn trộm đấy! Con hỏi đồng bọn cô ta đâu mà cô ta ko trả lời mà còn trả treo lại con nữa, mọi người mau bắt cô ta đi – tên con trai nói rồi chỉ vào mặt HyHy đang cười nắc nẻ như dở hơi
_ Giề???? Con đùa bác hả? Minh Huy, nó là…. – Ông Vương chưa nói xong, HyHy đã nhảy vào họng ba mình nói
_ Ba mẹ ko cần giải thích với anh ta đâu?? Haha…. Con nghĩ anh ta bị vong nhập đấy, anh ta dám bảo con là ăn trộm… Haha… Thôi ba mẹ cứ ở đó hàn huyên đi. Oáp.. Con đi ngủ đây, chúc ba mẹ ngủ ngon. anh Vỹ, anh Kỳ, 2 hai cũng mau về phòng đi, hay muốn đứng đây làm bạn cùng anh ta. Em thấy 3 người có nhiều điểm giống nhau lắm… Hahah. Đều đẹp trai mà bị KHÙNG – HyHy cố nhấn mạnh chứ khùng, rồi thong thả bước về phòng ngủ
Thiên Vỹ và Thiên Kỳ méo mặt, mồm hả to nhìn tên đc xem là giống mình trước mặt. Hai ng tức lắm nhưng mà chẳng dám đụng vào nương nương Vương Thiên Hy kẻo chuốc họa vào thân. Thiên Kỳ nhanh chóng đi đến bắt tay tên đang mồm há to muốn đụng cả đất (chắt hẳn hắn sốc lắm đây)

_ Chúng ta cùng hội, cùng thuyền rồi! Chào cậu, tôi là Thiên Kỳ, anh trai của con nhok quỷ vương vừa nãy, mong cậu giúp đỡ thêm. Tôi khuyên cậu nên mua thuốc trợ tim khi ở cạnh người này. Vâng xin hết ! -Thiên Kỳ nói rồi quay lưng đi thẳng lên lầu
Bà Vương nhìn Minh Huy bụm miệng cười rồi khều tay ông Vương nói nhỏ :
_ Tôi nghĩ chúng ta nên giải thích cho thằng bé, kẻo thằng bé sợ ông àh
_ Ừh…. Mà trông thằng nhok buồn cười thật, ko ngờ đứa con ko sợ trời ko sợ đất của lão Dương lại bị HyHy nhà ta làm một phát đo ván như thế, haha. Tôi bắt đầu muốn con bé thi vào ngành luật sư rồi đấy bà ạh – Ông Vương nín cười ko nỗi liền cười to làm tên Minh Huy giật mình hồn trở lại vào xác
_ Minh Huy àh, bác xin lỗi vì quên nói với cháu, bác có 3 đứa con bị thất lạc, hôm nay bác mới đưa chúng về. Con bé nó tên là Thiên Hy, còn thằng nhok vừa bắt tay cháu là Thiên Kỳ bằng tuổi cháu đấy, còn kia là Thiên Vỹ anh của 2 đứa kia. Mà hôm nay cháu đi sinh nhật về muộn đúng ko. Xin lỗi đã làm cháu giật mình nhé – Ông Vương cười mỉm nói

_ Dạ??? OMG cô ta đúng là yêu tinh mà-Minh Huy hét lên rồi nghĩ thầm
_ Vỹ Vỹ àh, còn đây là Triệu Minh Huy con của bác Dương bạn thân ba, do ông bà đi công tác xa và lâu ko an tâm cho thằng Huy nó ở một mình sợ nó gây chuyện nên bác Dương gửi nó cho ba, thôi giờ cũng muộn rồi, con mau đi ngủ đi, cái má hồi nãy bị HyHy đấm còn sưng lắm đó, con mau lấy đá chờm rồi đi ngủ nhé, ba mẹ cũng ngủ đây. Minh Huy, con cũng mau về phòng ngủ đi- Ông Vương nhìn Minh Huy và Thiên Vỹ nói
_ Tất cả mọi người cũng mau ngủ sớm đi, mai còn phải làm việc – Bà Vương nhìn đám gia nhân đang cười khúc khích nói
Bóng tối bao trùm trả lại sự bình yên cho căn biệt thự to lớn, Minh Huy bước lên giường mà miệng lầm bầm chửi rủa HyHy ko thôi
“ Thiên Hy, cô ta thật tởm. Mình phải cẩn thận mới đc. Mình ko muốn bị như anh Vỹ đâu. Nhất định phải trả thù… Grừừừ”- Minh Huy nghĩ đến HyHy mà cảm thấy gai người
……
“Oa..oa, sao mà ngủ hoài ko đc vậy nè, may mà mai là CN nếu ko thì sao đi học chứ, ôi nhức hàm quá, hình như hồi nãy cười hơi nhiều thì phải. Nhớ thằng ngốc Hái Bông quá đi thôi…hơ hơ”- HyHy nằm trằn trọc suy nghĩ mãi chẳng ngủ đc, đôi mắt dán chặt lên trần nhà tưởng tượng lại nụ cười của Hán Phong rồi chìm vào giấc ngủ khi nào ko hay (con này điêng rồi)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.