Này! Đồ Lì Lợm... Có Về Với Anh Ko Thì Bảo

Chương 16


Bạn đang đọc Này! Đồ Lì Lợm… Có Về Với Anh Ko Thì Bảo: Chương 16


HyHy ngồi trong lớp, đầu lắc nguầy nguậy, khi nhớ lại lúc Hán Phong ôm mình mà mặt đỏ lừ
_ Cô làm gì vậy ? Hay tính tự kỉ của cô được nâng lên một tầm ới – Hán Phong mắt nhìn HyHy nhíu mày với hành động ngốc nghếch của nó
_ Cậu đừng có mà xiên xỏ người khác, tôi mà có sao thì cũng do cậu mà ra… – HyHy đôi mắt mơ màng, nói mà ko kịp suy nghĩ, rồi giật mình lắp ba lắp bắp như tên ăn trộm bị bắt quả tang – Àh ko ! Ý tôi.. Ý tôi là.. Là cậu đừng có quan tâm
_ Huh ? Cô điên àh, thì tôi có nói gì đâu – Hán Phong nhớn mày – Mà tối nay , cô phải đi với tôi đến một nơi
_ Đi đâu ? Tại sao tôi phải đi với cậu
_ Tôi là osin hay cô là osin mà sao cô hỏi lắm thế, osin như cô chắc tôi phải tăng thêm cho cô một tháng làm việc nữa mới được – Hán Phong chép miệng
_ Giề???? Đi thì đi, làm gì căng thế.. Hứ đồ độc tài.. Chảnh chó – HyHy lườm lườm- Hừ. Đúng cùng tên khốn đó cũng lộ nguyên hình-HyHy nghĩ ngợi
_ Cô cứ rủa tôi đi, rồi cô sẽ thấy cái cảnh – Hán Phong cười thầm – Tối nay đúng 7:00 tôi sẽ đến nhà cô, cô ko đi thì thêm một tháng làm osin nữa nhé, đừng tới lúc đó mà trách tôi tại sao ko thương đồng loại nhé
_ Hừ.. Tên đê tiện, hạ lưu, bỉ ổi – HyHy lẩm nhẩm trong miệng tránh bị tên kia bắt quả tang

————-
7:00am tại nhà HyHy
… Kính… Coong… Kính… Coong
Triệu Kỳ nghe tiếng chuông cửa liền lon ton chạy ra ngoài mở cổng
_ HyHy, cô chết trong nhà đấy àh, có biết tôi đứng ngoài này bị muỗi cắn nhiều lắm k..h..ô……ng ? … Áh.. Dạ em chào anh – Hán Phong rủa HyHy một lèo cứ ngỡ là cô ra mở cổng ai ngờ là Triệu Kỳ, hắn lắp bắp giật cả mình
_ Cậu đây là…. – Triệu Kỳ nhìn bộ dạng của Hán Phong bây giờ : quần jean, áo pull, áo sơ mi khoát ngoài lịch sự, bên cạnh là con môtô bóng loáng
_ Dạ em là ..bạn tr..ai của HyHy – Hán Phong ngập ngừng rồi nói luôn (thằng này thích nói bậy quá -_-)
_ Giề ?? HyHy trước giờ nó vẫn ế chỏng ế chề mà, nó dữ như thế ai mà thích nó đc, cậu đùa tôi àh ?- Triệu Kỳ hai con mắt sắp lòi ra tới miệng ngạc nhiên hỏi
_ Hi…em ko có đùa ,HyHy dễ th..ương mà- Hán Phong nói xong cũng cảm thấy muốn nôn trước ngôn từ dễ thương dành cho HyHy
_ Ax . Thôi em vào nhà đi, để anh bảo với HyHy
…….
_ HyHy đâu rồi ? Mau ra nhận hàng kìa, eo ôi gê quá – Triệu Kỳ hét toáng lên lầu rồi bỗng nhớ lại 2 từ dễ thương mà Hán Phong vừa phát ngôn mà thấy rợn da gà
_ Sao ế ? HyHy nó ngủ từ chiều đến giờ, chắc chưa dậy đâu, em vẫn biết trước giờ nó là heo ngủ mà…. Ế… Mà ai kia, bạn em hả Kỳ Kỳ – Triệu Vỹ nói xong nhìn sang Hán Phong ngạc nhiên
_ Wầy… Em rể của chúng ta đấy – Triệu Kỳ thỏ thẻ trong tai Triệu Vỹ làm cậu giật bắn
_ What ??? Có đùa ko đấy.. HyHy làm gì có đẳng cấp cua được tên kia
_ Ko tin thì hỏi đi, nhưng em nói trước là ko nên hỏi thì tốt hơn nếu anh muốn nôn mửa tại đây.. Hề.. Hề – Triệu Kỳ cười ngớ ngẩn
_ Chú đây là người iu của con bé HyHy hả ?- Triệu Vỹ quay sang Hán Phong hỏi
Tên Hán Phong nãy giờ vẫn chưa nín cười đc với phát ngôn của mấy anh em nhà này
_ Dạ..- Hán Phong mím chặt môi nói, tự thấy mình diễn cũng đạt quá

_ Àh.. Ừh… Con bé HyHy vẫn còn ngủ trên phòng ấy, em lên thức nó hộ anh – Triệu Vỹ vẫn còn chưa tin vào mắt mình, chỉ lên lầu bảo Hán Phong
_ Vậy ,em xin phép – Hán Phong mỉm cười với hai anh em Triệu Vỹ, Triệu Kỳ vẫn còn trơ ra như tượng rồi cất bước đi lên lầu đến bên chiếc cửa phòng được sơn trắng- đỏ cách điệu , trên cách cửa có một tờ giấy stick được dán ghi chữ Hy mèo (hôhô, đáng lẽ phải là Hy hổ báo chứ)
……
Hán Phong mở cửa phòng HyHy ra, đập vào mắt cậu là hình ảnh HyHy say ngủ, hai tay dang rộng, mái tóc được buông xõa đen tuyền, khuôn mặt tựa thiên thần, chưa bao giờ cậu thấy một Vương Triệu Hy dịu dàng, xinh đẹp đến thế, rất khác khuôn mặt tinh ranh, ngỗ nghịch với mái tóc buộc nhỏng lên thường ngày, tim Hán Phong bỗng lỗi một nhịp, rồi chợt nhớ ra mình vừa nhận một nhiệm vụ là thức cô nàng say ngủ này dậy, cậu tiến từng bước đến bên giường HyHy. Giọng Hán Phong trầm trầm nói :
_ Con heo lười, mau dậy đi
_ Ư…ư..Triệu Vỹ, anh muốn đi dự tiệc với diêm vương àh – HyHy mê ngủ, miệng mấp máy nói mà mắt vẫn nhắm chặt
_ Cô muốn chết àh , HyHy, đc thôi, tôi cho cho toại nguyện- Hán Phong lẩm bẩm trong miệng rồi lập tức nhảy lên giường, nằm cạnh HyHy
_ Triệu Vỹ, anh đổi sữa tắm khi nào thế, mau bước xuống giường em mau – HyHy lẩm bẩm rồi quay lưng về phía Hán Phong
Hán Phong bực mình trước độ bướng của nó, liền ôm chặt eo HyHy từ đằng sau, mặt cũng đỏ lừ (ông này biết lợi dụng thời cơ gê)
HyHy mở mắt ra, cảm thấy có gì đấy ấm ấm nơi eo mình, nó nhìn xuống giật mình khi thấy một bàn tay con trai đang ôm chặt eo mình, ngỡ là Triệu Vỹ, nó hét toáng rồi xoay đầu lại rủa :
_ Triệu Vỹ.. Anh biến thái nó vừa thôi… Ưm…ưmm – HyHy vừa xoay người lại thì…
Một cái Kiss bất ngờ trên môi của 2 người, mắt HyHy mở to mà ko khỏi bàng hoàng nhìn con người trước mặt…. Hán Phong mắt mở to ko kém, hai tay thụ động vẫn còn để trên eo HyHy. Tim của Hán Phong và HyHy đập liên hồi như muốn bể ra
…1s
…2s

….3s
_ Aaaaaaaaaaaaa. Hán Phong, cậu là tên biến thái, ti tiện…. Mau thả hai tay của cậu khỏi eo tôi nhanh – HyHy hét toáng như ko thể tin vào mắt mình, Hán Phong bằng xương bằng thịt đang ở trước mặt mình, trong nhà mình, trong phòng mình và trên giường của mình…aaaa biến thái quá đi
Hán Phong vẫn chưa hết kinh ngạc, hồn của cậu vẫn còn lưu lạc phương nào ko rõ, chỉ biết hình như mình vừa được ăn một cái đạp của HyHy văng xuống giường
_ HuHu… Hán Phong cậu là tên khốn, cậu dán cướp firt kiss của tôi dành cho chồng tương lai sau này, huhu, cậu chết đi, trả cho tôi đây.. Òa – HyHy khóc nức nở, miệng mếu như trẻ con bị giựt mất kẹo
Hán Phong bấy giờ mới hoàn hồn , chạy tới phân bua, mà mặt vẫn chưa hết đỏ :
_ Gì chứ, tại cô ko đấy, tôi cũng bị mất firt kiss chứ đâu phải mình cô đâu hả? Cô cũng trả cho tôi đi
_ Ai cho cậu vào phòng của tôi trước chứ, lại leo lên giường rồi.. Rồi ôm tôi nữa là sao.. Hức
_ Cô xem đồng hồ đi, bây giờ cả gần 8 giờ rồi đấy, tôi đến đây đợi cô, cô lại nằm ngủ như heo trên này, nên anh cô bảo tôi lên đánh thức cô, tôi kêu nhỏ nhẹ cô ko chịu dậy, nên tôi đành leo lên giơfng cô, rồi…rồi ôm cô, cô tưởng ôm cô sung xướng lắm hả..ả ?? – Nói đến đây, mặt Hán Phong đỏ lừ như nhớ ra cái kiss bất ngờ lúc nãy
_ Tôi…tôi… Anh.. Anh- HyHy ấp úng
_ Tôi về đây! Thật là tốn thời gian với cô.. Hừ – Hán Phong lập tức chun mũi, gầm gừ bỏ đi, làm HyHy mặt đơ đơ như con ngốc


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.